Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Xuân xanh màu yêu thương (thơ)

21/02/201106:16(Xem: 12185)
Xuân xanh màu yêu thương (thơ)

chẳng phải là bài thơ hẹn ước

chẳng phải là ý tưởng vẽ vời

mà mùa xuân năm nay

lại như cánh gió hân hoan đi về

để cho khu rừng cô liêu của ta

và những ngày đông héo hắt của ta

nở bung trăm lộc trắng

có lẽ là bởi mấy chiếc lá xanh non bên hiên

hoặc do tâm hồn bình yên

đùa reo vẫy nắng

đón từ hư vô

rạng rỡ một nụ cười...

hãy xem,

những chú sâu tía vằn xám đen loang lổ

từ mặt đất ngủ quên

hay từ triệu kiếp hôn mê

sáng nay

cắn kén nở tinh khôi

vỡ kén đối diện với mặt trời

bằng tiếng lời yêu thương

bằng hơi thở ấm cúng, dịu dàng

như làn khói nhẹ bên kia nương xa

thả bức tranh mơ màng

nước sương thủy mặc...

vậy có lẽ là xuân

đã khoác chiếc áo màu xanh

để nói chuyện thanh bình

để nói chuyện môi sinh

với trái đất trơ vơ

mệt mỏi, cỗi cằn

với lòng người u tối, dại khờ

quá trẻ dại

quá vô tư

nên đã để cho núi sông

nhiễm ô, vấy độc!

tuy nhiên

em và ta có cái gì long lanh ửng biếc

như màu da trời không khói bụi

như dòng sông không nổi trôi rác rều công nghiệp

như niềm vui hồng không vấy đục thức tri

như đức Phật an nhiên ngọn đuốc trí bi

lồng lộng giữa nhân sinh

lấp lánh bờ cỏ, giậu sương

như bài thơ sáng nay ai viết trên đóa hải đường

tươi mới nghĩa

tươi mới tứ từ

tươi mới hương thơm nồng

tình yêu thiên nhiên xanh xanh cỏ lá...

có phải chăng

xuân đã tặng một niềm vui

cho người mẹ già

tháng năm thao thức không ngủ

cho người cha già

vừng trán cày sâu trăn trở

vì những đứa con bỏ nương vườn

bỏ những nấm mộ tổ tông

bỏ những câu ca dao

bỏ ông táo, đụn rơm

để mải miết đi hoang...

ôi! heo hút từ đường

vẫn còn linh thiêng đốm lửa chân nhang

mẹ lần tràng hạt

lần từng nỗi đau

trong khói sương mịt mờ, lay bay tóc tuyết

dù khói bụi,

nhện giăng

người vẫn chống gậy lần dò đến cánh cửa sau

bí mật

mở ra một khu vườn

có liếp cải hoa vàng

vẫn ngây thơ kết hạt...

và,

đàn bướm năm màu

chập chờn tung lượn ước mơ xanh

cho dẫu phố bụi kia tất tả bóng lữ hành

hối hả từng chiếc bóng trôi nhanh

ta và em

vẫn còn đốm lửa bao dung

niềm hy vọng cuối cùng

bập bùng

trong căn nhà đông phương trầm mặc...

vậy, có lẽ,

xuân đâu có tình cờ hỡi em

tâm và cảnh

nhân và duyên

được mọc hạt từ trái tim linh hiển

vẫn bồi hồi nhịp đập với dòng khơi

cả rác và hoa

cả em và tôi

cùng chung một mặt trời

nghe trong gió

nghe trong hư không

thanh thản từng lời kinh

như từng giọt sương trong vắt...

xuân lật sang trang

có những cành khô nẩy lộc

hạo khí giao mùa

bung sự sống không tên

cả miền xuân xanh em ơi!

trời đất bạn hiền

chung trà ấm

bên lò trầm thơm

tĩnh tọa đồi đông

nghe tiếng hạc kêu vời

hào sảng

câu thiền thi

dập dờn

lượn qua ngõ trúc...

muốn nói chuyện với khe đá, khe sim

với rừng già sơ nguyên

với cỗi bách tùng sần sùi gió sương, mưa nắng

càng sống lâu dáng đứng càng hiên ngang

rễ cắm sâu hơn

dông bão đi qua càng tróc vỏ giận hờn

tróc vỏ thời gian

tróc vỏ xan tham

chỉ còn cốt lõi sần sùi

an nhiên và chắc khỏe...

cảm ơn xanh

cảm ơn xuân

vì nhân loại muôn đời là trẻ con

muôn đời khao khát xan tham

chẳng bao giờ biết đủ

lại quá nhọc nhằn tồn sinh bươn chải

lại còn lắm chuyện khóc cười nông nổi

có biết chi sự thật với tình thương!

bởi vậy,

thời đại hôm nay

trí và bi

đôi khi phải leo dốc

hoặc làm cái việc ngược dòng

cái việc vô công

là tát cạn cả biển đông

bằng bàn tay con người vô danh

và rỗng không sở hữu!

vậy,

chẳng phải là chúng ta

gieo nhân rồi chờ quả

mê mải trong tiến trình trở thành

núi nọ và non kia

hễ cứ yêu thương

là vô ngại biên bìa

hạt cát lăn tăn

sợi tóc li ti

vẫn nhìn cho ra mặt mũi

nỗi đời đã quá nhiều đau thương

cần phải sẻ chia và an ủi

như xuân núi rừng cây lá tươi xanh

như đóa hoa giữa lòng vừa nở nụ tinh anh...

Minh Đức TTA

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
09/10/2014(Xem: 13437)
Nói thiệt, tôi chẳng biết ông Lê Hựu Hà nghĩ gì khi viết bảy chữ này. Nhưng tôi đã xem đó như một đề nghị rất Phật giáo. Tôi chưa hề là một thiền sinh nghiêm túc, nói gì là thiền sư. Tôi chỉ là kẻ lãng du trong cõi Phật pháp và thỉnh thoảng ghé chơi dăm khu vườn văn nghệ như một cách nghỉ chân. Và chính bảy chữ đó của người nhạc sĩ họ Lê từ lâu đã là một khẩu quyết cho tôi những khi nghe, đọc, ngắm nhìn cái gì đó tình cờ bắt gặp. Chẳng hạn tôi đã yêu ca dao Việt Nam từ những lời rất lạ.
08/10/2014(Xem: 10928)
Chiều nay nắng ghé sân chùa Đậu lung linh đủ để vừa đề thơ Nắng vờn vạt áo thiền sư Hình như nắng thích phù du đường trần
07/10/2014(Xem: 10576)
Hạnh phúc thay khi Tăng già hòa hợp Cùng “Về nguồn” để “Hiệp Kỵ” vinh danh Bảy kỳ qua tố chức được viên thành Nay Pháp Bảo Úc châu kỳ thứ tám Chư Tôn Đức Tăng Ni đều đồng cảm Trông mong ngày hội ngộ để sẻ chia Những mưu toan áp lực muốn cắt lìa
07/10/2014(Xem: 10979)
Năm xưa ở nơi này, Đại chúng hội về đây, Lạc thành và Đại hội, Bốn chúng thật đủ đầy. Rồi cũng hai năm trước, Ghé thăm trước khi về, Mọi chuyện còn dang dỡ, Tuy nhiên cũng Ô-kê.
07/10/2014(Xem: 9956)
Tuyệt trần hoa nở chào đêm Vườn sau ứ rác nhũn mềm nhớp nhơ Trăng soi ma mị mập mờ Triêu dương tôi đón vần thơ nắng hiền.
06/10/2014(Xem: 12943)
Đêm mơ tôi hái được trăng Cài lên ngực áo lam vầng vàng hoe Mang trăng trên áo tôi về Ghim nơi áo trắng miền quê học trò Chập chờn bừng mắt giữa mơ Mẹ ngồi bên ánh đèn mờ cắt may
06/10/2014(Xem: 16327)
Thông thường, trong một tác phẩm văn học nghệ thuật, lời Tựa mở đầu bao giờ cũng được tác giả tự bộc bạch, thổ lộ, diễn bày rất cẩn trọng dài dòng, để người đọc dễ lãnh hội sâu vào nội dung tác phẩm đó, nhưng với Triều Nguyên thì lại hoàn toàn khác hẳn, khi viết Tựa cho tập thơ đầu tay Bay Đi Hạt Cát của mình, thi sĩ chỉ có một câu duy nhất, thật vô cùng giản dị : “Sa mạc buồn thương hạt cát bay đi…” Giản dị đơn sơ mà độc đáo, thể hiện một cốt cách đặc thù riêng biệt trên con đường sáng tạo, ngao du qua những phương trời ngôn ngữ thi ca quá mộng dập dìu.
04/10/2014(Xem: 9787)
Chân Tăng giảng lý Đạo suốt thông Đáp ân Phật Tổ trọn tấm lòng Khiến người hiểu thấu hành cách sống Hướng đường Giải Thoát bước thong dong.
04/10/2014(Xem: 10920)
Sau Bức Màn Mây Thả mây bay về núi đồi Thênh thang vùng trời Vô Niệm Còn nguyên đó dáng ai ngồi Nhìn hoa môi cười chúm chím
02/10/2014(Xem: 12656)
Đây là một bài thơ rất nổi tiếng của Kenji Miyazawa (1896-1933)*: Nhà phía đông có đứa trẻ ốm, Ta sang săn sóc, Nhà phía tây có bà mẹ gầy, Ta mang cho túi gạo, Nhà phía nam có người đang chết, Ta sang khuyên đừng sợ, Nhà phía bắc đang kiện cáo nhau, Ta sang can thôi bỏ đi.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]