Thế Nào mới gọi là Tăng Thống

27/01/201102:45(Xem: 12090)
Thế Nào mới gọi là Tăng Thống

hoa_sen (1)


Thế Nào mới gọi là Tăng Thống

年 高 老 不 高 身 居 在 塵 勞, 若 心 應 無 住 , 南 北 彼 此 袍

分 分 成 兩 段, 兩 段 變 為毛, 僧 伽 離 統 壹, 大 眾 悃 難 交

筆 紙 哇 囉 統 心 縛 位 居 勞 自 著今 古 病 志 霸 丈 千 高

僧 團 分 內 外, 海 眾 淚 離 傮, 統 壹 如 是 義, 痛 苦 累 重 刀

僧 統 慈 恩 上

德 度 大 仁 高

慈 悲 喜 捨 具

萬 世 顯 身 豪

統 懾 壹 切 眾

僧 無 一 在 逃

若 有 人 居 外

僧 統 何 代 勞

僧 統 猛 領 袖

德 智 慧 甚 高

萬 人 首 為 首

是 為 僧 統 道

若 不 如 此 義

彼 此 內 外 分

大 眾 東 西 住

路 向 不 能 同

僧 統 統 不 統

僧 統 何 代 勞

若 欲 代 勞, 重 擔 佛 法 僧 事, 對 處 如 是 道, 待 用 平 等 心,

若 不 如 此, 僧 統 痛 僧 心.

HT Thích Huyền Tôn . VL4893. Giáo Ngọ (20140).

hoa_sen (8)

DỊCH NGHĨA:

Tuổi cao không già giặn

Thân ở chốn trần lao

Nếu tâm không vững chắc

Nam Bắc thành phân chia

Cắt chia thành hai đọan

Sự tòan vẹn không còn

Tăng già không thống nhất

Đại chúng khó tới lui

Giấy bút lệnh rộn ràng

Tâm lao nhọc địa vị

Tự chuốc bệnh cổ kim

Mộng bá vương cao ngất

Tăng đòan chia trong ngòai

Hải chúng lệ tuôn rơi

Thống nhất mà như thế

Nỗi đau cao ngất trời

Tăng Thống từ ân lớn

Đức độ lòng nhân cao

Đủ từ bi hỉ xả

Tài trí rõ muôn đời

Thống nhiếp tòan thể chúng

Không một ai bỏ đi

Nếu có người ở ngòai

Tăng Thống sao làm thay

Tăng Thống đầy hùng lực

Đức trí tuệ cao dầy

Thượng thủ trên thượng thủ

Đó là nghĩa Tăng Thống

Nếu không đúng như thế

Chia đây kia trong ngòai

Chúng người Đông người Tây

Không chung đường cùng lối

Tăng Thống không một dòng

Tăng Thống sao làm thay



Nếu như muốn làm thay

Gánh vác việc Tam Bảo

Xử theo đạo như thị

Tâm hòan tòan bình đẳng

Nếu không được như thế

Tăng Thống đau lòng Tăng


LN dịch nghĩa theo email gởi đến của TT Nguyên Tạng

(20-1-2014)

n4-lophthuyenton-3



南 無 本 師 釋 迦 牟 尼 佛

NamMô Đương Hạ Sanh Di Lặc Tôn Phật

Phật Lịch 2638 Năm Phật Giáng Thế

Mùa Xuân Giáp Ngọ (TL 2014) Việt Nam 4,893 Năm Lập Quốc

Lão Tăng HT Thích Huyền Tôn

CHÙA BẢO VƯƠNG

n4-lophthuyenton-4

Kính Thành Cầu Chúc Tân Xuân đến Chư Tôn :

Đại Lão Hòa Thượng

Hòa Thượng

Thượng Tọa

Đại Đức

Tăng , Ni

Tu Hành Tinh Tấn, Đạo Nghiệp Viên Thành

Toàn Thể Phật Tử

Đồng Hương Đồng Bào

Siêng Tu Thiện Nghiệp, Hạnh Phúc Miên Trường

Các Giới :

Văn gia, Võ nghiệp, Bác Sĩ, Kỷ Sư, Chủ tịch,

Hội đoàn, Chủ bút, Hiệu trưởng, Giáo sư,

Kinh Thương Bách Nghệ !

Phú quí lâm môn, Vượng tài vượng đức.

Quan Chức Cao sang :

*Lãnh Đạo Đất Nước *Hội đồng Thành tỉnh Thôn Xã biên khu :

Đức Tốt vì dân, Thiện Lương Chói Sáng, Công Bình Ngay Thẳng

Thuần giữ Năm Điều Lành Của Đạo Phật

Toàn Quốc sẽ Hòa Bình An Lạc

Chúc Mừng Năm Mới

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
28/08/2010(Xem: 13189)
Chén cơm trong chốn lao tù, Con xin cúng Phật con tu quá đường ! Thế gian huyết hận đau thương ! Nghẹn nào lệ nhỏ vô phương kêu gào !.
12/08/2010(Xem: 12196)
Nằm ngủ ôm vầng trăng Đồi Cù nghiêng nghiêng mộng Đà Lạt chảy trong thân Tôi như rừng thông im bóng. Em như sương trăng áo mộng Đêm thu xưa quyến hớp hồn tôi.
04/08/2010(Xem: 13716)
Để hướng về Mùa Hiếu Hạnh Thiêng Liêng Để tưởng nhớ công ơn Công Đức Sinh Thành Để cùng nhau nhắc nhở Con Hiền Cháu Thảo Để đền đáp trong muôn một công đức Cha Mẹ Và lễ tạ Thù Ân Bốn Ơn Trọng cưu mang. Chúng tôi xin viết, cảm ơn quý vị đón nhận và phổ biến. Trân trọng, TNT Mặc Giang macgiang@y7mail.com
04/08/2010(Xem: 12571)
Quê tôi còn đó dòng sông Nước đi nước đến chờ con nước về Quê tôi còn đó sơn khê Sắt son tô thắm ước thề không phai Ơn sâu nghĩa nặng tình dài Đường quê lối nhỏ hoa cài thơm hương Tin yêu hòa ái mến thương Chia mưa sẻ nắng gió sương không màng Quê tôi còn đó đò ngang Chờ người lữ thứ miên man chưa về
04/08/2010(Xem: 14178)
Quê Cha ngàn dặm mù khơi Đất Mẹ vạn lý một đời chia xa Thương non, ôm ấp mái nhà Nhớ núi, sầu mộng sơn hà chờ ai Thương sông, con nước chảy dài Nhớ biển, sóng vỗ miệt mài trùng dương Ra đi, vạn lý mù sương Rong rêu in bóng dặm đường phân ly Nhớ xưa, mấy thuở kinh kỳ Mà nay cũng lắm tư nghì hồn đau “Chiều chiều ra đứng ngõ sau Trông về quê Mẹ ruột đau chín chiều”
04/08/2010(Xem: 12841)
Rằng xưa, có Mục Kiền Liên Tu hành giác ngộ, chứng liền lục thông “Thiên nhãn”, “Thiên nhĩ” vô cùng “Tha tâm”, “Thần túc” thỉ chung rõ ràng “Túc mệnh”, “Lậu tận” vô can Đường xuôi lối ngược dọc ngang đi về Mục Liên bèn nhớ Mẫu hề
04/08/2010(Xem: 12532)
Bảy tình (thơ)
16/07/2010(Xem: 23484)
Vừa qua, được đọc mấy bài thơ chữ Hán của thầy Tuệ Sĩ đăng trên tờ Khánh Anh ở Paris (10.1996) với lời giới thiệu của Huỳnh kim Quang, lòng tôi rất xúc động. Nghĩ đến thầy, nghĩ đến một tài năng của đất nước, một niềm tự hào của trí tuệ Việt Nam, một nhà Phật học uyên bác đang bị đầy đọa một cách phi pháp trong cảnh lao tù kể từ ngày 25.3.1984, lòng tôi trào dậy nỗi bất bình đối với những kẻ đang tay vứt "viên ngọc quý" của nước nhà (xin phép mượn từ này trong lời nhận xét của học giả Đào duy Anh, sau khi ông đã tiếp xúc với thầy tại Nha trang hồi năm 1976: "Thầy là viên ngọc quý của Phật giáo và của Việt Nam ") để chà đạp xuống bùn đen... Đọc đi đọc lại, tôi càng cảm thấy rõ thi tài của một nhà thơ hiếm thấy thời nay và đặc biệt là cảm nhận sâu sắc tâm đại từ, đại bi cao thượng, rộng lớn của một tăng sĩ với phong độ an nhiên tự tại, ung dung bất chấp cảnh lao tù khắc nghiệt... Đạo vị và thiền vị cô đọng trong thơ của thầy kết tinh lại thành những hòn ngọc báu của thơ ca.
28/06/2010(Xem: 47743)
Ba môn vô lậu học Giới Định Tuệ là con đường duy nhất đưa đến Niết bàn an lạc. Muốn đến Niết-bàn an lạc mà không theo con đường này thì chỉ loanh quanh trong vòng luân hồi ba cõi. Nhân Giới sinh Định, nhân Định phát Tuệ– ba môn học liên kết chặt chẽ vào nhau, nhờ vậy mới đủ sức diệt trừ tham ái, đẩy lùi vô minh, mở ra chân trời Giác ngộ. Nhưng Giới học mênh mông, Định học mêng mông, Tuệ học mênh mông; nếu không nắm được “Cương yếu” thì khó bề hiểu biết chu đáo, đúng đắn. Không hiểu biết đúng đắn thì không sinh tâm tịnh tín; không có tâm tịnh tín thì sẽ không có tịnh hạnh, như vậy, con đường giải thoát bị bế tắc. Như một người học hoài mà vẫn không hiểu, tu hoàí mà vẫn không cảm nhận được chút lợi ích an lạc nào.
19/05/2010(Xem: 14272)
Đừng tưởng cứ trọc là sư Cứ vâng là chịu, cứ ừ là ngoan Đừng tưởng có của đã sang Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây Đừng tưởng cứ uống là say Cứ chân là bước cứ tay là sờ Đừng tưởng cứ đợi là chờ Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần Đừng tưởng cứ mới là tân