Năm Trăm Đệ Tử Tự Nói Về Bổn Khởi (Kiếp Trước)
Phần 3
Nguồn: Hán dịch: Tây Tấn, Tam Tạng Trúc Pháp Hộ
21. PHẨM CHÂU LỢI BÀN BẠC (8 bài kệ)
Ngày xưa, kiếp trước tôi | Từng là người nuôi heo |
Sống ở bên giòng sông | Cột chặt miệng các heo |
Muốn đưa đến giữa giòng | Chỉ mình tôi qua được |
Vì heo không được thở | giữa giòn đều chết chìm |
Bấy giờ tôi kiếm sống | Chẳng còn gì để nương |
Tiên nhân đến chỗ tôi | Phóng luồng ánh sáng từ |
Khuyên nhũ, giáo hóa tôi | Cạo bỏ râu và tóc |
Giả dụ, hay thiện luật | Hành vô tướng Tam muội |
Sau khi thọ mạng chung | Liền được sanh cõi trời |
Tuổi thọ trời lại hết | Liền sanh xuống nhân gian |
Gặp được Bậc Chánh Giác | Bỏ nhà làm Tịch chí |
Khi đó ý mê muội | Đọc kinh liền quên ngay |
Tôi đọc một bài kệ | Hết ba tháng mới thuộc |
Tập đọa tụng bốn câu | Đoạn tuyệt các ái dục |
Đức Thế Tôn hỏi tôi | Châu Lợi Bàn đặc thưa: |
Nguyên nhân việc thiện ác | Tại ao A-nậu-đạt. |
22. PHẨM THÍ ĐỀ HỒ (27 BÀI KỆ)
Phật Ca-diếp diệt độ | Tôi là đệ tử cuối |
Rộng nghe biết ba đời | Thường thầm tiếc kinh pháp |
Không nói cho Tỳ-kheo | Không chịu chỉ cho người |
Dù có người xin hỏi | Cùng chúng tôi trao đổi |
Ví có Tỳ-kheo đến | Chỗ tôi để hỏi chuyện |
Thì tôi lừa dối họ | Họ không hiểu, tức giận |
Các Đạo nhân lại giận | Buồn lo mắng chửi rằng |
“Vì sao không thuyết pháp | Nhân giả không chết sao?” |
Đến khi lúc mạng chung | tâm liền tự hối, trách: |
Chưa từng giảng luận pháp | Đó là điều rất xấu”. |
Tự biết mình sắp chết | Chỉ còn bảy ngày nữa |
Hội tụ các Tăng chúng | tức thời liền thuyết pháp |
Ngày đêm giảng yếu nghĩa | Trừ bỏ tham, tật đố. |
Thuyết pháp chưa hoàn tất | Buổi tối thì mạng chung |
Như tôi đã phân biệt | Người nghe rất vui mừng |
Thọ giáo suy tư nghĩa | Thay nhau cùng khuyến hóa |
Tôi thuyết pháp rất ít | Hội mọi người bảy ngày |
Nhờ vậy được sanh thiên | Dùng Thiên nhạc vui chơi |
Hết tuổi thọ cõi trời | Trở lại thọ thân người |
Tại Ca-duy-la-vệ | Sanh nhà vua họ Thích |
Đoan chánh ai cũng kính | Được mọi người mến yêu |
Nhiều của cải châu báu | Đem bố thí tất cả |
Thấy các tộc tánh tử | Theo đạo bỏ nhà cửa |
Tôi muốn làm Tịch Chí | Bỏ nhà, cửa, ái dục |
Thế Tôn không ai bằng | Từ niệm, thương xót tôi |
Đã nhiều phen khích lệ | Khuyên bảo tôi xuất gia |
Tôi liền vâng lời Phật | Học giáo lý vô thượng |
Này nhân giả, thân tôi | Bảy năm làm bố thí |
Bấy giờ hội thí xong | Hết bảy năm đó rồi |
Sau đó làm Tịch Chí | Theo lời dạy Thắng Trí |
Bảy năm là lâu dài | Mạng người thì ngắn ngủi |
Hôm nay đem bố thí | Ai giữ được thân mình |
Nhờ Thế Tôn dạy bảo | Tôi liền làm Tịch Chí |
Nhơn giá, tôi bảy ngày | Xuất gia bỏ râu tóc |
Tin tưởng làm Sa-môn | Tu hành thân Phật pháp |
Trong hai mươi lăm năm | Tâm tịch định như nước |
Bấy giờ tệ ác đạo | Khởi niệm đắm việc nhà |
Phụng hành việc đáng bỏ | Cũng không dùng cam lộ |
Với y, rất thổ thẹn | Mong cầu điều tệ hại |
Hủy nhục với thân thuộc | Gặp cừu địch ganh ghét |
Làm vậy là không nên | Cũng không bị oán hận |
Đã có chí giữ tịnh, | Há lại nhớ nhà cửa |
Yù chủng tánh, nhà cửa, | Đam mê nơi tà lợi |
Phải nên bỏ ý ấy | Thề không xa lìa giới |
Chẳng thà ta chết đi | Đừng sống mà xấu ác |
Ta nên cầm dao lớn | Hủy bỏ thân mạng này |
Liền cầm dao kiếm lớn | Cắt bỏ thân mạng mình |
Cắt đứ cấu trượt rồi | Thì tâm mới giải thoát |
Nhất tâm bèn giải độ | Lần hồi khiến người định |
Tôi đối thật quả Từ | Mau gặp pháp Quang Minh |
Tuổi thọ tôi sắp mất | Giảng thuyết pháp tôn diệu |
Nhờ làm được điều ấy | Định ý được giải thoát |
Thích tử đại thần túc | Nhược căn Tát Ba Đạt |
Tại ao A-nậu-đạt | Tự nói việc làm xưa. |
23.PHẨM A NA LUẬT(Vô Liệp- 9 bài kệ)
Xưa tôi từng không ăn | Lúc ấy tôi bố thí |
Gặp được bậc Sa-môn | Đại thông Hòa-liệp-tra |
Nên sanh nhà họ Thích | Hiệu là A-na-luật |
Công đức tự vui chơi | Với tất cả kỷ nhạc |
Lúc thấy Bậc Chánh Giác | Liền hâm mộ Thế Tôn |
Trong lòng rất sung sướng | Bỏ nhà làm Tịch Chí |
Đời trước hành tinh tấn | Phương tiện thường kiên cố |
Đã thoát, Tam đạt trí | Đầy đủ như Phật dạy |
Tự biết mạng kiếp trước | Tạo hành đã trải qua |
Ở trên trời Đao-lợi | bảy lần sanh cõi trời |
Bảy lần sanh nhơn gian | Vào trong nhà tôn kính |
Giàu có và quân tử | Vàng, ngọc báu tự nhiên |
Ở đây bảy, kia bảy | Sanh tử mười bốn lần |
Vốn đã biết rõ ràng | Việc làm ở đời trước |
Như vậy, quả bố thí | Chưa bao giờ tham, ghét |
Đời đời sanh ở đâu | Thường cầu không sanh tử |
Lúc Ngài A-na-luật | Ở trong các chúng Tăng |
Tại ao A-nậu-đạt | Tự nói việc làm xưa. |
24. PHẨM DI CA PHẤT (Lộc tử-14 bài kệ)
Xưa tôi theo chó dữ | Đi đến chợ bán thuốc |
Gặp một vị duyên giác | Thân thể bị bệnh tật |
Tôi cung cấp thuốc men | Điều dưỡng Ngài bảy ngày |
Tôn nhân sau bảy ngày | Liền bay lên hư không |
Lúc đó, tôi thấy, bảo: | Người nhà, khách, trẻ ở. |
Các thần đã đến đây | Xuất gia học như vậy. |
Tôi nghe trẻ nói vậy | Bích-chi-phật bay đi |
Trong tâm rất hoan hỷ | Một lòng chắp tay vái |
Nhờ ý được vui vẻ | Bố thí Ngài thuốc men |
Ở cõi trời hay người | Công đức tự nhiên thấy |
Nay là đời cuối cùng | Lại được làm thân người |
Lại gặp Bậc Chánh Giác | Đạo sư không ai bằng |
Ở chỗ Thích Sư Tử | Xuất gia làm Tịch Chí |
Đã được Vô sở trước | Thanh lương mà diệt độ |
Ngày xưa tôi làm vậy | Được cùng dường rất nhiều |
Y phục và ẩm thực | Giường nằm và ngọa cụ |
Vá y phục cho Ngài | Nhờ bố thí thuốc thang |
Bốn phương cung cấp thuốc | Đời sống không thiếu thốn |
Trời người đến bảo rằng | Với Quốc vương Bình Sa |
- Khanh nên đem thuốc thang | Cúng dường Di Ca Phất |
Nước Ngài sẽ được lợi | Rất nhiều các loại thuốc |
Bảo y vương Kỳ Vức | Đem thuốc cúng Lộc tử |
Y dược bốn phươn đến | Thảy đều đem cho tôi |
Lúc đó vua Bình Sa | Thi thố đại thần thông |
Bấy giờ đem cho tôi | Đầy đủ nhà nhu nhuyến |
Biến khắp Tỳ-kheo tăng | Ngàn hai trăm năm mươi |
Vị Tỳ-kheo Lộc kia | Lục thông, Đại thần túc |
Tại ao A-nậu-đạt | Tự nói việc làm xưa. |
25. PHẨM LA VÂN (10 bài kệ)
Xưa tôi từng làm vua | Làm chủ nước Ma-kiệt |
Có rất nhiều dân chúng | Xử sự bằng nghĩa lý |
Bấy giờ có tiên nhân | Uống nước trong hào rãnh |
Liền đi đến chỗ tôi | Nói với tôi như vầy: |
–Đại vương, tôi là giặc | Uống trộm nước của Ngài |
Xin hãy trách phạt tôi | Như trị người trộm cắp. |
Lúc đó tôi đáp rằng: | –Tiên nhân giữ pháp dược |
Tôi tha thứ cho Ngài | Cứ đi, tùy ý thích |
Đại vương, tôi hồ nghi | Tội xưa chưa trừ được |
Xin hãy trách phạt tôi | Để tiêu trừ tội chúng |
Tôi nhốt ông sau vườn | Rồi quên luôn sáu ngày |
Sau sáu ngày qua rồi | Cũng không cho ăn uống |
Do nhân duyên như vậy | Chưa từng có ác ý |
Đọa Hắc Hằng thiêu đốt | Trải qua sáu vạn năm |
Tại ương xưa sót lại | Nay lần sanh cuối cùng |
Phải ở trong bụng mẹ | Sáu năm mới sanh được |
Chưa từng khởi loạn ý | Thân, miệng không phạm tội |
Mới gặp được thật quả | Tội phước không lìa mình |
Như vậy La Vân Tôn | Ở trong Tỳ-kheo Tăng |
Tại ao A-nậu-đạt | Tự nói việc làm xưa. |
26.PHẨM NAN ĐỀ (14 bài kệ)
Đời xưa Phật Duy Vệ | Tôi cúng nhà tắm ấm |
Cho các Tỳ-kheo Tăng | Và phát thệ nguyện rằng: |
Khiến tôi cùng các Ngài | Tôn chúng cùng tập hội |
Đời đời được thanh lương | Ly dục, không trần cấu |
Đoan chánh thường tốt đẹp | Thanh tịnh như diệu hoa |
Nhờ vậy sau mạng chung | Được sanh lên cõi trời |
Tại cõi trời hay người | Nhan sắc đẹp đoan chánh |
Đời đời, sanh chỗ nào | chỗ ở thế lực lớn |
Nơi đó, mạng chung rồi | Lại sanh ở nhân gian |
Chư thiên và nhân dân | Nhìn tôi không biết chán |
Thấy tháp Phật Bích Chi | Tôi tu bổ trở lại |
Trang sức cho thật đẹp | Treo tràng phan ở trên |
Lúc đó tôi phát nguyện: | Muốn cầu được tướng tốt |
Thân chói sáng vàng tía | Đoan nghiêm không ai bằng |
Nhờ đã làm phước này | Sanh nước Ba-la-nại |
Tại Chỉ Duy Ni Sanh | Làm con chẳng giận hại |
Thấy tháp Phật Ca-diếp | Trong lòng rất hoan hỷ |
Liền vào chùa tháp ấy | Cột trụ thật vững chắc |
Dùng để cúng tháp này | Và sửa lại tháp ngài |
Dựng trên một trụ đá | Tôi thọ phước vô lượng |
Nhờ phước dư còn lại | Nay là đời cuối cùng |
Sinh nhà Vua họ Thích | Được làm em Đức Phật |
Thân tôi tự nhiên có | Tướng tốt của Đại nhân |
Trang nghiêm thành La Sạn | Bình đẳng trải ba ngàn |
Phật khắp thấy nói tôi | Là đoan chánh bậc nhất |
Đã trừ hết các lậu | Đã được câu cam lồ |
Nan-đề, con cha mẹ | Ở trong Tỳ-kheo Tăng |
Tại ao A-nậu-đạt | Tự nói việc làm xưa. |
27. PHẨM BẠT ĐỀ (19 bài kệ)
Ngày xưa lúa thóc hiếm | Đói khát rất hãi hùng |
Có năm trăm Tỳ-kheo | Khất thực tôi đều cho |
Tất cả các trưởng giả | Huệ thí các đạo thuật |
Khất thực được đồ ăn | Liền đem đến cho tôi |
Tuy được đồ ăn dở | Thường ăn nhín nuôi thân |
Dù không thể biết tôi | Họ đều theo lời tôi |
Các nhân dân đi đến | Kiếm đầy đủ thức ăn |
Lúc đó tôi gắng sức | Theo họ để ra đi |
Bấy giờ họ đuổi theo | Tin xa đến cầu xin |
Hết sức đuổi theo sau | Cũng không theo kịp tôi |
Tôi liền đi qua sông | Rồi ngồi xuống bờ sông |
Nhìn chung quanh bốn hướng | Thanh tịnh, không người đến |
Ngày nay, mình tôi ăn | Đồ ăn mềm, thơm ngon |
No đủ, lòng thỏa mãn | Cả ngày được an ổn |
Bấy giờ có Tỳ-kheo | Là Duyên-Giác Thế Tôn |
Oai thần cao vời vợi | Đã trừ bỏ sanh tử |
Tâm ý thường nghĩ rằng: | Nghèo khốn thật kịch khổ |
Xưa không tu công đức | Cho nên nay mới nghèo |
Liền khởi tâm thanh tịnh | Tâm hoan hỷ nghĩ rằng: |
Nên cúng cho Tỳ-kheo | Đó là gốc các phước |
Thì Thế Tôn liền nhận | Đến đó để thọ thực |
Rồi Ngài xót thương tôi | Liền bay lên hư không |
Lúc ấy tôi phát nguyện | Xin chớ để con nghèo |
Đời sau sanh giàu có | Đoan chánh như hoa đẹp |
Giống Thế Tôn chẳng khác | Đời đời cùng hội ngộ |
Khiến con nương pháp này | Như nhơn giả đã được |
Nhờ đã tạo đức này | Được an vui mãi mãi |
Ở cõi trời hay người | Tự thấy phước đã tạo |
Cũng được làm quốc vương | Trời người vô số lần |
Chưa từng đọa ác đạo | Cũng không có tội ương |
Nhờ có phước dư ấy | Nay là đời cuối cùng |
Lai sanh nhà quyền thế | Sanh đại tánh họ Thích |
Khi ấy Phật Thế Tôn | Đi đến chỗ của tôi |
Tôi liền làm Tịch Chí | Cùng với các thân quyến |
Tôi vốn đã lập nguyện | Liền đầy đủ như ý |
Đã được vô sở trước | Thanh lương mà diệt độ |
Bỏ đời làm Sa-môn | Bạt Đề theo Phật dạy |
Tại ao A-nậu-đạt | Tự nói việc làm xưa. |
28.PHẨM LA BÀN BẠT ĐỀ (14 bài kệ)
Lúc Phật Câu-lâu-tần | Xưa có người dựng tháp |
Lúc ấy tôi ở đấy | Ngôi chùa rất to lớn |
Khi dựng chùa tháp này | Tôi buông miệng trách rằng: |
–Tháp này hết sức lớn | Chừng nào mới thành tựu |
Làm chút ít công đức | Như vậy dễ thành hơn |
Đã ít tốn công sức | Chùa tháp cũng mau thành |
Dùng miệng nói lời ác | Vì lời nói tạo tội |
Sau khi thọ mạng hết | Liền đọa trong địa ngục |
Khi ở địa ngục ra | Thân lùn nhỏ, xấu tệ |
Đời đời sanh ở đâu | Bị mọi người khinh chê |
Đến thời Phật Ca-diếp | Làm quạ đen chim đỏ |
Giữa đường Ba-la-nại | Bay liệng trong rừng cây |
Thấy hào quang Thế Tôn | Có Tỳ-kheo vây quanh |
Liền theo Phật đảnh lễ | Miệng kêu tiếng não nuột |
Khi Phật Thế Tôn đi | Đến nước Ba-la-nại |
Đều theo Ngài ra vào | Thường cất tiếng bi cảm |
Nhờ làm công đức này | Lại được làm thân người |
Đượv gặp Bậc Chánh Giác | Đạo sư không ai bằng |
Được làm vị Tịch Chí | Ở chỗ Thích sư tử |
Đã được vô sở trước | Thanh lương mà diệt độ |
La Hán được tự tại | Lục thông, Đại thần túc |
Gọi là bậc Trì Pháp | Chánh chơn có biệt tài |
Tất cả chúng tụ hội | Lắng nghe âm thanh tôi |
Chư Thiên và nhân dân | Tất cả đều hoan hỷ. |
Tôi tạo tội chút ít | Cũng tạo phước chút ít |
Đều phải thọ thật quả | Đã tạo tội và phước |
Ngài La-bàn-bạt-đề | Ở trong Tỳ-kheo Tăng |
Tại ao A-nậu-đạt | Tự nói việc làm xưa. |
29. PHẨM MA ĐẦU HÒA LUẬT CHÍ (21 bài kệ)
Xưa Phật Duy-da-ly | Tôi làm con khỉ lớn |
Chạy đến cầm bát Phật | Tỳ-kheo thấy la mắng: |
Đừng làm bể bát Phật | Thế Tôn bảo Tỳ-kheo: |
–Tỳ-kheo chớ có la | Nó không làm bể bát |
Lúc ấy ầm bát Phật | Tôi từ từ lên cây |
Lấy đầy một bát mật | Rồi lại leo xuống cây |
Tay cầm bát đầy mật | Dâng lên đức Thế Tôn |
Trong mật có trùng bọ | Đức Chánh Giác không nhận |
Vì Phật thấy trong bát | Ong chết cùng mật tạp |
Tôi làm sạch thứ ấy | Lại dâng lên đức Phật |
Thì Phật mới xem xét | Lại không chịu nhận bát |
Tôi lấy nước rửa sạch | Mới đến trước đảnh lễ |
Lấy nước rưới lên trên | Đổ đầy một bát khác |
Cúng dường Phật tôn xong | Tâm vui mừng hoan hỷ |
Thế Tôn không ai bằng | Lúc đó độ ong chết |
Liền thọ nhận bát mật | Ngài dùng với đệ tử |
Khi ấy tôi vui mừng | Chấp tay và hướng Phật |
Chuyên tâm trước Thế Tôn | Mà lòng thường tinh tấn |
Và tôi phát nguyện rằng: | Khiến con làm thân người |
Sanh đời gặp Thế Tôn | Liền hiểu nghĩa tối thượng |
Nhờ tạo phước đức này | Nên được làm thân người |
Được gặp Bậc Chánh Giác | Đấng Đạo sư Vô thượng |
Xuất gia làm Sa-môn | Đứng đầu Thích sư tử |
Đã được vô sở trước | Thanh lương mà diệt độ |
Làm La-hán tự tại | Lục thông, Đại thần túc |
Lấy tên là Xuất Mật | Các Tỳ-kheo cũng biết |
Nhờ trước đã làm phước | Nên nay được cung kính |
Cùng mấy trăm Tỳ-kheo | Cùng chu du qua lại |
Dù gặp bước đường cùng | Tỳ-kheo Tăng đói khát |
Tâm liền tự phát nguyện: | –Tôi muốn được nước mật |
Biết tâm tôi đang nghĩ | Mọi người liền trở về |
Mang theo mật, cơm ngon | Là để dâng lên tôi |
Tức thì tôi thọ nhận | Tự nhiên rất ngon bổ |
Đem cúng Tỳ-kheo Tăng | Khả ý, rất no đủ |
Tôi lúc đó sanh ra | Làm con khỉ gieo phước |
Độ thoát trong chớp nhoáng | Liền được câu cam lồ |
Như tôi đã phát nguyện | Liền được như ý muốn |
Cúng dường Phật Thế Tôn | Sở cầu được như ý |
Nhơn giả, hãy nghĩ rằng: | –Tôi đã tạo công đức |
Nên gặt lấy thật quả | Khả ý, tốt, an ổn |
Cúng mật Phật như vậy | Ở trong Tỳ-kheo Tăng |
Tại ao A-nậu-đạt | Tự nói việc làm xưa. |
30. PHẨM THẾ TÔN (50 bài kệ)
Tất cả Thắng phổ minh | Tất cả thế gian tối |
Đã trừ hết các cấu | Hàng phục các chúng hội |
Bậc thông huệ thấy khắp | Đại nhân thông tất cả |
Độ các oán, sợ hãi | Thuyền pháp đến bờ kia |
Hiểu rõ các huyễn hóa | Vui thay, thương thế gian |
Cứu người thoát sanh tử | Vì nghĩa cứu tất cả |
Trừ khử cho mọi người | Đều mở hết trói buộc |
Tối thắng giữa loài người | Thuyết pháp để khai ngộ |
Đại nhơn, huệ vô cùng | Đại hùng tiếng tăm lớn |
Đại quang, pháp vô biên | Độ thoát nhờ tối pháp |
Đại lực hóa không huệ | Khai hóa huệ sáng lớn |
Khuyên bảo kiếp chúng sanh | Đại y sư cứu độ |
Thế Tôn phá các oán | Vô thượng trừ ưu sầu |
Phật thương mà độ thoát | Ngục lớn chắc trói buộc |
Đại Long, Đại sư tử | Vô trước, Đại Tỳ-kheo |
Thế Tôn, Đại trí huệ | Cứu tế chúng trần lao |
Tinh tấn có đại lực | Phương tiện rất kiên cường |
Hàng phục chúng trời, người | Đạo lớn, tịch tịnh an |
Phật Đại Thiên Trung Thiên | Tất cả các quỷ thần |
Đều lạt chân trí tuệ | Phật thương xót thế gian |
Hằng tại sanh tử lớn | Xé rách lưới Ma vương |
Thần thông thương tất cả | Độ thoát ngục chắc lớn |
Đại Long, Đại Thiên nhơn | Ở trước các chúng hội |
Rộng thí, thí vô cùng | Đã được đại tịch tịnh |
Bậc tôn trưởng tiên nhơn | Đã độ các tôn pháp |
Thành tựu Đại đệ tử | Đạo sư đức to lớn |
Trên hết trong các Thần | Vô thượng trừ sầu lo |
Các nơi độ được khắp | Bậc đủ các tướng tốt |
Đoạn tuyệt các sắc dục | Dứt sạch các ân ái |
Khi du hóa Long-vương | ao lớn A-nậu-đạt |
Các việc làm thành tựu | Bay lên trên hư không |
Chúng đệ tử vây quanh | Năm trăm vị tịch nhiên |
Xót thương các chúng sanh | từ hộ với mọi người |
Quán sát chúng Tỳ-kheo | Liền tự nói lời rằng: |
Nghe rõ lời ta nói | Việc làm ở đời trước |
Thân xưa có tạo tác | Nay phải bị dư ương |
Thân mạng ta lúc trước | Làm người tên Văn La |
Phỉ báng Bích-chi-phật | Thiện diệu, không tỳ vết |
Mọi người đều đến hội | Bắt trói Thiệu Diệu sĩ |
Bỏ vào ngục, đóng lại | Bắt đi như tử tù |
Lúc ấy thấy Sa-môn | Bị trói buộc khổ não |
Trong lòng bỗng thương xót | Nên cứu thoát cho Ngài |
Bởi do tội ương này | Đọa địa ngục rất lâu |
Sau được sanh làm người | Thường bị đời phỉ báng |
Vì nghiệp ương xót lại | Nay là đời cuối cùng |
Đi dạo Tu-đà-lợi | Nghị luận phỉ náng ta |
Từng là Bà-la-môn | Nghe nhiều, trì đạo thuật |
Có năm trăm học chí | Giảng thuật trong rừng cây |
Thì có đại thần túc | Tỳ-kheo ngũ thông đến |
Ta thấy đạo nhân tới | Phỉ báng dương điều ác |
Tiên nhơn nhiều ái dục | Tự cao sống trong rừng |
Các Ma-nạp nghe tiếng | Cùng bắt chước ta nói |
Thì tất cả học chí | Nhà nhà đi xin ăn |
Trong đại chúng phỉ báng | “Tiên nhân có dục uế” |
Vì vậy mợi phạm tội | Cô gái Tu-đà-lợi |
Năm trăm đệ tử Phật | Cũng đều bị phỉ báng |
Phật là hết sức sáng | Bị chửi mắng sai lầm |
Biết đệ tử Thế Tra | Người là Sa-môn sao: |
Sanh trong ngục Thái Sơn | Khổ đau rất tàn khốc |
Vì do dư ương này | Bị điều đạt đôi đá, |
Khi ấy đá rơi xuống | Trúng dập ngón chân Phật. |
Chèo thuyền vào sông biển | Cùng muốn vượt nước sâu |
Khi cùng đi trên thuyền | Rút giao giết thương nhơn |
Vì phạm tội báo này | Thân đọa trong địa ngục |
Bởi do dư ương này | Gươm sắc hiện trước Phật |
Từng ở chợ bắt cá | Lúc đó ta vui mừng |
Vì phạm tội này vậy | Đọa địa ngục Thái Sơn |
Thiêu đốt trong Hắc Hằng | Khổ đau rất độc hại |
Quốc vương Tỳ-lâu-lặc | Khi giết hại họ Thích |
Vì có dư ương này | Ngày nay bị đau đầu |
Thời Thế Tôn Duy Vệ | Mắng chửi đệ tử ông |
Không nên ăn lúa thơm | Thường bảo ăn lúa sống |
Bởi vì phạm tội này | Là do nói lời ác |
Đọa vào ngục Hắc hằng | Thọ khổ không thể được |
Vì có dư ương này | Oán kết Bà-la-môn |
Thỉnh ta suốt một thời | Ba tháng ăn lúa mạch |
Từng là thầy cha bệnh | Chữa bệnh Tôn-giả-tử |
Cố ý hốt nhầm thuốc | Khiến bệnh càng thêm nặng |
Vì phạm tội lỗi này | Đọa địa ngục rất khổ |
Vì có dư ương này | Cho nên bị kiết lỵ |
Ta vào lúc tiền thế | Từng là thầy dạy võ |
Cùng lực sĩ đấu nhau | Giết hại người đối thủ |
Bởi vì phạm tội này | Thọkhổ không lường được |
Vì dư ương này vậy | Nên đau nhừ bên hông |
Rằng Nan-đề-hòa-lợi | Khinh chê Phật Ca-diếp |
Vì thấy Sa-môn này | Nói:–Không đắc Phật Đạo. |
KINH NĂM TRĂM ĐỆ TỬ NÓI VỀ BỔN KHỞI.
Gửi ý kiến của bạn