10 bài thơ tưởng niệm kính dâng bậc Thượng Nhân Siêu Xuất nhân lễ Tiểu tường (12/ 10/Giáp Thìn) của Ngài sắp đến.
10 bài thơ tưởng niệm kính dâng bậc Thượng Nhân Siêu Xuất
nhân lễ Tiểu tường (12/ 10/Giáp Thìn) của Ngài sắp đến.
THIỀN SƯ ĐÀN
Khẩy từ địa ngục thâm u
Diệu âm Bát Nhã thiên thu vọng đời
Thiền ca đốn tiệm không lời
Kim cang uy dũng chuyển dời núi non
Xuất thần
Kim cổ bác thông
Véo von lắng đọng
Qua sông thả chèo
Tiếng đàn reo
Tiếng đàn reo
Vượt băng qua khúc ngặt nghèo vô tri
Khi thống thiết
Lúc thầm thì
Ruột gan réo rắt
Hai tay vỗ thùng
Nghịch âm len giữa bão bùng
Suốt xuyên nhọn sắc
Chập chùng âm giai
Uyên huyền
Giải thoát không hai
U minh sáng nến
Thiên thai mở cờ
Đàn ngân rung giữa đôi bờ
Tử Sinh chập choạng
Bất ngờ bặt thinh
Khẽ khàng lay cõi phù sinh
Búng dây chuông gọi sắc hình hợp tan
Vô biên
Bất tận
Vơi tràn
Bất sanh bất diệt
Sư đàn như không...
(2022)
NGHE DƯƠNG CẦM
Lắng nghe
âm điệu dương cầm
Nỗi niềm tuôn chảy rì rầm phong ba
Đâu phương ngoại
đâu ta bà
đâu là bến đỗ lặng lờ trăng soi?
Thở ra rồi cũng nín hơi
Nín hơi
rồi cũng chơi vơi thăng trầm...
Lắng nghe điệp khúc dương cầm
"Ba la yết đế"
vượt tầng kiến tri
Rào nghiêng
Vách đổ
ầm ì
Kiến leo chóp đỉnh hiển bày vô tung
Nụ cười rung động lao lung
Sương sa nặng lá cội tùng đáy khe
Âm ba vi diệu
cuộn về
Tiếng gầm sư tử xua bè khuyển lang
Chập chùng
vi vút tình tang
Xuyến xao hồ hải
Trăng vàng lung lay
Hồ lô khô giọt đắng đầy
Trầm rơi thinh lặng
Giọt cay uyên huyền
Dạt dào
rồi cũng tịch yên
Dương cầm hạ nắp
Cõi thiền mở bung...
(2022)
THUYỀN
Giang hồ
thuyền ngược bến không
Lệ sa bình bát
vô ngôn tâm tình
Sa bà thế kỷ điêu linh
Thế gian huyết hận
lên gành chăn trâu
Phương trời viễn mộng đâu đâu
Luân hồi vô thủy
Mái đầu nghinh thiên
Bước chân phi hữu nhập thiền
Kiến bò
Hạt cát rơi nghiêng qua bờ
Tủi hờn nô lệ xác xơ
Khúc âm ruột rối đường tơ xạc xào
Cửa Vào Tuyệt Đối
Nơi nào?
Dương cầm réo rắt dẫn vào Tâm Kinh
Huyền môn tâm cảnh tương tri
Hoang đường vết tích
Xanh rì lời ru
Tay gầy sờ soạng lối mù
Giọt lên bối diệp kinh thư siêu phàm
Góc tùng tĩnh lự hoang hoang
Tâm chưa gỗ mục vẫn còn máy môi
Khoé già mắt đọng ngàn khơi
Đất đen còn giọt xanh ngời máu tươm
Con chim thắt cổ đau buồn
Nghe ma quỷ khóc bi thương vắn dài
Đàn chùng
mộng khứ mộng lai
Mong manh tơ nắng ấm hoài lá hoa
Hỏi chân diện mục đâu là
Nhất triêu tiết nhịp hằng hà lay rung
Còn yêu đốm lửa bập bùng
Truyền đăng thánh đạo chưa dừng ý tâm
Kinh vàng diệu lý thậm thâm
Giong buồm Bát Nhã
xa gần nghe Thơ.
(2023)
BÓNG HẠC QUA ĐỒI
Độc hành qua ngàn dặm
Đường xưa bóng hao gầy
Đi, về theo chân Phật
Cung trời vàng áng mây
Tay xương chạm đỉnh đá
Hạt muối mặn chưa tan
Cõi trọ đầy dối trá
Lệ ngược dốc hai hàng
Qua đồi vô quái ngại
Xuống núi giỡn vô minh
Lửa ngục trui tự tại
Thơ nguồn rót ra kinh
Trăng tàn bên nguồn suối
Đèn thắp suốt mộng dài
Cười nhân gian lần cuối
Hạc về chốn thiên thai...
(2023)
NẺO VỀ
NGƯỢC dòng một mái chèo khua
XUÔI theo con nước bốn mùa đục trong
NHỚ thương nắng gió phiêu bồng
NỬA đêm ngục tối thong dong thơ thiền
CUNG trời hội cũ thiêng liêng
ĐÀN dây nhấn vuốt bao triền cái rơi...
AI đang nguỵ trá dòng đời
ĐEM xe lộng lẫy đưa người lên mây
QUÁN tri kiến Phật cõi này
TRỌ bao khuya nữa canh chầy vô thanh
MÀ sao thiên lý một mình
NGĂN trời vá đất, soi kinh khẩy đàn
NẺO trần uế trược mênh mang
VỀ nguồn thanh thoát hoa vàng ngát hương.
(2023)
CÒN ĐỌNG
Còn đọng trên đầu cỏ
Trong luồng gió đa âm
Nơi mênh mông bể khổ
Nụ cười toả bóng râm
Còn đọng trên đồi dốc
Trong tiếng kệ bài kinh
Nơi dòng trôi than khóc
Tiếng gầm ấm diệu thanh
Còn đọng trong tâm tưởng
Trên đỉnh núi mây ngàn
Nơi trái tim đại chúng
Hương ngát Đoá Sen Vàng.
(2023)
ĐI VỀ VÔ TẬN
Siêu phương bát ngát
chập chùng
Sa bà mộng mị
Chân dừng
gieo duyên
Phong trần du thủ đảo điên
Cỏ nghiêng che cát giữa thiên đường mù
Gậy thiền gõ động phù hư
Trong veo đáy mắt oán thù không vương
Bàn hoàn bát lệ vô ngôn
Tịnh quang cúng Phật chén cơm thoát trần
Tâm không
Quá khứ nắng tàn
Giấc mơ kinh dị cũng tan dặm dài
Hàn lâm nhật nguyệt hai vai
Chân quê nón lá quai cài gió reo
Mưa sa giá buốt đỉnh đèo
Quay về thiên cổ trôi theo viễn trình
Đêm tù vá áo chép kinh
Rừng khuya ngóng đợi bóng bình minh soi
Dạt dào khúc điệu rong chơi
Du dương bẻ vụn mặt trời đỏ hoe
Vô chung vô thuỷ trôi bè
Dấu rêu vô uý đọng lề lau xanh
Triều dâng vỗ nhịp tử sinh
Ngàn xưa ám khói đã thanh tịnh miền
Một ngày phiêu hốt thiêng thiêng
Đi về vô tận
Cõi thiền đón chân...
(2024)
CUNG ĐÀN
Cung đàn
núi lạnh biển im
Trăng treo hạt muối thả chìm đáy sâu
Cánh chim sà xuống bóng tàu
Hôm qua vĩnh viễn
Ngày sau tương phùng
Nốt thăng bi mẫn lưng chừng
Nhớ thương nốt giáng
hội cùng âm ba...
Cung đàn
ru cõi người ta
Vuốt ve vách đá cỗi già cô đơn
Hôn lên môi tắt dỗi hờn
Nhiệm mầu hương sắc bôi trơn phiêu bồng
Cung đàn
lướt dạ rỗng không
Ru đêm ngục tối tro hồng lùi khoai
Chênh chao cuộc lữ
mệt nhoài
Khúc ca du tử rung vai gầy buồn
Cung đàn
bất tận đồng truông
Cò xuyên nắng quái nghịch thường bay xa
Ngàn sao quán trọ mát nhà
Nâng niu mấy chốc
Chạm va vài mùa
Cung đàn
thắng được làm vua
Hoàng ngưu nghễnh ngãng chào thua thiệt tình
Nhịp thơ đứt ruột để dành
Mang về cõi mộng
Cung đàn vô chung...
(2024)
AN NHIÊN
Đi qua viễn mộng trường đồ
Phương trời duyên khởi mơ hồ nhân duyên
Đêm rừng nếm giọt nắng thiêng
Đất không
TrờI cũng vô biên
Chân mòn
Đèn khuya trăng hỏi mất còn
Lao lung nhóm lửa thổi hừng bi tâm
Kinh vàng giới vực bóng râm
Thơ siêu xuất ý quyện vần thanh cao
Nắm cơm tù ngục xin chào
Nụ cười tan chảy tanh tao ưu phiền
Huyền cầm ru khúc chênh nghiêng
Trắng đen phím vỗ mạn thuyền
vượt qua
Nhẹ tênh ôm ấp san hà
Trải dài đại mộng cỏ hoa tưng bừng
Hỏi làm gì cõi vô tung
Trần gian cũng đủ vô cùng yêu thương
Nhắc làm chi chuyện vô thường
Đêm qua mai nở toả hương một cành
Sống đừng ô nhục vô minh
Chết về chắc chốn yên bình thơm tho...
Qua sông
Lưu thủy lặng lờ
Hào quang ấm sáng
Con đò an nhiên.
(2024)
HOA THIÊNG
CHỜ khuya hỏi chuyện ngân hà
MƯA còn giọt buốt chén trà mênh mang
TẠNH mây duyên hội trời quang
TA nâng huyền thoại lên ngàn tấn hương
TRẢI tâm ấm lối êm đường
TRĂNG xưa u mặc tưới vườn thiền ca
LÀM cho đá hoá ngọc ngà
CHIẾU hoa vi diệu lục hoà ngồi chung
NGHÌN sau nghìn trước không cùng
NĂM tàn thắp đuốc soi rừng lá khô
SAU làn mờ mịt sương tơ
HOA thiêng vô ảnh hẹn giờ ngát thơm
TRẮNG đêm mưa dỗi gió hờn
TRỔ hiên ngang đoá tâm chơn tẩy trần
TRÊN còn treo mảnh khuyết trăng
ĐỒI cao cỏ hát rung vần thăng hoa.
(2024)
Phật tử
Tâm Không Vĩnh Hữu