Mẹ kể chuyện ngày qua (Thơ của Diệu Danh kính tặng Mẹ Tâm Thái)

24/07/202307:38(Xem: 9988)
Mẹ kể chuyện ngày qua (Thơ của Diệu Danh kính tặng Mẹ Tâm Thái)

me tam thai 4

Mẹ kể chuyện ngày qua 
 
 Mẹ Tâm Thái (91 tuổi) kể 
Viết lại và diễn đọc: PT Diệu Danh




Trước giờ Mẹ công phu
Thầy xuống phòng thăm Mẹ 
Xem Mẹ  được ngủ ngon?
Rồi nghe Mẹ kể chuyện,
Kỷ niệm ngày gần xa
Câu chuyện bà Sáu Cồ
Xưa trưởng ban hộ trì
Tam Bảo chùa An Dưỡng
 suốt ba mươi năm dài,
cũng là chủ tạp hóa
ở trong làng Thái Thông
Chồng bà làm hoả sa,
Chẳng may bị chết sớm
Bà thủ tiết thờ chồng 
Nuôi hai con khôn lớn
Một gái và một trai
Bà dựng vợ gả chồng
Đều làm nên sự nghiệp...
Bảy năm cuối đời bà
Bệnh nghiệp lại trổ ra
Bị tai biến máu não
Nằm một chỗ khổ nàn
Các con bà bất hiếu,
Để mẹ ra sau hè
Nằm trên chiếc giường gỗ
Manh chiếu rách tả tơi
Ít hỏi han chăm sóc
Mặc mẹ già đơn côi
Mẹ Tâm Thái đến thăm
An ủi rồi sẻ chia 
Cùng bà Cồ niệm Phật
Mẹ nhắc nhở chị Ngõ,
con gái bà Sáu Cồ 
Phải săn sóc mẹ già
Mang vào nhà nuôi dưỡng
Hiếu nghĩa phải đáp đền
Đừng đối xử tệ bạc
Tội bất hiếu không lường
Làm lòng mẹ quặn đau.
Chị Ngõ nghe lời mẹ
Bàn với người anh trai,
Cho Mẹ vào nhà trong
Cùng bao lòng hối hận
Sám hối và ăn năn
Nguyện săn sóc mẹ mình.
Chỉ được vài tháng sau
Bà Cồ mãn báo thân
Mẹ Tâm Thái suy gẫm
Về thân phận bà Cồ
Người đàn bà giàu có
Công quả cho nhà chùa
Ba mươi năm đằng đẵng
Sao cuối đời khổ đau?
Thân bệnh tâm cùng bệnh
Do nghiệp báo đời nào?
Gẫm suy luật nhân quả,
Hay trong lúc mua đồ?
Hoa quả và thực phẩm 
Trong đại lễ Phật Đản,
Vu Lan cùng Nguyên Đán
Làm thất thoát tiền bạc?
Cuối đời bị khổ đau
Quả thật kinh khiếp quá!
Mẹ khuyên người nhắc nhở
Trong mỗi niệm thiện lành
Đừng gây vầy nghiệp ác
Phải nhận quả về sau.
Mẹ đau lòng niệm Phật
Cho dì Sáu vãng sanh
Nghiệp lành được tăng trưởng
Nghiệp ác được tiêu trừ 
Mẹ sám hối cho dì
Lời kinh Mẹ vang vang
"Tội từ tâm khởi đem tâm sám
Tâm được tịnh rồi tội liền tiêu
Tội tiêu tâm tịnh thảy đều không
Thế mới thật là chân sám hối "
Ly bà ly bà đế, cầu ha cầu ha đế, đà ra ni đế, ni ha ra đế, tỳ lê nễ đế, chơn lăng càn đế, ta bà ha.
Nam Mô cầu sám hối Bồ Tát Ma Ha Tát

*****

Thời tụng kinh vừa xong
Tâm Mẹ an tịnh lạc
Cùng chút lòng vấn vương
Thương cho dì Sáu Cồ
Mẹ ngân lời ca dao,
" Ai ơi xin nhớ làm lành
Kiếp này không hưởng để dành kiếp sau"
Kèm theo lời nhắn nhủ:
" Ăn ở xởi lởi, Trời gởi cho
Ăn ở vô đạo, không gạo mà nấu "
" Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con "
Người ơi sống phải vuông tròn
Đạo tâm gắng giữ, tình người chớ quên 
Sống đời sống đạo giữ nền
Cho tâm thanh thản vững bền mai sau.
 
Nam Mô A Di Đà Phật  
Offenbach, Tây Đức 22/7/2023
Đệ tử Diệu Danh

MẸ NGỒI YÊN NIỆM PHẬT
Kính dâng Mẹ Tâm Thái, 
me tam thai-3

MẸ NGỒI YÊN NIỆM PHẬT

Kính dâng Mẹ Tâm Thái, 91 tuổi


Mẹ thắp nén tâm hương
Quỳ dâng lên Đức Phật
Thầy đã về đến nơi
Trong mùa An Cư này.
Cảm động dâng tràn đầy
Lòng con Út cho Mẹ
và cho cả Quê Hương.
https://quangduc.com/a51692/me-ngoi-yen-niem-phat-tho-



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
12/11/2025(Xem: 220)
Đời người là một cuộc hành trình dài, nhưng lại ngắn ngủi đến không ngờ. Ta khởi đi từ đâu và đích đến là đâu? Câu hỏi ấy không cần ở đâu xa, mà cần sự hồi quang (quay lại nhìn) vào chính tâm mình. Giữa biển đời mênh mông vô tận, con người mãi ngược xuôi tìm cầu tham ái. Có kẻ rong ruổi ngoài trần thế, tìm kiếm một miền an lạc ở tận đâu xa; có người hướng vào tâm linh, mong thấy Phật trong lời kinh, trong tiếng mõ. Lục Tổ Huệ Năng từng dạy: “Tâm mê tức chúng sinh, tâm ngộ tức Phật.” (心迷即眾生,心悟即佛。)(1) “Người mê đi tìm Phật ở phương xa, người ngộ nhận ra Phật nơi tự tâm.”
08/11/2025(Xem: 323)
Thuở đức Phật ngồi dưới cội bồ đề Đêm gần tàn sáng sao mai xanh biếc Khai mở con đường minh triết phương Đông Sư tử hống chấn động mười ngàn thế giới Giặc ngu tối rùng mình rũ rượi Người vượt thoát tử sinh đến bến bờ tịch tinh Trí tuệ quang minh bừng lên rạng rỡ
06/11/2025(Xem: 893)
Bạn thương mến, hy vọng lá thư này đến từ những người đang tiếp xúc trực tiếp với các bạn ( những người chịu nhiều thiệt hại và mất mát sau thiên tai ) như một làn gió nhẹ thổi thật dịu dàng đến những trái tim từng mất tất cả, bằng một lòng thương cảm sâu xa giúp các bạn nhìn lại sự sống bằng ánh sáng hiền hòa của từ tâm và chánh niệm.
31/10/2025(Xem: 431)
Dao Ca Trăng Nhạc & Lời: Khánh Hoàng Ca sĩ: Hạnh Nguyên Hòa âm: Thái Bảo Lộc pps: Thường Minh
25/10/2025(Xem: 514)
Ngón Tay Chỉ Trăng (tập 01) Trực Chỉ Đề Cương
24/10/2025(Xem: 1053)
a bậc tài danh – Leonardo da Vinci, Baruch Spinoza và Vincent van Gogh – mỗi người là một khía cạnh của hành trình nhân loại tìm đến chân lý. Cả ba đều chứng minh rằng: trí mà không phước thì sáng mà mong manh, phước mà thiếu duyên thì nở muộn như hoa trong đêm, còn duyên mà không trí thì chỉ là hư sắc thoảng qua.
24/10/2025(Xem: 958)
Thuần nhiên, nhẹ nhàng như hơi thở là tiếng thơ của Chân Tạng Nghiêm. Một tiếng thơ lấp lánh, long lanh ngời ánh thanh cao, là nguồn thơ trong trẻo, reo ca giọng hát thiên lương trong tận đáy xanh lòng... Lòng yên, tâm lặng như vầng trăng sáng chiếu diệu kỳ. Thi ca đi về trên đôi chân trần, chất phác, nhè nhẹ khẽ chạm vào núi sông, rừng biển, suối thác, mưa nắng, trăng sương, gió mây, cây lá, chim bướm, cỏ hoa trên mặt đất thân yêu. Nhật nguyệt cũng huyền hòa chan chứa giữa ánh sáng ban sơ, diễm tuyệt, bừng lên rực rỡ trong tâm hồn vô ngại của trái Tim Thơ.
22/10/2025(Xem: 1645)
Về thôi, về mặc Cà Sa Về thôi cởi áo Ta Bà phong sương Về thăm lại tiếng chơn thường Thăm vườn lam nhả khói thiêng Cõi Thiền Ô hay, một góc trời yên Một vườn hoa toả hương miền ngàn bay Thoảng trong gió, thoảng chân đài… Gót sen thoát những cơn say bụi trần
21/10/2025(Xem: 662)
Quảng Đức từ quang chiếu cõi thiền, Tăng Ni đạo hạnh sáng tâm nguyên. Phật tử tinh chuyên bền chí nguyện, Nương theo ân đức bậc cao hiền. Ngưỡng mộ đức - tài Thầy Nguyên Tạng Chí nguyện độ sinh khắp mọi miền Lời kinh nhẹ rót như mưa pháp, Từng bước khoan thai ấm cửa thiền
19/10/2025(Xem: 1013)
Kể từ ngàn xưa muôn thuở nọ, tuy xa xăm, hun hút tuyệt mù nhưng vẫn còn dư vang, thấp thoáng trong sương mờ vạn cổ, những bóng người đi giữa thiên thu vời vợi. Đó là những Thiền sư, những Thi sỹ, những đạo nhân, mặc khách, hành giả đã xuất hiện trên mặt đất, trần gian này. Họ đến rồi đi, chỉ để lại vài tiếng thơ, tiếng sáo hòa lẫn trong tiếng hét, tiếng gầm rền vang với giọng cười tiêu dao, hào sảng còn dội âm trầm hùng suốt vạn đại rung ngân...