Practise the Pure Dharma with Pure Intention

10/03/201807:13(Xem: 13036)
Practise the Pure Dharma with Pure Intention

 

 

PRACTISE PURE DHARMA WITH PURE INTENTION
By Dharma Teacher Andrew Williams

THỰC HÀNH TỊNH PHÁP TRONG TỊNH Ý

Bài viết: Dharma Teacher Andrew Williams

Việt dịch: Diệu Thông

 

To give the briefest conclusion that I can think of to the question- 'Do you think that sectarian diversity affects the stability of Buddhism as a whole?', I would have to say, 'Yes' and 'No'.

Để đưa ra kết luận ngắn nhứt mà tôi có thể nghĩ về câu hỏi - 'Bạn  có nghĩ là tính đa dạng của các tông phái đã ảnh hưởng đến sự ổn định của tống thể Phật giáo hay không ', Tôi muốn nói, vừa 'Có' vừa 'Không'.

 

My intention here is not to give a definitive answer, but to give readers 'food for thought', to enable each of us to be responsible and maintain pure intentions, to think for ourselves and develop genuine wisdom and compassion. 

Ý định của tôi ở đây là không cho một câu trả lời dứt khoát, mà chỉ nhằm trao cho người đọc ‘ thức ăn về tư tưởng’ hay ‘thức thực’ để mỗi người chúng ta chịu trách nhiệm và suy nghĩ về bản thân của chính mình. Vì vậy mỗi người chúng ta có thể phát triển khả năng trí tuệ bẩm sinh và lòng từ bi của mình .

 

In the spirit of the Dharma, rather than dwelling on any possible problems, we should mainly focus on solutions to any such problems. With the hope of maintaining the integrity and purity of Buddhism in this world. 

Trong tinh thần của Phật Pháp, chủ yếu là nên tập trung vào các giải pháp cho một vấn đề nào đó hơn là cứ gặp bất kỳ vấn đề nào xảy ra thì giải quyết.  Với tinh thần này hy vọng sẽ duy trì được tính trung thực và minh bạch của Phật giáo trên thế giới này.

 

Firstly, we should briefly address the answer of 'No'. The pure Dharma is just that, 'Pure', and can not be affected by any worldly or conditioned phenomena, including by people or groups of people. By the 'Pure Dharma' I mean the teachings and instructions on the path to enlightenment given by a fully enlightened Buddha, as well as the result of the path, enlightenment itself. We won't elaborate any further on this subject here and now, as it's very deep and profound, and falls under the category of unthinkable and inexpressible ultimate truth. 

Trước tiên, chúng tôi xin ngắn gọn cho câu trả lời 'Không'. Phật Pháp thuần thanh tịnh thì chỉ: 'thuần thanh tịnh’, hiện tượng thế gian hoặc nhân duyên nào do một số người hay tập thể gây ra không thể ảnh hưởng đến được. Đức Phật, Đấng toàn giác, đã huấn thị cùng hướng dẫn ta, con đường đi đến bờ giác. Ngài đã tự mình tìm ra con đường giác ngộ, nó  chính là ‘ Pháp tịnh' vậy.  Ngay bây giờ, chúng ta sẽ không bàn thêm nữa về chủ đề này, vì nó rất sâu sắc và rất thâm thúy, rồi ta sẽ bị rơi vào các tư tưởng không thể nghĩ bàn của Phật giáo  và cũng không diễn tả hết được.

 

So now let's look at the answer of 'Yes'. Although I feel that the so called 'diversity' itself may not necessarily affect Buddhism as a whole, due to the Dharma path being diverse because of the diversity in the understanding and habitual tendencies of living beings, the practise of the Dharma by individuals and groups of individual practitioners does affect Buddhism as a whole, depending on the individual practitioners understanding and intention. 

Giờ thì chúng ta hãy tập trung vào câu trả lời  'Có'. Mặc dù tôi cảm thấy cái gọi là 'đa dạng' chính nó có thể không nhất thiết ảnh hưởng đến tổng thể của đạo Phật. Do chúng sanh có được sự hiểu biết đa dạng và các thói quen có xu hướng đa dạng nên con đường Phật Pháp có khác nhau, cá nhân và tập thể thực hành Phật Pháp  có ảnh hưởng đến đạo Phật như một tổng thể. Sự thực hành tùy thuộc vào sự hiểu biết và ý nguyện của mỗi người.

 

If their understanding is sound and their intention is pure, then the stability of Buddhism will be affected in a positive way. It will be strengthened. But if their understanding is weak and their intention is impure, then the stability of Buddhism will be affected in a negative way. It will be weakened.

Nếu sự hiểu biết của họ là thanh trí tuệ và có tịnh ý, vậy sự ổn định của Phật giáo sẽ ảnh hưởng theo đường hướng tích cực. Sự dũng mãnh sẽ được tăng cường. Nhưng nếu sự hiểu biết của họ yếu kém và ý bất tịnh. Sự ổn định của Phật giáo sẽ bị ảnh hưởng theo đường hướng tiêu cực. Kéo theo là sự suy yếu .

 

The Buddha said that the Dharma in this world can only be destroyed from within. In other words, by we Buddhist practitioners, and our intentions. Not by any outside influences. Therefore, it is imperative that Buddhist practitioners all over the world practise the pure Dharma with pure intentions. 

Đức Phật dạy Phật giáo tự hủy hoại bằng giáo Pháp của chính mình.  Nói cách khác, là do chính chúng ta thực hành giáo Pháp đó, là do ý nguyện của chính ta vậy. Sự hủy hoại không do ảnh hưởng từ bên ngoài. Vì vậy, điều bắt buộc là các hành giả trong khắp mọi nơi trên thế giới nên phải thực hành tịnh Pháp với cả tịnh ý của mình.

 


We should be clear about our purpose, why we are practising Dharma, understand the Dharma methods clearly and precisely, and make genuine enthusiastic effort to put the methods into practise accurately. We should study and hear the Dharma, contemplate on the Dharma and absorb our minds with the Dharma. This way we can affect Buddhism in a positive way. But if we are lazy, have wrong intentions, and lack understanding in the Dharma methods and how to put them into practise, then we will affect Buddhism in a negative way. 

Chúng ta cần phải làm rõ mục đích của mình, lý do mình thực hành giáo Pháp, hiểu thấu rõ ràng và chính xác phương pháp, gắng sức thực sự, nhiệt tình thực hành phương pháp. Chúng ta nên học tập và luôn nghe Pháp,  để hết tâm trí hấp thụ Phật Pháp rồi quán chiếu. Bằng cách này, mới có thể mong Phật giáo ảnh hưởng theo đường hướng tích cực.  Nhưng nếu chúng ta lười biếng, có ý sai, và thiếu sự hiểu biết về việc hành trì giáo Pháp vàkhông biết  làm thế nào để đi vào thực hành, như vậy là Phật giáo sẽ ảnh hưởng theo đường hướng tiêu cực.

 

It may be helpful for us to contemplate on the fact that the Buddha himself would teach the pure Dharma using different and varying examples, words and phrases, depending on who he was teaching at any particular time. For instance, if he was teaching a king, he would use expression that the king could relate to. If he was teaching a farmer, he would use expression that the farmer could relate to, and so on and so forth. Likewise, the Buddha taught on many different levels, depending on the varying characters, and degrees of intelligence and mental development of his students. 

Quán chiếu là điều mang lại sự ich lợi cho chúng ta qua sự việc là Đức Phật đã truyền trao tịnh Pháp bằng cách sử dụng nhiều phương pháp khác nhau như qua thí dụ, qua lời nói, qua câu cú, mỗi mỗi trường hợp có khác và tùy từng cá nhân,  tùy từng thời điểm đặt biệt nào đó. Ví dụ, nếu Ngài giảng Pháp cho nhà vua, Ngài sẽ diễn giảng những gì có thể liên quan đến vị vua ấy. Nếu  cho một nông dân, Ngài sẽ diễn giảng những gì có thể liên quan đến  người nông dân ấy, vân vân và vân vân. Tương tự như vậy, Đức Phật tùy theo cá tính, mức độ của trí thông minh cùng sự phát triển tâm linhcủa tín đồ mà sự diển giảng có khác nhau.

 

Years ago, not long after my teachers requested me to start teaching, I asked one of them for some advice on teaching. He simply said that if I was to teach a plumber, then I should use examples related to plumbing. If I was to teach a football player, then I should use examples related to football. He said that if I taught the plumber using football examples, or the footballer using plumbing examples, it would not only be unhelpful, it may also be harmful. He also added that I should teach by example. 

Cũng lâu lắm rồi,  khi quý sư phụ có yêu cầu tôi giảng Pháp, để bắt đầu buổi giảng không lâu sau, tôi có yêu cầu một trong số các vị cho tôi vài lời khuyên để mọi người dễ tiếp thu bài giảng hơn. Thầy cho biết chỉ đơn giản là: nếu tôi dạy cho một người thợ sửa ống nước, tôi nên sử dụng các ví dụ về liên quan đến hệ thống ống nước. Nếu tôi dạy cho một cầu thủ bóng đá, tôi nên sử dụng các ví dụ liên quan đến bóng đá. thầy nói nếu tôi đã dạy cho thợ sửa ống nước mà cho ví dụ bóng đá hoặc cho cầu thủ bóng đá mà cho ví dụ hệ thống ống nước, nó sẽ không những chỉ vô bổ, mà còn có thể gây tác hại. Thầycũng nói thêm rằng tôi nên dùng ví dụ để dạy.

 

So we should study, practise and share the Dharma well, both individually and collectively, and not waste our time merely arguing over things that we may not yet fully understand. Such as which vehicle is the highest and purest vehicle, which teaching is the highest and purest teaching and so on and so forth. Just as we should remove the arrow and take the medicine, if we were shot by a poisoned arrow, rather than only wanting to know all of the related details. 

Vì vậy, ta nên học tập, thực hành và chia sẻ Phật Pháp, cho cả cá nhân lẫn tập thể, không lãng phí thời gian cho việc chỉ đơn thuần tranh cãi về những điều mà ta có thể không hoàn toàn thấu hiểu. Chẳng hạn như chiếc xe đó là chiếc xe cao nhất và chuẩn nhất, bài giảng này có tính cao siêu và thanh tịnh nhất vân vân và vân vân. Cũng giống như khi  ta bị một mũi tên độc bắn trúng, ta nên tìm cách rút mũi tên ra và tìm thuốc uống, hơn là tìm biết tất cả các chi tiết liên quan khác. 

 

Along with the articles from our virtuous writers, I hope that these words are somewhat helpful and beneficial on your path to enlightenment.

Cùng với những câu trả lời của các nhà đạo đức. Tôi hy vọng những lời trên sẽ mang đến nhiều điều hữu ích và lợi lạc cho quý vị trên bước đường đi đến bờ giác.

 

 

















 

duc phat mang kinh 9
PRACTISE THE PURE DHARMA
WITH PURE INTENTION
By Dharma Teacher Andrew Williams


To give the briefest conclusion that I can think of to the question- 'Do you think that sectarian diversity affects the stability of Buddhism as a whole?', I would have to say, 'Yes' and 'No'.

My intention here is not to give a definitive answer, but to give readers 'food for thought', to enable each of us to be responsible and maintain pure intentions, to think for ourselves and develop genuine wisdom and compassion.

In the spirit of the Dharma, rather than dwelling on any possible problems, we should mainly focus on solutions to any such problems. With the hope of maintaining the integrity and purity of Buddhism in this world.

Firstly, we should briefly address the answer of 'No'. The pure Dharma is just that, 'Pure', and can not be affected by any worldly or conditioned phenomena, including by people or groups of people. By the 'Pure Dharma' I mean the teachings and instructions on the path to enlightenment given by a fully enlightened Buddha, as well as the result of the path, enlightenment itself. We won't elaborate any further on this subject here and now, as it's very deep and profound, and falls under the category of unthinkable and inexpressible ultimate truth.

So now let's look at the answer of 'Yes'. Although I feel that the so called 'diversity' itself may not necessarily affect Buddhism as a whole, due to the Dharma path being diverse because of the diversity in the understanding and habitual tendencies of living beings, the practise of the Dharma by individuals and groups of individual practitioners does affect Buddhism as a whole, depending on the individual practitioners understanding and intention.

If their understanding is sound and their intention is pure, then the stability of Buddhism will be affected in a positive way. It will be strengthened. But if their understanding is weak and their intention is impure, then the stability of Buddhism will be affected in a negative way. It will be weakened.

The Buddha said that the Dharma in this world can only be destroyed from within. In other words, by we Buddhist practitioners, and our intentions. Not by any outside influences. Therefore, it is imperative that Buddhist practitioners all over the world practise the pure Dharma with pure intentions.

We should be clear about our purpose, why we are practising Dharma, understand the Dharma methods clearly and precisely, and make genuine enthusiastic effort to put the methods into practise accurately. We should study and hear the Dharma, contemplate on the Dharma and absorb our minds with the Dharma. This way we can affect Buddhism in a positive way. But if we are lazy, have wrong intentions, and lack understanding in the Dharma methods and how to put them into practise, then we will affect Buddhism in a negative way.

It may be helpful for us to contemplate on the fact that the Buddha himself would teach the pure Dharma using different and varying examples, words and phrases, depending on who he was teaching at any particular time. For instance, if he was teaching a king, he would use expression that the king could relate to. If he was teaching a farmer, he would use expression that the farmer could relate to, and so on and so forth. Likewise, the Buddha taught on many different levels, depending on the varying characters, and degrees of intelligence and mental development of his students.

Years ago, not long after my teachers requested me to start teaching, I asked one of them for some advice on teaching. He simply said that if I was to teach a plumber, then I should use examples related to plumbing. If I was to teach a football player, then I should use examples related to football. He said that if I taught the plumber using football examples, or the footballer using plumbing examples, it would not only be unhelpful, it may also be harmful. He also added that I should teach by example.

So we should study, practise and share the Dharma well, both individually and collectively, and not waste our time merely arguing over things that we may not yet fully understand. Such as which vehicle is the highest and purest vehicle, which teaching is the highest and purest teaching and so on and so forth. Just as we should remove the arrow and take the medicine, if we were shot by a poisoned arrow, rather than only wanting to know all of the related details.

Along with the articles from our virtuous writers, I hope that these words are somewhat helpful and beneficial on your path to enlightenment.






Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
31/10/2025(Xem: 598)
LỜI GIÃI BÀY Nếu là một liên hữu Việt Nam, có lẽ không ai không biết đến đại sư Ấn Quang qua dịch phẩm Thiền Tịnh Quyết Nghi của hòa thượng Trí Tịnh và Lá Thư Tịnh độ của cố hòa thượng Thiền Tâm. Khi đọc Lá Thư Tịnh Độ, chúng tôi vẫn luôn kỳ vọng sau này có thiện duyên sẽ được đọc toàn bộ Ấn Quang Văn Sao. Khi được quen biết với đạo hữu Vạn Từ, anh nhiều lần khuyên chúng tôi khi nào có dịp hãy cố dịch toàn bộ tác phẩm này sang tiếng Việt, bởi lẽ văn từ của tổ càng đọc càng thấm, càng thấy có lợi ích.
14/10/2025(Xem: 267)
Các nhà nghiên cứu khi viết báo cáo khoa học, họ trình bày, phân tích và đưa ra kết quả hoàn toàn khách quan. Trong báo cáo khoa học luôn vắng mặt ‘tự ngã’ (không có đại từ I hoặc We) mà tự bản thân của sự phân tích dựa trên những số liệu, con số, sự phát hiện vv cùng với sự tham chiếu những bài báo cáo khoa học uy tín để đi đến kết luận là một quy trình khoa học chặc chẽ, khách quan hoàn toàn.
20/05/2025(Xem: 4893)
Hôm nay con vào nghe Thầy giảng về từ thiện Con vào chậm nửa tiếng anh Huệ Sơn hỏi Thầy Về từ thiện xã hội ban đầu phát tâm lành Nhưng sau sanh bất thiện xin Thầy giảng cho nghệ
17/05/2025(Xem: 1710)
Là một thuật ngữ âm Hán – Việt, có lẽ khó hiểu với một số Phật tử cũng như những người trẻ. Sở tri chướng nói một cách dễ hiểu là chướng ngại từ chính cái biết của mình. Tại sao cái biết, cái tri kiến của mình lại là chướng ngại? lẽ ra phải là điều phát triển đáng quý chứ, nghe thì tưởng chừng vô lý nhưng thật ra thì rất chính xác, nhất là trong giới học Phật.
19/10/2024(Xem: 4487)
Thân-Khẩu-Ý (身-口-意; P: Kāya-Vacī-Mano; S: Kāya-Vak-Mana; E: Body-Speech-Thought) là 3 thứ tách biệt nơi con người, nhưng lại có mối quan hệ mật thiết với nhau. Trong đó, Ý là yếu tố có sự tác động đến cả Thân và Khẩu. Nếu một hành động của Thân hay lời nói của Khẩu mà không có Ý tác động vào thì khó mà có kết quả.
19/10/2024(Xem: 1559)
Ba-la-mật = Ba-la-mật-đa 波羅蜜多 (P: pāramī; S: pāramitā; E: perfection) được dịch nghĩa là Đáo bỉ ngạn (到彼岸: đạt đến bờ bên kia), Độ (度), Cứu cánh (究竟: thực tại tối hậu). Ba-la-mật đặc trưng cho hành động của bậc giác ngộ vượt lên nhị nguyên đối đãi, vượt thoát các dính mắc, các phiền não gây ra bởi Tham-Sân-Si, nghĩa là mọi hành động của bậc giác ngộ đều hợp với chân lý Duyên khởi, đồng nghĩa là mọi hành động này đều xuất phát từ một nội tâm Vô ngã, được gọi là Duy tác (惟作; P: Kiriyā; S: Kriyā; E: Only-action).
19/06/2024(Xem: 2664)
Đọc tụng Chú Đại Bi chẳng phải để cầu phước mà nương theo oai lực của ngài Quán Thế Âm Bồ Tát để tạo an vui lợi lạc cho đời. Do đó, theo học hỏi riêng tư: -Khi đến chùa, với tâm Đại Bi bạn sẽ không thấy ai là Phật tử thông minh, ai là Phật tử ngu độn. Bạn sẽ không thấy ai là Phật tử giàu sang, ai là Phật tử nghèo hèn. Bạn sẽ không thấy ai đẹp mà cũng chẳng thấy ai xấu. Bạn nhớ lời Phật dạy trong Kinh Viên Giác, “Không kính người trì giới, không ghét người phá giới, không trọng người học lâu, không khinh người mới học. Vì sao vậy? Tất cả là tính giác. Ví như con mắt sáng, thấy rõ cảnh trước mắt. Cái sáng ấy tròn khắp, không có yêu, không có ghét.”
01/10/2023(Xem: 2442)
Nhiều Phật tử thường nói với nhau như một lời nhắn nhủ: "Tiền tài danh vọng dù giàu nứt đố đổ vách, hằng tỉ đô la, siêu xe, dinh thự, quyền cao chức trọng...khi nhắm mắt xuôi tay chẳng mang được gì ngoài nghiệp“. Vậy nghiệp là gì, là quá trình trong cuộc sống dù vô tình hay cố ý, không chỉ kiếp này mà kể luôn những kiếp trước, những hành động dù thiện hay ác đều tạo nên nghiệp. Nghiệp tốt đến từ ý tưởng và hành vi tốt sẽ có kết quả tốt. Trái lại nghiệp xấu sẽ mang lại khổ đau. Đơn giản vậy thôi.
09/09/2023(Xem: 3820)
Lộ Trình Tu Tập: Giới, Định và Tuệ
04/11/2022(Xem: 4748)
Sau hai ngày 14 và 15 tháng 5 năm 2022, nhằm ngày trăng tròn tháng Tư âm lịch, đúng vào ngày Đản Sanh năm 2646 của Đức Phật Thích-ca Mâu-ni, trước khi trở về Hamburg, Hòa Thượng Phương Trượng Tổ Đình Viên Giác tặng cho tôi cuốn “Tôi Đọc Đại Tạng Kinh.” Đây là tác phẩm 69 của ngài vào độ tuổi 73. Trên xe lửa, tôi vội đọc ngay lời Dẫn nhập của Thầy ở đầu sách. Thầy viết: “Tất cả chúng ta đều bình đẳng về thời gian, dầu nam hay nữ, Tăng hay Ni, người lớn hay trẻ thơ..., mỗi ngày đều có đúng 24 tiếng đồng hồ như nhau, không hơn không kém. Tuy nhiên có nhiều người làm được rất nhiều việc trong khoảng thời gian 24 tiếng đồng hồ đó, mà cũng có nhiều người đã bỏ phí thời gian một cách vô ích...”