- 01. Ojai, 27 tháng năm 1945
- 02. Ojai, 17 tháng sáu 1945
- 03. Bombay, 7 tháng ba 1948
- 04. Bangalore, 11 tháng bảy 1948
- 05. Poona, 1 tháng chín 1948
- 06. Bombay, 19 tháng hai 1950
- 07. Nói chuyện với học sinh tại trường Rajghat, tháng giêng 1954
- 08. Rajghat, 9 tháng giêng 1955
- 09. Ojai, 6 tháng tám 1955
- 10. New Delhi, 27 tháng mười 1963
- 11. Madras, 22 tháng mười hai 1965
- 12. Rome, 31 tháng ba 1966
- 13. Rajghat, 10 tháng mười hai 1967
- 14. Brockwood Park, 8 tháng chín 1970
- 15. Brockwood Park, 31 tháng tám 1974
- 16. Ojai, 13 tháng tư 1975
- 17. Saanen, 30 tháng bảy 1978
- 18. Bombay, 31 tháng giêng 1981
- 19. Ojai, 2 tháng năm 1982
- 20. Bombay, 23 tháng giêng 1983
- 21. Từ quyển Krishnamurti độc thoại, Ojai, 31 tháng ba 1983
- 22. Saanen, 26 tháng bảy 1983
- 23. San Francisco, 5 tháng năm 1984
- 24. Rajghat, 12 tháng mười một 1984
- 25. Bombay, 7 tháng hai 1985
- 26. Từ quyển Sổ tay của Krishnamurti, 31 tháng chín 1961
BÀN VỀ XUNG ĐỘT [ON CONFLICT]
Lời dịch: ÔNG KHÔNG – 2009
Vấn đề là: hành động mà luôn luôn không được đặt nền tảng trên ký ức là gì? Bởi vì hành động được đặt nền tảng trên ký ức chắc chắn phải dẫn đến sự thoái hóa. Đó là câu hỏi của chúng ta. Bởi vì cái trí của con người đang thoái hóa, và một trong những nhân tố của sự thoái hóa đó là xung đột, sợ hãi, và sự theo đuổi vô tận của thoái hóa, tất cả đều được đặt nền tảng trên chuyển động của tư tưởng mà là một tiến hành thuộc vật chất. Liệu có một hành động mà không thoái hóa? Liệu có một hành động mà là trực nhận và hành động? Thực ra là đang trực nhận và đang hành động mà không có khoảng ngừng của thời gian.
Hãy cho phép tôi trình bày một cách khác. Sống là liên hệ. Nếu không có liên hệ không có sống, đang sống. Tuy nhiên trong sự liên hệ của người ta có nhiều ký ức được tích lũy; giữa hai người có những tổn thương, những càu nhàu, những vui thú, những bực dọc, thống trị, và vân vân. Bạn biết điều gì xảy ra trong liên hệ. Tất cả nó được lưu trữ trong ký ức như một hình ảnh. Bạn có một hình ảnh về cô ấy, và cô ấy có một hình ảnh về bạn. Và hai hình ảnh này nói, “Chúng ta có liên hệ. Chúng ta thương yêu nhau”. Hãy thấy điều gì đang xảy ra: tình yêu bị giảm giá trị thành những hình ảnh mà bạn có về lẫn nhau. Những hình ảnh đó là những ký ức, và thế là bạn gọi tình yêu là một hồi tưởng của những sự việc quá khứ. Đó là một sự kiện: mà xảy ra trong sống hàng ngày. Bây giờ, liệu bạn có thể sống mà không có những hình ảnh này? Chỉ lúc đó mới có tình yêu. Trong sự liên hệ đó mà không có hình ảnh, có hành động từ khoảnh khắc sang khoảnh khắc mà luôn luôn mới mẻ.
Bạn có liên hệ với người nào đó đầy thân mật, người vợ của bạn, người bạn gái của bạn, người bạn trai của bạn, hay bất kỳ người nào. Sống cùng nhau trong một ngày hay trong mười năm hay ba mươi năm, bạn đã tạo ra, sắp xếp vào chung một hình ảnh về cô ấy hay anh ấy. Đó là một sự kiện. Bạn có thể thấy nó trong sống riêng của bạn. Sự tích lũy đó của vô số những biến cố, những lăng nhục, những bực dọc, mất kiên nhẫn, tức giận, vui thú, thống trị đã trở thành một ký ức, một hình ảnh, và hình ảnh đó luôn luôn đang đáp lại. Ký ức đó luôn luôn đang đáp lại trong sự liên hệ. Bây giờ, liệu bạn có thể sống mà không dựng lên một hình ảnh nào cả? Vậy là lúc đó chỉ có liên hệ. Bây giờ, liệu bạn có thể thực hiện nó, không bao giờ tạo ra một hình ảnh, dù bất kỳ điều gì xảy ra? Đừng nói có hay không; bạn sẽ tìm ra. Nếu bạn nói, “Không, không thể được”, vậy thì chẳng còn vấn đề gì cả; bạn có thể tiếp tục trong con đường riêng của bạn. Nhưng nếu bạn muốn tìm ra, mà có nghĩa làm thế nào để sống khác hẳn, bạn phải đặt ra câu hỏi này, liệu bạn có thể sống mà không có bất kỳ hình ảnh nào. Bạn muốn tìm ra chứ? Tôi sẽ trình bày cho bạn, và chúng ta sẽ cùng nhau đi chung một chuyến hành trình. Tôi không là đạo sư của bạn, cám ơn Chúa, hay người giải thích hay người thầy của bạn – không là gì cả.
Bạn phải tìm ra chú ý là gì và không-chú ý là gì. Tôi có liên hệ với bạn, thân mật, gia đình, và tôi có một hình ảnh về bạn. Tại sao hình ảnh đó đã hiện diện? Hình ảnh hiện diện khi có chú ý à? Vì vậy tôi phải tìm ra chú ý là gì.
Chú ý là gì? Chú ý là tập trung hay sao? Tập trung là gì? Khi bạn tập trung, bạn loại trừ; bạn đang đặt toàn thân tâm của bạn vào một điểm nào đó khi bạn tập trung. Thế là bạn dựng lên một kháng cự quanh chính bạn, và trong kháng cự đó có xung đột, muốn và không muốn. Vậy là tôi phải tìm ra chú ý là gì. Nếu có chú ý, liệu sẽ có bất kỳ hình ảnh nào à? Bởi vì sự liên hệ có tầm quan trọng tột đỉnh trong sống. Nếu tôi có sự liên hệ đúng đắn với bạn, tôi có sự liên hệ đúng đắn với mọi thứ, với thiên nhiên, với người hàng xóm của tôi, với mọi thứ trong cuộc sống. Và bởi vì tôi không có sự liên hệ đúng đắn với bạn, mọi thứ đều chuyển biến sai trái. Vì vậy tôi phải tìm ra, khi có chú ý, liệu có một hình ảnh hay không? Hay chỉ có một hình ảnh khi có không-chú ý? Bạn hiểu rõ câu hỏi của tôi chứ? Bạn nói với tôi một điều gì đó thô bỉ bởi vì bạn là người vợ hay người chồng của tôi hay bất kỳ ai khác. Bởi vì tôi không đang chú ý, nó được ghi lại. Nhưng nếu tôi có chú ý trọn vẹn, tại ngay khoảnh khắc của sự lăng nhục, tôi có ghi lại không? Hãy tìm ra. Thâm nhập nó và thực hiện nó. Đó là, khi có chú ý, không có trung tâm. Khi bạn tập trung, có một trung tâm. Khi bạn đang chú ý trọn vẹn, không có cái tôi, không hình ảnh, không gì cả. Ví dụ, nếu lúc này bạn đang lắng nghe bằng chú ý trọn vẹn, nếu bạn như vậy, điều gì xảy ra? Không có đồng ý lẫn không đồng ý; có sự ân cần, sự hòa nhã, thương yêu, vậy là bạn đang lắng nghe trọn vẹn. Giống như vậy, khi trong sự liên hệ có một từ ngữ, một cử chỉ, một cái nhìn gây tổn thương, nếu tại ngay khoảnh khắc đó, có chú ý trọn vẹn, không có hình ảnh, không có gì để ghi lại.