- Dẫn nhập
- 1. Tạo một môi trường tình cảm tích cực
- 2. Bắt đầu mọi việc sớm hơn một chút
- 3. Người đang vui là người sẵn lòng giúp đỡ
- 4. Học hỏi trẻ con để sống trong hiện tại
- 5. Bảo vệ sự riêng tư của bạn
- 6. Tha thứ cho những cơn nóng giận
- 7. Hãy lắng nghe
- 8. Những trận cãi nhau của trẻ con
- 9. Một công việc không bao giờ hoàn tất
- 10. Đừng trả lời điện thoại
- 11. Sống thật với lòng mình
- 12. Hãy giữ lời hứa
- 13. Mua thêm một món, hãy bớt đi một món
- 14. Cứ để cho trẻ con có đôi lúc buồn chán
- 15. Chờ đợi điều không may
- 16. Những «khoảng trắng» trong thời biểu
- 17. Hãy trân trọng cuộc sống
- 18. Giảm nhẹ sự căng thẳng
- 19. Bạn muốn các con sẽ như thế nào?
- 20. Đánh giá cao giai đoạn trẻ con
- 21. Không để những chuyện ấy làm bận tâm
- 22. Đừng bỏ lỡ cơ hội bày tỏ lòng thương yêu
- 23. Tự điều chỉnh lại mình đúng lúc
- 24. Khám phá cách sống giản đơn tự nguyện
- 25. Chọn bạn mà chơi
- 26. Chấp nhận sự bất đồng
- 27. Đừng tự hạ mình
- 28. Đừng nhắc lại những chuyện không hay
- 29. Hãy nêu gương tốt
- 30. Sống buông xả bình thản
- 31. Tạo ra một thông lệ «vị kỷ»
- 32. Nếu bạn có con, quên đi chuyện thời biểu
- 33. Những biểu hiện của yêu thương
- 34. Đừng để đồng tiền làm bạn quỵ ngã
- 35. Bắt đầu một ngày với yêu thương, sống trọn một ngày với yêu thương, và kết thúc một ngày cũng trong yêu thương
- 36. Đừng coi thường những người chung sống
- 37. Một giới hạn cho những ước muốn
- 38. Để cho người khác thắng
- 39. Giữ một nhịp sống tỉnh táo
- 40. Đừng làm một người hy sinh thái quá
- 41. Từ bỏ những điều mong đợi
- 42. Tôn trọng cha mẹ vợ (hoặc chồng)
- 43. Những trạng thái tâm lý
- 44. Tách biệt công việc ra khỏi tất cả
- 45. Khi yêu thương hãy chấp nhận mọi thứ
- 46. Những thói tật nhỏ nhặt
- 47. Đừng nhấn mạnh sự bận rộn của mình
- 48. Dễ dãi hơn với những người hàng xóm
- 49. Những khó khăn của người khác
- 50. Đừng mang những cơn giận vào giấc ngủ
- 51. Vì sao tôi có thể không giống mọi người?
- 52. Tự mình thoát khỏi những khó khăn
- 53. Hành động có ý nghĩa nhiều hơn lời nói
- 54. Tập trung sự chú ý
- 55. Giảm bớt sự bực dọc
- 56. Bố trí thời gian cho những việc làm tốt
- 57. Đừng phê phán sau lưng người khác
- 58. Tổ chức những buổi họp mặt gia đình
- 59. Bày tỏ sự đánh giá cao về người khác
- 60. Nhìn mọi việc theo đúng thực tiễn
- 61. Đừng quá chú ý vào những kỳ nghỉ
- 62. Đối thoại bằng lòng yêu thương
- 63. Ngồi yên
- 64. Đón nhận khi sự việc đến
- 65. Giữ gìn sức khỏe
- 66. Trước hết phải quan tâm đến tình cảm
- 67. Quá chú ý đánh giá việc làm của mình
- 68. Tưởng tượng rằng ai đó đang theo dõi bạn
- 69. Nội tâm thế nào, cuộc sống thế ấy
- 70. Tạo quan hệ mới với con người cũ
- 71. Những cuộc tấn công của ý tưởng
- 72. Đừng nói quá công việc ở nhà
- 73. Hãy trân trọng cuộc sống
- 74. Đừng lập lại những lỗi lầm cũ
- 75. Khi ai đó không hiểu được một vấn đề
- 76. Cung cách ứng xử trong gia đình
- 77. Đi cắm trại
- 78. Xem trẻ con như những người thầy
- 79. Bạn không thể mang theo được gì
- 80. Chọn một tổ chức từ thiện cho gia đình
- 81. Hãy kiên nhẫn với chủ cho thuê nhà
- 82. Tập thể dục
- 83. Chú ý đến những gì ngày càng tốt hơn
- 84. Những mong ước của con cái
- 85. Đừng suy diễn về người khác
- 86. Nói năng dịu dàng
- 87. Giữ tâm trạng vui vẻ
- 88. Nghĩ đến điều tốt đẹp đã làm hôm nay
- 89. Khám phá một niềm vui đơn sơ
- 90. Những điều nhỏ nhoi sẽ được nhớ đến
- 91. Nêu lên một tấm gương hiền hòa
- 92. Sự may mắn có được một căn nhà
- 93. Đừng phàn nàn về những lời phàn nàn
- 94. Chấp nhận sự thay đổi
- 95. Chuyển đổi vai trò giữa vợ chồng
- 96. Bao giờ cũng có một việc gì đó cần làm
- 97. Giải phóng những thứ phế thải
- 98. Hoãn lại những mong muốn của mình
- 99. Hãy nhớ rằng, mọi việc rồi đều sẽ qua đi
- 100. Như lần cuối cùng
Nguyễn Minh Tiến dịch
74. Đừng lập lại những lỗi lầm cũ
Cách đây nhiều năm, tay chơi tennis lỗi lạc người Úc Ken Rosewall được hỏi về bí quyết thành công của mình. Trong cuộc phỏng vấn đặc biệt này, anh ta đáp lại là: «Tôi mắc rất nhiều sai lầm, nhưng tôi thường không lập lại chúng.» Sự tự tin mà anh ta bộc lộ trong câu trả lời này làm tôi nhớ mãi. Tôi đã nhận ra là câu nói của anh ta cực kỳ hữu ích trong việc làm giảm nhẹ đi những căng thẳng trong cuộc sống gia đình.
Nếu bạn nghĩ đến điều này, những sai lầm thật sự không còn là chuyện to tát nữa. Trong thực tế, hầu hết chúng ta đều sẽ thừa nhận, chúng ta cần phải có những lỗi lầm để có thể học hỏi và lớn lên. Tôi tin rằng vấn đề là ở chỗ, chúng ta không sẵn lòng thừa nhận hoặc xem xét kỹ những lỗi lầm đã mắc phải, và vì vậy dẫn đến một xu hướng là lập lại chúng – đôi khi là rất nhiều lần.
Một trong những sai lầm liên tục của tôi là muốn trả lời chuông điện thoại ở nhà, bất kể là đang bận rộn như thế nào. Đôi khi tôi đang làm cùng lúc đến hai hoặc ba việc, và đã trễ giờ đưa một trong hai đứa trẻ đến trường. Lúc ấy chuông điện thoại reo. Thay vì để cho máy trả lời tự động nhận điện, tôi thường làm cho gánh nặng rắc rối của mình thêm lên hơn nữa bằng cách tự mình trả lời. Thế rồi ai đó ở đầu dây bên kia lại cần đến tôi, trong khi mọi thứ khác vẫn còn đó chưa được làm xong. Người nói chuyện qua điện thoại thường là luôn luôn cảm thấy được sự hối hả của tôi, thậm chí đôi khi còn hỏi lại: «Thế tại sao ông lại quan tâm được đến việc nhấc ống nghe kia chứ?» Hẳn là tôi phải lập lại lỗi lầm này có đến hàng trăm lần mới dứt bỏ được nó. Từ khi tôi không lập lại – thật là nhẹ nhõm đi biết bao.
Bởi vì tôi có thể thừa nhận lỗi lầm mình đang mắc phải, tôi có thể thực hiện được một sự điều chỉnh đơn giản những hành động theo thói quen của mình. Giờ đây, nếu tôi đang bận và chuông điện thoại reo – chỉ đơn giản là chuông điện thoại đang reo, thế thôi. Thậm chí tôi cũng không cân nhắc đến chuyện có trả lời hay không nữa. Sự thay đổi đơn giản này mang lại một sự bình thản lớn lao cho những gì mà trước đây đã từng là chuyện dễ cáu nhất trong ngày.
Tôi đã vượt qua được nhiều lỗi lầm lập lại, chẳng hạn như việc can thiệp quá sâu vào những trận cãi vã của lũ trẻ, cố đưa quá nhiều công việc vào thời biểu một ngày, để quá lâu mới lau dọn bàn giấy của mình ở nhà, và nhiều, nhiều chuyện khác nữa.
Hãy tự nhìn vào những lỗi lầm của chính bạn. Việc bạn mắc phải lỗi lầm không phải là chuyện quan trọng. Câu hỏi quan trọng hơn là, bạn có lập lại những cách ứng xử hoặc lỗi lầm – mà bạn có thể thay đổi được – của mình hay không? Trong hầu hết các trường hợp, câu trả lời là có. Tôi có thể đảm bảo với bạn rằng, sẽ có một cảm giác hết sức cởi mở khi bạn chấp nhận những lỗi lầm của mình và quyết định thực hiện sự thay đổi. Bằng cách đó, bạn không còn mãi mãi lập lại chúng như một chuyện đương nhiên định sẵn nữa.