Chủ nhật ngày 16 tháng 1 năm 2011 News in 2011
Nguồn: Dharma Not For Sale
Chúng tôi đang sống những ngày đầy ân phúc gia trì nhờ sự viếng thăm của bác tôi. Chính cha tôi cũng vô cùng hoan hỷ trước sự kiện này nên chỉ cần được nhìn thấy hai ngài ở bên nhau hoặc được ở cùng với hai ngài là tôi đã cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Mỗi khoảnh khắc trong một ngày đều tràn đầy ân đức gia trì, đây thực sự có thể gọi là “mưa gia trì”. Tất cả chúng tôi đều có rất nhiều cơ hội để đón nhận Wang (quán đỉnh) từ bác tôi. Tôi không muốn mọi người xôn xao về sự hiện diện của ngài. Chắc hẳn các bạn đều đã biết, tôi vẫn luôn cho rằng Giáo Pháp thực sự quá quý báu và không thể đem “mua bán” theo cách thức thế gian. Trừ khi bạn có động cơ tuyệt đối thanh tịnh, còn nếu không thậm chí tôi còn nghĩ Giáo Pháp không nên được tiếp thị giống như một thứ hàng hóa thương mại, còn bậc thầy thì cư xử giống như một người bán hàng đang bán “mặt hàng” là Giáo Pháp ở những nơi đông người và náo nhiệt. Theo cách đó đôi khi Giáo Pháp không còn được trân trọng mà bị coi như một thứ hàng hóa thông thường, chẳng còn có giá trị ở bất cứ nơi nào hay chẳng còn được coi trọng bởi bất cứ ai.
Lần này, chính vì suy nghĩ mang tính “xuất thế gian” như vậy mà chúng tôi đã cùng nhau hội tụ tại một nơi vô cùng linh thiêng ở Tự viện Núi Druk Amitabha nhưng không hề thông báo rộng rãi để nhiều người biết. Thêm vào đó, thậm chí tôi còn không muốn bận tâm in một tờ thông bạch nào, hay gọi một cuộc điện thoại nào cho ai để thông báo. Thế nhưng thật lạ, mọi người bắt đầu kéo đến. Giờ đây chúng tôi bắt đầu phải lo lắng về vấn đề sắp xếp chỗ nghỉ, nấu ăn và thậm chí phải lo cả chỗ đậu xe. Tất nhiên, bên cạnh đó, tôi cũng rất hoan hỷ vì có rất người đã thu xếp để tới tham dự cùng với chúng tôi, vì điều này sẽ vô cùng lợi lạc.
Điều tuyệt vời nhất trong lần vân tập này là mặc dù mọi thứ vô cùng đơn giản song vẫn tràn đầy sự gia trì. Vì vậy nên cho dù có nghe tới hàng ngàn lần mọi người nói với nhau rằng “Tôi không biết được rằng ở đây lại tổ chức đại đàn quán đỉnh”, trên bình diện tương đối, tôi cảm thấy tự hào, bởi lẽ đây là một dấu hiệu cho thấy tôi đã không bị tác động bởi các pháp thế gian trần lụy.
Bàn về các pháp thế gian, Phật Pháp không bao giờ được dùng để thực hành với động cơ đem ra buôn bán nhằm mang lại danh tiếng hay tài bảo cho một cá nhân nào đó. Tất nhiên, để trở nên thành đạt trên thế gian này, chúng ta cần có của cải, danh vọng và sức khỏe, chúng ta cần rất nhiều thứ! Nhưng tôi nghĩ tất cả những thứ này cần được làm ra bởi những phương tiện khác, thay vì đem Phật Pháp ra kinh doanh. Một khi bạn đã bắt đầu mang Phật Pháp ra kinh doanh nhằm thỏa mãn những tiện nghi cá nhân cho mình thì đó đã là sự thực hành các pháp thế gian, mà theo tôi thiết nghĩ hoặc có thể nói rằng Đức Phật Thích Ca Mâu Ni sẽ vô cùng phản bác cách làm đó. Động cơ chính của Đức Phật Thích Ca khi thuyết giảng giáo pháp ở Triyana chính là để tiêu trừ những động cơ và thái độ như vậy. Thế nhưng ngày nay đa phần trong chúng ta lại thường nuôi dưỡng những cách hành xử như vậy mỗi khi chúng ta thực hành Phật Pháp.
Cho dù cuộc sống của bạn có rực rỡ sắc màu đến bao nhiêu, cho dù bạn có giàu có hay nổi tiếng đến thế nào, nhưng chừng nào bạn vẫn còn ở trong vũng bùn đó thì hoàn cảnh của bạn thực sự đang rất đáng lo ngại. Đôi khi, nhất là những lúc như lúc này, khi tôi quan sát nhân duyên hy hữu này khi bác tôi là người chủ trì các khóa lễ, tôi hoan hỷ vô cùng vì thấy chính mình cùng những hành giả trên Núi Druk Amitabha, chúng tôi đã cùng nhau sống vượt lên hoàn cảnh mà không cần phải đem Giáo Pháp ra kinh doanh. Bác tôi thực sự là một bậc thượng sư vĩ đại, ngài trao truyền cho chúng tôi những giáo pháp vô cùng quý báu với cả tấm lòng nhiệt tình, còn đại chúng cũng rất tuyệt vời, những thiếu niên nhỏ tuổi với tâm chí thành tha thiết, những sư ni đang tu tập tại tự viên Druk Amitabha của chúng tôi, cùng với rất nhiều chư tăng hiện đang thực hành dưới sự chỉ dẫn nghiêm khắc của tôi tại tự viện nơi đây. Tôi cho rằng tất cả chúng hội, bao gồm cả thượng sư và các đệ tử, đều có tinh thần xuất thế, theo nghĩa ai nấy đều mang động cơ thanh tịnh và cư xử rất mực thước, bởi lẽ một cách rất tự nhiên, họ chẳng có nhiều những thái độ trần lụy thiếu tích cực, nhất là trong những sự kiện thiêng liêng như lần này. Nếu như việc thực hành Giáo Pháp không phải vì mục đích giải thoát mà để thành danh trong xã hội hay vì mục đích chính trị, thì đâu còn được gọi là Giáo Pháp nữa. Tôi tin rằng nếu như vậy, thà chúng ta cứ tập trung vào những hoạt động thế gian khác để thỏa mãn ý thích cá nhân và đừng làm liên lụy đến Giáo Pháp thì lại hơn. Hãy để cho Giáo Pháp được giữ nguyên chức năng là vị thuốc đối trị mọi khổ đau trong luân hồi, đừng biến Giáo Pháp trở thành độc dược. Nếu Giáo Pháp bị đem ra kinh doanh vì lợi ích cá nhân thì rồi cả dòng truyền thừa cũng sẽ bị mang ra mua bán như vậy, và ngay cả tâm hồn cũng như tinh thần của bạn rồi cũng sẽ bị đem bán.
Tôi không ngụ ý rằng con người không bao giờ được mong cầu tiếng tăm, thực phẩm hay của cải. Điều tôi muốn nói ở đây là con người không nên đem Giáo Pháp ra bán để thỏa mãn những tham muốn trần tục của riêng mình. Đây mới là điều duy nhất mà tôi cố gắng muốn mọi người hiểu được. Tất cả các bạn nên hiểu tôi đang muốn hướng tới điều gì. Nói ra điều này một cách rõ ràng minh bạch ở đây cũng là cách để giúp tôi tự kéo chính mình ra khỏi vũng lầy. Trong khi viết nên những dòng chữ này, tôi có hai tâm nguyện lớn, thứ nhất là để tự giúp mình vượt lên khỏi sự lộn xộn này, và thứ hai là mong rằng điều này sẽ giúp cho nhiều người hiểu ra rằng Phật Pháp thực sự có ý nghĩa gì, Phật Pháp cần phải được thực hành như thế nào, và động cơ thuyết pháp tại vườn Kỳ Đà của Đức Phật Thích Ca là gì.
Trong những ngày này, bác tôi và cũng là bậc thầy truyền quán đỉnh luôn thúc giục, sách tấn chúng tôi cần phải cầu nguyện cho sự bình an của thế giới và cho mọi chúng sinh trên thế gian này. Tôi không nghĩ là ngài biết nhiều về tất cả những thảm họa mới xảy ra gần đây, vì ngài chẳng biết gì về internet. Ngài thuộc lớp người thế hệ trước không sử dụng những công nghệ mới. Thế nhưng nhờ vào sự toàn tri nên ngài biết rõ sự cần thiết của những lời cầu nguyện này. Mỗi buổi sáng, buổi chiều và buổi tối, ngài đều sách tấn chúng tôi phải cầu nguyện và hồi hướng. Tôi vô cùng thán phục sự toàn tri của ngài. Con người chúng ta sống trong thế giới hiện đại có thể biết được nhiều điều nhờ vào công nghệ tiên tiến. Thế nhưng mặc dù không được tiếp xúc với thông tin, ngài vẫn rất quan tâm lo lắng cho những gì đang xảy ra. Nhờ vào sự động viên sách tấn của ngài, chúng tôi đang thực hành rất nhiều khóa lễ nguyện cầu an bình cho thế giới.
Tôi vẫn luôn nói rằng bất kể chúng ta cầu nguyện gì và như thế nào đều cần phải được nâng đỡ bằng thiện hạnh. Nếu không, những lời cầu nguyện sẽ không bao giờ ứng nghiệm! Thay vì thế, rồi sẽ có vô số thảm họa xảy đến ở khắp nơi, như bạn đã thấy nếu như theo dõi thời sự. Chúng ta rất khôn khéo nên đổ cho rằng đó là những thảm họa thiên nhiên, nhưng tất cả những thảm họa đó đều bắt nguồn từ chúng ta. Chính con người chúng ta đã tạo ra nguyên nhân gây nên những thảm họa đó, Chính vì vậy mà chúng ta cần tự đào tạo lẫn nhau thay vì cứ đổ tại thiên nhiên. Thiên nhiên vốn rất tươi đẹp và không phải tự nhiên có những phản ứng tiêu cực như vậy, chính chúng ta mới là nguyên nhân tạo nên thiên tai. Chúng ta cứ bám vào cái từ thiên tai và cho rằng những thảm họa này là do tự nhiên, điều này thật đáng buồn. Tôi vẫn luôn cảm thấy hơi buồn cười khi nghĩ về sự cố chấp và vô trách nhiệm của loài người chúng ta.
Với tất cả những ai đọc được thông điệp này, tôi xin kiến nghị mỗi người hãy thực hành những thiện hạnh YÊU THƯƠNG và làm những điều THIỆN LÀNH với ĐỘNG CƠ CHÂN CHÍNH THANH TỊNH.