Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Áo lam bông trắng

11/04/201311:20(Xem: 5260)
Áo lam bông trắng

Áo lam bông trắng

Trưa nay tôi về chùa dự Lễ Vía Quán Thế Âm.Trước khi vào lễ, một người bạn đạo chào tôi nơi hành lang của thiền đường và chị đã nói thế nầy:" Chào chị Chúc Hân, chị khỏe không? Lúc này sao ít thấy chị về chùa? Sắp đến Vu Lan rồi, chị nhớ về chùa dự lễ nhé! Tôi nhớ bài Bông Hồng của chị viết về bác gái. Mấy năm rồi há? Về chùa, chúng tôi sẽ cài lên áo lam của chị một bông Hồng trắng". Tôi lặng thinh gật đầu. Những lời mời gọi, chia sẻ ngọt ngào đầy chân tình của chị, sao tim tôi lại nhói đau? Lặng lẽ mĩm cười, một nụ cười buồn. Lửng thửng tôi bước vào thiền đường dự lễ.
Hòa Thượng phương trượng đang giảng về hạnh nguyện của Quán Thế Âm bồ tát, ngài nhìn xuống trần gian bằng ngàn mắt, đưa xuống trần gian ngàn tay, với hạnh lắng nghe, hạnh ban ơn cứu khổ những chúng sanh đang bị chìm đắm trong biển mê lửa muội. Tôi đã không chánh niệm hòan tòan trong buổi lễ hôm nay. Miên man, tôi nghĩ về một đấng bồ tát của riêng tôi: Mẹ tôi. Mà không, bà cũng đã thực hiện hạnh bồ tát cho rất nhiều người trong lúc bà còn sinh tiền. Là một thôn nữ miền quê, lấy chồng xa xứ, chữ nghĩa "không đầy lá mít", bà đã luôn chắt chiu tằn tiện, cùng ba tôi nuôi lớn đàn con tám đứa. Tuy vậy bà luôn thích bố thí, luôn dặn các con giúp đở người nghèo, không được cười chê người tàn tật. Mẹ tôi không biết đạo Phật, bà chỉ thực hành nhân đạo. Không biết bà học ở đâu được câu nguyện " Nam mô Đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn độ chúng sanh". Khi nghe hoặc thấy ai bị họan nạn là bà lẩm nhẩm lời nguyện nầy và tìm cách giúp họ, không nhiều thì ít, phải giúp được thì bà mới an tâm . Câu chuyện chiếc quần lãnh đen mới láng o chưa mặc, má tôi đem tặng một bà gánh nước mướn, được dì tôi kể lại. " Má con nói cho quần mới vì quần cũ sẽ mau rách hơn, sợ bà ấy không có tiền mua cái khác, biết khi nào mới gặp lại bà ấy ". Thêm câu chuyện ông bửa củi mướn nghèo xơ xác, lại thêm chết vợ, có ba đứa con nhỏ nheo nhóc. Má tôi đã ra tay cứu độ bằng cách nấu cơm cho mấy cha con ông ấy ăn, mua thêm củi lớn về cho ông ấy có thêm việc làm. Bà còn may áo quần cho họ. Nghe kể lại rằng, dù dư biết tánh hay thương người cơ khổ cua má tôi, nhưng ba tôi đã ghen với ông ta, nghĩ có lẽ má tôi có tình riêng chăng? Lòng từ của bà thật quảng đại! Anh chị em chúng tôi đã lớn lên trong vòng tay thương yêu tuyệt vời và tuyệt đối của bà. Đã thâm nhập vào tâm lòng nhân ái của bà.
Chiều nay, đọc lại bài " Bông Hồng trắng hay đỏ" tôi đã viết bốn năm trước, khi mẹ tôi lâm trọng bịnh vào tháng Bảy năm 2007. Những dòng chữ trong bài viết này đã chảy ra từ máu tim tôi, một đứa con sắp mất mẹ. Những gịot nước mắt thể hiện thành ngôn từ khóc mẹ. Khỏang thờigian đó tôi chưa biết đạo Phật, chưa biết gì về luật Vô Thường sinh diệt, nhân quả, nghiệp báo...Vọng tưởng vọng tâm còn đầy ấp, tôi chưa thấy ra cõi đời này là huyển mộng. Thêm vào, chuyện tình duyên không thuận buồm xuôi gió càng là nguyên nhân làm tôi ôm mẹ chặt hơn. Gà con rời đôi cánh mẹ, tập bay nhảy ngòai đời, gặp giông bảo bèn trở về trú ẩn trong sự chở che an tòan của gà mẹ. Dù lớn dù nhỏ, con vẫn muôn đời là con thơ của mẹ.
Tôi thường tâm sự với các bạn đạo là tôi không có số nấu ăn. Tuổi thiếu niên, sau khi học về, giúp coi sóc tiệm chụp hình của ba má tôi, chuyện bếp núc đã có má tôi và chị phụ bếp. Lấy chồng, tôi vẫn tiếp tục tà tà đi học, đã có má chồng và người chị em bạn dâu nấu ăn. Trên trại tị nạn, chị tôi nấu vì tôi bận giúp thiện nguyện trong ban y tế. Qua Úc, chồng tôi nấu giỏi vì đã được " dạy dỗ kỷ" từ trại học tập sau cuộc đổi đời 1975. Vừa "anh đi đường anh em đường em, tình nghĩa đôi ta chỉ thế thôi" thì ba má tôi được bảo lãnh qua. Tôi lại được thưởng thức các món ăn miền Tây Nam Bộ do chính má tôi chế biến. Tôi có lý do không vào bếp vì phải làm việc bảy ngày một tuần, do nhu cầu y tế của cộng đồng người Việt lúc bấy giờ...Bên ba mẹ, dù tuổi đã lớn, tôi luôn được nghe những bài giảng luân lý của ba tôi, và tiếp tục khi vòi vĩnh, khi săn sóc cha mẹ già. Đó là thời gian rất hạnh phúc của tôi, một hạnh phúc đời thường mà ít người có được trong hòan cảnh ly hương.
Rồi thì mọi việc có đến có đi. Ba tôi từ bỏ cõi đời sau gần một thế kỷ làm chứng nhân bao thăng trầm của đất nước Việt Nam và thế giới. Và, hơn hai năm sau đó, má tôi đã theo ba tôi, sống đồng sàng đồng tịch, chết đồng mã đồng mồ. Bốn năm rồi, sao vẫn tinh khôi hình ảnh những ngày cuối của đời mẹ hiền quán thế âm của tôi.
Vu lan nầy tôi sẽ về chùa, để được nghe về chuyện Mục Kiền Liên hiếu tử, để được cài lên chiếc áo lam một hoa Hồng trắng như lời dặn dò chân tình của cô bạn đạo. Tôi sẽ nghĩ gì trong giây phút ấy? Từng tế bào thớ thịt mẹ cha sinh thành dưỡng dục vẫn còn đây. Tâm từ bi mẹ tôi đã trao truyền trong cách sống của bà, những lời dạy dỗ vẫn còn đây. Bông Hồng trắng hay đỏ, mất hay còn ...Phật đã dạy về thành trụ họai không. Mọi sự đến từ nhân duyên, cũng do nhân duyên mà đi. Mọi pháp chỉ là những phân tử li ti biến chuyển trong từng sát na theo hiện tượng sinh vật lý của vũ trụ. Xác thân tạm bợ nầy mất đi, nhưng nghiệp thức sẽ tiếp tục vào một cõi khác. Có lẽ má tôi đang ở cõi trời nhờ những phúc đức của bà. Bà tiên dễ thương đang nhìn xuống cõi ta bà, tìm xem các con của bà đang làm gì. Má ơi, con đã và đang làm theo ước nguyện từ bi của má. Con gái má mấy năm nay biết Phật pháp, sống theo lời Phật dạy. Rất an lạc tự tại với mọi nhân duyên đến và đi. Má đang vui lắm phải không?

Lâm Kim Loan
( Chúc Hân )
Tháng Bảy 2011






Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/04/2013(Xem: 5698)
Khi nghĩ về công ơn sanh thành dưỡng dục, thì chúng ta đã tạo nên một mạch nguồn của ân đức, của nghĩa trọng tình sâu, của dòng tâm thức luân lưu bất diệt. Một suối nguồn của thơ ca, của tiếng nhạc trầm hùng, lúc sâu lắng lúc thì nhẹ nhàng đi vào nhân thế vừa bất hủ vừa rung động thức tỉnh. Thế mới biết, giấy mực trần gian chẳng viết lên nỗi hai chữ “Mẹ ơi” cho trọn vẹn.
10/04/2013(Xem: 4820)
Giáo pháp của đạo Phật sâu thẳm được ví như đại dương mênh mông. Cửa vào đạo có muôn ngàn lối, hành giả khi bước vào nếu không trang bị đức tin vững vàng chắc sẽ choáng ngợp bởi sự uyên áo, sâu kín và pháp mầu vi diệu. Nếu thế thì con đường vào đạo của chúng ta thì sao, những người đầy nghiệp lực và hệ lụy của tham ái?
10/04/2013(Xem: 4467)
Với cái nhìn tuệ giác, Đức Phật quán chiếu trong vòng nghiệp duyên của chúng sanh, Ngài đã thấy được không có một chúng sanh nào tồn tại độc lập, mà ngược lại lưu chuyển trong vòng tương duyên với nhau. Tất cả vì vô minh, mà chúng sanh không thấy được Ngài. Trong kinh Báo Phụ Mẫu Ân diễn tả, có lần Đức Phật đi trên đường và thấy bên lề đường một đống xương khô, Ngài đã lễ lạy đống xương ấy.
10/04/2013(Xem: 4605)
Là Phật tử, mỗi người chúng ta luôn mang tâm nguyện tiến tu trên con đường giải thoát và giác ngộ, việc trước nhất thể hiện ý nghĩa đó là cần phải học Phật. Có học Phật cặn kẽ, rõ ràng và căn bản, chúng ta mới có cơ hội để tiếp nhận ánh sáng của đức Phật tỏa chiếu muôn nơi mà không e sợ đi lạc đường, lầm lối, dẫn vào tà đạo, và mới có thể mang lại nhiều lợi ích thiết thực trong cuộc sống cho chính mình và cho tha nhân.
10/04/2013(Xem: 4177)
Truyền thống giáo dục của Phật giáo có ba hình thức căn bản, gồm: khẩu giáo, thân giáo và ý giáo. Tùy theo căn cơ của người đệ tử mà các bậc thầy có thể sử dụng nhiều phương thức hướng dẫn khác nhau, nhưng thân giáo vẫn là quan trọng hơn cả cho thầy lẫn trò. Trở về khoảng thời gian Đức Phật còn tại thế, sự thuyết giảng của Ngài chưa bao giờ có hình thức giảng dạy như hình thức viết lách như chúng ta hiện nay.
10/04/2013(Xem: 5055)
Ánh sáng giác ngộ được hiểu như là một sự dập tắt vô minh, vọng tưởng điên đảo trong tâm trí của con người, là sự biết rõ sự thật về nguyên nhân và kết quả, nhận thức và hành động, con người và môi trường xung quanh. Giác ngộ là sự hiểu biết chân chánh, thấy rõ bản chất như thật của sự vật, vạn pháp. Giác ngộ còn có nghĩa là đoạn tận khổ đau, dứt trừ những tập khí phiền não bao trùm đời sống của con người trong nhiều kiếp sống, là sự thoát ly những con đường dẫn chúng sanh lên xuống trong sáu nẻo luân hồi trong vô minh bừng cháy.
10/04/2013(Xem: 5282)
Bát Chánh Đạo hoặc Bát Thánh Đạo là giáo lý căn bản của Đạo đế (trong Tứ Đế) gồm ba mươi bảy phẩm trợ đạo. Đây là những phương tiện hành trì phổ biến sâu rộng chung cho Ngũ thừa Phật giáo. Trong bài pháp Tứ đế đầu tiên đức Phật giảng tại vườn Lộc Uyển, về phương pháp hành trì hay Đạo đế, con đường dẫn đến an vui Niết bàn. Đức Phật đã long trọng chỉ Bát thánh đạo cho năm bạn đồng tu là nhhóm Kiều Trần Như.
10/04/2013(Xem: 4371)
Chúng ta thấy rất rõ, từ cái nhìn của một người dù không phải là Phật tử , khi họ thấy chiếc y màu vàng đắp trên người của các vị Tăng Phật giáo, họ vẫn dễ dàng nhận biết được đó là tu sỹ Phật giáo, một cái nhìn quán tính, đã ăn sâu trong ký ức của mọi người. Đó là hình ảnh hiện thân của Đức Phật, và ngày này vẫn được tiếp nối trong Phật giáo. Ít nhất, hình bóng này, người bình thường cũng dễ dàng nhận biết và phân biệt được. Như Phật tử chúng ta có dịp thấy chư Tăng Nam tông ở các nước theo truyền thống Nam tông như Thái lan, Tích Lan, Miến điện, Lào và Campuchia v.v... và một bộ phận nhỏ ở Việt nam.
10/04/2013(Xem: 4585)
Đức Phật thường được ca tụng như một bậc vĩ nhân. Nhưng như thế vẫn chưa đủ, bởi vì vĩ nhân thường được hiểu như những bậc kỳ tài xuất chúng trong một lĩnh vực nào đó, hoặc có thể là nhiều lĩnh vực, mang lại lợi lạc cho con người trong một mức độ nào đó. Có thể là một vĩ nhân ở phương Đông nhưng chưa hẵn là kỳ tài ở phương Tây.
10/04/2013(Xem: 7104)
Kinh Hoa Nghiêm nói rằng: "Tín là gốc của Đạo, là mẹ đẻ của mọi thứ công đức, nuôi lớn hết thảy gốc của Thiện". Đối với tôn giáo nói chung, đức tin phần lớn là bước đầu tiên để con người phát sinh lòng mến yêu đạo. Trong đạo Phật, tín là một trong những điều kiện căn bản để thành tựu các công đức lành (Tín- Hạnh- nguyện). Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã từng nói: Tin ta mà không hiểu ta là hủy báng ta.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]