Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Áo lam bông trắng

11/04/201311:20(Xem: 5364)
Áo lam bông trắng

Áo lam bông trắng

Trưa nay tôi về chùa dự Lễ Vía Quán Thế Âm.Trước khi vào lễ, một người bạn đạo chào tôi nơi hành lang của thiền đường và chị đã nói thế nầy:" Chào chị Chúc Hân, chị khỏe không? Lúc này sao ít thấy chị về chùa? Sắp đến Vu Lan rồi, chị nhớ về chùa dự lễ nhé! Tôi nhớ bài Bông Hồng của chị viết về bác gái. Mấy năm rồi há? Về chùa, chúng tôi sẽ cài lên áo lam của chị một bông Hồng trắng". Tôi lặng thinh gật đầu. Những lời mời gọi, chia sẻ ngọt ngào đầy chân tình của chị, sao tim tôi lại nhói đau? Lặng lẽ mĩm cười, một nụ cười buồn. Lửng thửng tôi bước vào thiền đường dự lễ.
Hòa Thượng phương trượng đang giảng về hạnh nguyện của Quán Thế Âm bồ tát, ngài nhìn xuống trần gian bằng ngàn mắt, đưa xuống trần gian ngàn tay, với hạnh lắng nghe, hạnh ban ơn cứu khổ những chúng sanh đang bị chìm đắm trong biển mê lửa muội. Tôi đã không chánh niệm hòan tòan trong buổi lễ hôm nay. Miên man, tôi nghĩ về một đấng bồ tát của riêng tôi: Mẹ tôi. Mà không, bà cũng đã thực hiện hạnh bồ tát cho rất nhiều người trong lúc bà còn sinh tiền. Là một thôn nữ miền quê, lấy chồng xa xứ, chữ nghĩa "không đầy lá mít", bà đã luôn chắt chiu tằn tiện, cùng ba tôi nuôi lớn đàn con tám đứa. Tuy vậy bà luôn thích bố thí, luôn dặn các con giúp đở người nghèo, không được cười chê người tàn tật. Mẹ tôi không biết đạo Phật, bà chỉ thực hành nhân đạo. Không biết bà học ở đâu được câu nguyện " Nam mô Đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn độ chúng sanh". Khi nghe hoặc thấy ai bị họan nạn là bà lẩm nhẩm lời nguyện nầy và tìm cách giúp họ, không nhiều thì ít, phải giúp được thì bà mới an tâm . Câu chuyện chiếc quần lãnh đen mới láng o chưa mặc, má tôi đem tặng một bà gánh nước mướn, được dì tôi kể lại. " Má con nói cho quần mới vì quần cũ sẽ mau rách hơn, sợ bà ấy không có tiền mua cái khác, biết khi nào mới gặp lại bà ấy ". Thêm câu chuyện ông bửa củi mướn nghèo xơ xác, lại thêm chết vợ, có ba đứa con nhỏ nheo nhóc. Má tôi đã ra tay cứu độ bằng cách nấu cơm cho mấy cha con ông ấy ăn, mua thêm củi lớn về cho ông ấy có thêm việc làm. Bà còn may áo quần cho họ. Nghe kể lại rằng, dù dư biết tánh hay thương người cơ khổ cua má tôi, nhưng ba tôi đã ghen với ông ta, nghĩ có lẽ má tôi có tình riêng chăng? Lòng từ của bà thật quảng đại! Anh chị em chúng tôi đã lớn lên trong vòng tay thương yêu tuyệt vời và tuyệt đối của bà. Đã thâm nhập vào tâm lòng nhân ái của bà.
Chiều nay, đọc lại bài " Bông Hồng trắng hay đỏ" tôi đã viết bốn năm trước, khi mẹ tôi lâm trọng bịnh vào tháng Bảy năm 2007. Những dòng chữ trong bài viết này đã chảy ra từ máu tim tôi, một đứa con sắp mất mẹ. Những gịot nước mắt thể hiện thành ngôn từ khóc mẹ. Khỏang thờigian đó tôi chưa biết đạo Phật, chưa biết gì về luật Vô Thường sinh diệt, nhân quả, nghiệp báo...Vọng tưởng vọng tâm còn đầy ấp, tôi chưa thấy ra cõi đời này là huyển mộng. Thêm vào, chuyện tình duyên không thuận buồm xuôi gió càng là nguyên nhân làm tôi ôm mẹ chặt hơn. Gà con rời đôi cánh mẹ, tập bay nhảy ngòai đời, gặp giông bảo bèn trở về trú ẩn trong sự chở che an tòan của gà mẹ. Dù lớn dù nhỏ, con vẫn muôn đời là con thơ của mẹ.
Tôi thường tâm sự với các bạn đạo là tôi không có số nấu ăn. Tuổi thiếu niên, sau khi học về, giúp coi sóc tiệm chụp hình của ba má tôi, chuyện bếp núc đã có má tôi và chị phụ bếp. Lấy chồng, tôi vẫn tiếp tục tà tà đi học, đã có má chồng và người chị em bạn dâu nấu ăn. Trên trại tị nạn, chị tôi nấu vì tôi bận giúp thiện nguyện trong ban y tế. Qua Úc, chồng tôi nấu giỏi vì đã được " dạy dỗ kỷ" từ trại học tập sau cuộc đổi đời 1975. Vừa "anh đi đường anh em đường em, tình nghĩa đôi ta chỉ thế thôi" thì ba má tôi được bảo lãnh qua. Tôi lại được thưởng thức các món ăn miền Tây Nam Bộ do chính má tôi chế biến. Tôi có lý do không vào bếp vì phải làm việc bảy ngày một tuần, do nhu cầu y tế của cộng đồng người Việt lúc bấy giờ...Bên ba mẹ, dù tuổi đã lớn, tôi luôn được nghe những bài giảng luân lý của ba tôi, và tiếp tục khi vòi vĩnh, khi săn sóc cha mẹ già. Đó là thời gian rất hạnh phúc của tôi, một hạnh phúc đời thường mà ít người có được trong hòan cảnh ly hương.
Rồi thì mọi việc có đến có đi. Ba tôi từ bỏ cõi đời sau gần một thế kỷ làm chứng nhân bao thăng trầm của đất nước Việt Nam và thế giới. Và, hơn hai năm sau đó, má tôi đã theo ba tôi, sống đồng sàng đồng tịch, chết đồng mã đồng mồ. Bốn năm rồi, sao vẫn tinh khôi hình ảnh những ngày cuối của đời mẹ hiền quán thế âm của tôi.
Vu lan nầy tôi sẽ về chùa, để được nghe về chuyện Mục Kiền Liên hiếu tử, để được cài lên chiếc áo lam một hoa Hồng trắng như lời dặn dò chân tình của cô bạn đạo. Tôi sẽ nghĩ gì trong giây phút ấy? Từng tế bào thớ thịt mẹ cha sinh thành dưỡng dục vẫn còn đây. Tâm từ bi mẹ tôi đã trao truyền trong cách sống của bà, những lời dạy dỗ vẫn còn đây. Bông Hồng trắng hay đỏ, mất hay còn ...Phật đã dạy về thành trụ họai không. Mọi sự đến từ nhân duyên, cũng do nhân duyên mà đi. Mọi pháp chỉ là những phân tử li ti biến chuyển trong từng sát na theo hiện tượng sinh vật lý của vũ trụ. Xác thân tạm bợ nầy mất đi, nhưng nghiệp thức sẽ tiếp tục vào một cõi khác. Có lẽ má tôi đang ở cõi trời nhờ những phúc đức của bà. Bà tiên dễ thương đang nhìn xuống cõi ta bà, tìm xem các con của bà đang làm gì. Má ơi, con đã và đang làm theo ước nguyện từ bi của má. Con gái má mấy năm nay biết Phật pháp, sống theo lời Phật dạy. Rất an lạc tự tại với mọi nhân duyên đến và đi. Má đang vui lắm phải không?

Lâm Kim Loan
( Chúc Hân )
Tháng Bảy 2011






Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
11/04/2013(Xem: 5220)
Đức Phật hỏi các vị Sa Môn (śramaṇa): “Cha mẹ sinh con thì người mẹ mang thai mười tháng, thân bị bệnh nặng. Đến ngày sinh thì người mẹ gặp nguy cấp, người cha sợ hãi, tình cảnh ấy thật khó nói. Sau khi sinh xong thì mẹ nằm chỗ ẩm ướt nhường lại chỗ khô ráo cho con, tinh thành cho đến máu huyết hoá làm sữa. Ngày ngày lau xoa tắm gội, chuẩn bị quần áo, dạy bảo con trẻ, tặng lễ vật cho thầy bạn, dâng cống quân vương với bậc trưởng thượng…
11/04/2013(Xem: 5985)
Pháp Thoại: Vô Thường, bài giảng của HT Thích Trí Hoằng
11/04/2013(Xem: 4592)
Thời-Không là từ viết tắt của Thời gian và Không gian. Trong đời thường, chúng ta cảm nhận thời gian là một dòng chảy, trôi liên tục không ngừng nghỉ, từ quá khứ qua hiện tại rồi tới tương lai. Thời gian làm thay đổi sự vật, chẳng hạn một đứa trẻ sơ sinh, rồi một tháng tuổi, một năm tuổi, thời ấu thơ, thời thiếu niên, thời trưởng thành, thời trung niên, rồi thời tuổi già.
11/04/2013(Xem: 4923)
Washington DC , USA- Vào ngày 7/9, Đức Dalai Latma đã đến nơi dạy truyền Kalachakra để chuẩn bị nghi lễ. Sau đó, Ngài đến phía tây đồi Capitol gần tòa Bạch Ốc để nói chuyện với công chúng về hòa bình thế giới.
11/04/2013(Xem: 4132)
Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào Tình Mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào… Giữa khuya, bỗng vang lên giọng hát trầm bỗng, sâu lắng, ngọt ngào của ca sĩ Hương Lan từ ngôi nhà kế bên, vọng vào chốn thiền môn tĩnh lặng như xoáy vào tim, con giật mình tỉnh giấc, bàng hoàng nhớ Mẹ da diết. Nỗi nhớ làm con hạnh phúc, khiến con nhận ra cái tình mẫu tử thiêng liêng vẫn tồn tại giữa Mẹ, giữa con, vậy mà cả một thời gian dài, cả một đoạn đường đời nó đã bị những oán giận,....
11/04/2013(Xem: 3525)
Tôi ngồi ẩn mình dưới tàng cây rậm rạp sau sân chùa, tránh cái nắng oi ả của mùa hè. Hôm nay ngày thường, mọi người đi làm cả, cảnh chùa im lặng một cách trang nghiêm. Nhân tiện có công việc đi ngang qua chùa, tôi tạt vào viếng cốt và thắp cho ông bác một nén hương để tưởng nhớ đến bác mình.
11/04/2013(Xem: 4222)
Bạn có từng nghĩ rằng một ngày nào đó những người thương của bạn sẽ không còn sống bên bạn nữa không. Chúng ta không một ai có thể biết chắc được điều gì sẽ xảy ra vào ngày mai. Thậm chí chúng ta cũng không thể biết chắc được điều gì sẽ xảy ra vào một giờ sắp tới đối với những người thân của chúng ta, hay thậm chí đối với bản thân mình.
11/04/2013(Xem: 4864)
Kinh Vu Lan (Ullambana Sutra), một bản kinh ngắn nhưng hàm súc, tràn đầy ý nghĩa nhân văn, chan chứa đạo lý, thấm đẫm tình người và đặc biệt là giá trị giáo dục nhân cách với đặc trưng hiếu đạo. Vì thế, kinh Vu Lan đã chinh phục lòng người, in đậm trong tâm trí, thấm sâu vào máu thịt của tất cả những người con Phật.
11/04/2013(Xem: 5650)
Hiếu hạnh, chuẩn mực của đạo đức từ bao đời vẫn luôn tồn tại trong tư duy của nhân loại, là nền tảng căn bản của luân lý xã hội. Dù cho anh thuộc sắc tộc nào, dù cho chị theo tôn giáo nào, dù cho em là ai, thì hạnh hiếu vẫn luôn là đích đến của tiến trình hoàn thiện nhân cách, nó được xem là 'gốc của đạo đức, gốc của lòng nhân ái'. Đạo Phật, con đường hướng đến giác ngộ giải thoát, vẫn luôn lấy hiếu hạnh làm đầu – "đạo Phật là đạo hiếu, hạnh Phật là hạnh hiếu'.
11/04/2013(Xem: 5211)
"Phật tại thế thời ngã trầm luân Kim đắc nhơn thân Phật diệt độ Áo não thử thân đa nghiệp chướng Bất kiến Như Lai kim sắc thân."
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]