Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Khó đi cha dắt con đi...

10/04/201319:25(Xem: 4756)
Khó đi cha dắt con đi...

Tuyển tập bài viết về Vu Lan - 2010

Khó đi cha dắt con đi...

Trầm Hương

Nguồn: Sài Gòn tiếp thị

Tôi gọi người cha là Anh, còn con trai ông là Dũng, vì hai cha con ông thật... anh dũng. Mỗi sáng, họ có mặt ở công viên rất sớm. Bài thể dục của ông là hướng dẫn cho người con trai hơn 30 tuổi tập... đi.
Một bước đi, ba lần ngã

Bài tập khó nhất của Dũng.
Ngày mẹ sinh ra Dũng, vì khó sinh, các bác sĩ phải mổ nhưng do để lâu quá cho nên Dũng bị ngộp và sang chấn não, rối loạn chức năng vận động. Ba tuổi, Dũng vẫn nằm và mở to mắt nhìn cha mẹ nó một cách bất lực. Tuổi thơ của Dũng nước mắt nhiều hơn tiếng cười. Nhưng điều đó không làm ông Anh nản lòng.
Hơn 30 năm, ông thầm khóc theo tiếng khóc oằn oại của con, tim thắt lại theo tiếng thở khó nhọc của con, đau đớn nhìn những bước chân xiêu vẹo, mất thăng bằng của con. Một bước đi, ba lần ngã. Mỗi lần con ngã, ông nghiêm khắc chờ con đứng dậy, nhưng người mẹ không cam lòng, đòi bế con suốt đời. Ông vẫn cương quyết để con tự đứng dậy, bởi trong ông luôn có tiếng nói thầm: “Ông sẽ làm được, con ông sẽ đi những bước thật vững chãi, đừng bỏ cuộc!”
Thật không dễ dàng, thật công phu vợ chồng ông mới tập được cho con bước đi đầu đời. Không một bệnh viện chuyên khoa nào, không một bác sĩ giỏi nào mà vợ chồng ông không tìm đến. Rồi một hôm Dũng ho rũ rượi, từ đó mỗi lần tập đi, bị té ngã, cậu bé lại rít lên những tràng ho, không thở nổi, thân hình bé nhỏ của cậu đổ gục, có lần tưởng suýt chết.
Ông lại đi tìm bác sĩ chữa bệnh cho Dũng. Tình yêu ông dành cho đứa con tật nguyền khiến một bác sĩ xúc động mãnh liệt. Trước khi đi nước ngoài, vị bác sĩ này đã gửi lại cho người cha số thuốc đặc trị suyễn. Nhờ số thuốc này, Dũng cầm cự được một thời gian…
Nhưng càng lớn, tình trạng rối loạn vận động của con càng khó cải thiện bởi xương cốt phát triển hơn, nếu không tập đi, có lẽ Dũng sẽ tật nguyền suốt đời. Ông đưa con đến khắp các cơ sở vật lý trị liệu. Ông cùng bác sĩ tập luyện cho con trai, kiên trì ngày này qua ngày khác. Vợ ốm yếu, đứa con trai đầu đang tuổi đi học. Và Dũng – đứa con trai út thì tật nguyền, bệnh tật liên miên.
Và cũng hơn ba mươi năm qua, thời khoá biểu của người cha gần như không thay đổi: năm giờ sáng dậy lo vệ sinh, thuốc men, tập vật lý trị liệu cho con, ăn vội chén cơm lấy sức đến sở làm. Những ngày Dũng trở bệnh, người cha xin nghỉ việc cùng vợ đưa con đi bệnh viện, chăm sóc cho con từng miếng ăn, giấc ngủ, viên thuốc. Người cha ấy lui vào góc khuất cuộc đời để yêu thương đứa con kém may mắn. Ông đã hy sinh sự nghiệp, sự thăng tiến của mình cho những bước chân con.
Đi cùng con đến cuối đời
Gánh nặng gia đình khiến gương mặt ông u trầm, chịu đựng. Nhưng kỳ lạ thay, gương mặt ấy trở nên thật phúc hậu, dịu dàng khi dìu đứa con trai ngoài 30 tuổi tập đi từng bước trong công viên. Ông kiên trì, nhẫn nại từng chút một, uốn cho dáng đi con trai bớt ngả nghiêng, xiêu vẹo. Bài một – tập đi, bài hai – xoa bóp, bài ba – cho con phơi nắng, bài bốn – dìu con đi qua một khe hẹp. Đó là bài tập khó nhất đối với Dũng. Thoạt đầu Dũng dùng dằng, tỏ vẻ ngán ngại. Người cha kiên quyết bắt con bám vào hai song sắt mà đi… Mồ hôi tuôn đầm đìa trên lưng áo ông, trên lưng Dũng. Những giọt mồ hôi hoà trộn của hai cha con vụt hoá thành phép màu, giúp Dũng có thêm sức mạnh để kiên trì tập luyện.
Nhìn con đã biết bước đi khá ngay ngắn, gương mặt người cha giãn ra với nụ cười ngập tràn hạnh phúc. Kiệt sức vì yêu thương, ông bị tai biến ở tuổi 55. Ông quyết định về hưu trước tuổi để có thời gian cùng Dũng tập luyện. Đó là lý do vì sao cho đến giờ tôi mới được gặp cha con ông mỗi ngày trong công viên phường 16, quận Gò Vấp. Những bài tập ông học thuộc từ bác sĩ giờ mới có thời gian tập cho con. Những ngày ông về hưu dường như là những ngày hạnh phúc nhất của cả nhà. Ông tập cho Dũng đi, dạy cho Dũng học chữ dù Dũng cũng rất khó khăn khi nói từng lời. Từ nhỏ, thấy Dũng không nói gì, ông sợ Dũng câm điếc. Sau đó, nghe Dũng bập bẹ được mấy từ “ba”, “mẹ”, “anh”… là cả nhà vui mừng. Mọi người xúm xít lại dạy Dũng nói. Giờ thì ông vui mừng kể: “Nó đọc được báo, rất thích nghe nhạc”.
Chỉ bấy nhiêu thôi nhưng đó là thành quả kỳ diệu của người cha anh dũng tuyệt vời. Đã hơn 30 năm, những bước đi của Dũng được tựa vào tình thương vô bờ bến của người cha thầm lặng và nhẫn nại. Tôi chợt nghĩ đến ở đâu đó, vẫn còn những người cha không nhận mặt con, những người cha mải mê với những được – mất của cuộc đời ảo vọng mà quên mất hạnh phúc bé nhỏ của mình, chính là được ở bên con, chăm sóc con và dìu dắt từng bước đi cho con, như ông Anh.
Xin được cúi đầu ngưỡng mộ ông, một người cha cao quý.

Theo Trầm Hương
Sài Gòn tiếp thị


Nguyễn Thu Trang
(6/4/2010 4:26:00 PM)
[email protected]
Bài báo quá cảm động, thực sự không gì có thể to lớn hơn tình thương mà cha mẹ dành cho con cái, Cháu chúc bác cùng gia đình luôn khỏe mạnh để tiếp tục giúp Anh Dũng vượt qua sự khó khăn trong cuộc sống này.
Tri Hữu
(6/4/2010 4:22:00 PM)
[email protected]
Bài báo viết rất hay ; Bởi tính chân thực và cảm động của câu chuyện về một người cha hết lòng vì đứa con tật nguyền nên đọc xong bài báo khiến tôi suy nghẫm nhiều đến nhân tình thế thái ... Xã hội ta rất nhiều câu chuyện đời thật mà như trong truyện cổ tích , thể hiện " Công cha - Nghĩa mẹ " vượt lên nghịch cảnh để lo cho các con nên người ...Mong sao được đọc nhiều những những câu chuyện , những tấm gương như thế.

http://dantri.com.vn/c20/s20-400400/kho-di-cha-dat-con-di.htm



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
11/04/2013(Xem: 3979)
Hạ bước vào quán lúc 12 giờ trưa, cô đảo mắt nhìn quanh, thật khó tìm một chỗ ngồi rộng rãi ở cái quán nổi tiếng là thức ăn ngon này, cuối cùng cô cũng tìm được chỗ ngồi gần cửa ra vào, nơi một cặp vợ chồng vừa đứng lên. Luồng khói đâu đó mù mịt túa vào chỗ Hạ ngồi, xuất phát từ bàn bên, những người ăn mặc sang trọng đang ngả nghiêng , ồn ào nâng ly, cụng chén...
11/04/2013(Xem: 5218)
Trời đã sang tháng bảy, cái nắng oi bức của mùa hè cũng đã vơi đi, để thay vào đó là những cơn mưa lất phất, thời tiết cũng bắt đầu se lạnh, làm cho tâm hồn con người cũng dạt dào cảm xúc. Và cũng lúc này chúng con biết rằng một mùa Vu Lan mới đã đến. Vu Lan báo hiếu mẹ cha, dường như đã in sâu trong tiềm thức của mỗi người con Đức Phật, nhưng sao mỗi khi Vu Lan về, trong lòng của chúng con lại bồi hồi cảm niệm về công ơn của hai đấng sinh thành.
11/04/2013(Xem: 4798)
Tôi được nghe Mẹ kể rằng vào năm 1954, sau hiệp-định Genève chia đôi nước Việt-Nam thành hai miền Nam-Bắc ngay tại vĩ-tuyến 17. (Nơi có cây cầu Hiền-Lương bắc ngang giòng sông Bến-Hải, ngăn hai tỉnh Quảng-Trị và Quảng-Bình), Mẹ đã khăn gói theo Bố tôi đi bằng "Tàu Há Mồm" di-cư vào Nam rời Bắc Việt, vì vậy mà tôi được sinh ra và lớn lên trong miền Nam Việt-Nam, được sống sung sướng như một đứa trẻ "Đẻ Bọc Điều".
11/04/2013(Xem: 4002)
Mô tả: Bài này rất rất hay,và đáng trân trọng.Mình sưu tầm lại và hi vọng những ai đọc nó sẽ yêu thương người mẹ hơn.Mẹ thật vĩ đại!
11/04/2013(Xem: 3568)
Thưa mẹ, mẹ có biết không, thời gian, không gian làm cho con run sợ và phẫn uất. Đó là những biên giới đã phân chia tất cả, đã ngăn cách tất cả và làm cho con người lẻ loi và cuộc sống bơ vơ. Con muốn tạo ra trong quả tim nhỏ bé của con một thế giới mà nơi đó không có không gian và cũng chẳng có thời gian, tất cả những gì con ôm ấp đều gần gũi với nhau.
11/04/2013(Xem: 4072)
Melbourne đang run rẩy với cái lạnh lẽo của mùa đông rét mướt nhưng không hiểu vì sao mà bất chợt tôi lại cảm thấy thật ấm áp và hạnh phúc khi ngồi nhìn ra khu vườn qua song cửa nhớ đến Ba Mạ tôi ở quê nhà. Tôi đã trải qua nhiều mùa Vu Lan xa nhà, không được đến Chùa cùng Ba Mạ tôi trong ngày trọng đại này.
11/04/2013(Xem: 4413)
Chủ nhật 12/08/2012 (GDVN) - Bất chấp mối nguy hiểm từ ngọn lửa đang thiêu rụi ngôi nhà, nó vẫn lao vào để di chuyển những đứa con mới 10 ngày tuổi của mình đến nơi an toàn.
11/04/2013(Xem: 8280)
Trong xã hội loài người, không có mối quan hệ nào thiêng liêng hơn mối quan hệ giữa Mẹ và con. Tuy nhiên, có những trường hợp cá biệt mà mối liên hệ thiêng liêng này đã bị phá vỡ một cách đau đớn, man rợ và tàn nhẫn bởi những đứa con ngu muội và ác độc. Câu chuyện Trái Tim Của Mẹ, được trích dẫn từ truyện cổ Ý (Italia) sau đây kể về một đứa con đã cố tình dẫm nát mối thâm tình khiến cho bao nhiêu người, kể cả những kẻ thô bạo và cứng rắn nhất đều phải rơi lệ.
11/04/2013(Xem: 4883)
Mùa thu hiền dịu và thân thương lại trở về với muôn loài cỏ cây vạn vật, mùa thu hắt hiu gợi cho hồn thi nhân nguồn cảm hứng dạt dào bởi những chiếc lá úa vàng rơi, mặt nước hồ thu trong veo, yên bình dễ phản chiếu một bầu trời ảm đạm. Nhưng đối với người con Phật, thì mùa thu là mùa Vu Lan, là mùa báo hiếu.
11/04/2013(Xem: 6450)
Ven. Weragoda Sarada Thero Thích Nguyên Tạng (dịch) Trong bối cảnh xã hội hiện đại, nếu cho rằng đạo đức và hành vi xã hội của trẻ em ngày nay chỉ được quyết định bởi cha mẹ và thầy cô, thì đó là một kết luận quá đơn giản. Trẻ em ngày nay sinh hoạt trong một cuộc sống đầy những phức tạp. Cuộc sống hồn nhiên đã bị can thiệp và định hình bởi các phương tiện truyền thông đại chúng. Phương tiện này đang tấn công người đọc, người xem và người nghe, một cách hết sức khéo léo, bằng những kỹ thuật truyền thông tiên tiến đến ngay cả người lớn cũng thấy khó có thể cưỡng lại được sức quyến rũ của chúng. Sự hấp dẫn của truyền thông hiện đại đang chinh phục người tiêu thụ, bóp nghẹt họ trong sự khuất phục vô vọng.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]