Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Hai cha con & hai tô phở

10/04/201319:22(Xem: 4897)
Hai cha con & hai tô phở

Tuyển tập bài viết về Vu Lan - 2010

Hai cha con & hai tô phở

(Tác giả vô danh, Hereami chuyển dịch, tvvn.org)
Vào buổi chiều mùa hè, một người đàn ông đi cùng một cậu trai; hai người khách đặc biệt ấy xuất hiện trước một nhà hàng. Nhìn họ biết là hai cha con. Người cha mù lòa được đứa con cẩn thận nắm lấy tay trái dắt vào nhà hàng. Cậu trai còn rất trẻ, chỉ khoảng 17 tuổi, ăn mặc rất đúng thời trang, có vẻ như là một học sinh trung học. Cậu ta tới trước quầy tiếp khách nói to với nhân viên có mặt ở đó:
—Cho tôi hai tô phở.
Nhân viên tại quầy hý hoáy viết vào thẻ đăt hàng, nhưng cậu trai nhìn rồi ra hiệu khiến người ấy dừng tay, nhìn lại hơi ngờ ngợ. Cậu trai nở một nụ cười dễ thuơng rồi chỉ cho người nhân viên thấy tấm thực đơn treo trên tường. Câu nói nhỏ với người này để không ai nghe được. Cậu ta muốn một tô phở bò thôi, còn tô kia chỉ cần phở với vài lát hành là được. Thoạt đầu người nhân viên hơi “choáng váng” nhưng rồi hiểu ngay. Cậu trai muốn cho cha nghe thấy mình đã gọi hai tô phở bò đàng hoàng. Hình như cậu ta không đủ tiền.
Cô hầu bàn bưng đến bàn hai tô phở nóng. Cậu con trai đặt tô phở có thịt bỏ trước mặt cha.
—Cha à, tô phở trước mặt cha đó nghe; cẩn thận, phở còn nóng.
Rồi cậu bưng tô kia lên ăn. Người cha không vội ăn ngay, mà cầm đũa khoắng qua khoắng lại trong tô phở của mình. Sau đó, ông ta gắp một miếng thịt bỏ bỏ vào tô cho con mình.
—Ăn đi, ăn đi con! Con cần ăn như thế để có đủ sức học hành. Kỳ thi mãn khóa cận kề rồi đấy.
Giọng người cha ân cần và êm ái; hai mắt mờ đục và bất động nhưng nụ cười thật nồng nàn. Đứa con im lặng, cũng không ngăn cha gắp thịt bỏ vào tô mình. Cậu chỉ lặng lẽ gắp những miếng thịt ấy trả lại tô phở của cha. Ông ta cứ tiếp tục gắp thịt qua cho con, và cậu con lại cứ gắp trả lại cho cha. Hai cha con cứ tiếp tục gắp qua gắp lại mãi nên tô phở của cha chẳng bao giờ hết thịt. Ông ta nói giọng cảm động:
—Nhà hàng này tốt quá. Tô phở đầy những thịt là thịt!
Cô hầu bàn đứng gần đó, hơi ái ngại. Thật ra tô phở chỉ có vài lát thịt thôi. Cậu con tiếp ý cha, nói lớn:
—Cha à, ăn đi nào, tô của con cũng đầy thịt đây.
—Phải đó, ăn đi, nhanh lên con! Thịt bỏ rất bổ dưỡng cho sức khỏe con đấy.
Người hầu bàn thật xúc động trước việc làm và lời nói của hai người khách. Vừa lúc bà chủ nhà hàng bước tới, lặng lẽ đứng nhìn hai cha con; và rồi một cô hầu bàn từ trong bếp bưng đến một đĩa thịt. Bà chủ ra dấu cho cô này đặt đĩa thịt lên bàn của hai cha con làm cậu trai sửng sốt:
—Thưa. . . sai chỗ rồi, bàn này không gọi thêm thịt—Cậu trai nói.
Bà chủ mỉm cười, bước lại gần:
—Hôm nay là ngày đại khai trương của nhà hàng. Món này chỉ đãi thêm cho quý khách, không tính tiền.
Cậu trai mỉm cười, im lặng gắp thêm vài miếng thịt bỏ vào tô cho cha, rồi đổ hết phần còn lại vào một túi nhựa. Làm xong, cậu ta chào tạm biệt rồi lặng lẽ rời nhà hàng.
Khi đến dọn bàn, cô hầu bàn buột miệng kêu lên. Cậu trai dằn dưới tô tấm biên lai và số tiền trả đúng giá cho hai tô phở câu ta đã gọi. Cả bà chủ nhà hàng, cô hầu bàn và nhân viên tại quầy tính tiền không ai nói được nên lời, chỉ biết miên man với dòng suy nghĩ riêng của mình. . .



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/04/2013(Xem: 5515)
Từ khi loài người có mặt ở hành tinh màu xanh này, tình mẹ con đã có mặt. Các loài có tình thức đều có tình cảm đó, nhưng rõ nét và dễ nhận diện vẫn là tình mẹ con trong cõi giới người ta. Văn chương thơ ca từ xưa đến nay không biết bao nhiêu bài viết về tình mẹ, viết hoài vẫn không hết, vẫn mới, vẫn rung cảm sâu xa. Ai đó mà biết nhớ ơn mẹ, thương mẹ từ trong tâm cảm, lời thốt ra đều rung động lòng người.
10/04/2013(Xem: 5641)
Lời Ban Biên Tập: Có một câu chuyện khác về mèo biết niệm Phật, nhưng làm sao để có bằng cớ là câu chuyện đó có thật hay không? Sau khi mèo mất, được chôn ở vườn sau của chùa, mặc dầu gần đó không ao nước gì cả, nhưng trên mộ nhỏ của mèo lại mọc lên một đóa hoa sen. Điều này cho thấy súc sanh cũng có Phật tánh.
10/04/2013(Xem: 6353)
Mỗi mùa Vu Lan báo Hiếu, tâm hồn tôi lại vấn vương nhớ về những kỷ niệm đã trôi qua trong cuộc đời tôi. Cha tôi mất sớm, lúc đó tôi chỉ được mười lăm tuổi, lứa tuổi còn ngây thơ chưa hiểu nhiều về cuộc đời, nhưng tôi cũng biết được đó là một biến cố và một sự mất mát lớn trong cuộc đời của tôi.
10/04/2013(Xem: 4391)
Tôi là một Phật tử cư ngụ tại miền Đông Bắc nước Mỹ, tiểu bang Pennsylvania. Tiếng là Phật tử nhưng thật ra tôi chỉ mới chập chững bước vào cửa đạo. Tôi biết rất ít về Phật pháp. Nhưng có lẽ nhờ nhân duyên đặc biệt nào đó từ đời trước, nên tôi tin tưởng hết lòng vào Pháp môn Tịnh Độ.
10/04/2013(Xem: 4805)
Mẹ ơi, đã nhiều năm rồi mà thi thoảng con vẫn nằm mộng thấy Cha. Mỗi lần như vậy,lòng con thật hạnh phúc. Có lẽ Cha vẫn luôn bên cạnh con khi con một mình nơi chốn cửa Thiền u tịch. Nhưng rồi tỉnh dậy thì con lại nhớ Mẹ làm sao !...
10/04/2013(Xem: 8158)
Có một vị bồ-tát rất tầm thường ở trong nhà của tôi, nhà của các bạn, nhà của mọi gia đình ở xứ này. Vị bồ-tát ấy cũng có mặt ở các văn phòng, hãng xưởng, bệnh viện, trường học, v.v… từ tư nhân đến công quyền. Ở nơi sang trọng thì ăn mặc gọn ghẽ, hình dáng thon thả, nhẹ nhàng; ở nơi xập xệ thì hơi cồng kềnh, luộm thuộm một chút. Nhưng vẫn cái dáng đó, ai nhìn vào cũng nhận ra.
10/04/2013(Xem: 5092)
Tuesday, September 08, 2009 Chuyến đi California của hai mẹ con cùng người anh khởi đầu bằng trầm lặng. Mãi đến phút chót nhờ mạng lưới điện toán, việc trở thành nhanh chóng. Chỉ vài phút trên màn điện, bấm vài lần trên bàn chữ là xong hoàn toàn việc mua vé máy bay cũng như chỗ ở. Vé mua làm xôn xao đàn em gái lúc nào cũng chăm chỉ vùi đầu vào công việc. Với lũ em, chuyện đi xa vài ngày là đắn đo quanh từng sắp đặt lớn........
10/04/2013(Xem: 4260)
Là người Việt Nam, ít ai không thuộc dăm ba câu trong truyện Kiều, cũng như ít ai không biết tác giả áng văn tuyệt tác viết bằng thể thơ lục bát đó là thi hào Nguyễn Du. Rất nhiều đoạn, nhiều câu, nhiều tình huống trong truyện Kiều đã trở thành văn học dân gian vì những tâm trạng, những hoàn cảnh đó quá gần gũi với môi trường thực tế trong xã hội, cả thời xưa cho đến ngày nay.
10/04/2013(Xem: 4990)
Trăng 14 lẻn nhẹ vào Am. Mắt khép hờ mà hành giả vẫn thấy rõ. Nhưng trăng ngây thơ, tưởng sẽ đùa như trẻ nhỏ khi vờn lên vạt áo tràng nâu làm hành giả giật mình, để trăng khúc khích cười. Thôi được, giả như không thấy mà tạo niềm vui thì có sao đâu, nhất là niềm vui này lại tặng ánh trăng, đối tượng tri kỷ thường cùng tọa thiền những đêm tĩnh lặng.
10/04/2013(Xem: 5019)
Tựa bài viết có vẻ không ổn vì hai hình ảnh tương phản này có thể chẳng bao giờ thấy nhau. Không có người nhà giầu nào lại dùng cái bát đã sứt mẻ; cũng như, cái bát nào trong bếp người nhà giầu mà chẳng may bị mẻ thì số phận nó nhiều phần sẽ nằm trong thùng rác!
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]