Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Đức Khiêm Cung

15/08/201820:27(Xem: 3865)
Đức Khiêm Cung

chavacon_2
ĐỨC KHIÊM CUNG

 

謙恭
Khiêm cung: Nhún mình trước người khác, và tỏ ra kính trọng người khác, đó là đức độ của bậc quân tử.

 

Trong một bài thơ dâng hương linh Papa, tôi có câu lục bát:


"Vầng dương vang bóng một thời
Cuối đời vẫn cứ không lời khoe khoang"


Vì Papa của tôi vốn là người mang đức tính cao quý đó đến cuối đời.

Chỉ những người thân thiết, thi văn bằng hữu cùng thời với Papa mới biết và hiểu rõ điều này. Ngay con cái trong nhà, từ nhỏ đến lớn, tôi chưa hề được nghe Papa kể cho nghe về những mối quan hệ mật thiết của Người và các văn nhân thi sĩ nổi tiếng thời tiền chiến.


Đọc trong cuốn "Bóng ngày qua" của Cụ Quách Tấn, thấy đoạn nhắc đến Papa, mới biết ra Người là một trong những bạn thân, và là người bạn thường xuyên có mặt bên giường bệnh của thi sĩ Hàn Mặc Tử vào tháng ngày cuối đời của Hàn.


Tình cờ đọc bài viết "Cảm nhận thơ Tâm Hướng - Lê Đình Ngân", cũng có thể biết được mối quan hệ bằng hữu chi giao của Papa và các văn thi sĩ tiền chiến:


..." Quách Tấn, Yến Lan tiêu biểu cho nhóm thơ Bình Định và Trường thơ Loạn sau này (bớt Quách Tấn nhưng có thêm Bích Khê, Hoàng Diệp, Quỳnh Dao, Xuân Khai). Theo Quách Tấn, lúc thi sĩ họ Hàn bệnh nặng đã có những người bạn thơ ở gần thường lui tới thăm Tử như Lê Đình Ngân, Hoàng Tùng Ngâm, Bửu Đáo, Trần Kiên Mỹ (Đôi nét về Hàn Mặc Tử). Cũng như Hàn Mặc Tử và các thi hữu trong Thái Dương văn đoàn, Lê Đình Ngân đi từ thơ Đường đến thơ Mới, từ chủ nghĩa cổ điển sang chủ nghĩa lãng mạn…"


http://huongquenha-2013.blogspot.com/…/cam-nhan-tho-tam-huo…


Còn trong tập hồi ký của Papa, có đoạn:


"... Say Thơ (bài này HMT đã có nhã ý đề tặng Bửu Đáo Ái Mỹ- bản thảo viết bằng bút chì đen trên giấy trắng mỏng mà người viết bài này đã tặng cho HMT dùng tại Quy Nhơn)".


Bao năm qua, tôi cứ bị thi phẩm "Say Thơ" này ám ảnh, tìm kiếm lục lọi một cách vô vọng trong những xấp di cảo, bản thảo, thư từ xa xưa của Papa còn để lại. Thử tìm trong tuyển tập HMT chỉ thấy "Say nắng" và "Say trăng"... "Say thơ" hiện đang nằm ở đâu, hay đã tan biến theo cùng cát bụi?


Tôi hỏi dò nơi Mẹ, thì được biết đã có rất nhiều trận lụt ở Huế, thêm nhiều lần tản cư "chạy giặc" vào Quy Nhơn, Nha Trang... nên sách vở thư từ của Ba Me tôi bị bỏ lại, hư hỏng, thất lạc... và có thể bài thơ "Say thơ" thủ bút của HMT nằm trong số đó.


Hồi ký của Papa còn có đoạn:

"... Ngừng lại ở đây, tai tôi như còn văng vẳng nghe và trí óc còn mường tượng hình dung bóng dáng HMT, một buổi chiều bóng xế, tại căn nhà quạnh vắng đường Khải Định, Quy Nhơn của ngày xưa, thi sĩ ngồi dựa lưng trong chiếc ghế bành mây, ngửa mặt lên trần nhà, mắt chìm vào cõi hư không, đã ngâm cho Trần Thanh Địch và tôi nghe mấy vần thơ chàng mới sáng tác và lấy làm đắc ý: 


Ca cầm ca tơ đào vọng dang ra...


Giọng ngâm não nùng thê thiết, ấm, trầm, âm hưởng ngân dài, thấm vào đáy sâu cõi lòng thính giả, khiến ai đã nghe HMT ngâm thơ một lần đều không thể nào quên được."


Ui chao ơi... phải chi hồi đó có chiếc Smartphone như bây giờ để ghi âm, chụp hình nhỉ? Bác Trần Thanh Địch cũng đã đi xa khuất bóng luôn rồi... Những nhân chứng của một thời đã lẫn lượt ra đi...


Papa nào có khoe khoang chi những chuyện đó cho thiên hạ. Người chỉ viết ít dòng trong tập hồi ký mỏng để lại cho con cái trong nhà đọc cho biết vậy thôi.


Đức khiêm cung cao quý. Vậy mà con chừng này tuổi đầu đã nhuốm bạc, vẫn không học và noi gương của Người được, thật đáng hổ thẹn làm sao!

 

Vĩnh Hữu 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/04/2013(Xem: 4301)
Trong tất cả lễ hội của Phật giáo, chúng ta thấy rằng Vu-Lan Báo Hiếu là một lễ hội được quần chúng biết đến, quan tâm nhiều, dù người đó là Phật tử hay không phải Phật tử. Dân gian quen gọi ngày rằm tháng bảy là ngày lễ Trung Nguyên, ngày “Xá tội vong nhân” qua khẩu truyền.
10/04/2013(Xem: 5702)
Khi nghĩ về công ơn sanh thành dưỡng dục, thì chúng ta đã tạo nên một mạch nguồn của ân đức, của nghĩa trọng tình sâu, của dòng tâm thức luân lưu bất diệt. Một suối nguồn của thơ ca, của tiếng nhạc trầm hùng, lúc sâu lắng lúc thì nhẹ nhàng đi vào nhân thế vừa bất hủ vừa rung động thức tỉnh. Thế mới biết, giấy mực trần gian chẳng viết lên nỗi hai chữ “Mẹ ơi” cho trọn vẹn.
10/04/2013(Xem: 4824)
Giáo pháp của đạo Phật sâu thẳm được ví như đại dương mênh mông. Cửa vào đạo có muôn ngàn lối, hành giả khi bước vào nếu không trang bị đức tin vững vàng chắc sẽ choáng ngợp bởi sự uyên áo, sâu kín và pháp mầu vi diệu. Nếu thế thì con đường vào đạo của chúng ta thì sao, những người đầy nghiệp lực và hệ lụy của tham ái?
10/04/2013(Xem: 4471)
Với cái nhìn tuệ giác, Đức Phật quán chiếu trong vòng nghiệp duyên của chúng sanh, Ngài đã thấy được không có một chúng sanh nào tồn tại độc lập, mà ngược lại lưu chuyển trong vòng tương duyên với nhau. Tất cả vì vô minh, mà chúng sanh không thấy được Ngài. Trong kinh Báo Phụ Mẫu Ân diễn tả, có lần Đức Phật đi trên đường và thấy bên lề đường một đống xương khô, Ngài đã lễ lạy đống xương ấy.
10/04/2013(Xem: 4615)
Là Phật tử, mỗi người chúng ta luôn mang tâm nguyện tiến tu trên con đường giải thoát và giác ngộ, việc trước nhất thể hiện ý nghĩa đó là cần phải học Phật. Có học Phật cặn kẽ, rõ ràng và căn bản, chúng ta mới có cơ hội để tiếp nhận ánh sáng của đức Phật tỏa chiếu muôn nơi mà không e sợ đi lạc đường, lầm lối, dẫn vào tà đạo, và mới có thể mang lại nhiều lợi ích thiết thực trong cuộc sống cho chính mình và cho tha nhân.
10/04/2013(Xem: 4182)
Truyền thống giáo dục của Phật giáo có ba hình thức căn bản, gồm: khẩu giáo, thân giáo và ý giáo. Tùy theo căn cơ của người đệ tử mà các bậc thầy có thể sử dụng nhiều phương thức hướng dẫn khác nhau, nhưng thân giáo vẫn là quan trọng hơn cả cho thầy lẫn trò. Trở về khoảng thời gian Đức Phật còn tại thế, sự thuyết giảng của Ngài chưa bao giờ có hình thức giảng dạy như hình thức viết lách như chúng ta hiện nay.
10/04/2013(Xem: 5067)
Ánh sáng giác ngộ được hiểu như là một sự dập tắt vô minh, vọng tưởng điên đảo trong tâm trí của con người, là sự biết rõ sự thật về nguyên nhân và kết quả, nhận thức và hành động, con người và môi trường xung quanh. Giác ngộ là sự hiểu biết chân chánh, thấy rõ bản chất như thật của sự vật, vạn pháp. Giác ngộ còn có nghĩa là đoạn tận khổ đau, dứt trừ những tập khí phiền não bao trùm đời sống của con người trong nhiều kiếp sống, là sự thoát ly những con đường dẫn chúng sanh lên xuống trong sáu nẻo luân hồi trong vô minh bừng cháy.
10/04/2013(Xem: 5287)
Bát Chánh Đạo hoặc Bát Thánh Đạo là giáo lý căn bản của Đạo đế (trong Tứ Đế) gồm ba mươi bảy phẩm trợ đạo. Đây là những phương tiện hành trì phổ biến sâu rộng chung cho Ngũ thừa Phật giáo. Trong bài pháp Tứ đế đầu tiên đức Phật giảng tại vườn Lộc Uyển, về phương pháp hành trì hay Đạo đế, con đường dẫn đến an vui Niết bàn. Đức Phật đã long trọng chỉ Bát thánh đạo cho năm bạn đồng tu là nhhóm Kiều Trần Như.
10/04/2013(Xem: 4385)
Chúng ta thấy rất rõ, từ cái nhìn của một người dù không phải là Phật tử , khi họ thấy chiếc y màu vàng đắp trên người của các vị Tăng Phật giáo, họ vẫn dễ dàng nhận biết được đó là tu sỹ Phật giáo, một cái nhìn quán tính, đã ăn sâu trong ký ức của mọi người. Đó là hình ảnh hiện thân của Đức Phật, và ngày này vẫn được tiếp nối trong Phật giáo. Ít nhất, hình bóng này, người bình thường cũng dễ dàng nhận biết và phân biệt được. Như Phật tử chúng ta có dịp thấy chư Tăng Nam tông ở các nước theo truyền thống Nam tông như Thái lan, Tích Lan, Miến điện, Lào và Campuchia v.v... và một bộ phận nhỏ ở Việt nam.
10/04/2013(Xem: 4592)
Đức Phật thường được ca tụng như một bậc vĩ nhân. Nhưng như thế vẫn chưa đủ, bởi vì vĩ nhân thường được hiểu như những bậc kỳ tài xuất chúng trong một lĩnh vực nào đó, hoặc có thể là nhiều lĩnh vực, mang lại lợi lạc cho con người trong một mức độ nào đó. Có thể là một vĩ nhân ở phương Đông nhưng chưa hẵn là kỳ tài ở phương Tây.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]