Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Bài thơ về Cơm Chùa

05/09/201719:45(Xem: 6178)
Bài thơ về Cơm Chùa



mam com chay Hue
BÀI THƠ VỀ CƠM CHÙA

 

      Tôi còn nhớ hôm đó, khi mặt trời đã lừ đừ lặn về hướng Tây xa xa có những rặng núi xanh rì, tôi ra khỏi tam quan của chùa để trở về nhà… Không khí trong lành, đường liên thôn im ắng giữa hai lũy tre xanh, khiến cho tôi có cảm giác thật dễ chịu, nên cho xe chạy tốc độ thật chậm để tận hưởng những giây phút êm đềm và an lạc.

      Thật an lạc. Bữa cơm trưa mà tôi được thọ hưởng tại một ngôi chùa lặng thầm ở ngoại thành, vừa cho tôi một cảm xúc vô cùng huyền diệu, đến độ đã rời khỏi chùa một quãng xa rồi mà trong lòng vẫn còn râm ran niềm vui sướng, thích thú. Và, tôi đã bật miệng thốt lên từng câu chữ, từng ý tứ quyện đầy cảm xúc huyền diệu đó thành bài thơ lục bát.

           Đâu phải là lần đầu tiên tôi được ăn com chùa.

       Cơm chùa thì chắc tôi đã được thọ hưởng cả nghìn lần trong nửa đời người rồi.

       Cơm chùa thì chắc là cơm chay, ăn chay, còn gọi là ăn lạc rồi, chứ không lẽ là ăn mặn với mắm thịt cá tôm?

       Nhưng bữa cơm chùa lần này khác hẳn, rất đặc biệt nhưng lại rất tự nhiên, là bữa cơm tại một ngôi chùa lạ lẫm, lần đầu tiên tôi đặt chân vào một cách ngẫu nhiên, trong  chuyến rong ruổi viết bài về những tự viện miền quê xa xôi, ít người biết đến.

        Nhân duyên đưa đẩy. Thiện duyên sắp đặt. Tôi lạc bước vào chùa khi đã sắp đến giờ Ngọ, đường xa nắng rát khiến cổ đã khô khát, bụng cũng đang cồn cào nủng nịu đòi ăn. Một ngày bình thường, không có lễ lạc, không có lễ vía, nên từ trước ra sau, từ trái sang phải của chùa vô cùng im ắng, thanh tịnh. Thích thật. Tôi nhớ hoài cảm giác bình yên đó. Một cảnh giới hoàn toàn trái ngược với nội thành xô bồ hào nhoáng mà tôi đã bỏ lại sau lưng khi sáng sớm lên đường tác nghiệp. Tôi được hầu chuyện thầy trú trì, và vì đã trưa, đến giờ tịnh trai, nên thầy gác chuyện cung cấp tư liệu về chùa sau bữa cơm trưa. Vậy là, tôi được thầy “đãi” một bữa cơm chay thanh tịnh thường ngày của chốn thiền môn.

         Quá ngon! Ngon có lẽ vì khung cảnh, vì không khí, vì hương vị của nhà chùa, vì sự đối đãi thân thiện cởi mở của thầy trú trì, và cũng vì tôi đang đói bụng. những cái “vì” đó hợp lại, đã cho tôi một bữa cơm chay ngon tuyệt trần, rồi sau đó là cho ra đời một thi phẩm:

 


mam com chay Hue


Cơm chùa


Ta về thọ hưởng 
cơm chùa
A ha... ngon quá, bụng vừa hoan ca
Bồi hồi vị đắng khổ qua
Bát canh tưới đẫm gẫm ra ngọt bùi
Bao năm bưng chén cơm Đời
Loay hoay thắng bại tơi bời mưu sinh
Ngon chi đâu khẩu vị mình
No chi đâu cái bụng cành hả hê?
Cơm chùa một bữa no nê
Hốt nhiên quên cả đường về nhân gian
Hạt cơm thanh tịnh: Hạt Vàng
Pháp hây hây thổi, nhẹ nhàng tâm tư
Rau vườn hòa hợp đậu tương
Mang về phố thị vị hương cõi Thiền
Cơm ngon khoảnh khắc hiện tiền
Gọi kêu Phật Tánh thức liền giấc Mê
Nam mô... lạy tạ trở về
Ngày mai có đứa bỏ bê cơm Đời!


          Bài thơ được hoàn thành sau khi tôi vừa về đến nhà, mở máy tính lên, ngồi gõ lại từng câu chữ mà suốt đoạn đường về tôi ghim giữ trong tâm trí. Sau đó, tôi gửi đến tòa soạn Tuần Báo Giác Ngộ qua email, rồi chỉ một tuần lễ sau nó được xuất hiện trên mặt báo giấy.

         Thật kỳ diêụ! Không phải là một tuyệt tác thi ca, nhưng bài thơ dường như đã đi vào lòng người một cách nhanh nhất, “điểm trúng huyệt” của nhiều người đang ăn chay, thích ăn chay, và đã nói giùm họ nỗi niềm, cảm xúc mà họ chưa bày tỏ được,,, Rồi, bài thơ đã được các trang mạng (website) của Phật giáo trong và ngoài nước tuần tự giới thiệu lại:


Trang Nhà Tu Viện Quảng Đức ở Úc Đại Lợi:
http://quangduc.com/p158a409/59/com-chua
Trang Thơ Phật Học của Chùa Lương Điền:
http://chualuongdien.forumvi.com/t106-topic
Trang blog của Phật tử:
http://hongduyen95.blogtiengviet.net/2012/02/29/caim_chasa
Trang Chùa Online Tu Viện.com:
http://www.tuvien.com/tho/show.php?get=1&id=329comchua
Trang Linh Sơn Phật Giáo:
http://linhsonphatgiao.com/14/3/2013/com-chua.html

 

bai tho COM CHUA cua TKVH o cac quan com chay HaNoi

    … và một số trang mạng khác nữa, nếu có thời gian rỗi rảnh lang thang tìm kiếm qua Google. Ấn tượng nhất, làm tôi vui sướng nhất, là vào một ngày nọ, tôi được một bạn sinh viên ở tận thủ đô báo tin cho hay: Bài thơ “Cơm Chùa” của TKVH đã được viết bằng thư pháp, minh họa thêm hình chú tiểu, in màu, lồng trong khung kính treo trịnh trọng trên tường một quán Cơm Chay có tiếng ở phố Thái Hà, Hà Nội. Tôi không nhớ rõ là quán tên gì, chỉ nhớ vậy, và nghe nói không chỉ có một quán treo bài thơ đó. Bạn sinh viên đã lấy điện thoại chụp một kiểu làm chứng làm tin, gửi qua mạng cho tôi xem, lưu giữ để làm kỷ niệm, một kỷ niệm đẹp về …Cơm Chùa.

         Nam mô Phật! Còn gì vui hơn?

 

        Tâm Không Vĩnh Hữu

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/04/2013(Xem: 3805)
Văn bút "Bông hồng cài áo" của thượng tọa Thích Nhất Hạnh, trở thành một kiệt tác và được truyền thừa rộng rãi ở Việt Nam. Cho tới ngày nay, đã hơn 20 năm, chưa có một bản văn nào nói về mẹ được mọi giới ưa chuộng, hoặc thay thế được. Lời lẽ trong bài "Bông hồng cài áo", không phải súc tích ở lời văn chải chuốt, triết lý cầu kỳ. Sở dĩ, được mến mộ, vì bản văn vừa khế lý lẫn khế cơ. Đạo hiếu là đạo của con người và ai cũng muốn trả ơn cha mẹ.
10/04/2013(Xem: 3440)
Hằng năm cứ đến ngày rằm tháng bảy, khi trời đất chuyển sang thu, thì trong mỗi trái tim của người con Phật xuất gia thường in đậm bằng 2 dấu ấn. Đó là ngày lễ Tự tứ, kết thúc 3 tháng An cư kiết hạ và dịp lễ báo hiếu đối với ân đức sinh thành. Nói đến sự báo hiếu, chúng ta không thể không nhớ đến hình ảnh hiếu thảo chấn động thiên địa của tôn giả Đại hiếu Mục-kiền-liên.
10/04/2013(Xem: 4099)
Rất phổ biến là các huyền thoại khai nguyên tộc người, những sáng thế luận của các tôn giáo đều giống nhau ở chỗ sáng tạo ra một cặp nam nữ đầu tiên ở buổi hồng hoang xa xăm của lịch sử. Một người đàn ông, một người đàn bà và con cái của họ là hình ảnh của tế bào gia đình nguyên sơ mà ngày nay, trong xã hội hiện đại, đang trở thành mô hình thời thượng. Thật ra, trong lịch sử chúng ta đều biết cấu trúc gia đình có những quy mô lớn hơn: bầy đàn, thị tộc, bộ lạc, tông tộc, cộng đồng làng xóm…
10/04/2013(Xem: 3304)
Thầy kính thương của con ! Thấm thoát mà ngày tháng qua mau , con đi xa đã gần ba tháng và một mùa hạ nữa cũng sắp đi qua . Trời vào thu thật buồn , nắng hiu hắt, gió heo may báo hiệu lễ Vu Lan đã về . Tâm trạng của đứa con xa nhà nào có khác gì một kẻ mồ côi, chiều xuống sao nghe lòng buồn chi lạ!
10/04/2013(Xem: 3770)
Boong boong… Hỡi hồn hoang Trong chiều vàng màu lửa Tàn tạ tiêu điều Trong một kiếp cô liêu !
10/04/2013(Xem: 4141)
Phải, ngọn núi này đã đi vào lòng người như một tuyệt tác không lời nhưng vẫn còn mãi âm vang. Âm vang ấy lưu vọng từ đời này sang đời khác, kiếp này sang kiếp nọ. Con người không thể nghe được bằng tai thường, mà chỉ nghe bằng một thứ tiềm thức sâu thẳm, đầy gợi nhớ, gợi thương, thầm kín mà chẳng bao giờ quên được.
10/04/2013(Xem: 3959)
Bên cạnh chùa có một dòng sông, ngày xưa tôi còn nhỏ con sông rất nhỏ, có thể gọi là con suối. Bắt qua suối là chiếc cầu bằng tre, chông chênh lắt lẻo. Thỉnh thoảng tôi đi qua phía bên kia suối trên chiếc cầu tre gập ghềnh, đung đưa như chiếc võng để qua bên kia buôn làng đồng bào Thượng mua bí ngô,bắp ,măng le, về ăn.
10/04/2013(Xem: 3894)
Một con người xuất khẩu thành thơ, đi mua chịu rượu và đồ nhậu, ghi vào sổ nợ cũng ghi bằng thơ, viết văn và làm thơ với một tốc độ kinh hồn, ông để lại cho nền văn học Việt Nam một số lượng tác phẩm đồ sộ, giá trị. Vậy mà số phận thật hẩm hiu, ông có vợ, có người yêu nhưng không tìm thấy hạnh phúc, ông chia tay với vợ, với người yêu và giong ruỗi đi tìm, đi tìm giai nhân khắp bốn phương trời, tìm trong mộng, trong thi ca và trong cả những ngôi chùa mà ông có duyên đến và được đón nhận, không mặn nồng nhưng vẫn không lạt lẽo.
10/04/2013(Xem: 3506)
Con không thể nào tin rằng mẹ đang muốn con đi làm với mẹ -- Đang là mùa hè, con không phải đi học, và thậm chí chỉ mới 7 giờ sáng! Mẹ, mẹ nghĩ sao vậy? Con biết là tính con cũng hay phá lệ và có những vấn đề trục trặc, nhưng con chỉ mới 14 tuổi thôi!.......
10/04/2013(Xem: 4344)
Giải trừ cái khổ bị treo ngược vừa là ý nghĩa thâm diệu của Vu Lan nhưng cũng vừa là sứ mệnh thiêng liêng trọng đại của hàng đệ tử đức Như Lai. Mùa Vu Lan là mùa báo hiếu. Báo hiếu chỉ có ý nghĩa đích thực khi đại nguyện cứu khổ độ sanh được thể hiện trọn vẹn, bởi thế, ở đâu có khổ đau, ở đó cần đến năng lực từ bi cứu độ.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567