Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Hai Vị Bồ Tát

01/08/201407:04(Xem: 4671)
Hai Vị Bồ Tát
cha me-2

Hai Vị Bồ Tát
Chân Tâm



 
Đức Phật đã nói chẳng có tình yêu thương nào lớn bằng tình yêu thương của một người mẹ dành cho con, và kêu gọi đệ tử của ngài hãy yêu thương tất cả chúng sinh như một người mẹ yêu đứa con của mình vậy! Ta mang danh là đệ tử Phật, là con Phật hằng ngày thề nguyện yêu thương tất cả sinh, nhưng hãy nhìn thật sâu sắc tình yêu thương ấy, ta phải yêu thương được cha mẹ ta trước mới yêu anh chị, yêu họ hàng, bạn bè, làng xóm, yêu đến đất nước được...đừng suy nghĩ đâu xa, đừng nói lời xáo rỗng, hãy thực hiện nó bằng cách thể hiện đạo hiếu của một người con đối với cha mẹ, đối với 2 vị bồ tát sống yêu thương, hy sinh cho chúng ta hết mực, như vậy ta mới xứng đáng là một người đệ tử, 1 người con Phật đúng nghĩa!

Nói đến công lao của cha mẹ chúng ta thường hay nghĩ đến câu ca dao: 

"Công cha như núi Thái Sơn

Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ Hiếu mới là đạo con"

Câu ca dao đã quá quen thuộc đối với tất cả chúng ta, hầu như ai cũng thuộc lòng ngay từ thuở bé, cho đến khi rời khỏi cõi đời này khó có ai có thể quên được câu ca dao ấy. Thế nhưng đã bao giờ chúng ta thật sự hiểu sâu về công Cha nghĩa Mẹ? tại sao lại được gọi là như núi Thái Sơn,như nước trong nguồn chảy ra? Chúng ta thường mắc căn bệnh hiểu cạn cợt, suy nghĩ cạn cợt, hời hợt để rồi chẳng hiểu thật đúng ý nghĩa to lớn ấy.

Xin phân tích 1 chút để chúng ta thấy được Núi Thái Sơn Và Nước Trong nguồn ấy cao cả và to lớn như thế nào.! Từ bé cho đến lúc lớn lên chúng ta thường mặc nhiên suy nghĩ một điều đơn giản cha mẹ đã sinh ta phải cho ta ăn, nuôi ta lớn, đưa ta đến trường lớp học tập, cho đến khi dựng vợ gả chồng...là điều đương nhiên cho nên ta ít nhìn khi thấy hết được công cha nghĩa mẹ trong từng khoảng khắc cuộc sống.

Chúng ta hãy thử nghĩ xem, nếu một lúc nào đó ta đang chạy trên đường vắng bỗng nhiên xe bị hư, khi đó trong túi chẳng còn đủ tiền để sửa xe, bỗng nhiên có 1 người lạ đến ân cần hỏi han, còn giúp cho ta ít tiền để sửa xe mà không đòi hỏi gì, thì có lẽ ta ghi nhớ công ơn ấy suốt cuộc đời không quên! Hay một lúc xa cơ nào đó, ta bơ vơ không nơi nương tựa, làm ăn thất bại, bỗng nhiên có 1 gia đình, hay một người bạn, cưu mang giúp đỡ ta suốt những ngày tháng đó, nuôi ta ăn, lo cho ta chỗ nghĩ ngơi chu đáo có lẽ công ơn ấy cũng đủ làm ta khắc cốt ghi tâm mong có ngày báo đáp...!

Bây giờ nhìn lại những gì Cha Mẹ đã làm cho ta thì có lẽ những ơn nghĩa kia chỉ như hòn đa nhỏ so với núi Thái Sơn, hố nước nhỏ so với nước trong nguồn mà bấy lâu nay ta chẳng biết. Khi ta còn trong bụng mẹ, cha mẹ nâng niu yêu thương, mang ta nặng trĩu trên người 9 tháng 10 ngày như thế nhưng mẹ nào có nhăn nhó, phiền hà. Đến khi sinh ra trong đau đớn tột độ, rứt từng khúc ruột, nhưng mẹ cha đâu có than trách mà thay vào đó ôm hôn ta trong niềm vui sướng hạnh phúc. Rồi khi ngủ, mỗi khi đái dầm ta đâu có biết cha mẹ lại nằm vào chỗ ướt ấy để ta được nằm chỗ khô ráo, vì mong cho con có được giấc ngủ an lành.

Cứ thế ta lớn lên trong tình yêu thương, bảo bọc của cha mẹ, mẹ cha hằng ngày phải làm lụm tảo tầng 1 nắng hai sương ngoài đồng ruộng, cũng chỉ mong đem đến cho ta cuộc sống tốt đẹp hơn...
trong khi ta vô tư lo ăn chơi vui vầy với bạn bè...thôn xóm. Cả cuộc đời, cả một đời cha mẹ chỉ dành tình thương lo lắng, nuôi nấng và mong cho chúng ta thành người...đối với một người mà hy sinh cả một cuộc đời vì ta như vậy công ơn ấy có đáng vì như núi Thái Sơn, như nước trong nguồn hay không?

Vậy mà nhìn lại và suy xét kỹ chúng ta sẽ thấy trong cuộc sống hằng ngày chúng ta có rất nhiều lỗi với cha mẹ, còn tức giận, còn nặng lời, còn dằn dỗi mỗi khi không hài lòng hay chê cha mẹ nghèo khó không được như người khác... người đã hay sinh, dành cả cuộc đời cho chúng ta liệu có đáng được đối xử như vậy? cha mẹ chúng ta xứng đáng có được nhiều hơn thế, xứng đáng có được sự yêu thương, chiều chuộng hơn một anh chàng, hay cô nàng lạ hoắc nào đó chưa nuôi chúng ta được một ngày, ân cần chu đáo lo cho chúng ta một bữa cơm...!

Mùa Vu Lan này chúng ta hãy cùng thể hiện đạo hiếu bằng những việc làm công đức, những lời yêu thương, những chăm sóc ân cần chu đáo đối với cha mẹ, đừng để cha mẹ phải buồn vì ta thêm 1 lần nào nữa, hãy trở thành một con người tốt, tu tập để đạo đức chúng ta ngày càng tăng trưởng trở thành con người thánh thiện, làm một người có ích cho xã hội, đem công đức ấy hồi hướng cho cha mẹ chúng ta được khỏe mạnh, được nương nhờ Phật Pháp quy y tam bảo! đó mới thật là một người con có hiếu xứng đáng để noi theo tấm gương cao vời của ngài Mục Kiền Liên Bồ Tát!

- Chân Tâm-
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
10/04/2013(Xem: 4501)
Trong tất cả lễ hội của Phật giáo, chúng ta thấy rằng Vu-Lan Báo Hiếu là một lễ hội được quần chúng biết đến, quan tâm nhiều, dù người đó là Phật tử hay không phải Phật tử. Dân gian quen gọi ngày rằm tháng bảy là ngày lễ Trung Nguyên, ngày “Xá tội vong nhân” qua khẩu truyền.
10/04/2013(Xem: 5913)
Khi nghĩ về công ơn sanh thành dưỡng dục, thì chúng ta đã tạo nên một mạch nguồn của ân đức, của nghĩa trọng tình sâu, của dòng tâm thức luân lưu bất diệt. Một suối nguồn của thơ ca, của tiếng nhạc trầm hùng, lúc sâu lắng lúc thì nhẹ nhàng đi vào nhân thế vừa bất hủ vừa rung động thức tỉnh. Thế mới biết, giấy mực trần gian chẳng viết lên nỗi hai chữ “Mẹ ơi” cho trọn vẹn.
10/04/2013(Xem: 5002)
Giáo pháp của đạo Phật sâu thẳm được ví như đại dương mênh mông. Cửa vào đạo có muôn ngàn lối, hành giả khi bước vào nếu không trang bị đức tin vững vàng chắc sẽ choáng ngợp bởi sự uyên áo, sâu kín và pháp mầu vi diệu. Nếu thế thì con đường vào đạo của chúng ta thì sao, những người đầy nghiệp lực và hệ lụy của tham ái?
10/04/2013(Xem: 4664)
Với cái nhìn tuệ giác, Đức Phật quán chiếu trong vòng nghiệp duyên của chúng sanh, Ngài đã thấy được không có một chúng sanh nào tồn tại độc lập, mà ngược lại lưu chuyển trong vòng tương duyên với nhau. Tất cả vì vô minh, mà chúng sanh không thấy được Ngài. Trong kinh Báo Phụ Mẫu Ân diễn tả, có lần Đức Phật đi trên đường và thấy bên lề đường một đống xương khô, Ngài đã lễ lạy đống xương ấy.
10/04/2013(Xem: 4743)
Là Phật tử, mỗi người chúng ta luôn mang tâm nguyện tiến tu trên con đường giải thoát và giác ngộ, việc trước nhất thể hiện ý nghĩa đó là cần phải học Phật. Có học Phật cặn kẽ, rõ ràng và căn bản, chúng ta mới có cơ hội để tiếp nhận ánh sáng của đức Phật tỏa chiếu muôn nơi mà không e sợ đi lạc đường, lầm lối, dẫn vào tà đạo, và mới có thể mang lại nhiều lợi ích thiết thực trong cuộc sống cho chính mình và cho tha nhân.
10/04/2013(Xem: 4347)
Truyền thống giáo dục của Phật giáo có ba hình thức căn bản, gồm: khẩu giáo, thân giáo và ý giáo. Tùy theo căn cơ của người đệ tử mà các bậc thầy có thể sử dụng nhiều phương thức hướng dẫn khác nhau, nhưng thân giáo vẫn là quan trọng hơn cả cho thầy lẫn trò. Trở về khoảng thời gian Đức Phật còn tại thế, sự thuyết giảng của Ngài chưa bao giờ có hình thức giảng dạy như hình thức viết lách như chúng ta hiện nay.
10/04/2013(Xem: 5186)
Ánh sáng giác ngộ được hiểu như là một sự dập tắt vô minh, vọng tưởng điên đảo trong tâm trí của con người, là sự biết rõ sự thật về nguyên nhân và kết quả, nhận thức và hành động, con người và môi trường xung quanh. Giác ngộ là sự hiểu biết chân chánh, thấy rõ bản chất như thật của sự vật, vạn pháp. Giác ngộ còn có nghĩa là đoạn tận khổ đau, dứt trừ những tập khí phiền não bao trùm đời sống của con người trong nhiều kiếp sống, là sự thoát ly những con đường dẫn chúng sanh lên xuống trong sáu nẻo luân hồi trong vô minh bừng cháy.
10/04/2013(Xem: 5415)
Bát Chánh Đạo hoặc Bát Thánh Đạo là giáo lý căn bản của Đạo đế (trong Tứ Đế) gồm ba mươi bảy phẩm trợ đạo. Đây là những phương tiện hành trì phổ biến sâu rộng chung cho Ngũ thừa Phật giáo. Trong bài pháp Tứ đế đầu tiên đức Phật giảng tại vườn Lộc Uyển, về phương pháp hành trì hay Đạo đế, con đường dẫn đến an vui Niết bàn. Đức Phật đã long trọng chỉ Bát thánh đạo cho năm bạn đồng tu là nhhóm Kiều Trần Như.
10/04/2013(Xem: 4494)
Chúng ta thấy rất rõ, từ cái nhìn của một người dù không phải là Phật tử , khi họ thấy chiếc y màu vàng đắp trên người của các vị Tăng Phật giáo, họ vẫn dễ dàng nhận biết được đó là tu sỹ Phật giáo, một cái nhìn quán tính, đã ăn sâu trong ký ức của mọi người. Đó là hình ảnh hiện thân của Đức Phật, và ngày này vẫn được tiếp nối trong Phật giáo. Ít nhất, hình bóng này, người bình thường cũng dễ dàng nhận biết và phân biệt được. Như Phật tử chúng ta có dịp thấy chư Tăng Nam tông ở các nước theo truyền thống Nam tông như Thái lan, Tích Lan, Miến điện, Lào và Campuchia v.v... và một bộ phận nhỏ ở Việt nam.
10/04/2013(Xem: 4696)
Đức Phật thường được ca tụng như một bậc vĩ nhân. Nhưng như thế vẫn chưa đủ, bởi vì vĩ nhân thường được hiểu như những bậc kỳ tài xuất chúng trong một lĩnh vực nào đó, hoặc có thể là nhiều lĩnh vực, mang lại lợi lạc cho con người trong một mức độ nào đó. Có thể là một vĩ nhân ở phương Đông nhưng chưa hẵn là kỳ tài ở phương Tây.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]