Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Chợt nhớ mình cũng đã mất Mẹ!

28/08/201506:43(Xem: 4296)
Chợt nhớ mình cũng đã mất Mẹ!

        
hoa vu lan2
Chợt nhớ mình cũng đã mất Mẹ!

 

                 Bận bịu với  những lo toan Phật sự, những vần đề nghĩa tình  đáp trả chốn nhân gian, những  giận hờn oán trách đa đoan và những  mớ bòng bong  không giống ai, vì so với nhiều bắng hữu mình vẫn luôn xốc vác và đi đầu trong tất cả.

 

               Mới hôm qua, hôm kia hoặc ngày nọ không không xa, mình còn tiển đưa thân mẫu, người thân của những anh em bạn bè thân thiết, viết những lời ai điếu và những câu văn hay nhất về mẹ, vế cha, và chia buồn về sự mất mát quá to lớn nhất đời người.

 

               Cho đến khi gần xong mọi chuyện, về nhà lúc xế tà thì nhận ngay  lẳng hoa hoa hồng trắng thật to với câu thơ  lững lơ giữa dòng “Trắng cả lòng con lúc nghĩ về…”(ảnh đính kèm). Tôi chợt nhận ra: MÌNH CŨNG ĐÃ MẤT MẸ !

 

                Lúc  này, còn lại một mình, bỏ lại  bên hông những om sòm  đây đó, mình mới thấy  cơ đơn lạ lùng!

 

                Phải rồi! Xưa, trên phím đàn, trên mặt chữ văn chương mình  chưa khi nào nói về mẹ của mình , một người mẹ cũng như bao người mẹ khác, cũng hy sinh tận cùng cho đàn con khôn lớn, thành đạt. Nhưng có lẽ  mình phải là người ngậm ngùi nhất trong đám anh chị em đông đúc  mà mẹ đã sinh ra, nuôi nấng trong gian khổ nghẻo khó, Bà đã kỳ vọng về mình rất nhiều trên bước đường mở toang cánh cửa tri thức. Thế nhưng con đường vào nẻo đạo đã sẵn mở ra bên cạnh tuổi thơ trong trắng  để  mình không do dự bước vào và bền bỉ đi cho đến tận hôm nay. Tuy chưa phài là một người xuất gia, nhưng bằng một trái tim  yêu đạo mến đời của một cư sĩ Phật tử, những va đập, ma sát với cuộc đời nó vẫn có những vết thương  để đời.

 

                 Nhọc nhằn cơm áo, mẹ mính vẫn chưa  hề hé môi than thở về một đức con  mà mình sinh ra, nuôi nấng  từ tấm bé, cho ăn học  đàng hoàng như ai để rồi  chỉ đi lo chuyện đạo, chuyện đời  trong thiên hạ, chưa bao giờ mua  về cho gia đình một lon gạo, một củ khoai để gọi là giúp đỡ gánh nặng gia đình. Chưa hề!

 

                  Vậy mà mẹ mình nào có buồn đâu, bà cứ  âm thầm như khi nào  âm thầm chạy gạo, mượn tiền mua từng lon gạo về nấu nồi cháo  to  cho đám con lót lòng  đi học. Anh chị em  cũng chẵng ai hỏi rằng mẹ ơi tiền ở đâu ra mà mua gạo vậy? Mình thì  ăn xong  lại tất tả đi chùa. Đi hộ niệm cùng các bác hàng xóm.

 

                  Khi bước vào tuổi thiếu niên, thèm lằm một chiếc áo lam đồng phục Gia Đình Phật Tử, rồi sau nữa là Học Sinh Phật Tử mà suốt  nhiều năm liền mình chưa có để mặc dù đã  phát nguyện trở thành đoàn sinh chính thức. Khi biết được chuyện đó mẹ mình cũng âm thầm đem bán đi hai xấp vải  lụa đen Tân Châu dành để may quần cho bà và mẹ mà vẫn cố giữ bao lâu nay. Thậm chí chiếc áo tràng khi đó mẹ phải lấy tấm  chăn Drap trắng trải giường  dầy cộm, tự tay cắt may thành chiếc áo tràng cho mình, rồi sau đó lội xuống bãi sình  lúc nước cạn, đảo xuống thật sâu để  nhồi chiếc áo tràng đó với bùn cho thành màu xám tro, rồi giặt sạch đem phơi khô, là đã có  chiếc áo tràng màu  xám đi chùa hay hộ niệm với người ta.

 

                    Cho đến ngày bà nhắm mắt xuôi tay, đứa con như mình vẫn chưa một lần  may cho mẹ một chiếc  áo  hay mua cho bà một đọi guốc, đôi dép nào dù là rẻ nhất. Trong quá trình  tu học và phụng sự chánh pháp, khi làm được một thành quả nào, dù nhỏ hay to mình đều nhất tâm hồi hường về cho mẹ mình. Đó là cách duy nhất mình chỉ có thể làm cho mẹ mình.

 

                     Mình chỉ đã làm hết những gì mình  có được trong  suốt quàng đời học đòi làm một Phật tử trên đường đạo; đó là  những nghi lễ, những chư tôn đức xuất gia vị tình  đến chia sớt phúng tụng vài thời kinh cầu siêu thoát. Đến lúc này mới  thầy được kết quả tu học  của mình ra sao khi mọi người đến với  mình.

 

                      Hôm nay , đúng ngày rằm tháng bày, ngày Vu Lan Báo Hiếu, sau  khi thắp nhang  bàn thờ Phật, mình  lên bàn phím gỏ những dòng này để  tưởng nhớ mẹ. Mình không muốn viết văn, thơ để ca ngợi về người mẹ như lâu nay vẫn thường hay viết, mình chỉ xem đây là những dòng tự sự  khi chợt nhận ra mình cũng là người mất mẹ! Và chân thánh  cảm ơn Hòa thượng Viện chủ và chư tăng Thiền Viện Phước Hoa, đã nhắc nhở cho mình  về điều ấy bằng một lẳng hoa hồng trắng, trắng cả đất trời ngày tình mẹ, như  câu thơ  Nhất Hạnh: Tôi thấy tôi mất mẹ/ mất cả môt bầu trời…

 

                                                         Sáng rằm tháng bảy Vu Lan PL 2559

                                                                    DƯƠNG KINH THÀNH

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
08/08/2014(Xem: 4066)
Theo phong tục Rằm tháng 7 Âm lịch, người Hàn Quốc gọi là Bách Trung (Baekjung-백중-百中) hay Bách Chủng (Baekjong-百種), tức là 100 chủng loại hạt ngũ cốc, vì đây là thời điểm có nhiều loại rau củ quả có thể thu hoạch trong năm. Ngoài ra, người Hàn Quốc còn gọi ngày rằm tháng 7 Âm lịch là ngày lễ Hội Vu Lan Bồn (우란분회-盂蘭盆會), cũng gọi là ngày lễ hội Trung Nguyên (Jungwon-중원). Còn theo quan niệm của Đạo giáo rằng, các vị thần linh trên thiên giới một năm có ba đợt suy xét về cái thiện cái ác của người trần gian. Đó là ngày rằm tháng Giêng, ngày hội Thượng Nguyên (Sangwon-상원), rằm tháng 7, ngày hội Trung Nguyên (Jungwon-중원) và rằm tháng 10, ngày hội Hạ Nguyên (Hawon-하원). Vào những ngày này, người ta làm mâm cơm cúng để lễ tạ các vị thần linh trên thiên giới. Đây cũng là ngày cúng cho các vong hồn được siêu thoát.
08/08/2014(Xem: 6923)
Tâm hay trách móc, hay hờn tủi, tâm đó sẽ làm cho chúng ta khổ đau. Không sợ già, không sợ chết, chỉ sợ chúng ta không có trí tuệ, chúng ta không biết tu tập, nên chúng ta không có khả năng để vẽ đời sống của chúng ta, cái dáng dấp đẹp đẽ của chúng ta trong tương lai. Chúng ta phóng sanh loài khác chính là phóng sanh cho chính chúng ta, chúng ta cứu giúp sự sống của người khác chính là cứu giúp sự sống của chính chúng ta. Chúng ta có thể tiếp xúc, cảm nhận được hạnh phúc và an lạc ở bất cứ thời gian và không gian nào. Khi chúng ta ý thức rõ về sự sống, chúng ta biết gạn lọc tất cả những cái gì làm cho sự sống của chúng ta bị cáu bẩn, thì sự thanh trong của cuộc sống tự nó sẽ hiện ra.
07/08/2014(Xem: 7523)
Rằm tháng Bảy còn gọi là ngày lễ Vu lan. Đây không chỉ là ngày lễ của riêng Phật giáo mà còn là ngày lễ lớn cho những người con nước Việt, thể hiện tấm lòng hiếu thảo đối với các đấng sinh thành dưỡng dục của mình. Vu lan là ngày lễ của cha mẹ. Vì vậy vào những ngày này mỗi người con đều cảm nhận sự da diết trong lòng. Bởi có người may mắn thì cha mẹ còn sống, nhưng có người cha mẹ đã qua đời. Dù cha mẹ còn sống hay đã qua đời, nghiệm lại chúng ta vẫn chưa đền đáp được phần nào thâm ân dưỡng dục cao thâm, mà niềm lo nỗi nhớ mình đem đến cho cha mẹ thì chất chồng đầy vơi. Nên mỗi khi nhắc đến, lại thấy tủi thân, nhớ thương và nuối tiếc khôn nguôi.
06/08/2014(Xem: 6397)
Mẹ : Trong vũng tối thả buồn hiu hắt, Mẹ bây giờ là hạt sương rơi, Sao cầm được đôi dòng nước mắt, Phận lẻ loi trong chốn chợ đời. Con : Còn nợ trần bờ vai đeo nặng, Con u buồn giữa phố đông vui. Vu Lan tới, Phật Đường thầm lặng, Nghe tiếng chuông, nhớ mẹ ngậm ngùi.
06/08/2014(Xem: 7291)
Nhạc phẩm: Tháng Bảy Vu lan Nhạc sĩ: Chúc Linh Trình bày: Ca Sĩ Thanh Thúy.
06/08/2014(Xem: 5782)
Âm nhạc Phật giáo ở đây đang được nói đến là âm nhạc của cộng đồng và trình diễn, không phải là âm nhạc của nghi lễ. Trước tiên cũng xin được mạn phép minh định như vậy bởi vì chuyện tuy nhỏ nhưng lâu nay có rất nhiều ngộ nhận và đánh đồng hai thể loại này với nhau khiến hình thức âm nhạc trình diễn và cộng đồng của Phật giáo chúng ta trở nên nặng nề dưới mắt quần chúng, nhất là với những ai lần đầu tiên tiếp xúc nghe thấy (hay “phát hiện”) Phật giáo cũng có một thể loại âm nhạc như vậy.
06/08/2014(Xem: 5678)
Lễ Vu Lan 2014 tại Chùa Bảo Minh, Victoria, Úc Châu Chủ nhật 3-8-2014 Trụ Trì : ĐĐ Thích Viên Tịnh
06/08/2014(Xem: 4346)
Mùa Vu Lan, đọc báo trong nước thấy thiên hạ bây giờ bỗng khoái chuyện vàng mã hơn bao giờ hết. Một ông triệu phú miền Bắc chỉ trong một đêm đã đốt sạch 1000 con ngựa giấy và hình nhân trị giá 400 triệu đồng Việt Nam. Đổi sang tiền Mỹ, số vàng mã đó trên 20 ngàn dollar. Lại thêm một chuyện để suy nghĩ...
06/08/2014(Xem: 4393)
Nhớ một câu chuyện đăng trên báo về một bà mẹ làm ruộng ở một nơi xa xôi nào đó để nuôi đứa con trai duy nhất đi học. Đến lúc đứa bé vào được lớp cuối tiểu học thì bà mẹ bị đau cột sống không thể làm việc được. Đứa con muốn bỏ học để làm việc giúp mẹ nhưng bà nhất định không chấp nhận nên cuối cùng cậu bé “đành” phải cắp sách đi học.
06/08/2014(Xem: 12658)
Mỗi người chúng ta được ở trên quả đất này là nhờ công sanh ra và công dưỡng dục của cha mẹ. Trong dân gian VN có những câu ca dao bất hủ như: Công Cha như núi Thái Sơn, Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra, Một lòng thờ Mẹ kính Cha, Cho tròn chữ Hiếu mới là đạo con...
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]