Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Bông lúa chín là bông lúa cúi đầu

25/07/201908:18(Xem: 9416)
Bông lúa chín là bông lúa cúi đầu
bong lua chin

“BÔNG LÚA CHÍN LÀ BÔNG LÚA CÚI ĐẦU”



     Nhớ hồi vợ chồng tôi và hai đứa con nhỏ (một trong hai đứa còn nằm trong bụng mẹ, tháng thứ 6) xuất cảnh đi Mỹ. Vì trường hợp phụ nữ mang thai nên IOM (cơ quan di dân quốc tế) thu xếp cho riêng chúng tôi đi đường bay quá cảnh phi trường Kyoto Nhật Bản thay vì đường ghé Hàn quốc như những gia đình khác cùng đợt hồ sơ, như vậy chúng tôi sẽ được rút ngắn chuyến đi gần nửa ngày. Sự tử tế chu đáo và bất ngờ này của một cơ quan thuộc Liên Hiệp Quốc, ‘người dưng nước lã' hoàn toàn xa lạ, làm tôi cảm động. Tiền mua vé máy bay cho tất cả những di dân diện tị nạn đều do IOM cho vay trước, chúng tôi sẽ trả góp sau khi đã an toàn định cư ở quốc gia mới.

    Gia đình nhỏ chúng tôi ghé đến phi trường Nhật, te tua xơ mướp vì mệt, lết tha lết thếch không giống ai giữa chuyến bay toàn hành khách sang trọng. Chúng tôi ngồi ở hàng ghế cuối, biết thân biết phận nên chờ cho mọi người ra hết mới dắt díu nhau ra sau cùng. Vậy mà vừa bước ra khỏi cửa máy bay, một tình nguyện viên của IOM, một thanh niên (sinh viên) người Nhật sáng sủa cao ráo, mặc bộ vest rất chỉnh tề, đứng sẵn đó, thấy chúng tôi là gập người chào cung kính. Cầm trên tay tấm giấy lớn ghi tên chúng tôi nhưng thực ra anh ta chẳng cần nữa vì quá dễ nhận ra cái gia đình nghèo vừa rời khỏi đất nước nghèo này.

    Chúng tôi sững người, ngượng nghịu lúng túng trước cái cúi chào đặc biệt của người Nhật lần đầu tiên trên đời mình được nhận. Sau đó anh chàng kính cẩn ân cần, cố đi thật chậm để bà xã tôi không phải vội, dù đôi chân cao ngồng của chàng ta chỉ cần sải một bước là bằng chúng tôi đi ba bước.

    Anh chàng nói tiếng Anh chậm rãi và cố tình chọn những từ dễ đến nỗi đứa dốt sinh ngữ như tôi cũng hiểu ngay. Cái cách anh chàng tế nhị đưa chúng tôi đến nhà vệ sinh và sẵn sàng kiên nhẫn chờ ở ngoài làm tôi càng phục lăn! Nước Nhật giáo dục kiểu gì mà người trẻ của họ tuyệt vời đến thế này nhỉ?

    Rồi anh chàng chậm rãi dẫn chúng tôi đi dọc các hành lang sân bay quốc tế rộng mênh mông để đến cổng chờ chuyến bay đi Mỹ. Tôi nhớ chúng tôi đi bộ gần nửa tiếng mới tới. Cung cách của anh chàng không khác gì đang hộ tống những nhân vật quan trọng. A không, đang ấm áp đón tiếp những người rất thân thiết. Tôi nghĩ người thân ruột thịt cũng không ân cần được đến thế!Đến nơi, anh chàng lại cung kính và áy náy xin lỗi vì bận việc phải đi gấp. Anh chàng nói sẽ gọi điện nhờ một người bạn đến ở với chúng tôi trong 8 tiếng chờ đợi.

    Thì ra anh chàng đã gọi phone nhờ cô người yêu của mình từ hồi nào. Cô ấy đến, cũng là sinh viên, nhỏ nhắn dễ thương, vừa đẹp vừa hiền, đem theo bữa cơm đắt tiền mua ở nhà hàng cùng một giỏ trái cây. Vừa gặp chúng tôi, cô ấy cũng gập người chào rất lễ phép. Tôi lại một lần nữa xúc động khi hiểu ra IOM có đặt sẵn suất thức ăn nhanh ở phi trường cho chúng tôi, nhưng đôi bạn trẻ này muốn đãi 'bà bầu' và hai em bé một bữa chu đáo hơn bằng chính tiền túi của họ.

    Không còn biết nói gì nữa khi nhìn cô gái Nhật dịu dàng dọn bữa ăn vẫn còn nóng ra chiếc băng ghế phi trường, chén đũa đàng hoàng, mời chúng tôi, ngồi 'hầu' bên cạnh chúng tôi với nụ cười luôn nở trên khuôn mặt dễ mến, ân cần hỏi han vợ con tôi.

    Tôi không còn tâm trí đâu mà thưởng thức món ăn. Mỗi một miếng đưa lên miệng là mỗi hạt ngọc hạt vàng! Tôi cảm thấy mình không xứng đáng ngồi đó để được cô bé tiếp đãi như thế này. Tôi xin kiếu, xin được đi lòng vòng để ngắm cái phi trường hiện đại, để trố mắt nhìn cái thế giới khác hẳn thế giới quen thuộc của mình ở quê hương.

    Nói thật, suốt đời còn lại chúng tôi không thể quên sự tử tế và khiêm nhu của hai người bạn trẻ Nhật ấy!

    Con gái đầu của chúng tôi năm đó mới 8 tuổi, nó nói lớn lên, quốc gia đầu tiên con phải đi thăm, trước cả về thăm quê hương Việt Nam, nhất định phải là nước Nhật!

    Gần đây tôi mới biết câu thành ngữ cổ xưa của người Nhật: "Bông lúa chín là bông lúa cúi đầu".

    Bao thế hệ đi trước của người Nhật đã truyền lại lời dạy đó cho con cháu:

    Một cây lúa khi được mùa, trĩu hạt, thì nó biết cúi đầu. Khi mình đã sung túc thịnh vượng, không được nghếch mặt lên trời tự mãn kiêu căng, nhưng biết cúi mình để kính trọng và yêu thương người khác!

“Bông lúa chín là bông lúa cúi đầu” câu châm ngôn của người Nhật Bản

実(みの)る程頭(ほどあたま)の下(さ)がる稲穂(いな

ST

Bạn có thể chia sẻ nếu thấy hay, xin cảm ơn!
Hoàng Nguyên Vũ.


vua Bhutan

Dự án Hành trình Hạnh phúc đã có buổi phỏng vấn với ông Rigzin Regals – Chủ tịch Liên đoàn Lãnh đạo và Doanh nhân trẻ Bhutan (JCI Bhutan). Cuộc nói chuyện sẽ giúp độc giả hiểu hơn về một đất nước độc nhất trên thế giới, nơi hạnh phúc là thước đo cho sự thành công và thịnh vượng.

Về khách mời: Ông Rigzin Regals là công dân Vương quốc Bhutan, là Chủ tịch Liên đoàn Lãnh đạo và Doanh nhân trẻ Bhutan – JCI Bhutan, đồng thời là nhà sáng lập của tổ chức GNH Youth, hướng giới trẻ Bhutan tiếp tục đi theo con đường phát triển chỉ số hạnh phúc GNH thay vì chỉ số GDP như đa phần các quốc gia khác.


PV: Thưa ông Regals, trước khi vào chủ đề chính, ông có thể chia sẻ đôi chút cảm nhận của bản thân về đất nước và con người Việt Nam sau một vài ngày tiếp xúc?

Ông Rigzin Regals: Đây là lần đầu tôi đến và tìm hiểu về Việt Nam, chưa có nhiều thời gian để tôi trải nghiệm. Điều đầu tiên khiến tôi bất ngờ là sự hồ hởi và nhiệt tình của những người bạn Việt Nam khi đón tiếp. Và một điều đặc biệt hơn nữa, tôi cảm thấy nữ giới Việt Nam rất độc lập và mạnh mẽ, họ có thể tự tin điều khiển những chiếc xe máy trên đường phố, và có thể là lái ô tô nữa. Đây là một điều hiếm thấy ở Bhutan, Nepal, và kể cả ở Ấn Độ.

PV: Cảm ơn ông rất nhiều. Bhutan được cho là một đất nước hạnh phúc nhất trên thế giới, với việc hướng đến phát triển Tổng Hạnh phúc Quốc gia (GNH) là trọng tâm. Ông có thể chia sẻ rõ hơn về điều này?

Ông Rigzin Regals:Vị vua thứ tư của Bhutan, ngài Jigme Singye Wangchuck, cũng là vị vua trẻ nhất thế giới và ông lên ngôi năm 16 tuổi. Năm ông khoảng 18 tuổi, Thế chiến lần thứ hai vừa kết thúc, các quốc gia cùng tham gia hội nghị quốc tế ở Ấn Độ, tất cả đều khoe nhau về vị thế cũng như chỉ số GDP và sức mạnh kinh tế của họ.

Và khi được một nhà báo hỏi rằng GDP của Bhutan là bao nhiêu thì nhà vua của chúng tôi đã khảng khái trả lời rằng “Tổng Hạnh phúc Quốc dân còn quan trọng hơn Tổng Sản phẩm của đất nước”, rồi bỏ về, không tham dự hội nghị nữa. Nhà báo đó đã rất ấn tượng với suy nghĩ của một nhà vua còn vô cùng non trẻ và đã xuất bản bài phỏng vấn đó trên tờ báo của ông. Cả thế giới lúc ấy đã biết nhiều hơn đến Bhutan – trên con đường xây dựng một đất nước hạnh phúc.

Bhutan là một quốc gia theo chế độ Quân chủ lập hiến, nơi thước đo của sự thịnh vượng và phát triển được thay bằng chỉ số Hạnh phúc Quốc dân (chứ không phải là chỉ số GDP như hầu hết các nước trên Thế giới), tăng trưởng kinh tế được cân đối với bảo vệ môi trường và phúc lợi của người dân. Hiến pháp của vương quốc cũng quy định rằng cả nước phải duy trì 60% tổng diện tích rừng che phủ.

Thuật ngữ “Gross National Happiness”- chỉ số hạnh phúc được đặt ra vào năm 1972 bởi nhà vua thứ tư Lekphell khi ông mới chỉ 16 tuổi- cha của vị vua đương triều ngày nay. Vào năm 2008, cuộc bầu cử nghị viện lần đầu tiên ở Bhutan được tổ chức và vị vua trẻ 28 tuổi của Bhutan (vua Bhutan thứ 5) đã được đăng quang trở thành vị vua đầu tiên của chế độ Quân chủ lập hiến tại Bhutan.

Để có chỉ số hạnh phúc như vậy thì cần có 4 yếu tố: kinh tế, môi trường, bảo tồn và phát triển văn hóa, có một chính phủ quản lí tốt. Bhutan tuy là một đất nước nhỏ chỉ khoảng 700 nghìn dân, GDP đạt hơn 2000 USD nhưng vẫn là một quốc gia có chỉ số hạnh phúc cao. Bởi Bhutan luôn giữ được mức dân số ổn định, con người thân thiện, gần gũi.

Ở đất nước chúng tôi có nhiều hoạt động tôn giáo, lễ hội được gìn giữ và phát huy. Và bảo tồn thiên nhiên luôn được đặt lên hàng đầu, mỗi cái cây bị chặt đi bởi bất cứ lý do nào, người đó đều phải trồng lại một cây mới, điều đó lý giải cho việc 60% diện tích đất nước luôn được phủ xanh, và 1/4 diện tích Bhutan là các khu rừng nguyên sinh bảo tồn thiên nhiên.

vua Bhutan-2

PV: Về mặt cá nhân, ông có thể chia sẻ những kinh nghiệm của bản thân để chính ông có một cuộc sống hạnh phúc?

Ông Rigzin Regals: Trước hết, tôi muốn đưa ra một vài lí do mà con người thường cảm thấy không hạnh phúc. Đó là chúng ta luôn quá bận rộn với việc làm sao để xinh đẹp mỗi ngày, khi đi học thì bận rộn với trường lớp, sau khi tốt nghiệp thì bận rộn kiếm tiền, mua xe đẹp, mua nhà. Những việc đó trái lại với bản năng của sự hạnh phúc. Bởi lẽ cũng giống như bông lúa chín thì cúi đầu, con người càng thông minh, càng hạnh phúc thì càng tĩnh lặng.

Để mỗi ngày đều hạnh phúc, bản thân tôi luôn có 4 quy tắc:

Thứ nhất, mỗi ngày đều suy xét xem mình tồn tại như vậy, làm việc ở vị trí này để làm gì? Tôi luôn tập trung mọi thứ vào việc mình làm tại thời điểm đó, không suy xét quá khứ, không lo nghĩ tương lai.

Thứ hai là sức khỏe. Có sức khỏe là có tất cả, không sức khỏe là không có gì. Giả sử bạn sống trong một lâu đài nhưng bạn đau đầu thì sự xa hoa không làm bạn thoải mái. Để có sức khỏe, tôi quan tâm đến trang phục, giờ giấc sinh hoạt và hoạt động thiền tập của bản thân.

Thứ ba là quan hệ. Đó không phải là gia đình, bạn bè, đồng nghiệp của tôi, mà mối quan hệ của tôi với đồng nghiệp, bạn bè, gia đình và mọi người xung quanh. Tôi luôn thân thiện với họ, họ và tôi đến với nhau vì chính bản thân tôi, không phải vì tiền bạc hay cơ hội.

Cuối cùng là sự nghiệp. Tôi luôn muốn cống hiến và cho đi, làm một điều gì đó ý nghĩa dành cho cộng đồng. Khi tôi bắt đầu thành lập NGO Gross National Happiness Youth (GNH Youth) tôi gặp khá nhiều khó khăn. NGO cũng không phải là một định nghĩa phổ biến ở đất nước tôi, gia đình ngăn cản, mọi người không tin tưởng tôi. Nhưng tôi vẫn kiên trì cố gắng và xây dựng. Hiện tại GNH Youth đã hoạt động được 4 năm với thành viên là đủ các tầng lớp công dân Bhutan tham gia, không chỉ các bạn học sinh sinh viên. Đối với tôi, cống hiến và cho đi càng nhiều, sự nghiệp càng thành công.

PV: Ông có những lời khuyên gì dành cho độc giả, cũng như người dân Việt Nam để có một cuộc sống hạnh phúc hơn?

Ông Rigzin Regals: Tôi giả sử có một người thanh niên điển hình người Việt tên Thanh, ông ta nói rằng “Tôi muốn Hạnh phúc”. Không chỉ Thanh, không chỉ người Việt, mà người dân tại các quốc gia trên khắp thế giới đều nói vậy. Chúng ta hãy tìm cách giải đáp mong muốn cho Thanh nhé.

Vấn đề không ở đâu xa, nó nằm ngay trong chính câu nói “Tôi muốn Hạnh phúc”. Đầu tiên là từ “Tôi”, đó là một từ vô cùng mạnh mẽ và nguy hiểm ngày nay. Tất cả mọi thứ đều xoay quanh “Tôi”. Cái “Tôi” không chỉ là trung tâm, mà còn là số một. Ở nhiều trường hợp, cái “Tôi” là duy nhất, ngoài ra không còn gì cả.

Điều thứ hai đến từ chữ “muốn”. Chúng ta, mỗi con người, đều muốn nhiều thứ, muốn nhiều tiền, muốn có nhà, có xe, muốn ông kia phải yêu mình. Cái “muốn” đó, như tôi nói ở trên, là trái lại với bản năng hạnh phúc của mỗi con người.

Và tự thân câu nói đã có câu trả lời của nó. Thanh chỉ cần bỏ đi chữ “Tôi” và chữ “Muốn” trong câu “Tôi muốn Hạnh phúc”, anh ta đã có được “Hạnh phúc”của bản thân mình.

Hãy sống vì người khác nhiều hơn một chút, hãy bỏ lòng tham của mình đi một chút, tự khắc bạn đã có một cuộc sống hạnh phúc hơn!

PV: Cảm ơn ông rất nhiều với những chia sẻ trên! Chúc ông luôn có một cuộc sống hạnh phúc và có một chuyến thăm Việt Nam nhiều kỷ niệm đáng nhớ!

Cuộc thi viết “Hành trình Hạnh phúc” được tổ chức bởi Liên đoàn Lãnh đạo và Doanh nhân trẻ Hà Nội – JCI Hanoi, cùng với Dự án Sách và Hành động. Cuộc thi diễn ra từ ngày 20/3/2017 đến ngày 31/8/2017 với gần 30 giải thưởng, tổng giá trị lên tới 145 triệu VNĐ tiền mặt. Cuộc thi là nơi để mọi người dân Việt Nam sẻ chia những khoảnh khắc, kể lại những cảm nhận, hoặc đưa ra những quan điểm, góc nhìn đóng góp vì một cộng đồng hạnh phúc hơn!

CafeBiz là đơn vị truyền thông chính thức cho cuộc thi này.

Thông tin cuộc thi xem thêm tại Website: www.hanhtrinhhanhphuc.org, hoặc trang Facebook: www.facebook.com/hanhtrinhhanhphuc.org

JCI Hanoi

Theo Trí Thức Trẻ



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
11/04/2022(Xem: 3484)
Các nhà nghiên cứu lịch sử Trung Quốc cho rằng Phật giáo du nhập vào Trung Quốc từ niên hiệu Vĩnh Bình đời Hán Minh Đế (58-75) căn cứ vào sự kiện vua nằm mộng thấy một người thân vàng ròng bay vào cung điện. Có vị cận thần tâu đó là đức Phật ở xứ Thiên Trúc - đấng Giác ngộ trên cả trời người. Vua liền sai người đến Tây Vực tìm cầu Phật pháp. Thật ra, Phật giáo vào Trung Quốc trước cả đời Hán Minh Đế. Lúc bấy giờ, Đạo giáo đang rất thịnh hành. Thời điểm này, Phật giáo chỉ thuần là một loại tôn giáo tế tự, học thuyết đặc thù của Phật giáo chỉ là quỉ thần báo ứng, gần với thuật cúng tế, bói toán của Trung Quốc. Vì thế, tăng sĩ Phật giáo cùng hoạt động song hành với các đạo sĩ của Đạo giáo. Tín đồ Phật giáo yêu chuộng cả đạo sĩ của Đạo giáo, nên cả hai đều hoạt động mạnh mẽ trong hoàng tộc, chứ không ảnh hưởng lớn đến dân chúng.
09/04/2022(Xem: 6091)
Mục đích của cuộc thi giải thưởng là khuyến khích việc sáng tác cá nhân, xuất phát từ nguồn cảm xúc đối với các việc xảy ra trong đời sống xã hội hàng ngày, được miêu tả, bằng nhận thức, lý giải và thái độ ứng dụng sống động qua những lời dạy của Đức Phật. Các thể tài có thể gợi ý như là chuyện công ăn việc làm, chuyện gia đình, học đường, chuyện về đại dịch hay chuyện trong nhà ngoài phố.v.v.. Bài tham dự có thể trình bày dưới nhiều hình thức như tác phẩm nghệ thuật, truyện ký, truyện ngắn, tạp bút, thơ… Người viết hoàn toàn tự do chọn đề tài, miễn có liên quan đến tư tưởng Đạo Phật và nội dung có thể chuyển tải được cách ứng dụng giáo lý vào đời sống hàng ngày.
01/04/2022(Xem: 9680)
Nếu có những khúc ngâm đoạn trường trong văn học thi ca làm cho người đọc qua nhiều thế hệ trải mấy nghìn năm vẫn còn cảm xúc đòi đoạn thì Chinh Phụ Ngâm và Cung Oán Ngâm Khúc là hai khúc ngâm tiêu biểu trong văn chương Việt Nam; cũng như Trường Hận Ca, Tam Lại Tam Biệt và Tần Phụ Ngâm được xem là “tam bi hùng ký” trong văn chương Trung Quốc thời Hậu Đường. Người Việt yêu thi ca thường ưa chuộng dư âm cùng ý vị lãng mạn và bi tráng giàu kịch tính hơn là vẻ bi phẫn và hùng tráng của hiện thực máu xương trong thi ca đượm mùi chinh chiến. Tâm lý nghệ sĩ nầy giúp lý giải một phần câu hỏi còn nằm trong góc khuất văn học là tại sao cho đến nay, hơn cả nghìn năm sau, tác phẩm Tần Phụ Ngâm vẫn chưa có người dịch ra tiếng Việt.
20/03/2022(Xem: 4040)
Với tập sách nhỏ nầy – tác giả không hề nghĩ đó là công trình nghiên cứu; mà chỉ xin được gọi là nén tâm hương, là tấc lòng cảm cựu dâng lên anh linh của người thiên cổ - biểu tỏ sự ngưỡng mộ văn tài và xin được chia sẻ nỗi đau đời, đau người của tiền nhân và hậu học. Sỡ dĩ không gọi là công trình nghiên cứu về Nguyễn Du vì tôi không làm theo hệ thống chương mục của tổng thể tác phẩm, mà chỉ viết theo ngẫu cảm của người đọc đối với mỗi nhân vật trong tác phẩm “Đoạn Trường Tân Thanh”, lại nữa; tôi cũng là một cá thể quanh năm đau yếu – khi viết đề tài này là tôi đang nằm tại chỗ, vì xẹp cột sống lưng và bao chứng bệnh khác – phải chăng là đồng bệnh tương lân???
20/03/2022(Xem: 6566)
Những tưởng Ninh Giang Thu Cúc sẽ gác bút sau tập nhận định “Đọc Kiều Thương Khách Viễn Phương” nhưng nào có được - bởi nghiệp dĩ đeo mang nên mới có Kiều Kinh gởi đến quý vị. Với tuổi tác và bệnh trạng – tác giả muốn nghỉ viết để duy dưỡng tinh thần, trì chú niệm kinh và chung sống an yên cùng căn bệnh nghiệt ngã là xẹp cột sống lưng... Thế nhưng; với tiêu chí – còn thở là còn làm việc, tác giả không cam chịu là người vô tích sự vì thế NGTC vẫn viết (dù trong tư thế khó khăn) mong đóng góp chút công sức nhỏ nhoi cho nền Văn học nước nhà.
24/02/2022(Xem: 9346)
Tác giả tác phẩm này là Tỳ Kheo Sujato, thường được ghi tên là Bhikkhu Sujato, một nhà sư Úc châu uyên bác, đã dịch bốn Tạng Nikaya từ tiếng Pali sang tiếng Anh. Bhikkhu Sujato cũng là Trưởng Ban Biên Tập mạng SuttaCentral.net, nơi lưu trữ Tạng Pali và Tạng A Hàm trong nhiều ngôn ngữ -- các ngôn ngữ Pali, Sanskrit, Tạng ngữ, Hán ngữ, Việt ngữ và vài chục ngôn ngữ khác – trong đó có bản Nikaya Việt ngữ do Hòa Thượng Thích Minh Châu dịch từ Tạng Pali, và bản A-Hàm Việt ngữ do hai Hòa Thượng Tuệ Sỹ và Thích Đức Thắng dịch từ Hán Tạng.
13/02/2022(Xem: 3554)
Gần đây khi nhận được những tập kỷ yếu về các chuyến hành hương (từ các địa điểm tâm linh) gửi tặng từ TT Thích Nguyên Tạng, một lần nữa tôi mới chợt nhận ra tại sao một người tu hay bất cứ một người phàm phu nào cũng cần phải cầu nguyện cho mình có đủ Tam Phước ( Phước vật - Phước đức và Phước Trí ). Trộm nghĩ khi có đủ tam phước rồi thì làm việc gì cũng thành tựu vì đã sử dụng đúng thái độ và cách cư xử của ta trong cuộc sống . Và hạnh phúc là mục đích chính của con người, tiêu biểu cho sự phát triển đầy đủ các đức tính đạo đức của con người ...Nhất là trong Triết lý Phật giáo, hạnh phúc là chủ đề rất quan trọng nghĩa là muốn có hạnh phúc thì phải có bình an ( vật chất lẫn tinh thần ) và nhất định là hạnh phúc này phải phát xuất từ giá trị cuộc sống với sự hoàn thiện nhân cách và luôn giữ 3 nghiệp thân, khẩu, ý thanh tịnh.
13/02/2022(Xem: 6680)
Hiện nay chúng ta đang có 2 cách tính thời gian theo : Âm Lịch và Dương Lịch. Phương Tây và nhiều nước trên thế giới sử dụng Dương Lịch, lịch này tính theo chu kỳ tự quay xung quanh trục mình của Trái Đất và Trái Đất quay xung quanh mặt trời. Trong khi đó cách tính Âm Lịch sử dụng Can Chi, bao gồm thập Can và thập nhị Chi. Trong đó, 10 Can gồm: Canh, Tân, Nhâm, Quý, Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ được tạo thành từ Ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ. 12 Chi được lựa chọn từ các con vật gần gũi với con người hoặc thuần dưỡng sớm nhất. Có một sự khác nhau trong 12 Chi giữa Âm Lịch Trung Quốc, Hàn Quốc, Việt Nam,.... đó là Chi thứ 4 là con Mèo hay con Thỏ. Ở Việt Nam, 12 con giáp gồm: Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi, tương ứng với 12 con vật : Chuột, Trâu, Hổ, Mèo, Rồng, Rắn, Ngựa, Dê, Khỉ, Gà, Chó, Lợn. Khi ghép lại sẽ tạo thành 60 năm (bội số chung nhỏ nhất của 10 và 12) từ các tổ hợp Can - Chi khác nhau, gọi chung là Lục Thập Hoa Giáp.
31/01/2022(Xem: 6238)
Truyện này viết về một người anh, và nhiều phần là hư cấu. Nghĩa là, chỉ một phần có thực. Nhưng tôi không thể nào nói rõ là phần nào thực, phần nào hư. Nói rõ có khi lại hỏng. Đã viết truyện thì, chẳng tác giả nào nói rõ đâu. Ngay như nhan đề “Bên Trời Đại Lý” cũng thấy là bên kia sự thật rồi, vì Việt Nam mình làm gì có thị trấn Đại Lý, nơi sẽ là bối cảnh của truyện ngắn này. Nhưng, nếu nói thiệt ra là Chợ Lớn, thì lại trần gian quá, chẳng thơ mộng tí nào.
05/01/2022(Xem: 8240)
Khi khoa học ngày càng phát triển, con người càng rời xa tâm linh và phủ nhận tất cả những gì không dựa trên nền tảng khoa học. Tuy nhiên, thế giới tâm linh dù được khẳng định bởi người hữu duyên hoặc phủ nhận bởi người chưa đủ duyên tồn tại song song với thế giới vật chất. Sự nối kết tâm linh là một đề tài sôi nổi trong dòng chính cũng như trong cộng đồng tôn giáo. Trên thực tế, hiện tượng siêu nhiên vẫn là những điều huyền bí mà không phải bất kỳ ai cũng có thể trải nghiệm hay giải mã. Vì vậy, người có khả năng nối kết với thế giới tâm linh và cảm nhận được hiện tượng tâm linh càng trở nên đặc biệt dưới các trường hợp sau đây:
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]