Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Những tấm lòng

13/08/201606:01(Xem: 2924)
Những tấm lòng
Hội Xây Dựng Tượng Đài Tỵ Nạn Hamburg (7)

Những tấm lòng
 
 
   Nguyên Hạnh HTD

 

 

       Đức Phật đã dạy:

    " Mọi chuyện đều khởi đi từ duyên; duyên còn còn hiện hữu, duyên tan mọi sự trở về với trống không."

       Thật vậy, tôi chưa từng quen biết với các anh em trong " Hội Xây Dựng Tượng Đài Tỵ Nạn Hamburg", vậy mà mới lần đầu gặp gỡ khi các anh kéo nhau về ở München, tôi đã bị lôi cuốn bởi vẻ linh hoạt của anh Huấn, dáng điệu khoan thai, trầm tĩnh đầy chất Huế của anh Phù Vân, sự hăng say nồng nhiệt của anh Dũng, lời lẽ hài hước của anh Thoảng và dáng vẻ hiền từ dễ thương của chú Dũng Scirocco.

       Như vậy tôi phải có duyên lành với các anh nên mới nhận lời nối tiếp công việc các anh đang làm từ phút giây gặp gỡ ban đầu. Hơn nữa, đây là một nghĩa cử cao đẹp đầy ý nghĩa và cũng là dịp để Cộng đồng Việt Nam tỏ lòng biết ơn con tàu CAP ANAMUR, biết ơn nhân dân Đức đã cưu mang chúng tôi; vì vậy tôi đã hăng hái bắt tay vào việc với tất cả khả năng của mình.

       Nhớ lại hơn 3 thập niên về trước, khi những đoàn người Việt Nam rủ nhau tìm đường thoát hiểm, thoát khỏi địa ngục bằng mọi cách như đi bộ, băng rừng lội suối hoặc trên những con thuyền mong manh bằng đường biển. Dù số người lên được bến bờ ước đoán chỉ vào khoảng 1/3 số người đã rời bỏ nhà cửa, quê hương ra đi, họ vẫn bất chấp mọi hiểm nguy đe dọa để đánh đổi lấy sự Tự do. Họ là những đoàn người Việt Nam cô đơn, không có lấy một phương tiện tự vệ, chỉ vì yêu Tự do mà phải tìm Tự do trong cái chết. Họ đã mất hết tài sản, có khi nhân mạng cả nhân phẩm con người cũng bị chà đạp bởi nạn cướp biển gây ra, những đoàn người đã phó mặc số phận trên những con thuyền mong manh và một số không ít đã bị nuốt trửng nhận chìm xuống đại dương bởi những con sóng bạc đầu của những ngày biển động hoặc do sự tàn phá của hải tặc để phi tang nhân chứng sau khi hãm hiếp phụ nữ, cướp của vơ vét đến tận cùng!

      Cho đến những năm cuối thập niên 70 đầu thập niên 80 khi những thảm nạn trong vịnh Thái Lan gia tăng và được phơi bày qua những hình ảnh, những phóng sự, cái tên " boat people " ( thuyền nhân ) mới được các nước tự do biết đến. Sự thống khổ tưởng chừng đã đến mức tột độ như cây đã trổ ra những trái đắng, những lá vàng thẫm quắt lòng người. Lương tâm thế giới đã bàng hoàng xúc động và như chợt thức dậy sau một giấc ngủ dài trong sự vô tình hay cố ý khi cho rằng hòa bình đã thật sự được tái lập tại 3 nước Đông Dương.

      May mắn thay, bên cạnh những mất mát đau thương lớn lao mà thuyền nhân Việt Nam đã âm thầm gánh chịu đã có những tổ chức nhân đạo khắp nơi ra đời. Họ đã kêu gọi sự đóng góp của chính phủ sở tại, của những nhà hảo tâm để có phương tiện ra khơi cứu vớt cưu mang những đoàn người đi tìm tự do trên những vùng đất hứa trong đó có CAP ANAMUR - Con trai tôi là một trong hàng ngàn người may mắn được cứu vớt.

      CAP ANAMUR không chỉ cứu sinh mạng con tôi mà còn là cứu tinh của biết bao gia đình được qua Đức nhờ sự bảo lãnh của chính con cái họ.

      Hơn 20 năm trôi qua, tuy có bôn ba với cuộc sống mới với nhiều khó khăn để hội nhập thích ứng từ ngôn ngữ đến tập quán của xứ người, tôi vẫn luôn luôn nhớ đến mối ân tình đối với CAP ANAMUR vẫn canh cánh bên lòng mối ưu tư mong có dịp được đền ơn đáp nghĩa dù người tri ân không cần báo đáp.

      Cám ơn các anh đã thành lập Hội Xây Dựng Tượng Đài Tỵ Nạn, đã cho tôi có được cơ hội biểu lộ lòng biết ơn của gia đình tôi, của những đoàn người đã được cứu sống trong đường tơ kẻ tóc, của những người Việt Nam tha hương đã được đoàn tụ, được sống trên một đất nước Tự do và Nhân bản.

      Bữa cơm xã hội để gây quỷ xây dựng Tượng đài đã thành hình . Chúng tôi đã tổ chức chức dưới hình thức như một Hội chợ đầu Xuân; cũng có múa lân, hái lộc, lắc bầu cua, xem bói toán, bán sách báo, hớt tóc, bán băng nhạc, có ca hát, biểu diễn võ thuật và sau đó là hát Karaoke.

      Thật cảm động, khi mới bắt đầu khởi động phong trào, đã có nhiều cánh tay đưa ra trợ giúp và đóng góp; thật là một điểm son sáng chói và cũng là một nguồn an ủi vô biên mà cộng đồng dành cho chúng tôi. Một khi còn cơ duyên, còn sự tiếp tay của đồng hương, chúng tội dù khổ cực đến đâu vẫn tiếp tục công tác xã hội mà chúng tôi đã hướng tới từ lâu.

      Bữa cơm xã hội đã nhận được sự đóng góp của rất nhiều người, của những tấm lòng có cùng một âm giai tâm hồn. Chúng tôi chỉ là những người khảy nốt nhạc nối tiếp nhau tạo nên một cung bật tuyệt vời! Có bắt tay vào việc mới thấy ấm lòng trước những hy sinh của các đồng hương. Ai cũng tất bật, cũng thở không ra hơi nhưng không một lời than van, quanh chúng tôi chỉ có những tấm lòng rộng mở, tất cả đều hướng về một mục đích chung đầy ý nghĩa cao cả.

      Xin tri ân sự đóng góp nồng nhiệt của mọi người, nhất là các chị thì thật là tuyệt vời; không những nấu ăn đã ngon mà còn bỏ quá nhiều thì giờ làm nên rồi lại cho hết cả vốn lẫn lời. Xin cám ơn những tấm chân tình nồng hậu  đẹp như những vạt nắng vàng rực rỡ trên bãi cỏ non xanh.

   Bữa cơm xã hội thành công hơn chúng tôi dự tưởng, không phải chỉ ở số tiền thâu được mà ở tấm lòng của mọi người. Cám ơn đất trời đã cho những người con tha hương còn giữ được tình nghĩa ơn sâu. Sự hiện diện đông đảo của các đồng hương như những cơn mưa xóa tan bụi bặm trên đường đời, bao nhiêu cực nhọc của chúng tôi đều tiêu tan.

     Mượn ý của nhà thơ Luân Hoán, chúng tôi xin cám ơn cuộc đời đã có những tấm lòng nhân ái và tinh thần ăn quả nhớ kẻ trồng cây của người Việt Nam tha hương. Hy vọng những tấm lòng nhân hậu đó vẫn mãi mãi là những hạt mầm được gieo trồng ở xứ người sẽ trổ ra những cành hoa rực rỡ luôn luôn thắm đượm trong lòng mọi người:

 

                                           " Cám ơn đất đá trổ hoa

                                              Lòng ta hạt bụi, vu vơ bám hoài."

 

                                                                             Nguyên Hạnh HTD


Hội Xây Dựng Tượng Đài Tỵ Nạn Hamburg (1)Hội Xây Dựng Tượng Đài Tỵ Nạn Hamburg (2)Hội Xây Dựng Tượng Đài Tỵ Nạn Hamburg (3)Hội Xây Dựng Tượng Đài Tỵ Nạn Hamburg (4)Hội Xây Dựng Tượng Đài Tỵ Nạn Hamburg (5)Hội Xây Dựng Tượng Đài Tỵ Nạn Hamburg (6)Hội Xây Dựng Tượng Đài Tỵ Nạn Hamburg (8)

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
05/02/2015(Xem: 9859)
Thơ là gì ? Thi ca là cái chi ? Có người cắt cớ hỏi Bùi Giáng như vậy. Thi sĩ khề khà trả lời : “Con chim thì ta biết nó bay, con cá thì ta biết nó lội, thằng thi sĩ thì ta biết nó làm thơ, nhưng thơ là gì, thì đó là điều ta không biết.”* Tuy nói thế, nhưng suốt bình sinh trong cuộc sống, thi sĩ chỉ dốc chí làm thơ và sống phiêu bồng, lãng tử như thơ mà thôi.
04/02/2015(Xem: 22361)
Ước vọng của con người luôn là những gì tốt đẹp, sung túc và dài lâu, cần phải đạt được trong một tương lai gần nhất. Nói cách thực tế theo quán tính của người bình phàm, thì đó là hạnh phúc (phước), thịnh vượng (lộc), sống lâu (thọ). Với các chính trị gia, và những nhà đấu tranh cho dân tộc, cho đất nước, thì đó là tự do, dân chủ, nhân quyền. Với đạo gia thì đó là giải thoát, giác ngộ, và niết-bàn.
02/02/2015(Xem: 10356)
Vào thuở thịnh Đường, Lục tổ Huệ Năng ( 慧 能 638-713 ) sau khi đắc pháp với Ngũ tổ Hoằng Nhẫn ( 弘忍) và được truyền Y bát, nghe theo lời dạy của sư phụ phải ở ẩn một thời gian rồi sau mới ứng cơ giáo hóa. Ngài được Ngũ tổ đưa đến bến Cửu giang rồi chèo đò qua sông đi về phương nam, đến thôn Tào Hầu (曹候村), phủ Thiều Châu (韶州府) nương náu trong một am tranh. Lưu Chí Lược 刘志略 là một nhà Nho chưa biết ngài kế thừa Tổ vị, thấy ngài tu khổ hạnh khiêm cung, bèn hết lòng hộ trì. Ông có một người cô ruột là Thiền ni Vô Tận Tạng (無盡藏比丘尼) không rõ ngày sanh, chỉ biết bà mất vào năm 676 sau TL. Lúc ấy Lục tổ 38 tuổi.
25/01/2015(Xem: 4761)
Tuần vừa qua, một cuốn phim Đại Hàn ra mắt khán giả Paris, được khen ngợi. Báo Mỹ cũng khen. Tên của phim là : Xuân Hạ Thu Đông ... rồi Xuân (1). Không phải là người sành điện ảnh, đọc tên phim là tôi muốn đi xem ngay vì nên thơ quá. Xuân hạ thu đông thì chẳng có gì lạ, nhưng xuân hạ thu đông ... rồi xuân thì cái duyên đã phát tiết ra ngoài. Huống hồ, ở trong phim, xuân rồi lại xuân trên một ngôi chùa nhỏ ... trên một ngôi chùa nhỏ chênh vênh giữa núi non.
25/01/2015(Xem: 4442)
Buổi chiều ghé ngang bưu điện, ngoài những thư từ tạp nhạp, còn có một gói giấy mỏng như cuốn sách, không biết của ai gửi. Tôi quẳng tất cả vào chiếc thùng giấy sau xe. Trên đường về, có một cú phone đường dài, thì ra anh Dũng, một người quen đã lâu không gặp mặt. Anh bảo vừa gửi tôi một cuốn phim và hỏi đã nhận được chưa. Anh nói lúc xem phim cứ nhớ đến tôi và bất chợt muốn nghe tôi chia sẻ đôi điều gì đó. Tôi không phải tín đồ của điện ảnh, chẳng mấy khi xem, nói gì là nghiện. Nhưng lúc xem xong cuốn phim đó, xem và hiểu theo cách riêng của mình, chẳng hiểu sao cứ bâng khuâng mấy giờ liền...
22/01/2015(Xem: 4932)
Ai sống ở đời cũng phải dẫm lên những buồn vui mà đi về phía trước. Có một ngày tôi chợt phát hiện ra mình có những chuyện ngậm ngùi, có thể từng khiến nhiều người thấy buồn, nhưng tôi nhớ hình như chưa nghe ai nhắc tới. Bỗng muốn kể chơi vài chuyện buồn trong số đó cho vui! Tôi chỉ mới về Tàu hai lần trong mười năm xa xứ. Tôi từng đứng một mình trên bến Thượng Hải để ngắm nhìn con sông Hoàng Phố trong đêm, đêm ở đó thường nhiều gió lạnh. Tôi từng một mình thả bộ trong phố đêm Lệ Giang cho đến lúc quán xá bắt đầu đóng cửa. Nhiều và khá nhiều những nơi chốn đây kia trên xứ Tàu đã hút hồn tôi, đến mức đã rời đi cả tháng trời sau đó còn cứ thấy nhớ như điên.
10/01/2015(Xem: 12297)
Chúng tôi cùng được sinh ra từ một người cha, một người mẹ. Chúng tôi cùng được lớn lên trong một căn nhà, lúc lớn, lúc nhỏ, lúc chỗ này, lúc chỗ kia, nhưng cuộc sống gia đình tương đối êm ấm, thuận hòa. Cha mẹ chúng tôi thương yêu, kính thuận nhau, và cũng hết mực thương yêu con trẻ, không bao giờ có ý ngăn cản sự góp mặt chào đời của mỗi đứa chúng tôi trong gia đình ấy. Vì vậy mà anh chị em ruột thịt chúng tôi thật là đông: đến 7 gái, 7 trai! Bầy con lớn như thổi, thoắt cái mà người chị cả đã trên 70, và cậu em út thì năm nay đúng 50. Anh chị em chúng tôi, mỗi người mỗi ý hướng, mỗi sở thích khác nhau, chọn lấy lối sống của mình theo lý tưởng riêng, hay theo sự xô đẩy của hoàn cảnh xã hội. Nhiều anh chị em đã đi thật xa, không ở gần ngôi từ đường bên ngoại mà mẹ đang sống với chuỗi ngày cuối đời ở tuổi cửu tuần.
05/01/2015(Xem: 2729)
Chiều nay từ cơ quan về nhà, Lâm chở theo một cô gái: Cô Thắm. Ngọc, vợ chàng, không mấy ngạc nhiên vì Lâm đã trình bày với nàng từ hôm qua. Thắm 17 tuổi, cán bộ văn nghệ cơ quan Xây Dựng Nông Thôn mà Lâm là Chỉ Huy Trưởng. Ăn cơm xong đâu vào đó, theo kế hoạch, vợ chồng Lâm kéo về nhà ông bà Kính, thân sinh của Ngọc, chỉ cách đó 10 phút đi bộ. Ông bà Kính cũng không mấy ngạc nhiên về sự hiện diện của Thắm tối nay, vì ông bà cũng được Lâm thưa trước về vấn đề của Thắm. Bà Kính mời Thắm ngồi. Rồi với vẻ thân thiện cởi mở cố hữu, bà vui vẻ bảo Thắm: - Thời buổi này trai thiếu gái thừa, khó dễ người ta làm gì thế? Thắm tưng tửng, giương cặp mắt ngây ngô thật thà đáp lại: - Cũng một vừa hưa phửa thôi chớ!
02/01/2015(Xem: 2589)
Hai mươi năm xa quê, cuối cùng tôi cũng đã về thăm lại Huế! Hai từ "về Huế" mới ấm áp làm sao. Huế của tôi không về sao được. Nào là làng xóm bà con, mồ mã nội ngoại nhất là bạn bè, học trò rất thân thương mà tôi cho đó là một phần lẽ sống của mình. Các em đã tổ chức cho tôi một buổi họp mặt, môt khu vườn xinh xắn, cây lá được điểm trang bằng đèn màu ra vẻ một tiệm cà phê trang nhã như tính cách của chủ nhân. Bày biện ngoài sân và vườn là một dãy bàn ghế cũng tương đối lịch sự, đủ chỗ tiếp mấy chục người, thân mật và ấm cúng.
01/01/2015(Xem: 2720)
Người ta thường nói đời nhà giáo " Cho rất nhiều mà nhận chẳng bao nhiêu. " Tôi thì trái lại, tôi cho rằng: " Nhà giáo chúng tôi cho chẳng bao nhiêu mà nhận rất nhiều. " Gần suốt cả cuộc đời, tôi có cho ai bao nhiêu đâu vậy mà đi đến nơi nào, tôi cũng đã được rất nhiều học trò lúc nào cũng dang rộng vòng tay nồng ấm tiếp đón cô giáo cũ của mình.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567