Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

37. Những chuyến tàu (Tâm Bạch)

17/06/201407:58(Xem: 18644)
37. Những chuyến tàu (Tâm Bạch)

blank
(Hình sinh hoạt GĐPT VNTN tại chùa Viên Giác năm 1990)

Chiếc loa vang vang báo tin tàu sắp đến. Hành khách vội vã kéo hành lý đến gần đường rầy, theo dõi con tàu đang từ từ dừng lại. Con tàu tốc hành ICE vào trạm rất khoan thai. Vừa dừng lại thì người người vội vã lên xuống. Tôi cũng nhanh chân chạy lên dành chỗ ngồi vì khi mua vé đã không đặt chỗ, hà tiện được 4 Euro một vòng. Thường những chuyến tàu sớm vào cuối tuần khá rộng rãi. Vội vã nhưng không chen lấn, tôi đi từ khoang tàu này đến khoang tàu khác, không có nơi nào trống. Tàu dần dần chuyển bánh, mệt mỏi tôi đặt chiếc valy xuống bên vách tàu rồi thả người ngồi xuống sàn. Thỉnh thoảng vẫn còn một vài hành khách kéo hành lý qua lại, và mỗi lần như vậy tôi phải đứng dậy, tránh chỗ cho người đi qua. Chiếc labtop mang theo để chuẩn bị bài nói chuyện với Trại sinh Lộc Uyển - A Dục đã không sử dụng được như mọi khi. Con tàu tăng tốc độ… Tôi nhìn bâng quơ, hình ảnh con tàu tại nhà ga cũ kỹ Zoologischer Garten tại Berlin năm xưa trở lại trong trí nhớ….

Trời về chiều, từng cơn gió buốt theo chuyển động của tàu đến, tàu đi thổi vào mặt những hành khách đứng đợi trên sân ga. Tay trái co rúm cố giữ lại hơn ấm, tay phải đưa cao vẫy chào:

- A Di Đà Phật. Thầy về bình an.

Vị tăng trẻ xây lại mỉm cười:

- Các đạo hữu về đi. Tàu sắp chạy rồi

Nói xong thầy nhẹ nhàng bước lên tàu. Hành lý chỉ là một túi vải màu nâu rất nhỏ đeo bên vai. Qua ngưỡng cửa thầy quay lại mỉm cười, tay phải đưa nhẹ lên cao vẫy chào lần nữa và khoan thai bước vào trong. Nhóm người tiễn đưa nhìn theo con tàu từ từ chuyển bánh với nhiều lưu luyến. Trời rất lạnh nhưng chúng tôi không có chút gì về cảm giác lạnh lúc này vì hơi ấm từ những bài Pháp, từ những ngày cùng tu trong đạo tràng nho nhỏ vẫn còn vang vọng đâu đây. Chút chạnh lòng, chút xót xa khi thấy thầy vất vả, một mình một ngựa rong ruổi khắp nơi. Hễ nơi nào cần thì thầy đến.

Nói đền chữ “cần” thì thật không biết kể sao cho hết đối với những thời gian đầu của làn sóng định cư của người Việt lúc đó. Ngoài vấn đề xây dựng đời sống vật chất, đời sống tâm linh của người Việt xa quê hương vô cùng cần thiết. May thay ở xứ Đức có thầy đặt chân đến. Thế là thầy bôn ba khắp nơi, từ những Đại lễ, Thọ Bát Quan Trai, Lễ Định kỳ, Lễ cầu an, Lễ cầu siêu, Quan Hôn Tang Tế… khắp nơi mời thầy, thầy đều không từ chối. Người Việt xứ Đức không còn thấy bơ vơ, quê hương tâm linh đang có mặt theo sự hiện diện của thầy, của lời kinh, tiếng mõ, của lời pháp truyền trao.

Thầy đến với Berlin từ khi Berlin chưa có Chùa, chưa có Niệm Phật Đường. Những buổi lễ như vậy thường mượn những nơi chốn khác nhau, khi thì là nơi sinh hoạt của Hội Phật Giáo Đức, khi thì nhờ ở nhà tư nhân.

Từ khi bước chân đến xứ Đức 1977 và thành lập Niệm Phật Đường Viên Giác vào năm 1978 cho đến nay là một chặng đường dài nhiều thành công nhưng không ít gian nan.

Từ ngôi Niệm Phật Đường nho nhỏ này đã trở thành một Viên Giác tự to lớn, hùng vĩ, tiếng tăm trên xứ người. Đã vậy, Viên Giác không chỉ là một Viên Giác tại Hannover mà phải tính luôn Viên Đức tại Ravensburg. Những tháng ngày nhất tự, nhất tăng cũng không còn, Đại Đức Thích Như Điển nay là Hòa Thượng với trên 40 đệ tử xuất gia.

Do vậy Viên Giác không chỉ nằm tại Hannover, Đức Quốc mà Viên Giác đã trải dài khắp nơi như chí nguyện của thầy. Chí nguyện này đã được trao truyền đến hàng đệ tử xuất gia của thầy.

- Viên Giác tự góp mặt tại thánh địa Bồ Đề Đạo Tràng, là nơi nghỉ chân của rất nhiều khách hành hương.

- Cực Lạc Cảnh Giới Tự tại Chiangmai, Thailand giúp cho Phật Tử một cảnh giới thanh tịnh để tu tập.

- Tu Viện Vô Lượng Thọ, nơi tạo điều kiện tu tập lý tưởng cho hành giả.

- Chùa Viên Ý vươn mình ở xứ đạo.

Thầy không những vun bồi cho hàng để tử xuất gia mà thầy còn hóa độ cho rất nhiều Phật tử tại gia với hàng ngàn đệ tử quy y.

Đối với giới thanh thiếu niên thì không thể nào quên tổ chức Gia Đình Phật Tử. Tổ chức này được thành lập và mang tên chính thức từ năm 1951. Vào những năm sau đó, GĐPT phát triển và hoạt động rất mạnh mẽ, nhất là ở các tỉnh miền Trung. Do đó không lạ gì khi ở GĐPT tại Quảng Nam có tiếng hát vui tươi của một Oanh Vũ Nam…. Rồi ngày nay hình ảnh đó vẫn còn giữ lại nơi thầy, thầy hỗ trợ, nuôi dưỡng và những Gia Đình Phật Tử tại Đức Quốc theo nhân duyên từ từ ra đời.

Đầu tiên hết là những chiếc áo Lam từ Berlin trở về Hannover tham dự Đại Lễ Phật Đản và Vu Lan, đóng góp văn nghệ cúng dường từ những tháng năm 1980. Đến năm 1983 thay đổi và sinh hoạt theo hình thức GĐPT. Một gia đình sinh hoạt chưa được mang tên vì nhân duyên chưa trọn.

Tròn duyên, GĐPT Minh Hải và Tâm Minh ra đời đầu tiên hết vào năm 1987 và sau đó như vết dầu loan, các GĐPT lần lượt ra mắt. Cho đến nay phải tính là đã có 9 GĐPT được sinh ra nhưng tồn tại đến hôm nay là 7 GĐPT.

7 GĐPT sinh hoạt trong sự đùm bọc của thầy và Chùa Viên Giác trở thành tổ đình ấm cúng. Phải hạnh phúc mà nói là ít nơi nào có được sự hòa hợp và gắn bó như vậy. Đều đặn mỗi năm tất cả GĐPT toàn Đức Quốc đều trở về tham dự các đại lễ Phật Đản, Vu Lan, đóng góp văn nghệ, đóng góp nhân lực dọn dẹp v.v… Nói chung anh chị em Lam viên tự xem đây là việc của mình.

Có những đứa con ngoan thường là do công sức nuôi dưỡng và dạy dỗ của cha mẹ. Thầy nuôi dưỡng với tất cả tình thương, nghiêm nghị như người cha nhưng rất gần gũi như người mẹ. Tôi không thể nào quên những lúc thầy đứng chung trong vòng tròn. Anh em Phật tử thì lúc nào cũng nghịch ngợm, nhỏng nhẻo.

- Thầy ơi! Thầy ra trò chơi đi thầy.

Lần nào cũng vậy, thầy tươi cười đi ra đứng ở giữa vòng và bắt đầu:

- Chim bay…..

Cả vòng tròn cười vang, vừa tung tay vừa nhảy lên và lập lại.

- Chim bay

Trò chơi duy nhất mà thầy ra là “Chim bay, Cò bay… cho đến Nhà bay… thì dừng lại”, chỉ vậy thôi nhưng rất vui nhộn. Trò chơi đó đối với anh chị em lớn tuổi thì không có gì để vui nhưng sự hiện diện của thầy, nhất là thầy làm quản trò, dù chỉ 1 phút, là không khí khác hẳn, hình như trong trò chơi ngắn ngủi từ thuở còn là Oanh Vũ của thầy là tình thương, là gắn bó, là xóa tan tất cả những ngăn cách. Thầy, đệ tử như là một thể.

Nhưng cũng một lần thầy đến với vòng tròn GĐPT mà nụ cười của tôi gần như mếu máo. Đó là lần thầy đến thăm Trại Họp Bạn GĐPT nhân dịp Khánh Thành Chùa Viên Giác. Khu trại được cắm khá xa chùa. Thầy đến thăm với nụ cười trên môi như thường khi. Thầy ốm hẳn, khuôn mặt tóp lại, chiếc áo Nhật Bình thùng thình. Anh em bu quanh thầy thăm hỏi. Tôi chỉ đứng lặng yên, nhìn thầy lặng lẽ và kính trọng. Tôi tin chắc rằng thầy sẽ thành tựu đại nguyện, ngôi chùa sẽ hoàn thành tốt đẹp và tất cả chi phí sẽ được trang trải. Mỗi chữ trong kinh Pháp Hoa sẽ diệu ứng theo mỗi lạy của thầy.

Không gian không phải là vách tường ngăn chận bước chân của thầy, ngược lại không gian đã nối dài cho hạnh nguyện độ sinh. Thầy đi đây, đi đó giảng pháp. Đệ tử thầy có mặt khắp nơi. Đối với tổ chức GĐPT thầy không chỉ lo cho GĐPT Đức Quốc mà thầy từng là Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Âu Châu trong nhiều nhiệm kỳ. Thầy hoan hỉ nhận lời cung thỉnh và nằm trong Hội Đồng Cố Vấn Giáo Hạnh GĐPT Hải Ngoại. Đặc biệt hơn là thầy đã giúp đỡ cơ sở cho những Đại Hội Lịch Sử của Gia Đình Phật Tử:

- Đại Hội Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử Hải Ngoại lần thứ 2 năm 2000 tại Chùa Viên Giác, Hannover Đức Quốc

Được gặp Ôn nhiều lần, nghe thuyết pháp,

Từ qua đây, đời tỵ nạn nổi trôi,

Sướng, khổ, buồn, vui đã trải nghiệm rồi,

Thấy lời dạy của Ôn luôn đúng đắn.

Sống mở rộng lòng ra cùng bè bạn,

Giúp được ai, thì chớ quản khó khăn,

Hỉ xả, vị tha, xa cách mấy cũng gần,

Cũng dễ sống hòa đồng cùng nhân loại.

Mỗi bài giảng là một bài Đạo Pháp,

Dạy Chúng con hàng Phật tử tại gia,

Tu, học chuyên cần, điều dữ tránh xa,

Làm công quả, và hộ trì Tam Bảo.

Trong gia đình, hiếu thuận là vật báu,

Phải giữ gìn cho trong ấm ngoài êm,

Công đức tạo ra, chẳng ước báo đền,

Coi như đó, tâm nguyện người Phật tử.

Bao nhiêu năm trôi qua, đời lữ thứ,

Vẫn thuận duyên còn được gặp Ôn luôn,

Cung kính chúc Ôn , Đạo Thọ Miên Trường,

Pháp Thể Khinh An, Hoằng Dương Chánh Pháp.

— Tâm Tú Nguyễn Khoa Tuấn

Aalborg, Dan Mark, 15.05.2014

- Đại Hội Huynh trưởng Gia Đình Phật Tử Thế Giới lần thứ 1 và Đại Hội Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử Hải Ngoại lần 3 năm 2004 tại Chùa Viên Giác, Bồ Đề Đạo Tràng, Ấn Độ.

Thầy không từ chối việc gì khi thầy có thể làm. Thầy có cái nhìn thực tế, không dông dài mà thích đi ngay vào việc. Ảnh hưởng nhiều với những ưu điểm của người Nhật, thầy rất chuẩn mực, kỷ luật, đúng gìờ, trọng chữ tín.

Thầy có một trí nhớ tuyệt vời. Lâu lâu thầy đọc lại những bài thơ, bài văn được học thời còn thơ ấu làm mọi người ngạc nhiên. Thường trí nhớ được chia làm nhìều loại, ngắn hạn và dài hạn. Thầy có cả hai nên mỗi lần hầu chuyện với thầy, Phật tử cũng hơi ngan ngán, sợ thầy hỏi mà không trả lời được vì bệnh ít chú tâm hoặc quên trước, quên sau.

Thời gian nào dừng lại, thầy năm nay đã 65… đã có lần thầy nói “Lúc này thầy cũng quên nhiều”. Chiếc lá có chuyển màu nhưng thân cây cổ thụ vẫn hùng dũng, hiên ngang. Gốc rễ vẫn tiếp tục vươn dài và tạo nên hoa trái. Thầy không ngừng nghỉ con đường hoằng pháp. Lịch trình trong năm, hàng tháng, hàng tuần dày dặt. Thầy luôn:

Biến nhập trần lao.

Đẳng Quan Âm chi từ tâm.

Hạnh Phổ Hiền chi nguyện hải

*

Tàu đến bến Hannover, dòng tư tưởng dừng lại. Tôi vội vàng rời tàu và tìm chuyến đến Garbsen, nơi anh chị em Gia Đình Phật Tử Đức Quốc đang mở trại huấn luyện. Trời tháng bảy ấm áp thật lý tưỏng cho những ngày cắm trại. Khu trại thật lý tưởng với hàng cây xanh mát. Lam viên Đức Quốc tươi vui quây quần quanh quý thầy như ngày nào. Thầy đến thăm trại, khác với năm 1991, thầy trông khỏe mạnh hơn dù tuổi đời cao hơn xưa. Thầy có đôi lời với anh chị em, chụp đôi ba hình trước cổng trại rồi thầy ra về và cho biết là sáng sớm mai thầy đón tàu đi Freiburg để…

Thầy vẫn như xưa. Những chuyến tàu đưa đón, những sân ga chờ đợi luôn có bóng dáng thầy, hành trình Phật sự….

Như vì sao lạc giữa trời tây,

Điển rạng đêm đông, sáng đạo vàng,

Chí quyết, tâm bền nào ngại bước,

Viên thành, Giác ngộ tự Di Đà.

Tôn kính dâng thầy với lòng tri ân

— Tâm Bạch

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
06/12/2022(Xem: 1866)
Thuở còn niên thiếu, ông Sáu đến với đạo Phật không phải vì niềm tin tôn giáo. Cách đây khoảng hơn 6 thập kỷ, chàng thiếu niên tên Sáu ở độ tuổi 15. Anh ta có một người bạn học cùng lớp rũ đi sinh hoạt Hướng Đạo. Sáu được người bạn kể qua chương trình sinh hoạt của đoàn thể nầy, khiến chàng rất thích thú. Bởi những hoạt động ấy Sáu thấy nó thích nghi với bản tính năng động ở độ tuổi thiếu niên đang tràn đầy sức sống của mình.
04/12/2022(Xem: 2212)
Vậy đó mà đã một năm, thời gian trôi qua thật nhanh mà con dường như không để ý Thời gian cứ lặng lẽ trôi, hôm nay nhờ Thầy gửi con mới biết là Tiểu Tường của Sư Bà Nhìn chân dung Sư Bà trong khung ảnh trái tim và 3 bông hồng rực đỏ, với gương mặt từ hòa, sống động , bao nhiêu hình ảnh trong quá khứ lại hiện ra trong con thật gần gũi Bao giờ cũng vậy, mỗi lần Sư Bà qua Đức, về chùa Phật Huệ, con luôn ngồi dưới chân Sư Bà, Sư Bà nắm tay con trong yên lặng, nhìn con thật ấm áp, như hình ảnh người mẹ hiền thương yêu con trẻ, những lúc ấy con chỉ hỏi " thưa, Sư khỏe không? Con thương Sư lắm" Sư Bà lại nhìn con thật âu yếm, xoa đầu và bóp nhẹ tay con, chỉ ngần ấy thôi là con đã cảm nhận được, tình thương trải dài, lưu chuyển theo từng tế bào mà Sư Bà đã truyền đến cho con, tâm từ bi loan toả con thấy chung quanh đều hiền hòa không còn những bụi bặm của thế gian.
04/12/2022(Xem: 2074)
Theo như tác giả Anh Vũ cắt nghĩa của từ ‘Cánh Cửa’ trong bài viết “Luận Về Cánh Cửa” có rất nhiều nghĩa nhưng ở đây người viết đưa ra hai nghĩa ấn tượng: thứ nhất là ‘chỉ chỗ ra vào, thông với tự nhiên bên ngoài’, cảm giác cách ngăn. Và thứ hai là ‘khi miêu tả cánh cửa gắn với thế giới tâm trạng con người đó là sự chờ đợi, mong ngóng, trông đợi một bóng hình’, gắn với cánh cửa là sự chia ly, giã từ. Trong bài viết này, cánh cửa sẽ tượng trưng cho sự khép lại và mở ra của cả thế giới thực bên ngoài và thế giới nội tâm bên trong của một con người.
03/12/2022(Xem: 4347)
Tại kinh thành Lạc Dương có một tay, trước là thương buôn sau chuyển sang nghề cờ bạc. Nhờ lanh lợi trong mánh lới buôn bán, gã học được nghề bịp rất nhanh. Tài bịp của gã giỏi tới mức không một ai biết mà chỉ cho rằng gã “số đỏ” hoặc “thiên tài”. Bao nhiêu tiền ngày hôm nay đều do cờ bạc mà có. Thế nhưng không hiều sao, có thể do ‘tổ trác” hay do “hết thời” mà gã thua liên tiếp, mất 50 lượng vàng tại một sòng bài lớn. Vừa tiếc của, vừa tức giận, vừa xấu hổ, gã cho mời viên quản lý ra, lớn tiếng nói: -Ta sống bằng nghề đánh bạc đã hơn hai mươi năm, chỉ có ăn mà không có thua. Nếu ta thua tức sòng bài gian lận. Yêu cầu quản lý trả lại 50 lượng vàng, nếu không ta sẽ thưa lên quan phủ.
29/11/2022(Xem: 2645)
Nhân dọc một mẫu chuyện trên trang mạng điện tử nào đó, theo thuyết định mệnh có người đã cho rằng cuộc đời là một thước phim đã được quay sẵn. Vậy nếu ta chính là diễn viên thủ vai chánh với những nỗi buồn, niềm vui, kỷ niệm , nước mắt nụ cười mà tất cả đều cũng chỉ là những tình tiết trong KỊCH BẢN CUỘC ĐỜI thì ai sẽ là người đạo diễn đây?
23/11/2022(Xem: 2601)
Vẫn còn đây những gương niệm Phật linh ứng Được quý Giảng Sư trong pháp thoại ba ngày Lịch sử Tịnh Độ Việt Nam …hãnh diện thay Trao truyền lại cho thính chúng hàng hậu học
21/11/2022(Xem: 5540)
Năm 2004, sau khi tốt nghiệp trung cấp Phật học tại Đà Nẵng, bản thân phát nguyện ăn ngày 1 bữa (chỉ dùng đúng Ngọ 12h trưa, trước và sau Ngọ sẽ không dùng bất kỳ thức ăn gì). Lúc đó, không ngoài tâm nguyện “Trên tìm cầu tu học Giáo Pháp giải thoát và trong tâm luôn hướng nghĩ đến sự giác ngộ của muôn loài” do vậy mà bản thân phát nguyện ăn ngày 1 buổi và chuyên tâm trì tụng Chú Đại Bi tiếng Phạn.
12/11/2022(Xem: 2052)
Sau khi được hai thầy Thánh Thành và Thánh Trực cho đi theo bằng ô-tô ra đến chùa Phật Quang Sơn ở Lương Sơn, tôi mang máy ảnh rảo một vòng quanh ngôi chánh điện đang xây dựng, ngắm cảnh ghi hình, rồi được yết kiến đảnh lễ Ôn trụ trì ngoài thềm hiên. Đây là lần đầu tiên tôi được yết kiến Ôn chỉ một mình, chung quanh không có ai.
12/11/2022(Xem: 4217)
Có những bước chân đi chỉ để mà đi, nhưng có nhưng bước chân đi là để trở về. Trở về về với những nơi thân thương, trở về với chính bản thân mình, trở về với cội nguồn, trở về với miền đất Phật. Trong chuyến đi để trở về ấy, chúng tôi _ đoàn Thái Hà Books và gia đình “Thiền trong từng phút giây” đã có những khoảng khắc tĩnh tâm, những khoảnh khắc nhìn lại chính mình, và những khoảng khắc vô cùng xúc động.
07/11/2022(Xem: 7245)
Tình tự quê hương như là chất liệu để nuôi sống đời mình, nên Hòa Thượng Tuệ Sỹ chỉ ở đó mà không đi đâu hết. Sinh ra giữa lòng đất Mẹ, chắc một ngày mai kia có chết, thì chết trong giữa lòng đất mẹ ấy, mà đã không ra đi như bao người đã ra đi. Có lẽ sinh ra nơi nào thì chết ở nơi đó. Đây là cái khí khái của bậc Đại Sỹ. Dù quê hương có đọa đầy mưa nắng, thì cũng nguyện là người làm mưa nắng để vun xới cho quê hương được tươi mát.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]