Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Chuyện Của Đàn Và Sách

29/09/202007:36(Xem: 5409)
Chuyện Của Đàn Và Sách

Tiểu phẩm

CHUYỆN CỦA ĐÀN VÀ SÁCH

 Chuyện Của Đàn Và Sách

         Hai cây đàn gỗ, thường gọi là đàn thùng, được chủ nhân treo gần bên nhau trên chung một vách gần bên kệ kinh sách.

         Sáng sớm, cây Đàn Mới Đẹp được chủ mang đi hòa tấu ở đâu đó đến trưa mới mang về treo lại bên cây Đàn Cũ Kỹ. Gần bên nhau hơn cả giờ đồng hồ, thấy Đàn Cũ Kỹ vẫn im thin thít không hỏi han gì, Đàn Mới Đẹp ấm ức hỏi:

         "Sao anh không hỏi gì?"

         "Hỏi gì?"

         "Hỏi thăm vài câu xả giao cũng được mà!"

         "Hỏi làm gì?"

          "Hứ, chắc là anh ganh tức tui nên làm lơ, làm bộ như không biết chuyện gì đã xảy ra, để khỏi nghe tui khoe, tui kể thành tích chớ gì?"

         "Ủa, vậy sao?"

          "Vậy chớ còn gì nữa?! Chủ mang tui đi chơi chỗ tiệc tùng tửu hội cả buổi sáng nay, đến đó đụng độ đến tám cầm thủ, mà tay nào cũng mang theo cây đàn cục cưng ác chiến của mình để đấu ngón đấu âm nhau... Ai cũng khen tui đẹp, tui tốt bền, âm ngân vang hay và ngọt hơn hết. Anh sợ nghe kết quả thắng lợi vẻ vang của tui, nên anh không dám mở miệng hỏi thăm..."

         "Ồ, thiệt vậy sao? Xin chúc mừng, thiệt tình chúc mừng cả ông chủ và cậu em hén!"
"Hứ! Bây giờ nghe tui nói trúng cái bụng dạ hẹp hòi chứa đầy sự đố kỵ của mình nên anh mới lật đật chúc mừng, giả dối quá, trễ rồi!"

        "Ừm... sao cũng được..."

         "Tui nói không đúng sao? Nếu không đúng thì anh hãy giải thích cho thông tại là tại sao anh im ỉm không hỏi han tui tiếng nào khi tui được chủ mang đi mang về?"

         "À ừm... muốn biết thiệt sao?"

         "Rất muốn biết!"

         "Vậy nghe đây: Thứ nhất, ông chủ mang cậu em đi không phải để khoe cái mã mới đẹp mà là để thử cái âm cái tiếng, so sánh đối chiếu với thanh âm của mấy cây đàn khác. Thứ hai, cậu em được mang đi hòa tấu hòa âm với cầm hội là để trải nghiệm, để giao lưu đặng thấy rõ được ưu điểm, tìm được khuyết nhược điểm ở cậu em, rồi về chỉnh sửa, chứ không phải để đấu điếc thi đua giành ngôi vị thứ hạng gì đâu nghen. Không tin, hỏi lại ông chủ đi!"

        "Khỏi hỏi. Mà nếu vậy rồi thì sao? Sao anh không hỏi thăm tui? Sao anh không mở miệng ra nói thiệt bụng mình, rằng thì là anh là cây đàn cũ mèm cũ ngoét, xấu quắc rồi, hết thời rồi, nên bị ông chủ bỏ ở nhà thui thủi tủi thân; còn tui được ông chủ cưng như trứng hứng như hoa, vuốt ve sờ sẫm, và tự hào hãnh diện khi mang tui đi gặp bạn bè trong làng đàn ca hát xướng?"

        Đàn Cũ Kỹ bật cười rổn rảng:

       "Kha kha kha... tội nghiệp cậu em ghê. Nói nhỏ cho nghe nè, cậu em được ông chủ mang đi đây đi đó là do đang trong quá trình thử nghiệm, trải nghiệm để từng bước hoàn chỉnh, hoàn thiện, hoàn hảo, chứ nếu cứ treo cậu em trên vách này với cây đàn cũ ngoét xấu xí này quanh năm suốt tháng thì sao biết được cậu em dở hay hay, lỗi hay chuẩn, dỏm hay xịn?"

        "Hứ, vậy sao không mang anh đi mà mang tui?"

         "Vì đây vốn chuẩn rồi, không phải chỉnh phải sửa phải thêm bớt bất cứ thứ gì nữa, nên đây cứ được an nhàn thư thái trên vách, chờ ngày thuận duyên sẽ được phát âm ngân tiếng hòa cùng bạn đàn khác!"

         Đàn Mới Đẹp nghe vậy sững sờ, sáu dây rung lên bàng hoàng, rồi xấu hổ không phát lên được tiếng nào nữa. Đàn Cũ Kỹ liền dỗ dành:

        "Tại cậu em cứ nằng nặc muốn nghe biết sự thật nên đây mới nói, chứ ngay từ đầu đây im lặng rồi. Đừng lấy làm buồn..."

        Bỗng nghe một tiếng tằng hắng rõ to. Hai cây đàn liếc mắt nhìn ngang qua kệ kinh sách, mới hay đó là tiếng của Quyển Sách Cổ bằng giấy dó mềm èo. Đàn Mới Đẹp cau có hỏi:

        "Gì đó cha nội?"

        Quyển Sách Cổ khẩy cười hiền từ, nói với giọng ồm ồm già nua:

         "Cái thằng Đàn Cũ Kỹ nói chí lý. Ta đây vốn già nua lão cỗi rồi, nên mấy chục năm qua cứ nằm hoài một chỗ trên kệ này, là do sao?Là do từ trong ra ngoài, từ da vào máu, từ hình hài bên ngoài vào bên trong cốt tủy vốn đã chuẩn không cần chỉnh rồi, nên cứ an vị một chỗ mà dưỡng lão thanh nhàn!"

         Hai cây đàn "Ồ" lên đồng thanh, vừa ngạc nhiên vừa phấn khích. Quyển Sách Cổ từ tốn nói tiếp:

        "Nhưng, tinh túy cốt tủy siêu việt của ta đã trải qua bao đời, cả trăm năm rồi, được xác định tiêu chuẩn mẫu mực rồi, vậy mà ta vẫn bị mấy thế hệ tân thời hiện đại sau này mang ra đòi chỉnh sửa, đòi phải thay đổi ý nghĩa câu kia chữ nọ, gây nên những cuộc tranh cãi, tranh luận... để rồi rốt cuộc không đi đến đâu, ta vẫn còn là ta, ha ha ha ha..."

        Đàn Mới Đẹp bực bội:

        "Đã gọi là chuẩn không chỉnh mà sờ đụng vô nữa làm gì vậy trời?!"

        Đàn Cũ Kỹ ngân lên:

        "Bất cấu bất tịnh, bất tăng bất giảm..."

         Vừa lúc đó, thấy từ ngoài sân ông chủ nhà bước vào cũng một vị lão hòa thượng, cả sách và đàn đều ngạc nhiên câm nín, theo dõi. Ông chủ nhà cung kính mời vị hòa thượng an tọa trên ghế sofa, rồi bước lại kệ sách, khẽ khàng cầm lấy Quyển Sách Cổ, kính cẩn mang đến dâng bằng hai tay lên vị hòa thượng. Vị hòa thượng trân trọng nhận lấy sách, nhẹ nhàng lât từng trang một, mắt cứ nhướng lên sáng quắc, miệng há hốc rồi trầm trồ trong lúc ông chủ nhà đã quỳ xuống dưới sàn nền gạch hoa...

         Một hồi lâu, vị hòa thượng xếp gập sách lại, nhẹ nhàng vuốt từng nhịp lên bìa sách, bỏ vào chiếc đãy, rồi đỡ ông chủ nhà cùng đứng lên, giọng xúc động nói:

        "Thầy cảm ơn con đã cũng dường quyển sách quý báu này. Phước đức vô lượng!"

         Ông chủ chắp tay xá ba lần, rồi tiễn vị hòa thượng bước ra khỏi cửa, ra đến sân ngoài...Bên trong nhà, hai cây đàn kinh ngạc ngó nhau, cùng thắc mắc hỏi nhau:

        "Quyển Sách Cổ tên thiệt là gì vậy ta?"

        "Thấy có viết tiếng Hán nên không hiểu được..."

         Bên kệ sách lại nghe vang lên mấy tiếng tằng hắng. Hai cây đàn liếc nhìn, thấy đó là quyển sách cón mới đẹp, bìa cứng, áo khoác, mang tên "Tâm Hồn Cao Thượng". Sách mới mỉm cười, hỏi:

        "Mấy người không biết tên thiệt của Cụ sao?"

        "Không biết. Biết thì nói cho hay đi!Cụ tên gì?"

         Tâm Hồn Cao Thượng buông chắc từng tiếng:

         "Bát Nhã Tâm Kinh!"

 Viết xong lúc 18h30 ngày 28/9/2020

 Tâm Không – Vĩnh Hữu


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
30/07/2016(Xem: 11101)
Mùa Vu Lan có muôn ngàn loài hoa nở, mà đẹp nhất là hoa hồng. Bởi đó là màu của tình thương yêu và hiếu hạnh. Đóa hoa nói về sự hiếu hạnh của một vị Bồ Tát là đại đệ tử của Đức Phật - Bồ Tát Mục Kiền Liên. Sự hiếu hạnh đó đã được lưu truyền cho đến hôm nay và mai sau.
29/07/2016(Xem: 6473)
“Viễn-ly chư vọng-nghiệp, Viên-thành vô-thượng đạo.” Thật ra bảo rằng tin tưởng mình cố gắng nhằm đạt đến cảnh giới: "Viễn ly chư vọng nghiệp, Viên thành vô thượng đạo" là hoàn toàn chưa chính xác. Mình tin tưởng cố gắng nghĩa là mình vẫn chưa cố gắng và chưa đủ đức tin tưởng. Vả lại, "Nguyện thử diệu hương vân"... không là mây lành thơm ngát vi diệu mà là giới đức tự tánh vốn đã là diệu hương, Phật dạy:
28/07/2016(Xem: 23862)
Cô gái trẻ quỳ bên bàn thờ Phật một hồi lâu và khóc trong cơn đau khổ cùng cực. Bỗng trên hư không vang lên câu hỏi : Tại sao con khóc ? Cô gái nhìn lên đức Phật và nói :
23/07/2016(Xem: 9543)
Năm người lính biệt kích hình thành một cái bia che chắn chung quanh Đức Đạt Lai Lạt Ma khi ngài cất bước lên con đường dốc đến đỉnh Linh Thứu, một trong những địa điểm hành hương quan trọng của những người Phật tử. Những người lính này là thành viên của một đơn vị ưu tú trong quân đội Ấn Độ, ăn mặc toàn đen: sơ mi cô tông tay dài, khăn quấn đầu tua buông xuống, và quần bó sát chân.
20/07/2016(Xem: 7802)
Tôi đi châu Âu chuyến này và nằm trong tâm chấn 3 câu chuyện rất bất an của châu Âu nói riêng và thế giới nói chung. Đó là cuộc khủng bố ở sân bay Istanbul của Thổ Nhĩ Kỳ, sau đó là tại thành phố Nice miền nam nước Pháp và mới đây là đảo chính bất thành lại ở Thổ Nhĩ Kỳ. Có thật sự nằm trong lửa, thật sự có mặt ở đây, bạn mới có cảm nhận của sự bất an trong người dân và xã hội, những lo lắng hiện ra xung quanh. Chính mình có mặt ở nơi đây, bạn mới nghĩ đến bình an cho chính mình và đến bình an cho cả thế giới. Có trải nghiệm thật, bạn sẽ tự giác ngộ và biết mình nên và có thể làm gì.
19/07/2016(Xem: 12027)
Ông ra đi đã để lại một nỗi niềm xúc động trong trái tim tôi bởi vì nếu không có Ông, con trai tôi đã nằm trong bụng cá từ lâu rồi. Gia đình tôi vẫn nhớ ơn Ông đời đời nên làm sao chúng tôi không khỏi bàng hoàng đau đớn khi hay tin Ông đã lìa cõi trần!
18/07/2016(Xem: 8944)
Ăn chay ở đây có nghĩa là không ăn thịt, không ăn cá, không giết hại chúng sinh quanh ta để làm thực phẩm nuôi dưỡng thân ta. Mặn hiểu ở đây không có nghĩa mặn lạt.
16/07/2016(Xem: 13540)
Nếu trang phục truyền thống của một dân tộc hay quốc gia biểu đạt bản sắc văn hóa về y phục của dân tộc hay quốc gia đó, thì pháp phục Phật giáo thể hiện bản sắc đặc thù, khác hẳn với và vượt lên trên các quốc phục và thường phục của người đời, dù ở phạm vi dân tộc hay quốc gia. Lễ phục tôn giáo nói chung và pháp phục Phật giáo nói riêng thể hiện tình trạng tôn giáo và xã hội (social and religious status), được sử dụng trong hai hình thức, mặc trong sinh hoạt thường nhật và mặc trong các nghi lễ tôn giáo, nói chung các dịp đặc biệt.
16/07/2016(Xem: 7674)
Như bạn biết đấy, bắt đầu bất cứ khóa thiền nào cũng là phần orientation mà tiếng Việt gọi là hướng dẫn tổng quát. Ở đó ban tổ chức hướng dẫn cho chúng ta cần phải làm gì trong cả khóa thiền cũng như mỗi ngày. Phần quan trọng nhất và không thế thiếu được là cách hành thiền như thế nào. Khóa thiền của chúng tôi đang diễn ra cũng như vậy.
15/07/2016(Xem: 14865)
Chùa Đức Viên tọa lạc tại thành phố San Jose, tiểu bang California được Sư Bà Thích Đàm Lựu sáng lập vào năm 1980. Chùa có trường Việt ngữ Đức Viên hoạt động vào ngày chủ nhật hàng tuần. Trường có 70 giáo viên và 500 học sinh (13 lớp sáng và 13 lớp chiều). Hàng năm, chùa tổ chức hai khóa tu thiếu nhi mùa hè và mùa đông. Khóa tu thiếu nhi mùa hè năm nay được chùa tổ chức từ ngày 05 tháng 7 đến ngày 08 tháng 7 với 325 thiếu nhi tham dự. Ban Tổ chức khóa tu gồm quý Ni sư: Đàm Nhật, Đức Hòa, Thiền Quang cùng toàn thể Ni chúng chùa Đức Viên. Các em được chia thành 15 nhóm, có 30 Sư cô và 20 anh chị phụ trách. Chương trình tu học và sinh hoạt của các em hàng ngày từ 7g00 đến 19g00: 07g00. Tập trung tại trai đường.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]