Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Phiếm Luận Về... Bị Chọc Cười

05/09/202014:54(Xem: 6071)
Phiếm Luận Về... Bị Chọc Cười
PHIẾM LUẬN VỀ... BỊ CHỌC CƯỜI
         Trước, lúc mà Cạp mỗ ngẫu hứng chĩa một ngón tay vào ngoáy rốn pho tượng ngài Bố Đại Hòa Thượng (được cho là hóa thân của đức Di Lặc Tôn Phật) ở một ngôi chùa miền quê thanh vắng, để cho người bạn chụp ảnh lưu niệm, xem lại ngay trên máy, liền bật cười và quất ngay mấy câu lục bát:
Ta cười suốt tháng quanh năm
Cười ba vạn kiếp số hằng hà sa
Cù léc rốn, xức cù là?
Dụng công chi rứa bởi ta vốn cười!
Phiếm Luận Về-1
         Ngài vốn đã cười bất tận bất tử bất đình bất cùng rồi, mà mình còn tốn công bỏ sức cù léc chi nữa? Mình không sờ đụng vào, ngài cũng đã và đang và sẽ còn cười dài dài kia mà. Thấy có phải là vô duyên không?! Quá dzô dziên!
         Vậy nên, hôm nay Cạp mỗ chỉ ngứa miệng ngứa bút mà nói chuyện phiếm về cái sự mình bị chọc cho cười. Bị chọc cho cười, đó là do mình đang buồn, đang không vui không buồn, hoặc đang không cười, nên mới gọi là chọc. Chứ mình đang cười ha hả, cười hô hố, cười khằng khặc rồi thì ai còn dzô duyên chọc nữa làm chi?
         Người ở cái thế đang không cười, mà bị người khác chọc cho cười, sẽ rơi vào các trạng thái: mắc cười, buồn cười, nực cười và tức cười.
       - Mắc cười, là mình đang buồn nghĩ gì đó nên không cười, mà người khác nói gì đó, mần gì đó làm cho mình muốn cười, muốn thôi, chứ nở hay bật nụ cười lên cũng không nổi, nó mắc kẹt lại, dính lại ở cái chỗ nó dừng, hoặc nó định trồi lên mà tụt xuống lại, nó muốn ào ra mà lại thụt vô trong đâu đó mất tiêu luôn.
       Hồi nọ, Cạp mỗ còn rúc trong căn nhà cũ ở hẻm phố trung tâm, do lười chạy xe đi xa hơn một khúc, nên cứ lết chân ra một tiệm thuốc Tây ở ngoài mặt tiền đại lộ gần nhà mà mua thuốc mỗi khi trong nhà có người ho hen cảm sốt, đau bụng đau đầu thông thường, mặc dù biết cái tiệm thuốc này nổi tiếng là "bán mắc như quỷ". Mua riết thành quen, quen với chị dược sĩ chủ tiệm, không chỉ quen mặt mà còn quen nghe chị ta "tám" chuyện... đi chùa nữa. Bẳng đi một thời gian chừng  hai, ba tháng sau, Cạp mỗ mới từ nhà đi ra tiệm mua thuốc đau bao tử, lúc đó đang rêm đau quá, phải uống Phosphalugel cầm ngay thôi. Mới thấy mặt Cạp mỗ bước vô tiệm, đứng bên quầy, chị dược sĩ reo lên:
        "Ối trời ơi... sao lâu rồi chẳng ra mua thuốc?"
        Nghe hỏi một câu quá dzô dziên mà mình... nghẹn họng, muốn cười mà cười không nổi, đơ cả cái mặt, và quên cả cơn đau dạ bao dày tử luôn. Mắc cười ghê!
       - Buồn cười, là mình đang buồn mà cũng ráng cười, cũng hé môi hở răng nở được nụ cười, tuy không toe toét, không bật lên âm thanh, nhưng cũng là... đã cười. Mới sáng nay, lúc mở cái bóp da xẹp lép ra để rút tiền mua thuốc lá, Cạp mỗ thấy một mảnh giấy nhỏ xếp đôi nằm xen giữa CMND và bằng lái xe, rút mở ra xem thử, ui ui... "Coupon khuyến mãi đặc biệt" của Pharmacity, tiệm thuốc Tây mới khai trương hồi giữa tháng 8 mà Cạp mỗ đã vô tình chui đầu vô mua chai gel rửa tay sát khuẩn với khăn giấy ướt, cốm bổ cho trẻ em (cho cháu ngoại cưng đó mà!). Xếp bỏ vô bóp rồi quên béng luôn rồi. Phiếu giảm giá trị giá 30.000 đồng. Giá trị đến ngày... 30/8/2020. Hây dà... bữa nay đã là ngày 04/9 rồi, hết hạn khuyến mãi rồi, uổng ghê, tiếc ghê trời, bữa đó đến giờ trong nhà chẳng có ai bịnh gì để mình đi mua thuốc. Buồn cười quá đi thôi!
      - Nực cười, là lúc mình đang sẵn cảm thấy nóng nảy nực nội, không thoải mái thư thái, mà có chuyện gì đó, ai đó chọc cho mình... cười. Thường thì là nhìn thấy, nghe thấy những chuyện tréo ngoe éo le, chướng tai gai mắt, nên mình không nhịn được cười. Thí dụ như: 
"Nực cười châu chấu đá xe
Tưởng rằng chấu ngã, ai dè xe nghiêng!"
hay trong Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du:
 "Dại chi chẳng giữ lấy nền
Tốt chi mà rước tiếng ghen vào mình?
Lại còn bưng bít giấu quanh
Làm chi những thói trẻ ranh nực cười!"
  
        - Tức cười, là mình tức giận, tức tối, tức rực, tức tức... mà cười. Phải vậy không ta?Phải hay không cứ đọc tiếp rồi tính.
        Mới năm não năm nào, chuyện một vị đại đức ở chùa Từ Tôn Hòn Đỏ bị "lộ" một clip sex động trời động đất, động rung cả các trang mạng. Háo hức hớn hở, một chị phóng viên báo liền chụp giựt đăng ngay lên trang báo tỉnh nhà online, làm thiên hạ độc giả bị giựt cơ giựt gân tưng tưng tứng tứng... Nhưng ngay sau đó, Tỉnh Hội Phật Giáo gửi điiện khẩn khiếu nại vì tin đưa chưa được kiểm chứng, chưa rõ thực hư, có khả năng là vu khống, là mưu đồ phỉ báng làm tổn thương đến Phật giáo. Ngay lập tức, các cấp trên đã xử lý đẹp, ngay và luôn, buộc chị phóng viên đó gỡ ngay tin bài có kèm clip xấu, nghe đâu phạt 20 triệu đồng, và treo bút 1-2 tháng gì đó. Cái tội thày lay nhanh nhảu, cựa tí là bưng bê thông tin của kẻ khác về, làm như mình là người phát hiện, tự mình thực hiện phóng sự nóng sốt để lập công vậy!Chuyện vỡ lỡ ra rùm beng khi nhân vật nữ trong clip sex đang ở hải ngoại xa xôi đã đâm đơn, nhờ luật sư kiện cái kẻ phát tán chuyện riêng tư bí mật phòng the của mình với người yêu, do cái anh người yêu đã lưu kỷ niệm rồi làm mất laptop hay điện thoại gì đó, lâu rồi Cạp mỗ không nhớ chính xác lắm, nên clip mới bị lộ ra ngoài. Còn chuyện anh người yêu bị cắt ghép cái đầu của ai đó không có tóc, nhìn giống như một sư tăng, thì người khởi kiện chưa cần tính đến vào lúc đó... Nghe biết chuyện mà... tức cười ghê! Tức vì mưu ma kế quỷ hại người quá ư là độc hiểm, cười vì có quá nhiều người ngây thơ ngu ngơ bị lừa gạt, bị làm mờ mắt, mờ cả lương tri, và nhất là những người thày lay nhanh nhảu làm bừa hùa ẩu. Câu chuyện này đáng lẽ ra là kinh nghiệm xương máu cho những người cầm bút viêt báo, đáng tiếc là nó không được trở thành kinh nghiệm để… rút!
      Gần sát rạt đây nhất, mấy ngày vừa qua, chuyện linh cốt ở chùa Kỳ Quang 2 ở Gò Vấp cũng đã làm rúng động các trang báo mạng, thông tin và hình ảnh tràn ngập trên FB, Zalo... Tức cười ghê. Ủa, sao tức cười? Thì tại Cạp mỗ đọc xem được tin nên tức giận, tức tối, tức rực... Ủa, tức mà sao cười được? Cười được là vì thấy nhiều anh hùng bàn phim ngồi một chỗ tham gia phát tán, bình luận, phán xét, chửi bới, nhục mạ người khác quá. Ghê!
     Có một vài người từng xưng và từng được xưng tụng là ký giả chuyên nghiệp, vậy mà cũng a dua nhảy vô lên tiếng, phán xét. Tức cười là mấy ký giả này cũng chỉ "nghe nói", "nghe thấy" đâu đâu đó đó trên "lưới mạng nhện" như thiên la địa võng, rồi cóp về, trích dẫn về dán lên tường của mình, đặng dễ bề thực hiện quyền tự do ăn nói, tự tiện phát ngôn.
      Tức cười nữa là chuyện nó đang diễn ra như vậy rồi, đang còn diễn tiếp như kia kia, chứ đâu có bị cho "chìm xuồng", mà chư vị anh hùng bàn phím lại cứ lo lắng sốt ruột share về, phát tán cho rộng ra thêm, trong khi Thành Hội Phật Giáo, chính quyền, cơ quan hữu trách và cả Giáo Hội Phật Giáo Trung Ương cũng đều quan tâm vào cuộc để xử lý theo đúng pháp luật và giới luật. Không phải là phần việc của mình, thậm chí còn không có cửa hở cho mình chen vào để bép xép, hãy ngồi yên mà theo dõi sát sao đi!
        Cạp mỗ còn thấy tức tức mà cười cho mấy vị ký giả chuyên nghiệp, tức tức vì thấy tiếc uổng cho phương danh kỳ cựu của họ, còn cười là vì thấy họ ngây ngô như mới vào nghề vậy. Phải chi tự mình phát hiện, tự mình đi điều tra, thực hiện một phóng sự để phục vụ bạn đọc, bênh vực lẽ phải, vạch trần xấu sai… thì mình có quyền đăng hay truyền tải phát tán cho bàn dân thiên hạ đọc xem để biết; đằng này, là thông tin của người khác, mình ngồi ở xa tuốt đầu này, biết gì trắng đen phải trái, biết gì đầu đuôi đúng sai… mà sao chép, mà trích dẫn, trích mà trích khúc giữa mới ác chứ, hỏi có đáng tức cười không nè? Nếu cứ tác nghiệp kiểu lơ tơ mơ như vậy, các vị ký giả đó sẽ mãi mãi là “ký giả”. Chừng nào mà chính mình thực hiện, thì mới nên… ký thiệt. Tức cười ghê!
        Tất cả các pháp đều đang diễn ra, nếu xét thấy sự việc không can dự gì đến mình, xin quý vị cứ ngồi yên giùm, lắng nghe để thấu hiểu, nhìn kỹ để rõ sự thật, và suy gẫm kỹ để giật mình biết mình là gì, và là ai giữa cái thế giới xô bồ hỗn độn này.
       Thôi nè, phiếm đàm gì mà dài quá chừng, ai đâu mà rảnh đọc, đọc rồi không biết sẽ buồn cười, mắc cười, tức cười, hay tức tức cười đây?
       Cạp mỗ buồn, mắc, tức và tức tức cười xong rồi, nay xin mở rộng cửa, banh rộng tường nhà ra, sẵn sàng tiếp đón bất cứ chư vị anh hùng bàn phím nào ghé vô bình luận, chấp nhận một cách hoan hỷ nếu quý vị nào muốn phản biện, tranh cãi về mấy cái trường hợp đáng cười do bị chọc trên.
         Còn chư vị nào đọc hết phiếm luận này mà không cười nổi một nụ hé răng, xin vui lòng alo cho Cạp mỗ qua messenger nóng, zalo nóng, Cạp mỗ hân hạnh đón tiếp. vinh dự được “tám”!
Vĩnh Bò Cạp
(Cựu thành viên Làng Cười Nha Trang)
Phiếm Luận Về-6Phiếm Luận Về-5Phiếm Luận Về-4Phiếm Luận Về-3Phiếm Luận Về-2
***
Tu Viện Quảng Đức Youtube Channel
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
13/06/2016(Xem: 9692)
Khi vị Đạt Lai Lạt Ma hai mươi bốn tuổi thấy đám đông, ngài nhủn người ra và lau nước mắt liên tục. Mọi thứ ngài đã trải nghiệm trong vài tháng huyên náo đó - sự gia tăng áp lực của Trung Cộng ở Lhasa, sự đào thoát khốn khổ qua rặng Hy Mã Lạp Sơn, việc cuối cùng nhận ra rằng ngài đã trở thành một người tị nạn - tất cả đã kết tụ lại trong giây phút ấy. Những cảm xúc mâu thuẩn ấy ngài đã từng kềm chế vở òa. Và ngài đã lau nước mắt như ngài chưa từng làm như vậy bao giờ trước đây.
11/06/2016(Xem: 9776)
Từ vô thuỷ, thiên nhiên đã hiện hữu. Mẹ thiên nhiên đã đến trước loài người hàng triệu năm. Con người cần thiên nhiên cho sự sống còn của mình, nhưng rất tiếc là con người đã và đang tàn phá nó—trực tiếp hủy hoại bản thân mình và những thế hệ kế thừa. Trái đất Mẹ là nơi chúng ta đang sinh sống và không còn hành tinh nào khác để chúng ta được sống. Chúng ta là “những đứa con” của tự nhiên và vì thế chúng ta cần có trách nhiệm bảo vệ đất Mẹ mà trước hết là tìm ra những giải pháp để bảo vệ tài nguyên thiên nhiên, nếu không chúng ta sẽ phải đối mặt với sự khủng hoảng hơn là ô nhiễm môi trường và có thể chúng ta đang trượt vào sự tuyệt chủng. Sống hay không sống trong sự hài hòa với thiên nhiên là lựa chọn duy nhất của con người với Trái đất Mẹ.
10/06/2016(Xem: 10017)
Ngày học ở nước ngoài, cuối tuần tôi rất thích vào nhà thờ nghe các cha giảng( ở Nga, Úc, Mỹ,.. và những nơi tôi học tập và công tác rất ít chùa, và nếu có thì rất ít các buổi thuyết pháp). Phải công nhận là các bài giảng rất hay, rất ý nghĩa. Có nhiều nội dung của các bài giảng tôi nhớ đến tận bây giờ. Từ ngày về Việt Nam tôi may mắn hay được nghe quý thầy thuyết pháp.
08/06/2016(Xem: 7072)
Chuyến đi Việt Nam lần này, ngoài việc làm lễ giỗ cho Mẹ, chúng tôi về Tổ Đình Long Tuyền đảnh lễ Sư Phụ, lễ Giác Linh sư huynh Giải Trọng và thăm quý thầy, ghé Tổ Đình Phước Lâm lễ Phật, đến chùa Bảo Thắng thăm chư Tôn Đức Ni, cũng như đi thăm một vài ngôi chùa quen biết. Như đã dự trù, tôi còn đi miền Bắc để thăm viếng ngôi chùa mà vị Thầy thân quen của tôi T.T Hạnh Bình mới vừa nhận chức Trụ Trì. Khi nghe Thầy báo tin nhận chùa ở ngoài Bắc, tôi có nói: Thầy nhận chi mà xa xôi thế? Nói thì nói vậy, chứ thật ra tôi rất mừng cho Thầy, ngoài tâm nguyện hoằng pháp độ sanh mà hàng trưởng tử Như Lai phải lo chu toàn, Thầy còn có nỗi thao thức đào tạo những lớp phiên dịch cho chư vị Tăng Ni từ Hán ngữ sang Việt Ngữ.
08/06/2016(Xem: 10070)
Nhân dân Việt Nam đánh giá rất tích cực chuyến viếng thăm chính thức Việt Nam của tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama từ 22-25/5/2016, vào thời điểm gần cuối nhiệm kỳ thứ hai của ông ở nhà Trắng. Dùng khái niệm “Cơn sốt Obama”, tôi muốn phân tích bài diễn văn của Tổng thống Obama tại Trung tâm Hội nghị Quốc gia, Mỹ Đình, vào lúc 12 giờ 10 phút, ngày 24/5/2016
01/06/2016(Xem: 13945)
Bài này được viết như một ghi chú cho Thiền Tông, để như một cách tiếp cận đơn giản… và hy vọng, cũng là một ghi chú cho rất nhiều pháp khác của nhà Phật, kể cả Tịnh Độ. Bởi vì, Thiền Tông là pháp môn cốt tủy nhất, trực tiếp nhất, không qua bất kỳ phương tiện nào khác, và cũng có thể dùng làm chiếc cửa lớn cho tất cả các pháp khác.
01/06/2016(Xem: 7449)
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật Xin thông báo cùng chư Pháp hữu và qúy Phật Tử lịch trình Hoằng Pháp và sinh hoạt tu học với sự chia sẻ của Thầy Tánh Tụê trong tháng 6-2016
01/06/2016(Xem: 9494)
Khi có một con đường trước mặt, mục tiêu tinh thần của cuộc sống, thì dẫu khó khăn trắc trở, gần hay xa; con người vẫn tìm về bến Giác, tinh tấn tu tập, khai sáng u mê. Đó là lý do tôi tham dự khóa Huân Tu Tịnh Độ thứ 11 tại chùa Linh Thứu - Berlin (từ 14 - 20, 3 - 2016). Năm vừa qua, lần đầu tiên tôi tham dự khóa Huân Tu Tịnh Độ tại chùa Linh Thứu - Berlin. Thật ra, hằng năm tôi thường tham dự các khóa Tu học Phật pháp Âu Châu nhiều hơn.
01/06/2016(Xem: 8564)
Không cần chữ nghĩa, không cần giáo. Chỉ cần chỉ thẳng tâm thật, thấy “tánh” của mình là thành Phật. Đây rõ là một đường tu tập với tâm lực cực mạnh, rất ít người có đủ căn cơ để chỉ thẳng vào tâm thật của mình, thấy được bản tánh giác ngộ của mình để thành Phật. Khi Tổng thống Mỹ Barack Obama chịu thay áo, một chiếc áo đã quá cũ kĩ đối với truyền thống tôn giáo của Ông.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]