Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Tản mạn về kinh nghiệm sống và chữ Đạo

12/09/201907:38(Xem: 4778)
Tản mạn về kinh nghiệm sống và chữ Đạo

hoa_hong (3)

Tản mạn về kinh nghiệm sống và chữ Đạo 



HT Thích Nhất Hạnh trong phần đầu của TRÁI TIM CỦA BỤT  có dạy : " Mọi người, ai trong  chúng ta cũng có đủ mọi hạt giống, có những hạt giống trung thành và cũng có những hạt giống phản bội . Những hạt giống này phải được tu tập, tưới tẩm cho những cái ác không còn môi trường phát triển thì ta mới có sự chuyển hoá và giúp ích cho mọi người " Và nếu như Ngài đã dạy cách nghe một bài pháp thoại là Hãy khoan dùng Trí năng phân biệt của mình để nghe mà phải để cho mặt đất Tâm của mình mở rộng thênh thang cho mưa pháp thấm nhuần thì phải chăng thưởng thức âm nhạc cũng vậy ( tuy nhiên bản nhạc bắt buộc  nằm  đúng trong hướng đi của mình đã chọn chứ không phải bất cứ loại âm nhạc nào ) 

           Mưa xuân nhẹ hạt, đất thấm ướt 

           Hạt đậu năm xưa hé miệng cười 

Tôi may mắn có được một thói quen  tạm gọi là tốt ...có nghĩa là mỗi khi đọc xong một quyển sách về triết  học hay lời dạy về kinh điển , tôi thường tóm tắt lại, chọn lấy những câu mà tôi nghĩ .. có thể làm châm ngôn cho mình và giúp mình thực tập trong đời sống hằng ngày ...nên tôi thường chép vào cẩm nang.

Chính vì vậy tuần rồi trong lúc nhàn rỗi tôi nghe lại bản nhạc Gánh Mẹ , một bản nhạc trong mùa báo hiếu, báo ân Vu Lan 2019 tôi nghĩ rằng đã lọt vào Top Five vì nó đã ảnh hưởng đến người nghe đủ mọi tầng lớp .... kể cả cháu nội tôi và con trai tôi ...( hai thế hệ đã không dùng nhiều lời Việt để mô tả tình mẹ bao la) 

                Cho con gánh mẹ một lần 

                 Cả đời mẹ đã tảo tần gánh con 

                 Cho con gánh mẹ đầu non 

                 Cả lòng mẹ đã gánh con biển trời

                Ngày xưa mẹ gánh à ơi

                 Con xin gánh lại những lời mẹ ru

........mẹ ơi Sông biển dạt dào 

con sao gánh hết công lao  một đời

......để con gánh mẹ đừng can 

Để sau người gánh chính là ....con con 

Phải lấy công tâm mà nói , lời nhạc đã làm người nghe cảm thấy nao nao trong dạ và tôi chợt liên tưởng tới người viết văn hay xướng họa thi ca cũng nên  dựa theo kinh nghiệm của chính mình , từ những khổ đau của chính mình , từ những gì mình hiểu biết, nghe,  nhìn để có thể khơi động được những hạt giống của khổ đau của kinh nghiệm sống đã có sẵn nơi người đọc và người đọc cũng đừng dùng đến trí năng phân biệt mà hãy để cho những câu thơ đó rơi nhẹ nhàng và thấm vào mặt đất tâm của mình 

Lão Tử trong  Đạo Đức kinh đã dạy " Đạo khả Đạo, phi thường Đạo " 

Hoặc Khổng Tử " Tùng tâm sở dục, bất du cũ " 

Do vậy Đạo không tách rời khỏi cuộc sống hiện thực của chúng ta mà trong đó có những khổ đau mà chúng ta đã và đang trải qua 

Đạo không phải từ trên trời xuống......Đạo tức là con đường tìm thấy trong hoàn cảnh khổ đau, nếu không có khổ đau thì không có Đạo ( TÌM CÁI KHÔNG SINH TỬ ngày trong SINH TỬ ) , theo đó cái khổ chỉ tuỳ thuộc vào nhận thức và tri giác sai lầm của ta do vọng tưởng và do vô minh . 

Cũng theo HT Nhất  Hạnh : " Người tu học thì không thể trốn tránh thực tại . Tu học là đem chánh niệm chiếu vào đối tượng khổ đau để thấy được nguyên nhân đưa ta đến khổ đau " và trong kinh Chuyển Pháp Luân , Đức Phật dạy VƯỚNG MĂC VÀO NGŨ UẨN LÀ KHỔ và nhất là vướng mắc vào ái dục sẽ là nguyên nhân gây ra sân hận, nghi ngờ,  kiêu mạn và ác kiến . 

Tuy vậy vì khổ chỉ là một pháp hữu vi nên có tính vô thường và vô ngã mà theo lý duyên sinh trong Đạo Phật thì mỗi mỗi sự vật đều có tương tác và tương tức với nhau . Do đó trong cái khổ đã hàm chứa cái hạnh phúc , hơn nữa dựa vào lý nhân quả ta cũng đã nhận ra được điều này " Một nhân không bao giờ đủ để đưa tới quả, mà nó phải có rất nhiều nhân để tạo nên một quả và mỗi vật có mặt trong tất cả sự vật khác." 

Kinh nghiệm sống của chúng ta thường đến khi ta phải  tự biết tập khí của chính ta và những người giao tiếp với ta cũng phải tìm hiểu về tập khí của ta . 

Do đó khi nhận ra một tập khí của mình HT Nhất Hạnh đã dạy ta rằng " Hãy tự chào đón tập khí bằng câu : Bạn cố tri lại đến hả ? Và mỉm cười để trở lại làm chủ tình hình và cho phép tập khí có cơ hội chuyển hoá từ từ hơn nữa những tư duy của ta chính là loại ngôn ngữ thầm trong tâm ( giống như con tằm  tự giam mình trong cái kén lúc nào cũng tự nói cho mình nghe) cho nên có những tư duy bị che giấu nhưng thỉnh thoảng tự nhiên ta nói bật ra .

Làm thế nào để mỗi khi ta nói với người chung quanh, bạn bè thân thiết 

                                    Tiếng đi ngoài ngàn dặm 

                                    Xây dựng niềm tin yêu 

                                    Mỗi lời là châu ngọc

                                    Mỗi lời là gấm thêu 

                                    Nguyện rằng sẽ nói lời xây dựng

                                     Bồi đắp thương yêu và hiểu biết 

Tất nhiên lời nói đó đã được nuôi dưỡng bằng một tấm lòng yêu thương rộng mở , chứa  đựng thật sự tình cảm chân thật phát xuất thật sâu thẩm trong vùng trời tâm thức ta . 

Do đó HT Nhất Hạnh dạy rằng " Bồ đề Tâm là một ước muốn, một  ý chí rất thâm sâu trong tâm thức của ta . Nuôi dưỡng Bồ đè tâm trong đời sống hằng ngày bằng chánh niệm thì bồ đề tâm sẽ trở thành một vùng năng lượng rất lớn , thúc đẩy tư duy ta đi tới mục đích rất nhẹ nhàng mà không bị lôi kéo vào nhiều đề tài vẩn vơ và vô bổ .

Nhưng đôi khi cuộc sống đã dạy ta phải tự bảo vệ mình , dù ban đầu tâm ta rất dơn thuần nhưng càng ngày càng thay đổi thành ra phức tạp do sự trải qua những đớn đau thăng trầm của cuộc sống mà gương soi trước mặt mình chính là hình ảnh của cha mẹ đã dãi dầu để nuôi mình cho đến ngày thành phận  nên danh 

HT Viên Minh và các Sư trong Phật Giáo nguyên thủy thường dạy rằng " muốn có mặt với thực tại đòi hỏi nơi ta một niềm tin và một dũng lực rất lớn, thêm vào đó chính cái ký ức của mình đã làm cho chúng ta thiếu sự tự tin vào giây phút có mặt trong thực tại . 

Echart  Toll " hãy mang lại những không gian tĩnh lặng vào cuộc sống của bạn hàng ngày càng nhiều càng tốt " Nhưng  thật ra cuộc sống luôn sống động , trôi nổi và thay đổi không ngừng , phải chăng ta cần  tận hưởng và biết ơn những gì mà đời sống mang lại vì tâm trạng hài lòng với cuộc sống cũng chính  lại là phần thiết yếu nhất để sống trong phút giây hiện tại miễn là lúc nào ta cũng  luôn ý thức rằng " cuộc sống vốn vô thường và định luật nhân quả không bao giờ sai chạy " 

Cho nên tôi luôn tự nhủ rằng giá trị của cuộc sống có lẽ sẽ được tăng trưởng khi năng lương học Đạo lý của ta được thể hiện qua chánh  tư duy, chánh  ngữ với những điều đã học , đã thẩm nhập vào căn tính của ta . 

Ước mong sao đó là một cuộc đời hạnh phúc đích thực bạn nhỉ . 

          Có phải mỗi chúng ta là một thế giới 

          Tự  ta tìm an tịnh trong chính tâm ta 

          Trước hoàn cảnh nào ...điều quan trọng nhớ ra 

          Tự làm khổ mình là u mê lớn nhất 

Huệ Hương 

11/9/2019

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
16/08/2013(Xem: 6432)
Trong số tất cả những cảm xúc tiêu cực tai hại của chúng ta, sân hận rõ ràng là cái càm xúc nguy hiểm nhất vì nó không chỉ gây hại cho người khác mà có lẽ nó gây hại cho chính chúng ta nhiều nhất.
14/08/2013(Xem: 8759)
Hơn nửa thế kỷ qua nếp sống đạo hạnh sáng ngời của Ôn đã gắn liền với sinh mệnh của Tăng Ni và tín đồ Phật tử, đặc biệt là Tăng chúng ở các Phật học viện Báo Quốc Huế, Hải Đức Nha Trang và Quảng Hương Già Lam Sài Gòn. Ôn đã yêu thương dưỡng dục chúng Tăng như cha mẹ thương yêu lo lắng cho con. Những ai may mắn được gần gũi Ôn, dù nhìn ở góc độ nào cũng nhận ra điều đó.
14/08/2013(Xem: 6324)
Bao năm bon chen, lăn lộn, nếm đủ mùi sóng gió của cuộc đời hầu chu toàn cái trách vụ công dân, làm con, làm chồng, làm cha… nhỏ thì cặm cụi học hành thi cử, lớn lên lo công ăn việc làm, công danh sự nghiệp; lập gia đình rồi thì lo con cái ăn học, dựng vợ gả chồng; hết con lại đến cháu nội, cháu ngoại,
13/08/2013(Xem: 13087)
Hôm nay chúng tôi được quý ôn, quý thầy trên cho phép và tạo điều kiện cho chúng tôi gặp gỡ đại chúng và quý Phật tử có nhân duyên. Trong hai năm qua, từ các buổi học về Câu xá, học Luật, các thầy, các chú đã có nghe tiếng nói của tôi rồi, nhưng nay mình mới có dịp để nói chuyện với nhau.
13/08/2013(Xem: 7203)
Tôi lớn lên bên cạnh người mẹ Nhật. Bà là một Phật tử. Cha tôi là người Anh gốc Nga, theo đạo Do Thái. Tôi đã tìm hiểu về nhiều tôn giáo, phong tục và văn hóa với tư cách cá nhân, trong vai trò của người làm mẹ, làm báo và người đi tìm chân lý. Hiện giờ tôi thực sự hạnh phúc hơn vì tôi đã biết chấp nhận bản thân, và người khác như họ là, và nhận thức mỗi ngày là một ngày mới, ngày đặc biệt, và tôi mãi mãi hàm ân về điều đó.
13/08/2013(Xem: 7867)
Khi dịch xong kinh Trường A-hàm năm 1962 tôi cảm thấy có một vài thắc mắc tuy thông thường nhưng sẽ không tránh khỏi xuất hiện một cách mau lẹ đến ít nhiều quý vị đọc kinh này. Ðể giải thích phần nào những thắc mắc đó hầu tránh khỏi cái nạn vì nghẹn bỏ ăn, ở đây xin nêu vài ý kiến theo trường hợp này:
13/08/2013(Xem: 7518)
Đã một giờ chiều rồi mà cha vẫn chưa mang cơm hộp đến.Nó làm chủ quản ở một nhà máy, áp lực công việc rất lớn. Buổi trưa nhà máy không phục vụ cơm, nó bảo cha mang cơm hộp cho. Một phần là tiết kiệm, một phần cơm cha nấu rất ngon.
11/08/2013(Xem: 6693)
Qua tiếp xúc, chúng tôi biết nỗi ưu tư lớn của quí vị là “Làm sao áp dụng được Phật pháp một cách chín chắn vào đời sống của mình?”. Phật tử cũng nhận biết rõ nếu như chỉ hiểu Phật pháp, dù hiểu nhiều, hiểu sâu sắc, nhưng thiếu phần áp dụng chúng ta cũng không thể gọi là người thâm nhận hoặc hưởng được giá trị thiết thực của Phật pháp.
10/08/2013(Xem: 9346)
Nói đến hạnh nhẫn nhục thì có lẽ không ai trên cõi đời này – nhất là giới giàu sang phú quý, thanh thế uy quyền – nhẫn nhục bằng Đức Phật khi còn tại thế. Ngài nhẫn nhục chỉ vì mục đích tối thượng là tìm ra chánh đạo, giải thoát sanh tử cho mình và cho mọi người, mang lại thanh bình, an lạc cho chúng sanh. Nhẫn nhục ở đây không mang ý nghĩa ráng sức chịu đựng hay “cố đấm ăn xôi” nhằm đạt đến mục tiêu danh vọng của riêng mình.
10/08/2013(Xem: 9342)
Kinh Pháp Cú (Dhammapada) có 26 phẩm, trong đó Đức Phật dành hẳn một phẩm nói về thái độ và quan niệm dấn thân trên mọi cuộc hành trình của tín đồ Phật giáo, cuộc hành trình nào cũng nhắm đến mục đích hạnh phúc an vui và thong dong tự tại. Đó là phẩm An Lạc (Sukkha Vagga).
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567