PHƯỚC DUYÊN CHO NHÀ MỚI
Thầy, một vị tăng không chỉ tài mà là đa tài, đã không ngại đường xa trên mười cây số, từ bi hoan hỷ hạ cố đến nhà của Phật tử để thiết trí gian phòng thờ, bắt hào quang sau tượng đức Phật Thích Ca "niêm hoa vi tiếu", và bắt thêm cả dàn đèn led sắc màu lung linh huyền diệu thật tỉ mỉ công phu.
Nhiêu đó thôi, đã là phước báo cho một cư sĩ như tôi rồi. Nhưng chưa hết, Thầy còn ban tặng gia chủ một bài vị để thiết trên bàn thờ gia linh, khổ lớn, lộng khung gương, toát lên vẻ uy nghiêm của hồn phách tâm linh, thật trang trọng vá ấn tượng.
Bài vị được viết bằng chữ Hán, được Thầy dịch cho hiểu:
"Phụng vì
Cửu Huyền Thất Tổ
nội ngoại
đẳng chư tiên linh
tọa vị.”
Và câu đối chữ trắng nổi bật trên nền đỏ sậm:
"Kính cửu huyền thiên niên bất tận
Trọng thất tổ nội ngoại tương đồng."
Bàn thờ gia linh cũng được Thầy chăm chút thiết trí, từ ngọn đèn dầu lửa đỏ, đến hàng đèn ngũ sắc nhấp nháy hòa cùng những đóa hoa sen huyền ảo thay sắc đổi màu với nhịp độ khoan thai, thanh thản...
Thích nhất là hình ảnh một con Rồng uốn lượn cuộn tròn trên phông nền của bức bài vị.
Thầy nói: "Đó là Ẩn Long".
Không thể ngờ là minh được Thầy quan tâm hộ trì trợ duyên đến mức hoành tráng đầy ấm cúng đến vậy, Tôi phải giật mình, ngộ ra được một điều: “Thờ thì phải thờ cho ra thờ".
Thật hổ thẹn, và tâm thành sám hối. Sám hối rồi, tôi lúc này dù đang đau yếu hai cánh tay vẫn lấy làm phấn khởi tươi vui mà lẳng lặng một mình ngồi chùi lau cho sáng hết những đồ thờ bằng đồng vốn đang đen xỉn, nhếch nhác, chưa xứng đáng được đặt trên hai bàn thờ đang trang nghiêm và tráng lệ do Thầy ban tặng.
Vượt qua khó khăn một cách trơn tru, dễ dàng.
Bàn thờ sáng trưng. Tâm trí của mình cũng sáng trưng theo.
Đến chiều thì gian phòng thờ đã được xông trầm hương, đơm hoa quả, mở máy niệm Phật, sau khi gia chủ đã thành tín thành tâm thỉnh ba tiếng chuông, rồi chú trì "Tịnh pháp giới chơn ngôn” …
Tôi đã định là sẽ không có lễ tiệc mừng tân gia như thiên hạ xưa nay rồi. Vì muốn phá lệ. Cũng vì nghĩ rằng mình làm gì cũng phải thức thời, phải hợp với hoàn cảnh, với cuộc sống của mình hôm nay. Đã muốn được yên tĩnh, rút về nơi thanh vắng, tránh sự huyên náo ồn ào rồi, thì mình không cần phải tổ chức tiệc tùng ỏm tỏi, mời mọc rình rang để rồi hí hửng hân hoan tiếp nhận những món quà mừng tặng của bạn bè thân hữu...
Khởi, là đúng.
Chính, quan trọng nhất, không thể thiếu, là lễ An Vị Phật tại tư gia, cúng tiên linh và chư linh an trú tại địa phận, do Thầy sẽ hạ cố gieo duyên, hành lễ khi việc chuyển dời sắp xếp cho căn nhà mới đã ổn định, vào nề nếp sinh hoạt.
Sau lễ đó mới có một bữa tiệc nhỏ trong gia đình, để anh chị em, con cháu đang ở Nha Trang hội tụ gặp gỡ chia vui.
Nói rào trước dông dài để đón sau với hai chữ... “vậy mà”:
Thầy đã mang theo trên xe máy vượt đoạn đường xa một món quà mừng tân gia trước mọi người.
Thư pháp chữ Hán viết trên lụa, lộng khung gương trang trọng. Kích cỡ 40x85cm.
Chính thủ bút của Thầy.
Thầy tâm sự như anh em một nhà:
"Định viết một câu thơ, nhưng nghĩ lại, anh là nhà thơ mà tặng chi thơ nữa, vô duyên, nên tui viết một câu Phật dạy!"
Tôi rúng động tâm can, khi biết đó là:
"Chư ác mạc tác
Chúng thiện phụng hành
Tự tịnh kỳ ý
Thị chư Phật giáo"
(Đừng làm các việc ác
Siêng làm các việc lành
Giữ tâm ý trong sạch
Đó là lời Phật dạy)
Cả tâm ý chừng như ngưng đọng đóng băng, nên tôi không mở được miệng, cũng không biết suy nghĩ gì trong đầu, chỉ biết là mình đang... rúng động.
Thầy cười khề khà, thân mật và chân tình nói:
"Không có gì đâu, chỉ cần từ nay về sau anh có ra cuốn sách nào thì nhớ gửi tặng tui, như cuốn Động Cửa Thiền, là được."
Quà mừng tân gia sớm nhất đã được treo lên tường, gần cửa sổ của gian phòng khách.
Khi Thầy về rồi, tôi ngồi nhìn ngắm bức thư pháp của Thầy, nhẩm đọc kim ngôn pháp nhũ của Đức Phật, hơn ba mươi phút mà vẫn không mỏi mắt, chưa thấy chán.
Đó là lời Phật khuyên dạy, và là lời Thầy nhắc nhở.
"Mình có phước thiệt!"
Tôi nghĩ vậy, nên thấy vô cùng hạnh phúc, liền xá ba xá tạ ơn Tam Bảo.
Và, con xin cúi đầu đảnh lễ, cảm niệm ân đức của Thầy Thích Tâm Hiến, trú trì chùa Tịnh Quang (Suối Hiệp- Diên Khánh- Khánh Hòa).
Cư sĩ Vĩnh Hữu