Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Quan Trọng Là Biết Rõ Chính Mình

07/05/201806:47(Xem: 9692)
Quan Trọng Là Biết Rõ Chính Mình
Duc The Ton 1

Namo Buddhaya
Quan Trọng Là Biết Rõ Chính Mình
Ngôi chùa nọ trên núi có nuôi một con lừa, mỗi ngày nó đều ở trong phòng xay thóc lúa
 vất vả cực nhọc kéo cối xay, thời gian lâu dần, lừa ta bắt đầu chán ghét cuộc sống 
vô vị này. Mỗi ngày nó đều trầm tư, “nếu như có thể ra ngoài ngắm xem thế giới bên ngoài, 
không cần kéo cối xay nữa, như thế thật là tốt biết mấy!”
Không lâu sau, cơ hội cuối cùng đã đến, một vị tăng trong chùa muốn dẫn lừa ta 
xuống núi để thồ hàng, lòng nó hứng khởi mãi không thôi. Đến dưới chân núi, vị tăng
 đem món hàng đặt lên lưng nó, sau đó trở về ngôi chùa. Thật không ngờ, khi những người đi 
đường trông thấy lừa ta, ai nấy cũng đều quỳ mọp ở hai bên đường cung kính bái lạy.
Lúc bắt đầu, lừa ta không hiểu gì cả, không biết tại sao mọi người lại muốn dập đầu 
bái lạy nó, liền hoảng sợ tránh né. Tuy nhiên, suốt dọc đường đều như vậy cả, lừa ta
 bất giác hiu hiu tự đắc hẳn lên, lòng thầm nghĩ thì ra mọi người sùng bái ta đến thế. 
Mỗi khi nhìn thấy có người qua đường thì con lừa lập tức sẽ nghênh ngang kiêu ngạo
 đứng ngay giữa đường phố, yên dạ yên lòng nhận sự bái lạy của mọi người. Về đến chùa,
 lừa ta cho rằng bản thân mình thân phận cao quý, dứt khoát không chịu kéo cối xay nữa. 
Vị tăng hết cách, đành phải thả nó xuống núi.
Lừa ta vừa mới xuống núi, xa xa đã nhìn thấy một nhóm người đánh trống khua chiêng
 đang đi về phía mình, lòng nghĩ, nhất định mọi người đến để nghênh đón mình đây mà, 
thế là nghênh ngang đứng ngay giữa đường lộ. Thực ra, đó là đoàn người rước dâu,
đang đi lại bị một con lừa khư khư chắn ngang đường, người nào người nấy đều rất 
tức giận, gậy gộc tới tâp… Lừa ta vội vàng hoảng hốt chạy về chùa, khi về đến nơi thì 
cũng chỉ còn lại chút hơi tàn. Trước khi chết, nó căm phẫn nói với vị tăng rằng:
 “Thì ra lòng người hiểm ác đến thế, lần đầu khi xuống núi, mọi người đều đảnh lễ bái 
lạy ta, nhưng hôm nay họ lại ra tay tàn độc với ta đến thế”, nói xong liền tắt thở. 
Vị tăng thở dài một tiếng: “ Con thật đúng là một con lừa dại dột! 
Hôm đó, thứ mà mọi người bái lạy chính là bức tượng Phật được ngươi
 cõng trên lưng mà thôi”.
* Suy Nghiệm:
Điều bất hạnh lớn nhất trong đời người, chính là cả một đời mà không nhận thức
 được bản thân mình. Đôi khi chúng ta là chính mình, nhưng cũng có những lúc 
ta đánh mất bản thân, có những lúc để nhận thức được bản thân còn khó hơn 
cả việc nhận thức được thế giới chung quanh. Mỗi ngày chúng ta đều soi gương, 
nhưng khi soi gương, có ai từng hói bản thân mình một câu rằng: 
“Bạn đã nhận thức được chính mình chưa?”
- Nếu như bạn có tiền tài, điều người ta sùng bái chẳng qua là tiền tài của bạn,
 chứ không phải chính bản thân bạn, nhưng bạn lại ôm ảo vọng rằng họ 
đang sùng bái mình.
- Nếu như bạn có danh vọng, điều người ta tôn kính chẳng qua là danh vọng của bạn, 
chứ không phải chính bạn, nhưng bạn lại lầm tưởng rằng người khác đang tôn kính mình.
- Nếu như bạn có dung mạo đẹp đẽ, điều người ta mến mộ chẳng qua chỉ là 
''cái vỏ dung mạo'' đẹp đẽ mà tạm thời bạn đang có, chứ không phải chính bạn,
 nhưng bạn lại hoang đường cho rằng người khác đang ngưỡng mộ chính bản thân mình.
Khi tiền tài, danh lợi, vẻ đẹp của bạn không còn nữa, thì cũng là lúc bạn bị vứt bỏ……
 có bao giờ bạn nghĩ đến điều ấy? Điều mà người khác tôn sùng chẳng qua chỉ là
 những ước muốn trong tâm của họ, chứ không phải là chính bạn.
- Giá trị một con người xuất phát từ nội tâm đức hạnh và trí tuệ chứ không phải
 những thứ bề ngoài, lao tâm khổ sở vì nó thật là điều bất hạnh nhất trên đời.
 Ta nên 
nhìn
 rõ chính mình là điều vô cùng quan trọng và cần thiết vậy!
 


thich tanh tue
 
Bên Đời Con Có Phật
Lạy đức Phật, Người dạy con biết Sống
Biết quay về lắng đọng những nguồn cơn..
Bên dòng đời còn mãi miết thua, hơn
Biết nhìn lại tâm hồn cùng hơi thở.
 
Nhờ Phật dạy, con biết tu là sửa
Niệm tâm từ rộng mở đến vô biên
Và mỉm cười trước nghịch cảnh, chướng duyên
Biết chấp nhận.. rồi bỏ buông tất cả..
 
Với nhân thế sống Từ, Bi, Hỷ, Xả
Với tâm mình là Chánh Niệm, bao dung.
Ngó lỗi người lòng con bị đóng khung
Đời con khổ trong ánh nhìn hạn hẹp.
 
- Lạy đức Phật, con nhủ lòng Sống đẹp
Đời ngắn dài, khép mở một làn hơi!
Thì cớ gì con chẳng phút thảnh thơi..
Mà không sống giữa khung trời thực tại?.
 
Quá khứ đã chết trong miền hoang dại
Và tương lai.. gạo sống chửa thành cơm. 
Hiện tại này con trân quý, cảm ơn
Lòng thanh thản.. đời hoa thơm, trái ngọt.
 
Nghìn xây đắp.. cũng về nơi bèo bọt
Nên nguyện lòng không trói cột gì thêm.
Nhẹ bước về nơi tỉnh thức gọi tên
Sống thất niệm sẽ.. dài đêm lắm mộng.
 
Tạ ơn Phật, con nguyền buông khát vọng
Để hồn con lồng lộng lối yêu thương. 
Giữa trần gian vững chãi một con đường
Đường hạnh phúc chân thường in bóng Phật!
 
- Dù mai đó vô thường con mất tất
Vẫn rất giàu, có Phật giữa đời con..
Như Nhiên - Th Tánh Tuệ
Kỉ niệm Bồ Đề Đạo Tràng đêm Người lên ngôi Chánh Giác
blank
blank
blank
blank
blank
 
Chia sẻ hình ảnh của một ngày tu học nhân mùa Phật đản, 
tại tu viện Đại Bi do nhóm Thiền Sinh Sợi Nắng 
Nam California tổ chức- Saturday May 05 2018
blank
blank
blank
blank
blank
blank
blank
blank
blank
blank
blank
佛菩薩的願力之-南無大行普賢菩薩十大願 - LULUMACHA - lulumacha’s blog
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
16/08/2013(Xem: 6451)
Trong số tất cả những cảm xúc tiêu cực tai hại của chúng ta, sân hận rõ ràng là cái càm xúc nguy hiểm nhất vì nó không chỉ gây hại cho người khác mà có lẽ nó gây hại cho chính chúng ta nhiều nhất.
14/08/2013(Xem: 8793)
Hơn nửa thế kỷ qua nếp sống đạo hạnh sáng ngời của Ôn đã gắn liền với sinh mệnh của Tăng Ni và tín đồ Phật tử, đặc biệt là Tăng chúng ở các Phật học viện Báo Quốc Huế, Hải Đức Nha Trang và Quảng Hương Già Lam Sài Gòn. Ôn đã yêu thương dưỡng dục chúng Tăng như cha mẹ thương yêu lo lắng cho con. Những ai may mắn được gần gũi Ôn, dù nhìn ở góc độ nào cũng nhận ra điều đó.
14/08/2013(Xem: 6353)
Bao năm bon chen, lăn lộn, nếm đủ mùi sóng gió của cuộc đời hầu chu toàn cái trách vụ công dân, làm con, làm chồng, làm cha… nhỏ thì cặm cụi học hành thi cử, lớn lên lo công ăn việc làm, công danh sự nghiệp; lập gia đình rồi thì lo con cái ăn học, dựng vợ gả chồng; hết con lại đến cháu nội, cháu ngoại,
13/08/2013(Xem: 13113)
Hôm nay chúng tôi được quý ôn, quý thầy trên cho phép và tạo điều kiện cho chúng tôi gặp gỡ đại chúng và quý Phật tử có nhân duyên. Trong hai năm qua, từ các buổi học về Câu xá, học Luật, các thầy, các chú đã có nghe tiếng nói của tôi rồi, nhưng nay mình mới có dịp để nói chuyện với nhau.
13/08/2013(Xem: 7217)
Tôi lớn lên bên cạnh người mẹ Nhật. Bà là một Phật tử. Cha tôi là người Anh gốc Nga, theo đạo Do Thái. Tôi đã tìm hiểu về nhiều tôn giáo, phong tục và văn hóa với tư cách cá nhân, trong vai trò của người làm mẹ, làm báo và người đi tìm chân lý. Hiện giờ tôi thực sự hạnh phúc hơn vì tôi đã biết chấp nhận bản thân, và người khác như họ là, và nhận thức mỗi ngày là một ngày mới, ngày đặc biệt, và tôi mãi mãi hàm ân về điều đó.
13/08/2013(Xem: 7893)
Khi dịch xong kinh Trường A-hàm năm 1962 tôi cảm thấy có một vài thắc mắc tuy thông thường nhưng sẽ không tránh khỏi xuất hiện một cách mau lẹ đến ít nhiều quý vị đọc kinh này. Ðể giải thích phần nào những thắc mắc đó hầu tránh khỏi cái nạn vì nghẹn bỏ ăn, ở đây xin nêu vài ý kiến theo trường hợp này:
13/08/2013(Xem: 7559)
Đã một giờ chiều rồi mà cha vẫn chưa mang cơm hộp đến.Nó làm chủ quản ở một nhà máy, áp lực công việc rất lớn. Buổi trưa nhà máy không phục vụ cơm, nó bảo cha mang cơm hộp cho. Một phần là tiết kiệm, một phần cơm cha nấu rất ngon.
11/08/2013(Xem: 6729)
Qua tiếp xúc, chúng tôi biết nỗi ưu tư lớn của quí vị là “Làm sao áp dụng được Phật pháp một cách chín chắn vào đời sống của mình?”. Phật tử cũng nhận biết rõ nếu như chỉ hiểu Phật pháp, dù hiểu nhiều, hiểu sâu sắc, nhưng thiếu phần áp dụng chúng ta cũng không thể gọi là người thâm nhận hoặc hưởng được giá trị thiết thực của Phật pháp.
10/08/2013(Xem: 9408)
Nói đến hạnh nhẫn nhục thì có lẽ không ai trên cõi đời này – nhất là giới giàu sang phú quý, thanh thế uy quyền – nhẫn nhục bằng Đức Phật khi còn tại thế. Ngài nhẫn nhục chỉ vì mục đích tối thượng là tìm ra chánh đạo, giải thoát sanh tử cho mình và cho mọi người, mang lại thanh bình, an lạc cho chúng sanh. Nhẫn nhục ở đây không mang ý nghĩa ráng sức chịu đựng hay “cố đấm ăn xôi” nhằm đạt đến mục tiêu danh vọng của riêng mình.
10/08/2013(Xem: 9404)
Kinh Pháp Cú (Dhammapada) có 26 phẩm, trong đó Đức Phật dành hẳn một phẩm nói về thái độ và quan niệm dấn thân trên mọi cuộc hành trình của tín đồ Phật giáo, cuộc hành trình nào cũng nhắm đến mục đích hạnh phúc an vui và thong dong tự tại. Đó là phẩm An Lạc (Sukkha Vagga).
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567