Tình không biên giới

11/05/201716:57(Xem: 9670)
Tình không biên giới


Tình không biên giới

Đang ngủ, tiếng viber reo lên. Những tấm hình thi nhau hiện lên màn hình điện thoại. Những con rùa. Dòng text của người bạn: “Phóng sanh nhân lễ Phục Sinh đó”, kèm theo icon cười ngoác tận mang tai. Đây không phải lần đầu tiên tên tôi nằm trên lưng những con rùa được phục sinh. Bạn tôi, một người tôi chỉ gặp trong “thế giới phẳng”, từ ở một nơi nào đó bên kia bán cầu đã nhiều lần thả những con rùa mang tên tôi và hai đứa con gái xuống dòng sông Green. Cả dòng Green River đó tôi cũng chưa từng được biết. Bạn tôi đã mua những con rùa đó từ chợ hải sản, chở trên xe một đoạn đường khá dài để đem đi thả. Có lần bạn đã phải giành giựt với một ông “nhậu” nào đó để mua cho kỳ hết số rùa còn lại ở chợ hôm đó. Có lần, tôi cũng thót tim khi nghe bạn nói: Em đang chở mấy con rùa mà bị kẹt xe lâu quá, sợ chúng nó chết…” Bạn tôi đã phóng sanh một cơ số rùa bằng số chữ trong Kinh A Đi Đà. Trên lưng mỗi con rùa, ghi một chữ. Đã phóng sanh hết chữ trong cuốn kinh, giờ là đến tên thân tộc, bạn bè. Mỗi lần muốn gom chút phước cho người thân đang chịu khổ nạn, hoặc để tạ ơn cuộc đời, tôi lại nhờ bạn phóng sanh giùm tôi một con rùa; lần này thì tên tôi ghi trên lưng con rùa không có lý do gì hết, chắc chỉ vì… nhớ nhau.



con rua



phong sinh con rua
 
Chúng tôi “gặp” và quen nhau vì cùng đánh máy một bộ kinh cách đây mười mấy năm cho một trang web PG. Có lần, vì cái tội “bà tám”, chúng tôi chia tay nhau một thời gian khá lâu. Không hiểu sao, những thiện pháp đã từng cùng nhau đã níu chúng tôi trở lại gần nhau. Bất cứ những gì có thể “mua vui” rồi tạo thiện nghiệp hay ác nghiệp có trên thế giới phẳng là chúng tôi chia sẻ cho nhau, từ những software bẻ khóa, phim, ảnh, nhạc, pháp âm… tất tần tật. Không chỉ mua vui, chúng tôi còn chia sẻ những hình ảnh đầy thương cảm hoặc bức bối của đời sống hiện thực.

Ngụp lặn trong cái thứ tình cảm đó như thể chỉ là qua ngày đoạn tháng, vậy mà trưa nay nhìn tấm hình đứa bé tôi giật mình. Lúc mới quen nhau, những đứa con của chúng tôi chỉ bằng đứa bé trong hình. Qua webcam yahoo, đứa nhỏ ngồi cạnh mẹ, cái đầu ló lên một chút nơi bàn phím và với tay quẹt những ký tự lộn xộn. Vậy mà giờ đây, chúng nó đều đã là sinh viên năm thứ hai. Cái thuở gần nhau mỗi ngày, chào nhau ngày lành, chúc nhau ngủ ngon, bên này cơm trưa, bên kia đi ngủ, bên này thức dậy, bên kia tan tầm, vẫn có những thời điểm trong ngày để cùng nhau ngồi nghe chung những bản nhạc hay, vậy mà không thấy thời gian qua, nhiều năm nhìn lại mới thấy nhanh khủng khiếp. Có một điều, khi nhận ra quỹ thời gian cho những công việc “đại sự” hao mòn dần, có khi không còn kịp, thì thấy thời gian trôi còn nhanh hơn cái thời rong chơi hoặc làm gì đó làng nhàng vô định; hay nói khác đi, vẫn là bao nhiêu năm đó của đời người nhưng giai đoạn từ năm mươi tuổi trở đi thì thấy thời gian sao trôi vùn vụt.

Trong tạp bút “Hai Phương Trời”, Sư Toại Khanh có nói “Có điểm đồng thì người ta sẽ tìm đến cạnh nhau... Thời gian trôi đi, duyên tụ rồi duyên tán…và rồi, nói gì thì cũng mỗi người một phương”. Không chỉ một người, tôi đã có vài “người bạn nhiều năm” như thế. Cũng có những người từng khá thân với nhau, khốn nỗi, thiện pháp ít quá lại chung nhau nhiều ác pháp, cứ vậy rồi nhàn nhạt mà chia tay nhau chẳng muốn gặp. Cũng có những người bạn, giống như một món nữ trang cất rồi quên bẵng trong ngăn kéo, thời gian lâu không gặp, nhưng gặp lại thì vẫn ấm áp trân quý như ngày nào. Có điều, để có được một tình bạn đậm đà dài lâu đó thì cũng không ít lần “cùng nhau qua sông”, cùng “chòng chành giữa sóng”, và quan trọng nhất là phải cùng nhau trong thiện pháp. Chỉ có như vậy thì dù thời gian có qua bao nhiêu năm, có xa nhau lâu chưa từng gặp lại (dù là trên thế giới ảo), cứ nghĩ về nhau là cái tâm cảm ngày xưa ấy lại sống dậy, đầy ăm ắp thân thương.

mua oc phong sinh


Ơn trời, với những thiện pháp chắt chiu trong đời, tôi vẫn còn có, đang có, những người bạn ấy. Cách đây mấy hôm, sinh nhật của một vị thầy, một người bạn gởi tấm hình một bao ốc và nói: “Chiều nay em ra chợ mua mớ ốc đem đi phóng sinh với tác ý cầu chúc Sư luôn được mạnh khỏe và an vui…và em cũng gửi lời cầu chúc tới chị như vậy”.
Đời vui không mấy, nhờ có họ mà cuộc đời lấp lánh. Đó là những cuộc tình không biên giới không gian lẫn thời gian. Tôi biết chúng tôi sẽ còn gặp lại nhau nhiều lần trên con đường trầm luân đăng đẳng. Bất chợt muốn lại muốn hát: “Ngày nào mình còn có nhau xin cho dài lâu…”
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
04/11/2025(Xem: 331)
(1):Long Thần, Hộ Pháp ở quanh ta. Lành, dữ ta làm khó giấu qua. (sưu tầm) Phải nhớ làm gì, dù thật nhỏ. Biết là việc ÁC, phải lìa xa!
04/11/2025(Xem: 326)
Ăn mặn, cứ nghĩ con vật: thân nhân mình. Tự nhiên thấy ớn nhợn, rùng mình dừng ngay. Thực tập như vậy trong bữa ăn hàng ngày. Rồi chắc chắn bỏ mặn, ăn chay mấy hồi.
01/11/2025(Xem: 352)
Có những ngày không chỉ được ghi lại bằng hình ảnh hay lời nói, mà bằng chính sự rung động trong tim. Ngày truyền thống của Gia Đình Phật Tử Miền Bắc California năm nay là một ngày như thế – một ngày Chủ nhật tháng Mười, trời trong xanh lạ thường, như lòng người đang mở ra để đón nhận ánh nắng của ân tình và đạo nghĩa.
31/10/2025(Xem: 439)
(1):Tôi làm thơ chuyên về những Điều Răn Dạy. Trước giúp mình: cố học lấy Điều Hay. Sau, Mong Người Thích: hãy Thực Tập hằng ngày. Hy vọng đời thay đổi, tốt thay: Lành Nhiều!
31/10/2025(Xem: 668)
LỜI GIÃI BÀY Nếu là một liên hữu Việt Nam, có lẽ không ai không biết đến đại sư Ấn Quang qua dịch phẩm Thiền Tịnh Quyết Nghi của hòa thượng Trí Tịnh và Lá Thư Tịnh độ của cố hòa thượng Thiền Tâm. Khi đọc Lá Thư Tịnh Độ, chúng tôi vẫn luôn kỳ vọng sau này có thiện duyên sẽ được đọc toàn bộ Ấn Quang Văn Sao. Khi được quen biết với đạo hữu Vạn Từ, anh nhiều lần khuyên chúng tôi khi nào có dịp hãy cố dịch toàn bộ tác phẩm này sang tiếng Việt, bởi lẽ văn từ của tổ càng đọc càng thấm, càng thấy có lợi ích.
31/10/2025(Xem: 514)
Trước hết thưa rằng: chân lý tột cùng không có danh xưng, có danh xưng thì lưu truyền khắp bốn phương trời; Phật thừa không lay động, động thì hiện trong ba cõi. Chứng đắc giáo pháp thì muôn sự ngưng lặng tịch nhiên, nhưng phương tiện nên dùng bốn pháp tất đàn[1] tùy cơ duyên hóa độ. Không toan tính mưu cầu mà dẫn dắt chúng sinh, công đức ấy thật vĩ đại thay!
31/10/2025(Xem: 343)
Không kể là người tại gia hay xuất gia, cần phải: trên kính dưới hòa, nhẫn những điều mà người không thể nhẫn, làm những việc mà người khác không thể làm, [gánh vác] thay người việc khó nhọc, thành tựu việc tốt cho người.
28/10/2025(Xem: 476)
LỜI ĐẦU SÁCH Kinh Tứ Thập Nhị Chương là bốn mươi hai bài kinh do hai ngài Ca Diếp Ma Đằng và Trúc Pháp Lan dịch. Hai ngài này là người Ấn Độ, sang Trung Hoa vào thời đại nhà Tiền Hán, tức Hán Minh Đế. Trong quyển Việt Nam Phật Giáo Sử Luận tập một, trang 52, tác giả Nguyễn Lang do nhà xuất bản Lá Bối ấn hành năm 1973, trong đó có đoạn nói về Kinh Tứ Thập Nhị Chương, theo giáo sư Nguyễn Lang cho rằng: “Kinh này hình thức và nội dung đã khác nhiều với Kinh Tứ Thập Nhị Chương lưu hành ở thế kỷ thứ hai. Nhiều tư tưởng Thiền và Đại thừa đã được thêm vào”.
28/10/2025(Xem: 554)
LỜI ĐẦU SÁCH Kinh Di Giáo là một bộ kinh mà đại đa số người xuất gia đều phải học. Chúng tôi dùng chữ “Phải” trong tiếng Anh gọi là “must be”, chớ không phải “have to”. Động từ must be nó có nghĩa là bắt buộc phải làm. Còn động từ “have to” cũng có nghĩa là phải, nhưng không có bắt buộc, có thể làm mà cũng có thể không làm. Nói thế để thấy rằng, bản kinh này bắt buộc người xuất gia nào cũng phải học.
28/10/2025(Xem: 579)
LỜI ĐẦU SÁCH Trong giới học Phật, ai cũng biết trong 49 năm hoằng hóa độ sanh, đức Phật tùy theo căn cơ trình độ hiểu biết sâu cạn cao thấp của mỗi chúng sanh mà Ngài thuyết giáo. Mục đích là để cho họ được an vui hạnh phúc trong đời sống. Vì thế mà trong toàn bộ hệ thống giáo điển của Phật giáo có đề cập đến khế lý và khế cơ. Có những bộ kinh chuyên thuyết minh về khế lý như Kinh Đại Thừa Diệu Pháp Liên Hoa chẳng hạn.