Một gia đình người Việt gồm mẹ và hai con thiệt mạng trên chuyến bay MH17 khi trên đường về Việt Nam trước ngày giỗ của chồng chị. Anh mất cách đây chưa đầy một năm.
Chị Nguyễn Ngọc Minh và hai con là những người Việt có mặt trên chuyến bay MH17.
Ba nạn nhân vụ máy bay MH17 bị bắn gồm chị Nguyễn Ngọc Minh, 37 tuổi; con gái Đặng Minh Châu, 17 tuổi; và con trai Đặng Quốc Duy, 13 tuổi.
Cục Lãnh sự Bộ Ngoại giao Việt Nam xác nhận có ba công dân Việt Nam mang quốc tịch Hà Lan trên máy bay thiệt mạng. Sáng nay cán bộ Cục Lãnh sự đến thăm và chia buồn cùng gia đình chị Minh. Nguyện vọng của bố mẹ chị Minh là đưa thi thể ba mẹ con về Việt Nam vì chị Minh và hai cháu sinh ra và lớn lên tại Hà Nội. Gia đình cũng cung cấp mẫu ADN để gửi sang Ukraine giúp hỗ trợ công tác nhận dạng các nạn nhân.
Người bạn thân của chị Ngọc Minh kể với VnExpress, rằng gia đình chị Minh vừa đến dự đám cưới bạn ở Anh hôm 13/7. Theo kế hoạch, ba mẹ con sẽ quá cảnh tại Kuala Lumpur, Malaysia, trước khi về Hà Nội.
Chị Nguyễn Ngọc Minh và hai con sống ở Delft, một thị trấn nhỏ cách thủ đô Amsterdam (Hà Lan) 60 km. Tháng 8/2013, chồng chị là Đặng Quốc Thắng qua đời trong một tai nạn tàu.
Bạn bè cho biết chị Minh là người nhẹ nhàng, hòa nhã với mọi người. Hai con chị rất thông minh và học giỏi. Chị có một người em trai đang sống với bố mẹ.
Trước đó, trong cuộc họp hôm qua của Hội đồng bảo an LHQ, đại sứ Việt Nam Lê Hoài Trung, cho biết có ba nạn nhân trên chuyến bay MH17 là người Việt.
Cục lãnh sự đang phối hợp với Cơ quan đại diện Việt Nam tại Malaysia, Ukarine, Hà Lan khẩn trương tìm hiểu, thông báo, hướng dẫn các thủ tục pháp lý cần thiết cho gia đình các nạn nhân. Do ba mẹ con chị Minh mang cả quốc tịch Hà Lan nên Việt Nam phối hợp với chính phủ Hà Lan thực hiện việc bảo hộ công dân.
Tại Ukraine, các nhân viên cứu hộ đã tìm được 181 thi thể, đưa về một thành phố gần đó để phục vụ nhận dạng. Huib Gorter, Phó giám đốc vùng của hãng hàng không Malaysia Airlines tại Hà Lan, cho hay hãng đang hỗ trợ ban đầu cho các gia đình nạn nhân 5.000 USD để lo chi phí trước mắt. Hãng cũng sẽ đưa người nhà nạn nhân đến hiện trường nơi chiếc MH17 rơi tại Ukraine.
Một nhân viên cứu hộ đang cắm cọc có buộc dải lụa trắng đánh dấu nơi có xác nạn nhân. Ảnh: Voicessuntimes.
Bình Minh - Việt An
Tối 18-7-2014, Gia đình đệ tử Hoàng Lan Giác Thiện Duyên ở Adelaide, Nam Úc đã xếp 298 đèn cầy theo mô hình ghế ngồi trên chiếc máy bay MH 17 để tưởng niệm 298 nạn nhân đã chết trong cuộc khủng bố kinh hoàng này.
Nỗi đau gia đình người Việt
trên chuyến bay MH17
Cập nhật, 21:48, Thứ Bảy, 19/07/2014 (GMT+7)
Trước bàn thờ, bác Khanh - bố chị Ngọc Minh (người mẹ mang 2 con về nghỉ hè tại Việt Nam có mặt trên chuyến bay của Malaysia bị bắn rơi tại Ukraine) dù đã cố gắng kiềm chế để lo toan việc tang cho con gái và các cháu nhưng cũng không nén nổi những giọt nước mắt xót xa.
“Bây giờ ông đang cúi lạy cháu, bố thắp hương cho con, có bao giờ bố tưởng tượng được lại có ngày có xảy ra cái cảnh nghịch lý người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh như thế này đâu!”, ông nói trước ảnh đứa con gái yêu đang tươi cười nhìn ông từ ban thờ.
Hay tin tai nạn của chị Minh, rất đông bà con họ hàng, bạn bè đã không quản xa xôi đến thắp nén nhang, lo toan đỡ đần công việc và động viên gia đình. Những đôi mắt đỏ hoe, những dòng nước mắt nghẹn ngào, tiếc thương cho người phụ nữ hồng nhan bạc phận.
"Minh xinh lắm, hồi đi học là hoa khôi của trường, bạn bè Lý Thường Kiệt, Cao đẳng Ngân hàng ai cũng yêu mến, ai ngờ bạn lại bạc phận thế. Có lẽ, giờ này, Minh với các con đã về bên chồng ở đâu đó trên kia rồi", một người bạn của chị Minh chia sẻ.
Tiếp chúng tôi, bác Khanh trầm giọng nói, hôm nay, Cục phó Cục Lãnh sự Bộ Ngoại giao đã đích thân tới chia buồn và thăm hỏi cùng gia đình. Vị đại diện Cục Lãnh sự đã hỏi gia đình cần sự giúp đỡ, yêu cầu gì sẽ sẵn sàng tạo điều kiện.
Theo gợi ý của Cục Lãnh sự, chúng tôi có thể lựa chọn, một là chủ động sang thẳng Ukraine, Cục sẽ lo thủ tục; hai có thể sang Kuala Lumpur đi cùng đoàn thân nhân của các nạn nhân trên chuyến bay thì Chính phủ sẽ cử người đưa gia đình sang. Thứ ba, nếu gia đình tin cậy, uỷ quyền cho Bộ Ngoại giao đứng ra thay mặt gia đình tiếp nhận di cốt còn lại của ba mẹ con và chuyển về địa điểm theo yêu cầu.
Chúng tôi sẽ họp gia đình, hỏi ý kiến cả bên nhà chồng cháu trước khi quyết định, bố chị Ngọc Minh nói với PV Giao thông.
Có một vấn đề là vì Minh mang hai quốc tịch nên nếu gia đình muốn đưa cháu về Việt Nam thì phải viết giấy gửi cho chính phủ Hà Lan bày tỏ nguyện vọng này, bác Khanh nói, khoé mắt rưng rưng.
Theo gia đình chị Minh, đến thời điểm hiện tại, gia đình chưa nhận được đề nghị hay thông tin trực tiếp nào từ hãng hàng không Malaysia hay Chính phủ Hà Lan, Malaysia. (Có lẽ họ chưa nắm được địa chỉ bố mẹ chị Ngọc Minh để liên lạc, bởi chồng của chị Ngọc Minh cũng vừa mất vào tháng 8 năm ngoái trong một vụ tai nạn tàu hoả tại Hà Lan).
Chị Minh cùng hai con đang mong ngóng được trở về nhà sau một thời gian dài trải qua nhiều biến cố lớn tại Hà Lan
Chiều nay, khi chúng tôi có mặt tại nhà bố mẹ đẻ chị Ngọc Minh, gia đình đã lập bàn thờ, tổ chức phát tang trong dòng họ, cúng cơm và tụng kinh cho 3 mẹ con chị Ngọc Minh.
Người nhà chị cho biết, từ thời điểm bị tai nạn đến ngày hôm nay đã được 3 ngày nên gia đình làm lễ cầu siêu cho 3 mẹ con.
Trong lúc tang gia bối rối bởi nỗi đau quá lớn, dễ nhận thấy sự hiện diện của tình làng nghĩa xóm, bạn bè thân thích. Ngay khi hay tin tai nạn của chị Minh, các cụ trong phường đã có mặt tụng kinh cầu siêu cho ba mẹ con chị.
Sự ra đi của 3 mẹ con sau cái chết của chồng chị Minh năm ngoái thực sự đã khiến cả gia đình đối diện với sự mất mát không gì có thể diễn tả nổi. Chỉ trong vòng chưa đầy 1 năm, đại gia đình đã mất đi một lúc 4 người. Và đều trong những vụ tai nạn bất ngờ, đau xót. "Hai đứa nhỏ vừa qua một năm học thành công, đang mong về báo cáo kết quả học tập với ông bà ngoại, ai ngờ", một người thân trong gia đình chị cho biết.
Đêm qua, ngay khi nhận được tin báo khủng khiếp là chị mình có mặt trên chuyến bay định mệnh MH17, người em dâu của chị đã không thể kìm lòng và viết trên Facebook: "Gửi người chị mà em vô cùng yêu quý! Chị à, em vẫn nhớ như in năm ngoái sang thăm anh chị, về nước được 20 ngày thì biết tin anh T. ra đi. Lúc ấy chị nói với em: 'Trang ơi, em không biết chị đau thế nào đâu. Chị phải chứng kiến đến phút cuối cùng rút máy để anh ra đi, không còn phải chịu đau đớn nữa'. Em và mọi người đã tưởng chị không đứng dậy nổi sau bao biến cố với người phụ nữ nơi đất khách quê người với hai đứa con đang tuổi cần có sự dẫn dắt của cả cha và mẹ. Chị vẫn bảo em, chị tin có một ngày chị sẽ gặp lại anh chỉ để ôm anh một cái thôi vì chị yêu anh nhiều lắm.
Gần 1 năm trôi qua với bao tai ương, bệnh tật, ai cũng nghĩ rằng chị sẽ vượt qua được để nuôi hai con khôn lớn. Chị hẹn ngày về để làm giỗ cho anh bên bố mẹ, bên rất nhiều người thân yêu của chị để anh có thể an lòng.
Nhưng sao mà đau đớn đến tột cùng khi nhận được hung tin từ đêm qua. Chị ơi, lúc ấy em mới thấm thía nỗi đau mất đi người thân. Cả 1 năm qua, lúc nào em cũng áy náy vì không ở bên cạnh chị lúc chị đau khổ nhất. Em mong chị về từng ngày để được nhìn chị cười và cũng chỉ để ôm chị. Thế mà hôm nay, em phải ôm di ảnh của chị và hai cháu để đặt trên bàn thờ. Không nỗi đau nào như nỗi đau mà hôm nay bố mẹ phải gánh chịu. Chị ơi, kể từ ngày hôm qua, cả gia đình mình đã chịu sự mất mát quá lớn. Một nửa gia đình đã ra đi quá đột ngột.
Niềm an ủi duy nhất với em đó là anh T. đã gặp lại cả ba mẹ con rồi. Chị sẽ không phải chờ quá lâu nữa đúng không chị?
Chị sẽ mãi là người con yêu quý của bố mẹ, là người chị dũng cảm nhất của em, là người mà được rất nhiều người yêu mến. Chị và hai cháu hãy yên nghỉ. Dù có là sự mất mát và đau khổ đến tận cùng nhưng em vẫn mong dù ở đâu, chị vẫn luôn nở nụ cười đẹp như thế".
Không biết vận mệnh tôi luôn phải sống trong cảnh mà người ta gọi là " một kiểng hai quê " không ? Dù tôi không muốn thế nhưng từ bốn năm nay từ khi con trai cả tôi do nhu cầu nghề nghiệp phải sống luôn tại Sydney và mua được một ngôi nhà có đất thật rộng để cất thêm cho tôi một gian nhà nhỏ mà tôi xem đó như một nơi đi về trốn mùa đông thật lạnh của Melbourne hay là nơi trú ẩn cuối cùng trong những ngày tuổi già tàn tạ chờ vào nhà dưỡng lão thì nhiều người bạn nửa như trách khéo nửa như khuyên bảo rằng ...chính tôi đã tự tạo cho mình thêm mối ràng buộc vì phải đi đi về về mỗi năm ba bốn lần ...
Ngày cuối tuần tôi thường rất thư giản vì không phải tuân vào kỷ luật của riêng mình ( phải thi hành đúng chương trình đã thiết lập ) giở lại chồng CD cũ, vô tình được nghe lại bản nhạc của cố nhạc sĩ Phạm Duy thật hay " Một bàn tay " do Duy Quang hát ( người con cả của Ông cũng đã qua đời trước Ông ) rồi lại nghe tiếp Duy Khánh với " Những bàn chân " lòng tôi chợt chùng xuống và thương cảm cho thân phận con người ....và chợt nhận ra đôi khi mình thật ích kỷ để ban tặng một lời khen , một lời cám ơn đến những người đã mang nghệ thuật âm nhạc giúp ta thư giản... giải trí quên hết đi những bận rộn ưu tư của cuộc đời ....
Tôi cảm ơn những người tổ chức tạo cơ hội để nói chuyện và chia sẻ với mọi người, đặc biệt với giới trẻ. Tôi cũng cảm ơn chính tôi, đặc biệt là thân thể tôi. Một vài ngày qua, tôi có vấn đề với cuống họng của tôi, vì thế tôi phải uống thuốc, nhưng rủi ro thay tôi uống quá liều và nó trở nên trầm trọng. Tôi đã ngủ mười tiếng đồng hồ vào buổi tối và tôi cảm thấy rất khỏe khoắn hôm nay.
Gần đây không hiểu sao tôi lại rất thích thú khi đọc được trên trang mạng những đề tài như LÃO GIẢ AN CHI ( Già có được an không ? ) .
Có lẽ đã đến lúc không còn mơ mộng viễn vông rằng không ai có thể đi ngược lại với dòng chảy của thời gian và đến một lúc nào đó chúng ta cần phải ý thức được về vị thế của mình khi về già nếu như chưa có được " một chút tài sản thế gian lẫn tài sản tâm linh" nghĩa là vào lúc về hưu rồi phải làm sao có được nơi trú ẩn thuận tiện , không nợ nần và còn có thêm một chút vật chất phòng khi giao tế và hành thiện tu bồi phước và có cơ hội tu tập những đạo lý hầu làm tư lương khi trở về một nơi nào đó ...sau khi xả bỏ thân phàm phu này . Vì chỉ có Huệ ta mới có thể làm Phước được, nhưng nếu để Huệ mãi còn non kém mà không chịu tu tập thêm thì sẽ một ngày nào đó , ta xài hết Phước rồi thì vẫn mãi ở trong sinh tử luân hồi ....
Ngày lễ Vu Lan trong Đạo Phật là ngày “Phật Hoan Hỷ”, ngày “Tự Tứ”. Tăng, Ni tập trung vào sự tu niệm và thỉnh cầu những bậc trưởng thượng chỉ dạy mọi lỗi lầm để mình thành tâm sám hối.
Huyền thoại thường nghe: tu thiền dễ bệnh khùng khùng điên điên. Sự thực: y khoa Hoa Kỳ từ nhiều thập niên đưa ra các cuộc nghiên cứu chứng tỏ lợi ích của thiền tập. Sự thực nữa: trong hàng chục triệu người khùng khùng điên điên trên khắp thế giới, đại đa số không biết gì về Phật giáo. Thêm sự thực nữa: Phật giáo gần với khoa học hơn bao giờ hết, trong khi hầu hết các tôn giáo khác đều hoang tưởng với các tín lý vô căn cứ… và hoang tưởng là một dấu hiệu của bệnh tâm thần phân liệt.
Vứt 1 cục PIN bừa bãi sẽ làm ô nhiễm 500l nước, 1m đất trong 50 năm
Những vật dụng hoạt động bằng pin chắc hẳn gia đình nào cũng có như điện thoại, remote điều khiển, đồng hồ... Vậy có ai biết được tác hại khi vứt PIN không đúng chỗ sẽ có tai hại ra sao? Hãy cùng xem qua bài viết dưới đây để biết PIN là gì và có tác động gì đến môi trường, con người khi bị vứt bừa bãi nhé!
Chùa đầu tiên tôi dừng xe, vào bái Phật lễ Tăng là Thiền Tự Viên Giác ở thôn Võ Cạnh, xã Vĩnh Trung. Trụ trì là thầy Thông Huệ, giảng sư giáo thọ, thuộc dòng thiền Trúc Lâm Yên Tử, đệ tử xuất sắc của Đại lão Hòa thượng Thích Thanh Từ, và hiện đang là Trưởng Ban Hoằng Pháp Tỉnh Hội Phật Giáo Khánh Hòa.
Robot và trí tuệ nhân tạo đang ngày càng phổ biến, có thể đe dọa thay thế con người trong rất nhiều công việc hiện nay. Nhưng có bao giờ bạn nghĩ rằng một con robot có thể trở thành thầy tu và thuyết giảng Phật giáo?
Ngôi Chùa Kodaiji 400 tuổi tại thành phố Kyoto, Nhật Bản đã sử dụng một con robot có tên là Mindar để thay thế công việc của các thầy tu, đó là thuyết giảng Phật giáo cho các du khách. Trong khi ngôi đền này hy vọng con robot có thể làm thay đổi bộ mặt của Phật giáo, thì một số người lại cho rằng Mindar giống như một con quái vật Frankenstein.
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường, nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.
May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland, Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below, may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma, the Land of Ultimate Bliss.
Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600 Website: http://www.quangduc.com
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.