Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

3- Từ Bi, Trách Nhiệm Phổ Quát

26/12/201017:33(Xem: 8326)
3- Từ Bi, Trách Nhiệm Phổ Quát

SỐNG AN VUI, CHẾT AN LÀNH
Nguyên tác: Living Well, Dying Well
Tác giả: Kyabje Lama Zopa Rinpoche
tại Theosophical Society, Brisbane, Australia
Chuyển ngữ: Tuệ Uyển-07/10/2010

TỪBI, TRÁCH NHIỆM PHỔ QUÁT

 

…nhưngđiều ấy tùy thuộc trên điều kiện, tâm thức này, vốn dĩ có đầy đủ khả năng, phảigặp gở điều kiện, gặp gở sự hướng dẫn toàn hảo và rồi học hỏi, sau đó phát triểntâm thức của chính mình, vì thế hành giả có thể phát triển tâm thức một cáchnhanh chóng. Vì thế, nếu điều kiện nàyxãy ra, hành giả có thể phát triển tâm thức; nếu điều kiện này không xãyra thế thì tùy thuộc trên loại điều kiệnnào mà tâm thức gặp gở, nó có thể hướng đến con đường [tu tập], hạnh phúc tốithượng, sự chấm dứt tất cả khổ đau, tất cả những chướng ngại, hạnh phúc tối thượngsự giác ngộ tròn đấy, sự thân chứng hoàn toàn, tạo nên sự thân chứng hoàn toànhay tùy thuộc trên loại điều kiện nào đấy mà tâm thức gặp gở rồi thì tâm thứccó thể hướng đến những rắc rối, khổ đau.

Vìvậy không kể là vấn đề nghiêm trọng như thế nào, không kể là bệnh tật nặng nềnhư thế nào mà con người có bây giờ, những rắc rối trầm kha như thế nào, nhữngrắc rối quan hệ, bất cứ điều gì, không kể những hành vi tiêu cực nặng nể nhấtnhư thế nào mà con người gặp phải. Tuy nhiên tất cả những thứ này là tạm thờivà tất cả những thứ này có thể là hoàn toàn , khi những thứ này, xãy ra tùy thuộctrên những nguyên nhân và điều kiện; những thứ này hoàn toàn có thể bị tẩy trừbằng việc tùy thuộc trên những nhân duyên khác. Vì vậy tâm thức này, do thế đời sống chúng ta hoàn toàn có hy vọng, hoàntoàn có hy vọng, bất cứ lợi lạc những gì chúng ta mong ước cho những chúng sinhkhác, chúng ta có thể làm lợi ích; bất cứ hạnh phúc nào chúng ta muốn tiếp nhận,có thể tiếp nhận.

Vìvậy, bây giờ, do bởi tính bản nhiên này của tâm, mà nó là tịnh quang, khả năngbản nhiên của sự giác ngộ trọn vẹn, thế nên chúng ta có thể phát triển từbi. Ngay cả bây giờ không có từ bi,nhưng con người có thể phát triển từ bi, con người có thể phát khởi từ bi, conngười có thể phát triển từ bi do bởi đấy, vì tâm thức là một sự duyên sinh, tâmthức không độc lập, hay không tồn tại một cách cố hữu, vô tự tính, nó là sựduyên sinh, vì thế từ bi cũng không độc lập, không tồn tại một cách cố hữu, vôtự tính; nó tồn tại bởi lệ thược trên nhân duyên, vì thế con người có thể, bằngsự lệ thuộc trên những nhân duyên này, đó là tại sao chúng ta có thể phát sinhtừ bi, đó là chúng ta có thể chuyển hóa tâm thức trong từ bi.

Tuynhiên, trong thế giới này, như tôi thường nói, trong thế gian này đã xãy ra nhiềulần mà do vì những kẻ có quyền lực đã không thực hành từ bi, thế nên, nhiều triệungười đã bị tra tấn và khổ đau, chết, bị giết; vì thế điều này đã xãy ra tronglịch sử hết lần này đến lần khác. Do vậy,bây giờ, con người này, con người quyền lực này, nếu con người này thực hành từbi, thế thì, nếu con người quyền lực này đã thực hành từ bi, thì tất cả hàngtriệu con người khác đã không phải chịu khổ đau, người ta sẽ không phải tiếp nhậnnhững khổ đau, tra tấn này và không bị giết, tất cả những thứ này. Vì thế, nhiều người sẽ tiếp nhận, vì vậy nhiềungười sẽ tiếp nhận nhiều hạnh phúc, sẽ vắng mặt những thứ tổn hại này; đấy lànhững điều nhiều người sẽ tiếp nhận từ con người quyền lực này. Do thế, nếu con người quyền lực này thực hànhtừ bi, hàng triệu con người se có nhiều hạnh phúc hòa bình hơn.

Nhưngbây giờ ở đây chúng ta đang chỉ nói về nhân loại. Mà có vô số, nhiều hơn nhân loại, nhiều triệutriệu triệu chúng sinh, chúng bị chết trong nước, trong đất, nhiều, nhiều tạo vật,côn trùng, tạo vật, rất nhiều, không thể tính đếm, hàng triệu chúng sinh bị giết. Vì thế tất cả chúng sinh này phải chịu khổđau, bị giết, đó là bởi vì con người có nhiều khả năng đã không thực hành từbi. Vì thế, nếu loài người ưu thắng thựchành từ bi, tất cả hàng triệu côn trùng, hàng triệu triệu chúng sinh sẽ có hòabình, và vắng bóng tất cả những loại tổn hại đấy. Do vậy, chúng ta có thể thấy con người có thểmang hòa bình đến cho thế giới hay có thể tàn phá thế giới, con người, tùy thuộctrên việc con người này có thực hành từ bi hay không. Thế nên, điều đó rất rõ ràng.

Vìthế bây giờ cũng giống như thế, nếu chính chúng ta không thực hành từ bi sẽ cónhiều nguy hiểm như thế. Ngay cả nếu nókhông xãy ra trong đời sống này nhưng nó có thể xãy ra trong những kiếp sốngkhác. Tương tự thế, hay điều khác là, nếucon người không thực tập từ bi, chỉ có tâm thức vị kỷ mạnh mẻ ở đấy, thì dễdàng tạo nên sân hận, dễ dàng sinh khởi tâm bất toại, tâm tham dục, ghen tỵ, vàv.v…, hay ý chí bệnh hoan, vì thế dễ dàng sinh khởi tất cả những tư tưởng phiềnnão khác. Thế nên, do bởi ngã chấp, tâmvị kỷ, thế nên những tư tưởng khác sinh khởi và khi nó mạnh hơn rồi thì nhữngtư tưởng khác sinh khởi một cách dễ dàng hơn và mạnh mẻ hơn. Vì vậy, khi những tư tưởng này sinh khởi, nósẽ tạo ra tổn hại, sinh ra những tư tưởg tiêu cực phiền não này rồi thì đến nhữnghành động là tổn hại, trong gia đình, đến những người khác, ngay cả thú vật,ngay cả những chúng sinh khác. Thế nên,sẽ nguy hiểm nếu con người không thực hành từ bi, bắt đầu từ trong gia đình, cánhân với những ai sống chung đụng mỗi ngày trong cuộc sống, làm việc với nhau,ăn uống với nhau, bắt đầu từ đấy, gia đình, người trong sở làm, với những ai làmhoạt động với nhau, đồng bào trong nước, vô số, có sự nguy hiểm với tất cảchúng sinh phải chịu tổn hại từ chính một người.

Nếucon người thực hành từ bi và biểu hiện từ bi thế thì sẽ không có hành động,không có hành động tổn hại xãy ra. Thếnên, hành động tổn hại đi đến chấm dứt nếu có từ bi trong tâm thức con người. Do vậy, bắt đầu từ gia đình, bắt đầu từ cánhân với những người sống với nhau trong đời sống hằng ngày, bắt đầu từ đấy, tấtcả mọi người trong xứ sở ấy, rồi thì tất cả mọi người trên thế giới, tất cảchúng sinh sẽ không phải chịu tồn hại từ chính chúng ta. Vì thế, tồn hại người ta không phải chịu từquý vị thì đấy là hòa bình, là hòa bình mà người ta đón nhận từ quý vị. Do vậy, tất cả hòa bình đấy mà họ đón nhận,là sự vắng mặt của tổn hại, tất cả sự hòa bình mà họ tiếp nhận là tùy thuộctrên quý vị.

Rồithì, điều thứ hai, khi con người có từ bi trong tâm thức mình, thế nên trên tấtcả, bên cạnh không vung vãi tổn hai, con người cố gắng để làm lợi ích cho nhữngngười khác, những chúng sinh khác. Vì thếcon người cố gắng để làm lợi ích bắt đầu từ gia đình, những người gần gũi nhất,từ đấy, đến tất cả chúng sinh còn lại, con người cố gắng làm lợi ích cho tất cả. Có hai thứ, nếu con người thực hành từ bi, đầutiên từ gia đình, tất cả mọi người còn lại, họ không phải chịu tổn hại, đấy làđiều đầu tiên. Đấy là một nền hòabình. Điều thứ hai, với từ bi, quý vị cốgắng làm lợi ích bắt đều từ những người gần gũi nhất, cũng như đến tất cả chúngsinh. Và thế là thêm một nền hòa bình, hạnhphúc khác nữa, mà con người đang làm nên. Do thế, bây giờ tất cả chúng sinh hạnh phúc, hòa bình mà họ đón nhận từquý vị là tuỳ thuộc trên quý vị. Vì vậynó hoàn toàn trong tay quý vị, cho dù quý vị muốn làm nên hạnh phúc đến mọi người,cho dù quý vị muốn ban tặng hòa bình đến mọi người hay không; hay tồn hại; chodù ban tặng hòa bình hay vung vãi khổ đau. Thế cho nên tất cả mọi người bắt đầu từ những người gần gũi nhất, vì vậynó hoàn toàn nằm trong tay con người. Dovậy, nếu con người thực hành từ bi rồi thì mọi người sẽ đón nhận hòa bình; nếucon người không thực hành từ bi, mọi người sẽ có tổn hại.

Dothế, bây giờ mỗi chúng ta ở đây có trách nhiệm hoàn toàn cho niểm hạnh phúc củatất cả chúng sinh. Mỗi chúng ta ở đây có trách nhiệm cho mỗi cá nhân ở đâytrong tòa nhà này, vì vậy hãy bắt đầu từ gia đình, có bao nhiêu người trong giađình, một người cho đến mười người, một người có trách nhiệm hoàn toàn cho sự hạnhphúc, hòa bình của họ, ngày này sang ngày no trong đời sống, và rồi thì có baonhiêu người trong thành phố, trong loài người, không phải loài người, có baonhiêu trong xứ sở, tự mỗi người có trách nhiệm hoàn toàn đến hạnh phúc của họ. Rồi thì giống như thế này, tất cả mọi người,tất cả chúng sinh trên trái đất này, mỗi một chúng sinh có trách nhiệm hoàntoàn đến việc đem hạnh phúc đến cho họ, để đạt đến hạnh phúc cho tất cả họ.

Bâygiờ không chỉ thế, không chỉ thế giới này, một chúng sinh có trách nhiệm hoàntoàn đến toàn thể chúng sinh, một người có trách nhiệm hoàn toàn để làm nên hạnhphúc, để đạt đến hạnh phúc cho tất cả chúng sinh, một chúng sinh có trách nhiệmhoàn toàn đến việc giải thoát mọi người khỏi tất cả những rắc rối để đạt đếnhòa bình, tạo dựng hạnh phúc.

Vìthế, trước nhất, trước khi nói về việc sống một đời sống như thế nào, đây là nềntảng, đây là căn bản, đây là cảm giác trách nhiệm, trách nhiệm phổ quát toàn cầulà nền tảng nhằm để thụ hưởng đời sống, nhằm để làm lợi ích để sống trong đờinhư thế nào, nhằm để hưởng thụ cuộc sống, nhằm để tìm sự toại nguyện trong đờisống. Làm thế nào để chúng ta sống trongcuộc sống, hành hoạt trong đời sống, nhằm để không trở thành những nguyên nhâncho rắc rối và để trở thành nguyên nhân của hạnh phúc, và vì thế cung cách đểthụ hưởng cuộc đời, cảm giác trách nhiệmphổ quát toàn cầu là nền tảng, là căn bản, giống như trái đất. Vì thế, nếu có trái đất, nếu có mặt đất,trái đất, rồi thì quý vị mới có thể làm nên những cánh đồng, núi non, hay nhữngđường hầm; như có nhiều đường hầm ở phương Tây, vì nó là một phần của sự thíchthú, vì cũng nhàm chán mãi nếu cứ phải lái xe mãi bên ngoài, vì thể đôi khi láixe qua non, bằng cách nào đấy, cũng có niềm vui nào đấy; xây dựng nhà cửa, nhà máy, hay bất cứ gì chúng ta có thểlàm. Vì vậy giống như thế, trách nhiệmphổ quát toàn cầu là quan trọng nhất, cho hòa bình nó là điều trước tiên đểnghiên cứu học hỏi và để cảm nhận, để chuyển hóa tâm thức trong điều ấy [tráchnhiệm phổ quát]. Thế nên, để mục thiềnquán này là cực kỳ quan trọng, để mục thiền quán này mà tôi vừa diễn tả, đây làđiều thực tế, vì thế suy nghĩ trong cách này, là nói thực tế.

Thếnên vấn đề kia, điều quan trọng ngay cả bây giờ là để cảm nhận về trách nhiệmphổ quát, rằng con người trách nhiệm thế nào để giải thoát mọi người từ cánhân, con vật hay con người gần nhất, bất cứ ai là chúng sinh gần nhất, từ đấy,rồi thì đến tất cả mọi người, để cảm nhận họ từ tất cả những rắc rối, từ nhữngtổn hại, rồi thì, tạo nên hòa bình, hạnh phúc. Tất cả chúng sinh với hòa bình, hạnh phúc này là những gì mà họ tiếp nhậntừ quý vị, nó tùy thuộc trên quý vị, tùy thuộc trên chính mỗi con người, và đấylà việc mỗi người trách nhiệm như thế nào.

Vìthế trong ngày qua ngày trong đời sống của chúng ta, tùy thuộc trên việc ngườikhác nghĩ về quý vị như thế nào, người khác nhìn vào quý vị như thế nào, ngườikhác nói về quý vị như thế nào, người nhìn vào quý vị như thế nào, nói về quý vị,người khác nghĩ về quý vị như thế nào, vì thế nếu người khác nhìn vào quý vị vớitừ ái, với bi mẫn, với yêu thương, làm chính người ấy cảm thấy hạnh phúc. Nếungười khác nhìn vào quý vị mà không có từ bi, với vị kỷ, chỉ với tư tưởng ngãchấp, với tâm tư chấp thủ, nghĩ chỉ về vấn đề của bà ấy, chỉ vấn để của ông ấy,không có gì khác, hạnh phúc của chính mình, không có gì khác hơn thế, hay sân hận,kiêu căng, thế nên khi thái độ của người khác đối với quý vị như thế nà, nó làmcho chính mình khó chịu, bất an. Và rồithì khi người ta đối xử với quý vị một cách tôn trọng, nó làm mình hạnhphúc. Khi người ta nhìn vào quý vị, cảmơn hay với tác động, với bi mẫn, từ ái, làm người ta vui vẻ. Vì thế với tâm tư yêu thương khi người ta mĩmcười đến mình, làm cho mình hạnh phúc. Tuynhiên, niềm hạnh phúc của riêng mình tùy thuộc trên, niềm hạnh phúc hằng ngày củachúng ta tùy thuộc tren những người chung quan mình, những chúng sinh chungquanh mình, tùy thuộc trên thái độ của họ, họ hành động như thế nào, họ tỏ tháiđộ như thế nào đối với quý vị. Do thế,niềm hạnh phúc của mình tùy thuộc với họ.

Nàobây giờ cũng giống hệt như thế, trong đời sống hằng ngày của chúng ta, nhữngngười, và thú vật chung quanh chúng ta, những người chung quanh chúng ta, niềmhạnh phúc của họ tùy thuộc trên chúng ta, chúng ta nghĩ thế nào về họ, cho dùchúng ta nhìn vào họ với bi mấn hay không, với từ ái hay không, cho dù chúng tacó quan tâm hay không, chúng ta nói thế nào, chúng ta hành động thế nào vớithân thể, tùy thuộc vào những điều ấy, những người chung quanh chúng ta, trongvăn phòng, trong gia đình, bất cứ nơi đâu, tùy thuộc trên điều ấy, tùy thuộctrên thái độ cư xử của chúng ta như thế nào, chúng ta nghĩ về họ như thế nào,nhìn vào họ như thế nào, điều ấy làm chohọ hạnh phúc hay không bất an. Vì vậy, mộtlần nữa từ kinh nghiệm ngày này sang ngày nọ hay nhận thức, qua sự nhận thứcnày trong đời sống hằng ngày của chúng ta, người khác tác động thế nào đếnchúng ta, đem đến niềm vui hay phiền toái, thế rồi chúng ta tác động trên họnhư thế nào, những người chung quanhchúng ta, ngay cả thú vật, do thế cũng vì lý do này, điều này là một lý do khácmà chúng ta có trách nhiệm đối với những chúng sinh khác, niềm hạnh phúc củachúng sinh khác.

Vìthế, người nào có nhiều từ ái và bi mẫn, người ấy, như thế có trái tim hay lònghảo tâm càng nhiều, sẽ có nhiều hạnh phúc hơn trong đời sống. Người nào ít làm tổn hại đến những chúng sinhkhác, sẽ có ít phiền não đến người khác, ít tổn hại đến người khác, ít tổn hạimà người ấy đem đến cho những chúng sinh khác; và ít tội lỗi thì có nhiều từ bihơn, lợi ích cho người khác nhiều hơn, nhiều niểm vui hơn. Tuy thế, người nào quan tâm đối với ngườikhác, thì sẽ ít bị cô đơn hơn, ít căng thẳng hơn, ít những vấn đề này hơn. Từ bi mạnh hơn thì càng có nhiều có nhiềuquan tâ đối với những chúng sinh khác. Vì thế, đối với người như thế ấy, người có trái tim hiền lương, sẽ rất dễdàng tìm ra bạn bè. Bất cứ nơi nào ngườiấy sống, bất cứ nơi nào người ấy đi đến, mọi người sẽ trở thành bạn bè với ngườiấy, người hổ trợ. Ngay cả khi người ấy ởtại nhà, trong gia đình, mọi người ưa thích người ấy, mọi người cảm kích người ấy,mọi người vui thích bên cạnh người ấy. Giống như thế những người bên ngoài hay người bên trong, một cá nhân vớitrái tim nồng ấm, quan tâm đến người khác, sẽ có những làn sóng điện từ chânthành rung động, nguời khác cảm nhận, người ta vui vẻ để thấy người ấy bất cứ lúc nào ở bên ngoài, luônluôn muốn thấy người ấy, luôn luôn muốn giúp đở người ấy. Ngay cả người ấy không có những vấn đề rắc rối,nhưng người ta hỏi có muốn họ giúp đở gì không, người ta đến để hổ trợ ngay cảngười ấy không cần giúp đở.

Tuynhiên, có nhiều thành công trong sự thực hành tâm linh, có nhiều sự thành côngtrong ấy, bởi vì ít chướng ngại, hành giả tạo ít chướng ngại khi mà hành giả cótấm lòng thánh thiện cũng nhiều như thế, vì, hành giả tạo nên ít chướng ngạinên thành công hơn trong sự thực tập tâm linh, trong sự thực hành thiền quán vàcũng như ngay cả trong công việc của đời sống hằng ngày, có nhiều thànhcông. Do vậy chính đời sống thoãi mái vàngười ấy trở thành cội nguồn hạnh phúc cho những người khác.

Vìthế, người khác, người không có lòng từ bi, tâm thức vô cùng vị kỷ, ngã chấp vôcùng, do bởi tâm thức rất kém kiên nhẫn, rất bất toại,…ấy, tràn ngập bởi tâm thứctham dục, bất như ý, chỉ nghĩ về chính mình, chỉ tìm hạnh phúc cho chính mình, chỉ vì hạnh phúccho đời sống này, do thế, tuy thế, người ấy rồi tì sẽ không có sự hòa hiệptrong gia đình, không có sự hòa hiệp với những người bên ngoài, và ngay cả trởlại thành kẻ thù, cả gia đình trở thành kẻ thù, thế rồi cũng là vô số kẻ thù ởbên ngoài, trong văn phòng cũng có kẻ thù, bất kể nhà người ấy ở chốn nào, bấtcứ lúc nào, rất nhiều người trở thành kẻ thù. Vì thế rất nhiều vấn đề và cũng có nhiều rối rắm trong đời sống, rồi thìcô đơn hơn và căng thẳng hơn, tất cả những vấn đề này, ngay cả người ấy cầngiúp đở, người khác không muốn đụng tới. Ngay cả người ấy yêu cầu giúp đở, người khác không muốn giúp, người kháckhông muốn thấy. Thậm chí người ta mừngvui trong khi người ấy bệnh hoạn hay khi người ấy chết. Nếu điều gì bất hạnh xãy ra, người khác mừngvui, hơn là cầu nguyện cho sự thành công, cho sức khỏe, và v.v…

Vìthế nhu cầu về từ bi là quan trọng không thể tưởng không chỉ cho hạnh phúc chochính mình mà cho niềm hạnh phúc của gia đình, hạnh phúc của đồng bào trong mộtnước, hạnh phúc cho toàn thể chúng sinh, đặc biệt cho người khác, vô lượngchúng sinh, như thế, để phát sinh lòng từ bi trong tâm thức chính mình trởthành điều quan trọng nhất. Do vậy, ngaycả ngày nay, chúng ta thư giản tâm trí mình, không phải sợ hải rằng người này sẽgiết tôi hay rằng người kia sẽ hại tôi; không có sự nghi ngờ, không có sự sợ hảivà rằng chúng ta có thể giảm bớt sự căng thẳng với một tâm tư thoãi mái là vìchúng ta tin tưởng rằng người này không có một tâm hồn bất thiện để làm hạimình. Tin tưởng, tại sao chúng ta thưthái, tâm tư thoãi mái, đó là bởi vì sự tin tưởng của chúng ta, sự tin cậy rằngnhững người chung quanh chúng ta sẽ không hại chúng ta, sẽ không làm cho chúngta tổn hại. Do bời lòng tin. Nếu chúng ta không có sự tin tưởng ấy, thế rồichúng ta không thể thư thái, sống với nhiều sự sợ hãi. Vì thế bây giờ, vì sự bảo vệ những sự sốngkhác, điều rất quan trọng là chính mình phát sinh lòng từ bi và hạnh phúc của mộtngười đến từ những người khác. Tủy thuộctrên lòng rộng rãi, lòng hảo tâm. Bằngkhác đi đời sống mình ở trong nguy hiểm. Nếu tâm tư những người chung quanh thay đổi rồi thì trong một phút (búngngón tay), đấy là bạn, người kế tiếp, nếu tâm tư họ thay đổi, nếu không có từbi, nếu nó thay đổi, đời sống mình ở trong nguy hiểm trong một phút màthôi. Do vậy, giống như vậy, đời sốngmình tùy thuộc trên sự từ bi của người khác, vì vậy đời sống của người khác làphụ thuộc, cũng phụ thuộc trên sự bảo vệ của đời sống phụ thuộc trên mỗi cánhân như mình, trên sự từ bi của mình, mỗi cá nhân như mình.

Vìthế từ bi là cội nguồn hạnh phúc của mình, từ bi là nguồn cội hạnh phúc của tấtcả chúng sinh. Thế nên như tôi đã đề cậpphía trước, mình là một người, chính mình, nếu mình đã phát sinh lòng từbi thếthì mỗi chúng sinh khác sẽ không phải đón nhận tổn hại và họ tiếp nhận sự hổ trợ,vì thế nó là nguyên nhân hạnh phúc cho tất cả chúng sinh, không chỉ là tạm bợmà là hạnh phúc tối hậu. Thế rồi, nó hướngđến, nó mang, lòng từ bi của mình để mang đến mọi người để chấm dứt tất cả khổđau và nguyên nhân của hạnh phúc tối hậu, và sự giác ngộ tối thượng viênmãn. Do vậy, từ bi là cội nguồn hạnhphúc của chính mình, hạnh phúc của toàn thể chúng sinh. Thế nên, điều này trở thành điều quý giá nhất. Thế nên trong đời sống chúng ta nó điều đầutiên, từ bi là điều trước tiên mà chúng ta nên nghĩ đến. Trong tất cả mọi thứ mà chúng ta làm trong đờisống chúng ta, lòng từ bi, lòng vị tha, là điều thứ nhất mà chúng ta phải nhớkhi chúng ta thức dậy mỗi buồi sáng.

Bâygiờ giống như thế, khi chúng ta thức dậy vào buồi sáng, điều đầu tiên trong buổisáng, chúng ta nhớ ý nghĩa của đời sống của chúng ta là gì. Ý nghĩa của đời sống là để thiết lập hòa bìnhcho mỗi người, để giải thoát mọi người khỏi những rắc rối và nguyên nhân củachúng và để đạt đến hạnh phúc cho mỗi người, tạm thời, cũng như hạnh phúc tốithượng. Tốt nhất là hạnh phúc tối thượng,nếu chúng ta có thể nghĩ đến, vì thế điều trước tiên là hãy nhớ mục tiêu trongđời sống của mình, ý nghĩa của đời sống, và đây là ý nghĩa của đời sống.

Rồithì, phương pháp để làm điều này là bằng sự chuyển hóa tâm thức, cung cách đểlàm điều này là bằng việc thay đổi thái độ, bằng sự chuyển hóa tâm hồn, bằng việcphát sinh lòng từ bi. Cách để làm điềunày là bằng việc phát sinh lòng từ bi, bằng việc phát triển tất cả những phẩmchất tốt đẹp nội tại của tâm thức, tuệ trí và phương tiện. Tuệ trí để biết điều gì là đúng và sai, nhữnggì làm nên hạnh phúc, những gì tạo nên khổ đau, biết bản chất tự nhiên, bản chấtquy ước, bản chất tối hậu, phát triển tâm thức có nghĩa là tuệ trí và phương tiện, chẳng hạn như lòng từ bi v.v…

TuệUyển chuyển ngữ 26/10/2010

http://www.lamayeshe.com/index.php?sect=article&id=625&chid=1586

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
05/11/2017(Xem: 7819)
Hành Trình Về Con Đường Giáo Dục Của Phật Giáo, Nếu nói về việc học, việc tu của chư Tăng Ni Phật Giáo thì tự ngàn xưa Đức Phật đã là một bậc Thầy vĩ đại đảm trách làm một Hướng đạo sư cho mọi người quy về. Trên từ những vị xuất gia, dưới đến vua, quan và thứ dân, ai ai cũng một lòng quy ngưỡng về giáo lý thậm thâm vi diệu ấy. Mục đích chính của việc tu tập là thoát ly khỏi cảnh giới khổ đau nầy, để trở về với bản lai diện mục thanh tịnh, giải thoát của mỗi người. Đức Phật cũng đã từng nói rằng: “Ta chỉ là một Đạo Sư”, nghĩa là một kẻ dẫn đường. Kẻ dẫn đường ấy chính là Thầy của chúng ta và bất cứ ai trong đời nầy dẫn được ta đi vào Đời hay vào Đạo đều là Thầy của chúng ta cả.
30/10/2017(Xem: 11558)
Giữa tháng 9 năm 2017, chúng tôi đi Paris, nước Pháp, để thăm gia đình và bạn bè, đã 10 năm chưa có dịp gặp lại. Thi và tôi đã để ra 3 ngày đi thăm vợ chồng người bạn của Thi khi còn học ở trường Trung học Gia Long - Saigon, vào cuối thập niên 1950 và đầu thập niên 1960. Chị Hồng và anh Ngọc đang ở tại thành phố Oberhausen. Đây là thành phố nằm trong vùng kỹ nghệ sông Ruhr thuộc tiểu bang NordRhein- Westfalen, phía Tây-Bắc nước Đức.
30/10/2017(Xem: 10187)
Dưới đây là bài viết của Lạt-ma Denys tóm lược một số các bài thuyết giảng của chính tác giả tại ngôi chùa Tây Tạng Karma Ling, tọa lạc trong vùng núi Alpes trên đất Pháp. Bài viết nêu lên một sự hiểu biết mang một tầm quan trọng vô song trong Dharma/Đạo Pháp của Đức Phật, đó là khái niệm "Tương liên, tương tác và tương tạo" giữa tất cả mọi hiện tượng dù vô hình hay hữu hình, thuộc thế giới bên ngoài hay bên trong tâm thức một cá thể. Tiếng Pa-li gọi khái niệm này là Paticca-samuppada, tiếng Phạn là Pratitya-samutpada, tiền ngữ "pratitya" có nghĩa là "lệ thuộc vào" [một thứ gì khác], hậu ngữ "samutpada" có nghĩ là "hiện lên" hay "hình thành"..., Các ngôn ngữ Tây Phương gọi khái niệm này là: Interdependence, dependent origination, dependent arising, dependent co-production, conditioned co-production, conditioning co-production, v.v.; kinh sách Hán ngữ gọi là "Lý duyên khởi". Có thể tạm dịch sang tiếng Việt là "Nguyên lý tương liên, tương tác và tương tạo", tuy nhiên cũng có thể gọi vắn
27/10/2017(Xem: 10507)
Là người sống ở thế gian, có ai tránh khỏi một đôi lần gặp bất trắc, tai ương lớn hay nhỏ. Nhỏ như chuyện bất hoà khó chịu xảy ra liên tục với người xung quanh. Nhỏ như yêu thương người này ghét bỏ người kia một cách tự nhiên, hay người này cực khổ chăm sóc nuôi dưỡng người kia mà bị người kia càm ràm nặng nhẹ gây khó dễ hết chuyện này sang chuyện khác, hoặc chính bản thân mình đau ốm bệnh hoạn triền miên chạy chữa khắp nơi mà không dứt bệnh. Lớn như chuyện con cái trong nhà không nghe lời dạy dỗ của cha mẹ, ra ngoài xã hội quậy phá phạm luật chịu cảnh tù tội khiến kẻ làm cha làm mẹ chịu nhiều lo âu và đau khổ.
26/10/2017(Xem: 9979)
Tông Câu-xá ngày nay không còn, mặc dù trước kia, tông ấy đã có một thời hưng thịnh với rất nhiều người tu tập theo. Tuy nhiên, ảnh hưởng sâu sắc của tông này cho đến nay vẫn còn rất rõ rệt trong Phật giáo. Tên gọi Câu-xá của tông này vốn được phiên âm từ tiếng Phạn là Kośa, có nghĩa là “kho báu”. Đây cũng là tên gọi một bộ luận nổi tiếng của Bồ Tát Thế Thân. Tên tiếng Phạn của bộ luận này là Abhidharmakoa-stra, phiên âm là A-tỳ-đạt-ma Câu-xá luận, và là giáo lý căn bản của Câu-xá tông. Bồ Tát Thế Thân sinh năm 316 và mất năm 396, sống gần trọn thế kỷ 4. Ngài là người được y bát chân truyền, làm Tổ sư đời thứ 21 của Thiền tông Ấn Độ. Ngài là em ruột của Bồ Tát Vô Trước, người đã sáng lập ra Duy thức tông. Câu-xá tông là một tông thuộc Tiểu thừa, trong khi đó Duy thức tông là một tông Đại thừa. Ban đầu, ngài Thế Thân học theo giáo lý Tiểu thừa, thuộc Nhất thiết hữu bộ, là một trong 18 bộ phái Tiểu thừa đầu tiên của Ấn Độ đã phân chia sau khi Phật nhập diệt khoảng gần 200 năm. Ngà
23/10/2017(Xem: 29496)
Tin vui: Tế bào ung thư bị tiêu diệt trong 42 ngày bằng ly nước ép đã thành công ngoài mong đợi, cả thế giới đang mở tiệc để ăn mừng, Rudolf Breuss đã dành cả cuộc đời để tìm cách chữa bệnh ung thư và cuối cùng vị nhân sĩ người Áo này đã thành công.
23/10/2017(Xem: 102150)
Gần hai tuần qua chúng ta nghe tin tức phóng sự trên các hệ thống truyền thanh và truyền hình trên toàn quốc Hoa Kỳ về cảnh cháy rừng khủng khiếp ở vùng bắc San Francisco bang California. Theo báo cáo cách đây 4 ngày thì khoảng 250,000 km2 diện tích bị cháy (tương đương với diện tích tiểu bang New York). Nhà cửa bị cháy, 43 người chết, hơn 200 người mất tích, và gần 40,000 người phải di tản. Hiện nay đám cháy vẫn còn tiếp diễn nhưng ở một vài nơi cư dân di tản đã được phép trở về lại nhà của mình.
17/10/2017(Xem: 8698)
Văn hóa Phật giáo tại hội sách Frankfurt Book Fair lớn nhất thế giới 2017 Đây là lần đầu tiên 2 chúng tôi đi Đức và cũng là lần đầu tiên đến với hội sách lớn nhất thế giới Frankfurt Book Fair. Chúng tôi lại được Thầy của chúng tôi, TS Nguyễn Mạnh Hùng trực tiếp dẫn đi. Một tuần ở hội sách chúng tôi mệt lừ nhưng ai cũng hạnh phúc vì chúng tôi học được rất nhiều và hơn thế nữa những trải nghiệm từ nhiều góc độ làm chúng tôi trưởng thành hơn. Nhưng trong bài này, chúng tôi chỉ chia sẻ 1 góc rất nhỏ về văn hóa Phật giáo ở đây trong những ngày qua.
17/10/2017(Xem: 7971)
Niềm vui của việc gặp gở những người ta yêu, nổi buồn của việc mất mát người thân, sự phong phú của của những giấc mơ đầy sức sống, sự an bình của những bước chân qua khu vườn vào một ngày xuân, sự hoàn toàn an định trong một thể trạng thiền tập sâu xa – những thứ này và những thứ nọ giống như chúng cấu thành một thực tại kinh nghiệm của chúng ta về [tâm] thức. Bất chấp nội dung của bất cứ kinh nghiệm nào trong ấy là gì, thì không ai trong tâm nhạy cảm của họ có thể nghi ngờ về thực tại ấy.
15/10/2017(Xem: 11604)
Giới đàn là một trong những sinh hoạt đặc thù của Tăng-già, được quy định hết sức chặt chẽ trong Luật tạng. Tuy nhiên, ở một số địa phương, việc thực hiện giới đàn chưa được quan tâm một cách nghiêm túc cần thiết. Sau đây là một trong những hiện tượng như thế. Từ lá thư hoài nghi của một tân giới tử Tỳ-kheo-ni… Vào một buổi chiều tháng 12 gần cuối nămdương lịch, người viết tới thăm Hòa thượng Luật sư Thích Minh Thông tại Giới đàn viện Huệ Nghiêm. Vì là chỗ Thầy trò, cũng là để học hỏi và trao đổi giới luật với ngài nên chúng tôi thường xuyênlui tới mỗi khi có dịp. Lần này vào thăm ngài, bàn trà chưa kịp rót ra như mọi khi thì Hòa thượng đã vội đến bàn làm việc, lục tìm trong chồng thư từ ra một bức thư chuyển phát nhanh. Hòa thượng trở lại bàn trà và mở lá thư ra đọc cho người viết nghe nội dung bức thư ấy.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]