Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Cuộc tương phùng sau 40 năm của cha con cô gái không vận

27/04/201515:41(Xem: 7500)
Cuộc tương phùng sau 40 năm của cha con cô gái không vận

Cuộc tương phùng sau 40 năm của cha con cô gái không vận

'Như sắp về nước rồi', người cha tuổi ngoài 60 mừng vui nghẹn lời. Đạp xe giữa trưa nắng Sài Gòn, ông lựa tấm vải hoa để ghé tiệm may cho con gái chiếc áo dài.

Hàng chục năm thất lạc nhau, ông Phan Minh Triết ở quận 4, TP HCM, chưa bao giờ nguôi ý nghĩ rằng sẽ có ngày trùng phùng với cô con gái mà số phận đã đẩy đưa cô nằm trong số những đứa trẻ Babylift tháng 4 năm 1975 được người Mỹ di tản ra nước ngoài. Tricia Houston - tên cô ngày nay, 41 tuổi, đang sống ở Mỹ. Tên tiếng Việt của cô là Nguyễn Ngọc Như.

Những ngày tháng 4 của 40 năm trước, chiến dịch không vận của Mỹ đã mang đứa con đầu lòng, kết quả tình yêu của ông Triết và bà Nguyễn Thị An đi xa biền biệt cùng với khoảng 3.000 đứa trẻ mồ côi Việt Nam, đến nơi cách nửa vòng trái đất. Thời điểm chiến tranh ác liệt, dưới áp lực tổng động viên, ông Triết phải lánh đi làm ăn xa. Bà An ở lại Sài Gòn sinh con, gặp hoàn cảnh khốn cùng không thể lo cho con chu đáo nên đem gửi bé Như cho Hội Dục Anh. Đứa trẻ sau đó được người ta chuyển vào cô nhi viện trong nhà thờ Hàng Xanh - Gia Định, rồi bị di tản theo chiến dịch Babylift. 

Chiến tranh chấm dứt, ông Triết trở lại Sài Gòn, tìm đến Hội Dục Anh mong xin lại đứa con thì đã không thể gặp. Suốt những năm dài bặt tin con, ông Triết luôn mong nhớ và nuôi hy vọng tìm kiếm đứa con gái đáng thương. Hành trang ông mang theo để tìm con chẳng có gì ngoài tấm hình họa lại chân dung bà Nguyễn Thị An theo trí nhớ.

baby-1985-1429586218.jpg

Nguyễn Ngọc Như (Tricia Houston) được gia đình nuôi chụp lúc mới sang Mỹ.Ảnh gia đình cung cấp.

Chưa một ngày thôi nhung nhớ, ôm đứa con trai nhỏ hiện tại mà ông Triết chạnh lòng vì suốt mấy chục năm chưa một lần ôm đứa con gái thất lạc vào lòng để bày tỏ tình cảm thương yêu. Ông bảo: “Ôm được nó chắc nước mắt sẽ giàn giụa”. Nhiều năm ròng, hễ có cơ hội gặp gỡ người nước ngoài hay các tổ chức nước ngoài, ông Triết đều gửi gắm câu chuyện của mình với hy vọng mong manh tìm được manh mối. Nhiều người hỏi, tìm con đã mấy chục năm có lúc nào ông muốn bỏ cuộc. Nhưng với ông Triết: “Tôi sẽ dành cả cuộc đời để tìm con”.  

Một cơ duyên đến vào giữa năm 2011, ông Triết tham gia chương trình lấy mẫu thử ADN tìm thân nhân thất lạc. Đến cuối năm 2012, mẫu thử của ông đến được tổ chức Operation Reunite (Chiến dịch hội ngộ). Với sự giúp đỡ nhiệt tình của bà Trista Goldberg, Giám đốc Operation Reunite, gần 7 tháng sau, niềm hạnh phúc vỡ òa khi họ báo kết quả mẫu ADN của cô gái Tricia Houston hoàn toàn trùng khớp với ông Triết. Đó là khi cha con cách biệt 38 năm. Thật trùng hợp, lúc này Tricia đang đảm nhận chức thư ký của tổ chức thiện nguyện Operation Reunite nhằm giúp những đứa trẻ Babylift năm nào tìm lại nguồn cội bằng phương pháp thử ADN. Công việc của cô nhằm kết nối những đứa trẻ với quê hương và chính cô đã tìm lại được gốc gác, tình thân của mình.

Cô hiện là giáo viên tiểu học ở Mỹ, dạy cùng trường với người mẹ nuôi. Trong thư gửi cha lần đầu tiên hai người nhận ra nhau nhờ mẫu thử AND trùng khớp, Tricia viết: "38 năm qua con đã được nuôi dưỡng lớn lên trong đầy đủ tình thương. Tháng Giêng năm 1975, con đã được chuyển từ Hội Dục Anh sang nhà nuôi trẻ World Vision ở Gia Định. Ở đó con được chăm sóc kỹ lưỡng, khỏe mạnh hơn. Tháng 4/1975 con được gửi về Mỹ bằng máy bay trong chiến dịch di tản trẻ em Babylift”.

Mới đây lần đầu tiên Tricia trở về Việt Nam, cô giấu thời gian chuyến bay hạ cánh vì không muốn cha quá xúc động. Thế nhưng người cha vẫn lặng lẽ đến ngồi lặng ở một góc khuất của khu đón người thân trên sân bay Tân Sơn Nhất, mong được nhìn con từ xa xa. Từ lúc tìm được con, ông Triết tập tành học tiếng Anh để có thể giao tiếp với con gái. Đến lúc gặp con, niềm vui sướng trong ông nghẹn ngào, ông lúng túng không thể bày tỏ rõ ý nghĩ của mình. Tricia vẫn hiểu và cảm nhận tình cảm chân thành từ người cha mình qua những từ tiếng Anh chưa được chuẩn xác.

ngoc-nhu-2-1428380066-660x0.jpg

Chị Như về thăm cha và gia đình, mặc bộ đồ bà ba cha may cho. Ảnh gia đình cung cấp.

2 bộ áo dài, 2 bộ bà ba kèm khăn rằn quấn cổ là món quà nhỏ của người cha già muốn chăm chút cho đứa con gái 40 năm trời chưa một lần gặp gỡ. "Nhìn con ướm chiếc áo bà ba màu xanh lá, quàng chiếc khăn rằn caro đen, lòng tôi vui rộn ràng như tuổi già của mình bỗng chốc mà viên mãn", ông bố chia sẻ. Còn Tricia mang về album ảnh của mình với những khoảnh khắc từ lúc lọt lòng, vào tiểu học hay tốt nghiệp cấp 3 với chú thích được dịch ra tiếng Việt để gia đình có thể hiểu. Cô mong với những bức ảnh về các dấu mốc quan trọng trong đời, cha hiểu và có sự kết nối với mình hơn trong lần đầu gặp gỡ.

Trong một tuần Ngọc Như ở Việt Nam, hai cha con đã có dịp về thăm quê tổ ở An Giang và tên cô được điền vào gia phả của dòng họ. Điều này khiến Ngọc Như cảm thấy thân thiết, có sự kết nối hơn với quê hương. Cô cũng đang mày mò học tiếng Việt qua từ điển.

Khánh Ly

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
30/05/2014(Xem: 9808)
Báo Tuổi trẻ cách đây ít ngày có đăng câu chuyện về một người Mỹ có một cô con nuôi gốc Việt ở với ông từ hồi còn bé , nhưng cô ấy vẫn nói tiềng Việt nhu một người Việt Nam thuần túy . Điều tôi muốn nói đây không phải về người con nuôi gốc Việt , mà về ông cha nuôi người Mỹ . ông ta là thi sĩ và là giáo sư đại học , tên Bruce Weigl.
30/05/2014(Xem: 11063)
Tôi được gặp và quen thầy Pháp Bảo vào năm 1999 trong dịp đi lễ Vu Lan tại chùa Thuyền Lâm cùng với ba mẹ. Lúc đó thầy còn là chú và tôi hay gọi là chú Tấn. Sau thời gian dài vào tu học ở Sài Gòn, trong chuyến thầy ra Huế kỵ tổ ở chùa Thuyền Lâm, tôi mới gặp lại thầy Pháp Bảo. Trong câu chuyện hỏi thăm, lần đầu tiên tôi nghe thầy tâm sự về gia đình thầy. Trong lòng tôi bỗng dâng lên một nỗi xúc động đến kỳ lạ khi nghe câu chuyện về mẹ và anh chị em của thầy. Tôi thật sự rất khâm phục và tự hào về tình cảm thương yêu, hiếu kính của gia đình thầy.
28/05/2014(Xem: 8673)
Thật ra nếu không yêu thương thì làm sao sống được? Xã hội bây giờ có nhiều người tự tử, trong đó có rất nhiều người trẻ, đó là vì họ không có khả năng thương yêu. Thương yêu trước hết là thương yêu cuộc đời. Phải yêu cuộc đời thì mới sống được. Cuộc đời ở trong cơ thể mình, trong tim mình, ở xung quanh mình. Chán đời thì không sống được. Vì vậy chúng ta phải thực tập “yêu đời”. Sự sống là một cái gì rất quý giá.
27/05/2014(Xem: 7942)
Tôi tiễn tuần cũ với 2 sự kiện quan trọng: thứ 7 là buổi nói chuyện với mấy trăm bạn trẻ mới đi làm tại Trung tâm Hội nghị Quốc gia Mỹ Đình về chủ đề “Tư duy để thành công” và chủ nhật là chia sẻ với vài trăm phật tử tỉnh Hòa Bình về chủ đề “Giàu và nghèo”. Niềm vui thật giản đơn khi bằng cách này hay cách khác tôi đã chia sẻ những lời Phật dạy với bất cứ ai có thể. Đối với tôi, việc này cũng như ăn, cũng như cách mình nạp năng lượng, nhưng chỉ có khác là không ăn bằng miệng mà bằng não, bằng tâm. Đầu tuần tôi nghe tin nhạc sỹ Thuận Yến qua đời và đám tang diễn ra sáng thứ 3. Giật mình!
27/05/2014(Xem: 17436)
Chúng tôi xin trân trọng giới thiệu một số bài võ cổ truyền Bình Định tại võ đường Chùa Long Phước (xã Phước Thuận, huyện Tuy Phước) để các bạn tham khảo, nghiên cứu và học tập...
24/05/2014(Xem: 15479)
Đạo Phật là đạo giác ngộ. Giác ngộ là thấy tánh. Muốn thấy tánh thì tu thiền, như đức Thích Ca Mâu Ni do thiền dưới gốc cây Bồ Đề mà giác ngộ thành Phật. Cho nên, mục đích tối hậu của thiền Phật Giáo là thành Phật, là giác ngộ chân tánh. Vì vậy, Thiền Tông chỉ nói đến “kiến tánh thành Phật,” không nói gì khác.
22/05/2014(Xem: 7757)
Tôi đã tìm một người thầy thông thái và đạo hạnh xin chỉ bảo: -Vì sao những người lương thiện như con lại thường xuyên cảm thấy khổ, mà những người ác lại vẫn sống tốt như vậy
21/05/2014(Xem: 8790)
Tôi gặp anh trong lần đến thăm một người bạn ngày cuối tuần. Trông anh phúc hậu, nói chuyện có duyên với dọng nói ấm áp, dễ nghe. Mỗi người chúng tôi kể những câu chuyện của mình, trao đổi về phương pháp và kinh nghiệm tu tập. Anh cũng vậy. Tôi giật mình khi anh nói về gia đình anh. Hóa ra trước mặt tôi là người đàn ông của một gia đình công giáo nòi.
19/05/2014(Xem: 8448)
Rất nhiều người người nói “Tôi muốn được hạnh phúc nhưng lại không biết làm sao”. Họ không hề cảm thấy hạnh phúc hoặc nếu có thì chỉ thoáng thấy hạnh phúc nhưng rồi lại cảm thấy bất toại nguyện và cô đơn hoặc trải qua cảm giác trống vắng trong một thời gian rất lâu. Nguyên nhân ở đâu và cách thức để có hạnh phúc là gì. Liệu chăng có phải là tình yêu thương với tất cả những ai quanh mình, mọi chúng sinh trên thế gian này.
16/05/2014(Xem: 9116)
Tôi nhận được lời mời từ quý thầy huyện Phú Vang tỉnh Thừa Thiên Huế làm khách mời cho khóa tu “Hoa ưu đàm” thật bất ngờ. Nói thật rằng nếu mời tôi nói về quản trị doanh nghiệp hay kỹ năng lãnh đạo thì tôi nhận lời ngay chứ đây là khóa tu có đến hai ngàn Phật tử tham dự.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]