Happy Birthday Hòa Thượng, hôm nay là sinh nhật của Hòa Thượng, chính thức bước sang tuổi tám tám ? theo Facebook của Hòa Thượng thông báo như vậy, nên con viết đôi hàng kính vấn an sức khỏe Hòa Thượng, kính chúc Hòa Thượng sống lâu trăm tuổi, ít nhất vượt qua tuổi chín mươi, mấy hôm nay con bận việc lo đại hội kỳ 5 nhưng con vẫn ưu tư về tương lai của Phật Giáo sau khi nhận được email của Hòa Thượng nói về cục tôn giáo vận và kinh nghiệm tang thương của Hòa Thượng trong thời điểm trước và sau 1975, cũng may là Hòa Thượng nhanh chóng thoát khỏi nanh vuốt của A1, A2, Z28 nếu không thì Hòa Thượng đã là người của họ từ lâu rồi. Mặt khác con cũng lo lắng về lời dự tri thời chí của Hòa Thượng là vào khoảng tháng chín này Hòa Thượng sẽ ra đi, với một chuyến đi không về. Không biết lời dự báo thời tử của Hòa Thượng có ứng hợp hay không, ai cũng lo lắng, nhất là SC Thể Viên, vì dạo này pháp thể của Hòa Thượng luôn khiếm an... cuối xin Hòa Thượng vì đại chúng mà gìn giữ sức khỏe để qua khỏi tháng chín này, xin Hòa Thượng cố gắng ăn uống trở lại chứ đừng ăn cơm khoai lang tím nữa, vì SC Thể Viên e là cách ăn uống này không đủ dinh dưỡng bạch Hòa Thượng.
Bất giác con nhớ đến lời than của Vua Trần Thái Tông về thân phận nhỏ bé của thân người trong vòng sinh tử luân hồi này:
Vĩnh vi lãng đãng phong trần khách Nhựt viễn gia hương vạn lý trình.
Một lần nữa con kính chúc Hòa Thượng một sinh nhật pháp thân thanh tịnh, pháp lạc vô biên và pháp duyên vô ngại .
Con được biết - không chắc đúng không - hôm nay 28-4, là ngày Sinh Nhật Sư Phụ tròn 88 tuổi nên con viết vội đôi dòng kính chúc Sư Phụ luôn Phước Thọ tăng long, bách niên thọ thế để hàng đại chúng Bảo Vương của chúng con nói riêng và Giáo hội nói chung luôn có được bóng mát chỡ che tinh thần và trí tuệ của một trong số rất ít còn lại hàng đại lão hòa thượng của PGVN. Riêng con vẫn còn đó một đại tự điển sống về Phật học tinh hoa cũng như về lịch sữ Việt Nam thời cận đại.
Như một giấc mơ ! Thoáng đó mà đã có hơn 35 năm từ ngày con bắt gặp hình bóng Sư Phụ đang châm cứu, bốc thuốc cho người dân nghèo trong căn phòng nhỏ nằm khuất phía sau hòn non bộ, có suối nước chảy róc rách xuống hồ nước nhỏ một góc bên trái mặt tiền của chùa Quan Thế Âm trên đường Thích Quảng Đức, Phú Nhuận; nơi thầy Thông Bửu đang trụ trì. Nơi mà con mỗi cuối tuần đều đến đó để học Pháp, tụng kinh Pháp Hoa và có lúc thọ Bát Quan Trai Giới. (Hình như thời gian đó, có lần con cũng đã gặp thầy Tâm Phương, còn rất trẻ, ở chùa Pháp Vân gần đó; còn thầy Bổn Điền là tăng chúng ở Quan Thế Âm).
Tuy nhìn thấy Sư Phụ lăng xăng lo hộ đạo giúp đời nhưng con vì không có nhu cầu nên chưa một lần vấn an Sư Phụ; cho mãi đến đầu năm 1983 khi mới đặt chân đến Melbourne con mới có duyên gặp lại Sư Phụ khi ngôi nhà con thuê ở lại gần sát ngôi chùa Quan Âm nơi Sư Phụ thành lập. Đúng là 'hữu duyên thiên lý năng tương ngộ'.
Rồi cộng tác với GH trong vai trò Trưởng ban Xã hội, làm việc với Bộ Di Trú lo bảo lãnh và bảo trợ đồng hương từ các trại tỵ nạn Đông Nam Á sang và giúp họ ổn định cuộc sống trong giai đoạn đầu mới đến Úc, cho đến khi con nghỉ không làm nữa mà nguyên nhân là từ tính bè phái của Hòa thượng PH vì nghĩ rằng con là người 'thân tín' tai mắt của thầy QB nên đã gạt con ra khỏi GH trong lần tuyên bố thành phần ban trị sự mới (những năm sau 75 mỗi sáng thứ Bảy đến nghe giảng pháp tại Ấn Quang mà gặp TT Tắc Phước giảng là con thường lãng đi kiếm chùa khác nghe vì Thầy giảng nghe buồn ngủ lắm :-) Thời gian đó ở Ấn Quang, người con 'mê' nhất là TT Thuyền Ấn giảng về Duy Thức Học).
Chán nãn với GH nên từ đó con đã không sinh hoạt cộng tác tới lui với bất cứ chùa nào nữa, ngoại trừ thỉnh thoảng hay nhân dịp lễ Tết con đến Essendon viếng thăm, hàn huyên và 'lì-xì' cho SP. Mãi về sau này khi SP thiên di về Delahay và thấy SP tuổi già sức yếu mà một mình phải lo xây dựng ngôi chùa và ngày đêm thui thủi một mình phải tự lo cơm nước, con thấy 'thương quá' nên đã ... quay về chùa sinh hoạt với SP.
Con rất vui mừng và an tâm kể từ khi sư cô Thể Viên được sang định cư và cùng bắt tay phụ giúp SP trong mọi sinh hoạt của chùa. Vậy là SP không còn phải 'tự lực mưu sinh' trong nhà bếp nữa :-) Và con cũng rất vui khi biết sự tiến triển trong việc xây dựng ngôi chùa Bảo Vương ngày càng tốt đẹp và hoàn thiện hơn với kiến trúc thực sự là một ngôi chùa, dù nhỏ bé và khiêm tốn. Con chỉ tiếc một điều là vì hoàn cảnh con phải sống nơi phương xa nên đã không trực tiếp đóng góp gì được vào việc kiến thiến ngôi Bảo Vương Tự; nhưng con cũng cố gắng đóng góp tài chánh bằng việc tổ chức du lịch sang Dubai cho đại chúng BV, nhưng cũng rất tiếc không được sự thuận ý của SP.
Con tuy sống phương xa, không được gần gủi và thăm viếng SP hàng tuần để nghe Pháp, tụng kinh nhưng con vẫn luôn nhớ đến SP vì cuộc đời con hiện nay trong gia đình đã không còn bậc trưởng thượng nào nữa, cha mẹ hai bên đều quá vãng, nên SP như người 'cha già' mà con hiện có. Rồi nhiều lúc con chợt nghĩ nếu ngày nào đó mà SP viên tịch bỏ đại chúng về tây phương trong thời gian con không được nghỉ để về thăm viếng, nhìn 'dung nhan' Ngài lần cuối và thọ tang thì chắc lòng con sẽ rất buồn và ray rức vô cùng. Con nhớ một năm trước khi nhạc mẫu con lìa đời, lúc ghé về SG thăm khi bà bị bệnh, con đã nói: "Má muốn gì thì cũng chờ con đến tháng 7 nghe, vì con được nghỉ hè mới có thể về lo hậu sự cho Má được". Thế là đúng tháng 7 năm sau, Bà đi.
Năm rồi, khi nhạc phụ con lần đầu tiên sang Úc thăm con cháu; con cũng đã nói: "Nếu Ba có trăm tuổi đi theo Má thì cũng cố gắng đi trong thời gian con được nghỉ để con về lo hậu sự cho Ba"; và Ông cũng đã ra đi trong thời gian con được nghỉ mà bay về VN lo tang sự cho Ông được viên mãn. Điều ước mong bây giờ còn lại của con với SP cũng là như vậy. Nếu không được vậy thì chắc ở nơi này con sẽ rất buồn và sẽ khóc vì không được hiện diện bên SP trong giờ phút lâm chung.
Hôm nay ngày SN, ngày vui của SP mà con lại nói chuyện 'linh tinh' vớ vẩn quá; nhưng cha mẹ già như đèn treo trước gió, thấy sáng sáng tỏ tỏ chập chờn đó nhưng không biết sẽ vụt tắt lúc nào. Sinh Lão Bệnh Tử, cái vòng tuần hoàn không ai tránh khỏi. Buổi sáng nay trước khi đi làm, con đã thắp hương trên bàn thờ Phật và khấn vái: "Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật (3 lần); Nam Mô A Di Đà Phật (3 lần); Nam Mô Đại Từ Đại Bi Cứu Khổ Cứu Nạn Linh Cảm Ứng Quan Thế Âm Bồ Tát (3 lần). Nguyện cầu Chư Phật Mười Phương, Chư Vị Bồ Tát, Chư Long Thần Hộ Pháp, Chư Vị Hiền Thánh Tăng độ hộ cho Sư Phụ của con là Hòa Thượng Thích Huyền Tôn, năm nay 88 tuổi được Phước Thọ tăng long, bách niên thọ thế để Ngài hoàn thành tâm nguyện xây dựng ngôi Bảo Vương Tự được thành tựu viên mãn và tiếp tục hoằng Pháp độ sanh cứu đời".
Nếu SP còn khỏe con kính thỉnh SP sang đây ở chơi với con vài tuần lễ, biệt thự con ở sát ngay bãi biển, khí hậu trong lành, gió mát trăng trong, rất hữu tình thi vị. Con nghĩ sẽ rất tốt cho sức khỏe SP để an hưởng tuổi già. Con rất mong được tiếp đón SP. Nếu SP đồng ý thì cho con biết con sẽ book vé máy bay ngay cho SP.
Cuối tháng rồi được nghỉ 2 tuần lễ con đã bay sang Ấn độ (chỉ có 3 giờ bay) và book tour đi riêng với tài xế viếng thăm các Phật tích và sông Hằng. Con có chụp nhiều hình lắm; để thư thả con sẽ gửi hình cho SP xem nhưng tạm thời trong thư này con gửi theo đây vài tấm hình thầy trò mình đã chụp chung hơn 2 năm trước, không biết SP có còn lưu giữ không?
Thư khá dài, và con phải vô trường bây giờ vì sắp có lớp. Cầu mong SP có một ngày sinh nhật thật nhiều an vui với vài đệ tử thân tín ở bên cạnh. Nếu hôm nay mà con ở Melbourne, chắc chắn tối nay con sẽ đưa SP và sư cô TV cũng như mời vài đạo hữu trong đại chúng BV đi ăn cơm trai ở Box-Hill, nơi mà một lần thầy trò mình đã đi ăn tối. Lần đó có gia đình anh Minh Đạo, Kim Tuyến ... và còn có Phương Thảo (vợ của Hồ Minh Sinh) giờ đã khuất bóng.
Nhân ngày sinh 90 của Thiền Sư Thích Nhất Hạnh, rất nhiều người Phật tử và không Phật tử đã làm nhiều việc tốt đẹp để cầu nguyện cho Thiền Sư thọ mạng dài lâu với bốn chúng đệ tử và mọi người thương mến Thiền Sư ( xin được thay từ Thiền Sư bằng Sư Ông cho thân mật). Tôi cũng xin được đóng góp một vài kỷ niệm với Sư Ông.
Tôi có người đệ tử, đi nước ngoài về tặng cho tôi một bức thư pháp có chữ Smile (mỉm cười) của Thiền Sư Nhất Hạnh. Chữ viết bằng bút lông , mực tàu trên giấy dó. Tôi rất trân quý bức thư pháp này, trong ngày luôn nhìn chữ Smile, để tập cười, tập nuôi dưỡng chánh niệm (bởi vì tôi cũng rất khó cười).
Thiền Sư Nhất Hạnh, tên thật là Nguyễn Xuân Bảo
Ở đời, mỗi người có một quan niệm về sống chết khác nhau. Có người nghĩ rằng, mình sống làm người, sau khi chết cũng sẽ làm người ở một cõi nào đó, và nếu là đàn ông sẽ tiếp tục làm đàn ông, phụ nữ tiếp tục làm phụ nữ v.v... Nhưng cũng có trường hợp không tin là chết sẽ có đời sau, họ tin chết là hết.
Thiền định dựa vào hơi thở là một kỹ thuật luyện tập giúp người hành thiền phát huy một sự chú tâm cao độ mang lại sự tĩnh lặng và thăng bằng cho tâm thức giúp mình trở về với chính mình hầu tìm hiểu tâm thức và con người của chính mình. Kỹ thuật đặc biệt này được áp dụng trong phép thiền định thật căn bản của Phật giáo Theravada là Vipassana.
Mỗi lần đến với Frankfurt Book Fair, điều đầu tiên tôi nghĩ đến là kên kế hoạch thăm ngay 2 nhà xuất bản là Parallax và Wisdom. Hai nhà xuất bản này ở Mỹ nhưng chuyên xuất bản sách Phật giáo và họ rất yêu quý Thái Hà Books nói riêng và Việt Nam nói chung. Năm nay họ nằm ở hall 6, tầng 2 và dãy A 46. Tôi vui quá! Vui trong mỗi bước chân chánh niệm
Một thời, Thế Tôn trú tại Vesàli. Rồi Tôn giả Ananda đi đến đảnh lễ, bạch Thế Tôn:
Có ba loại cây hương này, bạch Thế Tôn, hương của chúng bay theo chiều gió.
Thế nào là ba? Cây hương rễ, cây hương lõi và cây hương hoa.
Này Ananda, có loại cây hương mà hương bay thuận gió, bay ngược gió và bay thuận lẫn ngược gió.
Hạnh phúc hay sự an lạc đích thực là nỗi khát vọng lớn lao, niềm mơ ước không bến bờ trong mỗi chúng ta. Dẫu cho đêm ngày trăn trở hằng mong có được, nhưng mấy ai trong chúng ta có trọn. Thỉnh thoảng, nó nhẹ nhàng lướt qua vẫy tay chào mời rồi lại vụt bay. Chưa đến mà đã làm cho tim ta choáng ngợp, nụ cười chưa kịp nở trọn trên môi thì đã vội ra đi. Chưa kịp ôm vào lòng thì đã nghìn trùng xa cách, khiến ta đêm nhớ ngày mong ray rức tiếc nuối khôn nguôi. Có lẽ, hạnh phúc nó long lanh lấp lánh nên nó mong manh dễ vỡ, ta hụt hơi đuổi bắt gọi thầm tên nhưng nó vẫn mãi ở tận đâu đâu.
Tình thương yêu là chìa khóa để chúng ta có thể làm bất cứ điều gì vì lợi ích chính đáng cho con em mình. Giáo dục Phật pháp cũng vậy, cần rất nhiều lòng thương yêu và thiện chí của các bậc phụ huynh, để không mệt mỏi, nản lòng trên chặng đường dài song hành cùng con em mình trong quá trình hoàn thiện nhân cách.
Ốm đau thông thường được xem như là một thứ gì đó mà sớm muộn tất cả chúng ta đều sẽ không sao tránh khỏi. Thế nhưng cũng có một thứ "bệnh" không hề làm phương hại đến cuộc sống thường nhật nên người ta không hề xem nó là một thứ bệnh. Trên khắp thế giới mọi người đều xem thứ "bệnh" ấy đơn giản chỉ là một thể dạng tự nhiên nơi mỗi con người. Tuy nhiên nếu suy xét cẩn thận thì người ta sẽ nhận thấy cái thân xác được xem là "bình thường" đó thật ra là đang đau ốm bởi vì các thành phần vật chất và tâm thần tạo ra nó suy thoái trong từng giây phút một, thế nhưng không mấy ai nghĩ đến điều đó mà thôi.
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường, nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.
May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland, Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below, may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma, the Land of Ultimate Bliss.
Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600 Website: http://www.quangduc.com
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.