Đức Tăng Thống Thứ Tư GHPGVNTN là Pháp Hữu LINH SƠN
Nhị vị canh cánh bên nhau suốt cả cuộc đời. Nhị vị cùng tòng học với Ngài BÍCH LIÊN ( Bình Định) rồi nhị vị dấn thân ĐEM ĐẠO VÀO ĐỜI , mỗi vị mỗi phong cách, mỗi vị một vị thế khác nhau, nhưng mỗi vị đều trung trinh lý tưởng : Coi việc phụng sự Phật pháp như là việc Nhà ( Hoằng Pháp vi gia vụ ) Nhị vị trọn đời trung trinh “ Thượng cầu Phật Đạo, hạ hóa chúng sanh.
Khi Thầy Tôi viên tịch, Đức Đệ Tứ TĂNG THỐNG Trưởng Lão Hòa Thượng Thượng HUYỀN hạ Quang, dù bị cấm cố tại một am thất nhỏ ở huyện Nghĩa Hành, nhưng Ngài quyết hiện diện tại TỪ QUANG TỊNH TỰ, từ đầu chí cuối, Ngài quan chiêm chu đáo tất cả nghi diên môn sinh tứ chúng cúng dường một DANH TĂNG CAO ĐỨC xứ sở ẤN TRÀ. Lời cảm niệm duy nhất trước Kim quan Trưởng Lão Thượng GIẢI hạ AN, Ngài Huyền Quang nói : “Nơi một Thánh Tăng nằm xuống thì nơi đó sẽ trở thành LINH ĐỊA, THÁNH ĐỊA”. Lời Ngài tiên cảm đã trở thành hiện thực... Sau hơn 20 năm đức Trưởng Lão NHƯ BÌNH- HUYỀN TỊNH quẩy dép về Tây,ngày nay lễ Húy nhật 20 tháng Giêng hàng năm đã trở thành ngày LỄ HỘI..
Chư Tôn Đức Tăng Ni, quý nam nữ tín đồ lão ấu PG Quảng Ngãi, cứ đến ngày ấy đều cung kính vân tập về chùa TỪ QUANG, phụng cúng, lễ bái, tưởng niệm giác linh đức Trưởng Lão Khai sơn TỪ QUANG ĐƯỜNG THƯỢNG.
Bài Văn cúng nầy là của Đức Ngài HUYỀN QUANG riêng soạn cho THẦY
TÔI. Tôi xin phép coi đây là một tác phẩm VĂN HỌC TÂM LINH, mà tôi có diễm phúc sở hữu... Nay xin mạn phép công bố để bảo lưu, để quảng bá...Giá
Trị tác phẩm tâm linh duy nhất, do đó,thiết tưởng cần thiết công bố để đại chúng, công chúng, quần chúng.... cùng chung lòng trợ giúp chúng tôi bảo lưu quảng truyền tác phẩm nầy . Trân trọng cung hiến.
Nam mô Hoan hỷ tạng Bồ Tát ma ha tát.
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT
Kính bạch Từ Quang khai sơn Bổn sư Hòa Thượng giác linh!
Chúng con cung kính nghĩ rằng:
Người, cùng Tổ ngộ lòng thiền
Trong cửa Thọ Sơn, vâng lời thọ ký
Và, vì Người khai Phật trí,
Ngoài thành Quảng Ngãi dựng nghiệp độ sanh!
Nhớ giác linh xưa:
Người là non nước tinh anh,
Trăng sao tú khí,
Tào Khê pháp thủy
Thiếu thất thiền đăng
Chơn truyền y bát đại Tăng
Chánh thống ấn tâm Trưởng lão
Thế gia trụ trì Tăng bảo
Thiên hạ nhàn tản Đạo Nhơn
Khi thiếu thời:
Người nhập đạo lúc tuổi đồng chơn
Và đăng đàn (thọ giới) khi năm niên tráng
Người trau dồi tuệ mạng,
Từ đó theo Thầy học đạo chuyên cần
Và trưởng dưỡng giới thân,
Tùng chúng tu tâm tinh tấn,
Vuông tròn bổn phận, phục dịch chúng Tăng
Đầy đủ khả năng, dắt diều Phật tử
Vì vậy, Người được thầy tổ truyền y bổ xứ,
Và tại quê nhà, Từ Quang trác tích trụ trì
Rồi từ đó, Người sống cuộc đời:
Một bát ba Y
Xuân thu du hóa,
Chín tuần mười hạ
Năm tháng tịnh tu
Vì vậy mà Người:
Có nhiều Tăng Ni bốn chúng tùng du,
Và không ít Phật tử mười phương tín ngưỡng.
Thật vậy, khi trưởng thành:
Người xứng ngôi tòng lâm trưởng thượng,
Và, đáng bậc Giáo hội Cao Tăng
Cũng giống dòng Minh Hải, Côn Bằng
Và con cháu Tổ đình, sư tượng,
Đường đường Tăng tướng,
Nghiễm nhiên mày mặc chủ nhân
Hạo hạo Pháp thân,
Tư tại oai nghi thọ giải.
Người, sống đời vị tha vô ngã
Tiếp chúng độ tăng,
Hạ hóa thượng hoằng.
Đãi nhân tiếp vật.
Nghĩa Bình giới đàn
Thập sư đệ nhất,
Quảng Ngãi bố tát,
Đại chúng vi tiên
Người từng nhập thất Bích Liên
Và đăng đường Vĩnh Khánh ( Bình Định )
Phương bào viên ảnh
Tích trượng cà sa,
Một bát nghìn nhà
Cô thân muôn dặm,
Lợi danh không đắm
Địa vị chẳng cầu
Chướng cạn tuệ sâu
Phươc sanh nghiệp diệt !
Hơn thế nữa :
Người ngộ lý : Hoa hồng trúc biếc
Người nhớ câu : Mây trắng hạc vàng.
Đạo nghiệp Người : dường đã gần hoàn,
Báo thân Người : Sao mà sớm mãn!
Và việc phải đến đã đến,
Thật vô khả nại hà !
Kính bạch giác linh Trưởng Lão TỪ QUANG !
Anh tử phải đâu thường, đoạn
Niết bàn há lại thật, quyền.
Biết đâu Người ;
Phật quốc hóa duyên,
Ta bà ứng cúng.
Nên chi Người :
Đông Độ treo bình tứ chúng,
Tây Thiên quảy dép theo thầy.
Than ôi ! Xe gió đường mây,
Tìm đâu cánh hạc?
Tràng phan lầu các
Thấy đâu chân trời ?
Núi Ấn tiếc thấy hoa rơi,
Sông Trà thương nghe nước chảy,
Hiện, tàng then máy
Còn mất mơ màng
Người ở đâu trong thế giới ba ngàn,
Người là ai trong chúng sanh vô lượng?
Và chắc Hòa Thượng cũng đã biết ;
Pháp thân phi tướng,
Vốn không sống, chết, bịnh , già,
Chánh nhăn vô hà,
Nào có ngã, nhân, chân, giả.
Pháp ngữ :
Vì vậy mà:
Ngỡ ngàng nghe Đạo Sanh hỏi đá
Ngạc nhiên thấy Phật Tổ cầm hoa,
Thế nhưng, tùy duyên du hóa ta bà
Nhưng rồi,thuận xả thu quang Phật quốc.
Ôi ! Thôi thôi!
Người xa rời Thích tộc, từ giã thiền gia
Thỏ lặn ác tà, sao dời vật đổi
Biết bao băn khoăn bối rối !
Chi xiết mất mát tiếc thương!
Giờ thì chúng con biết làm gì đây !?
Chỉ biết báo hiếu bằng nén tâm hương,
Thù ân với lòng cầu nguyện,
Mộc mạc lễ văn cung tiến
Linh thiêng từ mẫn xin nghe :
Nam mô TỪ QUANG khai sơn bổn sư, nối dòng pháp Lâm Tế
Đời thứ 41, húy Thượng NHƯ, hạ BÌNH, hiệu GIẢI AN, tự HUYỀN TỊNH
Đại lão Hòa Thượng giác linh tác đại chứng minh !
Phục nguyện :
Khinh an một mảnh di hình
Sen trắng nghìn thu an nghỉ
Giải thoát sáu đường hệ lụy
Đài vàng muôn thuờ tiêu dao.
Chỉ tiếc rằng :
Từ đây khó tìm dáng dấp âm hao
Mà chỉ thấy mộng mơ vọng tưởng,
Hương xông phương trượng
Trăng rọi trường tòng,
Thấy bóng chạnh lòng
Nghe hương xót dạ !
Kính bạch Hòa Thượng Giác linh !
Cũng từ đây:
Kinh song vắng câu “giá cá”
Thiền thất im tiếng “thậm ma”
Ai trì Diệu Pháp Liên Hoa ?
Ai tụng Ma Ha Bát Nhã ?
Nhưng, Người dù ở hay đi, chúng con mong :
Người gia hộ cho chúng con :
Giữ gìn cơ cao nghiệp cả,
Kế thừa Tổ pháp tâm truyền,
Nghĩa huyền Lâm tế miên diên,
Yên Tử TRÚC Lâm phat triển,
Đến đây, hiếu lễ cử hành
Lưu luyến lòng càng xúc động
Âm nhạc mấy lần trầm bổng
Trống chuông ba hội ngắn dài\
Song lâm đưa Phật mọt mai
Chích lý, tiễn thầy muôn thuở.
Người đi kẻ ở
Quê cũ cõi xa ...
Niết bàn tịch diệt người qua,
Tổ quốc trần ai chúng ở
Mai chiều trông nhớ
Sớm tối lửa hương.
Công ơn trời biển khôn lường
Đền đáp tóc tơ nào kể
Chau mày rơi lệ
Rẽ bước phân kỳ,
Nại hà! Trường đình ngại bước đưa đi
Bất dĩ ! Thiên cổ lỡ tay bái biệt !
Giờ nầy, hương hoa la liệt,
Phan cái huy hoàng
Nghi trượng nghiêm trang
Nguyện cầu thành kính
Tôn túc giáo đoàn họ Thích,
Tăng ni pháp phái nhà thiền,
Tất cả khế thủ linh tiền
Tất cả cúc cung tọa hạ
Ngậm ngùi từ tạ
Nay kính bái thỉnh.
Nam mô Nhất tâm phụng thỉnh ( Theo lòng long vị đã ghi đủ danh hiệu
Giáo phẩm của Trưởng lão Hòa Thượng )
Quảng Ngãi, ngày 20 tháng 02 năm 2005
Phật lịch 2548.
Gửi ý kiến của bạn