TÂM HỒN TA RỖNG RANG
CÙNG CÔ NÀNG ĐI KHẮP PHỐ PHÀNG
Thuở ấy Hòa Thượng đã làm thơ và thường đọc cho cả lớp nghe. Chư huynh đệ chúng con rất thích tâm hồn nghệ sĩ của Hòa Thượng, thơ văn đượm mùi tình cảm mộc mạc của người dân quê, nhưng tràn đầy sự giác ngộ giải thoát.
Tâm hồn ta rỗng rang
Cùng cô nàng đi khắp phố phang
(thơ của Hoà Thượng Thắng Hoan)
Không tu tập làm gì có được tâm rỗng rang? Cô nàng của Hòa Thượng không ai ngoài bản tâm thanh tịnh sẵn có, bởi vậy Hòa Thượng dạo chơi với cô nàng mà tâm luôn thanh tịnh!
Cuộc đời vô thường, đất nước đổi thay, Thầy trò xa cách, Hòa Thượng nghỉ dạy trường Trung Cấp, chúng con là chim non tự tìm tổ để an trú. Mỗi người mỗi phương, nhưng nhân duyên Thầy trò lại gặp nhau nơi đất khách quê người. Lần đầu tiên con lại gặp Hòa Thượng tại Hoa Kỳ vào năm 1992, năm ấy con đang trông coi Niệm Phật Đường Worcester, Massachusetts. Trong lúc Hòa Thượng hoằng pháp ở các tỉnh Đông Bắc Hoa Kỳ, nghe Phật tử nói có niệm Phật Đường trong thành phố, Hòa Thượng dạy chú Phật tử chở đến thăm. Gặp Hòa Thượng, con vui đến muốn khóc. Hòa Thượng an ủi con vì thấy con sống một mình trong căn gác do Phật tử thuê làm Niệm Phật Đường. Trong 15 phút thăm viếng, Hòa Thượng dạy con nhiều điều quý giá, nhưng con nhớ mãi một điều đã giúp con vững tâm làm Phật sự tại Hoa Kỳ.
Hòa Thượng dạy, “Đừng bỏ đồng bào mình nơi xứ lạ quê người. Phật tử không bỏ mình đâu, cố gắng tu tập và hành đạo đúng pháp, làm điểm tựa tâm linh cho Phật tử.” Con nhớ lại lời Phật dạy trong kinh, “Này các Tỷ-kheo, các Bà-la-môn, gia chủ rất có lợi ích cho các Thầy, chính họ đã sắp đặt y áo, đồ ăn khất thực, sàng tọa, dược phẩm trị bệnh cho các Thầy. Này các Tỷ-kheo, các Thầy cũng rất có lợi ích cho các người Bà-la-môn gia chủ, vì các Thầy thuyết pháp cho họ, pháp ấy sơ thiện, trung thiện, hậu thiện, có nghĩa, có văn, nói lên Phạm hạnh hoàn toàn viên mãn thanh tịnh…” (Tiểu Bộ Kinh, trang 199).
Kính bạch Hòa Thượng, lần thứ hai, con gặp Hòa Thượng trong mùa An cư tại Chùa Quan Âm, ở Montreal, Canada. Hòa Thượng dạy Duy Thức cho Tăng Ni. Một Thầy hỏi: “Bạch Hòa Thượng, tu theo Duy Thức, hành giả chuyển thức thành trí, thấy rõ chơn tâm, nhưng tại sao thể nhập chơn như khó quá? Hòa Thượng dạy:
“ Chơn như bất thủ tự tánh
Hốt sanh nhứt niệm vô minh.”
Dù con hiểu được một niệm sanh khởi là vô minh hiện, nhưng trong tiến trình tu tập, niệm niệm sanh diệt như dòng nước chảy xiết, thật khó để tâm rỗng rang như tâm của Hòa Thượng để cùng cô nàng dạo khắp đó đây.
An cư xong, mỗi người trở về trú xứ, con lại có nhân duyên gặp Hòa Thượng trên cùng chuyến bay về Mỹ. Hòa Thượng đổi chỗ ngồi để giải thích cho con hiểu nguyên nhân Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất thành lập.
Trước năm 1963, theo dụ số 10, Phật giáo chỉ là hiệp hội thôi. Như Hòa Thượng Trí Quang trình bày, Phật Giáo “y như các hội tiểu thương, Ái hữu, Văn hóa, Giải trí...gọi chung là “hiệp hội”. Rõ ràng, Dụ số 10 cho… Phật Giáo, chỉ là tín ngưỡng lặt vặt” (Trí Quang Tự Truyện). Vì là Hiệp hội nên Phật Giáo không được công nhận là tôn giáo chính thống của đất nước Việt Nam, trong khi 75% dân chúng Việt Nam theo Phật Giáo hoặc theo đạo Lương thờ cúng Ông Bà. Chính quyền từ chối cấp giấy phép hoạt động cho Hiệp hội tôn giáo, những nhân viên trong chính phủ có quyền kiểm soát Hiệp hội tôn giáo, và tài sản của Hiệp hội bị hạn chế. Chính vì Phật Giáo không được sinh hoạt tự do, quý Hòa Thượng đã tranh đấu thành lập Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam.
Hòa Thượng nói hăng say trên chuyến bay, con cố gắng lắng nghe nhưng chưa tiếp nhận được nhiều. Sau này, mỗi mùa An cư tại Hoa kỳ, Hòa Thượng thường đem hết tâm huyết để nhắc nhở, kêu gọi Tăng Ni hiểu rõ ý nghĩa của Giáo Hội và luôn nghĩ đến công ơn Quý Hòa Thượng tại quê nhà đã hy sinh tranh đấu, đưa Phật Giáo thành một Tôn Giáo chân chính của dân tộc Việt Nam, và quan trọng hơn hết là Tăng Ni cần phải duy trì Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, đừng để Giáo Hội bị phai mờ trong tâm Phật tử Việt Nam.
Kính bạch Hòa Thượng, công hạnh của Hòa Thượng đối với Phật Giáo Việt Nam, với Tăng Ni tại quê nhà và nơi hải ngoại vô cùng to lớn, chúng con mạo muội viết lên vài kỷ niệm nho nhỏ đáng nhớ trong tình Thầy trò. Kính mong Hòa Thượng hoan hỷ nhận tấm lòng quý kính
của con.
Nhân ngày sinh nhật của Hòa Thượng, chúng con thành tâm kính nguyện Hồng Ân Tam Bảo gia hộ Hòa Thượng pháp thể khinh an, phước thọ tăng long, làm cây đại thọ cho đệ tử chúng con được nương tựa và vươn lên.
Con thành kính đảnh lễ Hòa Thượng.
Thích Nữ Giới Châu
*Tham khảo tài liệu:
1/Tiểu Bộ Kinh, https://thuvienhoasen.org
2/Trí Quang Tự Truyện. https://quangduc.com/a34758/tri-quang-tu-truyen