Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Sư Bà Diệu Giác trong trái tim tôi

10/04/201311:06(Xem: 5512)
Sư Bà Diệu Giác trong trái tim tôi

SƯ BÀ DIỆU GIÁC TRONG TRÁI TIM TÔI

Giác Đạo DƯƠNG KINH THÀNH

Sáng sớm hôm nay , trời Sài gòn bổng se lạnh

Vụt dậy bàng hoàng ,tung cửa đón tin đau

Một giọng Huế hiền hòa ,một đời đạo hạnh thanh cao

Đã vĩnh viễn đi vào miền tịch diệt . 

Chuông điện thoại vang lên ,bổng dưng tôi có cảm giác không an khi hằng ngày vào giờ này ít khi có ai gọi .Từ bên kia đầu dây ,Đạo Hữu Tánh Thuần thông báo một tin buồn ; NI TRƯỞNG THÍCH NỮ BẢO NGUYỆT KHÔNG CÒN NỮA !Người đã thuận thế vô thường vào lúc bốn giờ sáng nay ! 

Tôi bàng hoàng đứng lặng một giây lâu rồi tiến đến thắp hương lên bàn thờ Phật .Chợt biết ánh mắt đã nhòe ,tôi cứ để mặc cho hai dòng lệ tuôn trào . 

Vậy là từ đây ,trên bước đường đời hãy còn nhiều gệp gềnh hiểm trở này ,tôi mất thêm một vị ân sư khả kính ,một hình mẫu đã gieo biết bao cãm hứng trong văn thơ nhạc họa của tôi trên bước đường phụng sự văn hóa văn nghệ Phật giáo ,về một vị Tỳ Kheo Ni ; màu y vàng giải thoát với áo hậu lam hiền màu khói hương .

Chạnh nhớ thuở xa xưa , đầu thập niên 70 của thế kỷ trước ,từ văn phòng Ban Đại Diện Phật Giáo Quận 9 ,anh em chúng tôi đạp xe đến chùa Diệu Giác thường xuyên mỗi khi truyền đạt thư mời ,nhất là với đoàn thể mới mẻ lúc đó ,ĐOÀN HỌC SINH PHẬT TỬ MỤC KIỀN LIÊN do tôi làm đoàn trưởng ,việc liên lạc gắn bó với Sư Bà còn mang nhiều dấu ấn đặc biệt hơn .Đó là những khi chuyện sinh hoạt lâm vào bế tắt hay vướng mắc những vấn đề với cảnh sát quận 9 thời bấy giờ ,do đoàn thể của anh em chúng tôi tích cực tham gia vào các cuộc vận động của Viện Hóa Đạo , Sư Bà luôn là người vỗ về ,an ủi chúng tôi như một người mẹ người chị khả ái trong mái nhà chung ánh đạo vàng . 

Đó là quảng thời gian tôi gần gủi Sư Bà nhiều nhất .Đôi khi rãnh rỗi còn đến phụ sửa sang bàn ghế cho Ký Nhi Viện Diệu Giác ,được Sư Bà và Ni sư Huệ Trí tiếp đãi nồng hậu .Khoái nhất là những lúc năn nĩ hai vị cho anh em chúng tôi xuống ruộng cùng chư Ni phía sau chùa để nhổ đọt môn – món chư Ni làm cho ăn không nơi nào tôi thấy lại ,rất ngon .Nói là phụ chứ chỉ toàn là “quậy “ thì có .Nhiều khi vui quá anh em chúng tôi đùa nghịch ,chư Ni không la rầy mà còn mắng yêu rằng “Răng mà vui dữ rứa ! Mấy con mệt chưa chừ lên bờ tề ?”.Khi lên bờ vào chùa ,Sư Bà vẫn cười nhỏ nhẹ ,xoay tròn bàn tay trên đầu tôi “Mi xứng đáng luôn là đứa cầm đầu “

Ngày đó , Chùa Diệu Giác ,dưới bóng cả đại từ của Sư Bà ,luôn là một ngôi chùa của Ni Bộ điển hình ,rất gương mẫu trong các hoạt động của Giáo Hội .Đất Thủ Thiêm nói chung và An Khánh nói riệng ,ngoài văn phòng Ban Đại Diện từng đón bước chân của Ôn Huyền Quang ,Ôn Già Lam và Ôn Từ Đàm (những khi đi thị sát tình hình treo cờ PG mừmg Phật Đản) ,thì chùa Diệu Giác chính là nơi duy nhất được chư Tôn lãnh đạo Giáo Hội về nghĩ và giảng pháp , nhiều nhất là Ôn Già Lam . 

Ngày đó chung quanh chùa là đồng không mông quạnh , lác đác vài ngôi nhà buồn tẻ nằm lẫn khuất sau các lùm cây .Xa xa kia là một bãi rác (lúc ấy gọi là “Sở Rác Mỹ”).Buồn lắm cái nhìn cõi trần đời như sáng đẹp lắm ánh sánh đạo hạnh . 

Sau năm 1975 .do hoàn cảnh chung ,tình hình sinh hoạt các đoàn thể thanh niên Phật giáo phấn lớn đầu đình trệ tê liệt .Doàn HSPT Mục Kiền Liên của anh em chúng tôi cũng không ngoại lệ ,nhưng đáng tự hào hơn là sinh hoạt cầm chừng mãi đến năm 1977.Trước khi chính thức ngừng sinh hoạt ,anh em chúng tôi còn tổ chức được một cuộc trại mang tên chính đoàn thể mình ,và cuộc trại đáng nhớ ,để đời nài được sự đùm bọc .che chở của chính Sư Bà và Ni Sư Huệ Trí là người trực tiếp hổ trợ anh em chúng tôi suốt ngày trại ấy . 

Khi đó chùa Diệu Giác thân yêu của anh em chúng tôi chưa xây mới ,tượng Quan Âm lộ thiên còn phải dựng tạm góc khuất bên trái chùa ,mặt tượng hướng ra phía cầu đen .Chính ngay dưới thềm chân tượng Quan Thế Âm này ,tất cả doàn sinh ,huynh trường tập hợp ,ngay hàng thẳng lối ,nghe Ni Sư Huệ Trí thay mặt Sư Bà truyền trao cho anh em chúng tôi nhựng lời đạo vị ,chan chứa một cõi an lành ,làm hành trang cho anh em chúng tôi cất bước đến tận ngày hôm nay . 

Về sau này ,trong công tác Phật sự ,nhiều lần gặp lại Sư Bà ,tôi chưa kịp đến vái chào thì Sư Bà đã nhanh hơn thốt lên “Ư ! Anh Thành đấy hả !”.Nhiều lúc không kềm được cảm xúc ,tôi nắm lấy tay Sư Bà như thửa còn trẻ nủng nỉu trên chùa .Khi tôi chột tỉnh thoáng chút bối rối thì Sư Bà nói “Có chi mô !Rứa con nhà Phật cả thôi Anh Thành hỉ ?”

Mới hơn một năm qua thôi ,Sư Bà thường xuyên lâm bệnh ,rất yếu .Nhưng khi nghe tin tôi đến thỉnh Sư Bà chủ trì lễ Hằng Thuận cho đứa cháu tại chùa Diệu Giác ,thì đích thân Sư Bà đã đứng ra lo liệu tất cả cho tôi .Một chi tiết đáng nhớ nhất là khi gia đình hai họ vân tập đủ đầy nơi chánh điện ,Sư Bà từ bên trong tăng phòng đi ra và đang chỉ chư Ni làm chi đó ,nhưng tiến sát gần tôi thì cũng chính Sư Bà thốt lên trước “Anh Thành nớ à”lảm tôi lúc ấy hết sức tự hào và cũng hết sức bàng hoàng cảm động . 

Gấn gủi và thân thương đến như vậy đấy !

Lám sao tôi không chan chứa ,tiếc nuối đây . 

Có thể nói ,những thành quả Phật sự tôi có được ngày hôm nay có sự un đúc tinh thần rất lớn từ nơi Sư Bà truyền trao .Tuồi thanh niên đầy hoa mộng ,tôi bước vào đời đã gặp được đạo ,gặp được bóng cả đại từ của Sư Bà ,gọt giũa dáng đứng cho một cái tên GIÁC ĐẠO DƯƠNG KINH THÀNH thêm sáng đẹp .Vậy nên tự thân tôi đã thấy được phước báu của mình nó to lớn biết ngần nào .

Giờ Sư Bà không còn nữa rồi để tôi nuôi cái ước nguyện rằng sẽ có một ngày nào đó ,con lại sẽ cùng quý chư Ni chùa Diệu Giác lội xuống ruộng ,để nhớ lại cảm giác chân bị dính bùn dơ ra sao và ghi nhớ mãi ra sao trên bước đường đời hảy còn rất dài phía trước .Để được Sư Bà “Thọ ký”một lần nữa rằng “Mi xứng đáng luôn là đứa cầm đầu”.

Ngưỡng bạch Giác Linh Ni Trưởng !

Con biết ! Khóc thương chỉ làm nhòe đi con đường tiến tu để giải thoát .Nhưng còn sống giữa cõi trần ,chung quanh nhiều sự thế nhiễu nhương .Một giọt nước mắt rơi để tưởng nhớ một thâm ân vẫn chưa đủ để thức tỉnh những tâm hồn còn lưu lạc .Vậy thì xin cho con – MỘT KẺ XỨNG ĐÁNG LÀ ĐỨA CẦM ĐẦU này được khóc ,để được nghe lại những thanh âm ngày xưa mà con chắc rằng khó có ai trong đời tu học như con có được .

Rồi sẽ bơ vơ ,mất mát thêm một nguồn cội thâm ân ,một chổ an dựa tinh thần không nhỏ mà tuổi thanh xuân của con ngày đó may mắn được thọ hưởng .

Thôi thì ngưỡng mong Giác Linh Ni Trưởng-vị Sư Bà Bảo Nguyệt thân yêu của con , cho con tiếp tục mang theo bên mình những tháng ngày lung linh sáng đẹp ấy ,để con có thể sống tốt hơn ,làm nhiều hơn nữa cho Đạo Pháp hôm nay và mai sau .

Con cúi đầu vọng bái !

----o0o---

Trình bày: Tịnh Tuệ

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
04/07/2010(Xem: 9520)
-Người đi tiên phong và nỗ lực không mệt mỏi cho sự nghiệp phát triển trí tuệ, từ bi và hòa bình- -Nhà lãnh đạo toàn cầu trong phong trào vì hòa bình, nhân quyền và sức khỏe cộng đồng-
14/06/2010(Xem: 4496)
Hòa Thượng Thích Bích Nguyên là một trong những bậc cao Tăng thạc đức của Phật giáo Lâm Đồng. Ngài họ Nguyễn, húy là Tùng, sinh năm 1898 tại làng Duy Hòa, xã Triệu Hòa, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị. Thuở nhỏ, bẩm chất thông minh, đĩnh ngộ. Thời tráng niên, lập nghiệp ở Lào, Hòa Thượng nhân đọc báo Từ Bi Âm mà ngộ đạo, thấy rõ cuộc đời vô thường, nuôi chí xuất gia. Đến năm 29 tuổi (1927), Hòa Thượng mới có đủ nhân duyên đầu sư thọ giáo với Hòa Thượng PHƯỚC HUỆ, Trú trì chùa Hải Đức, Huế và đắc giới Sa di năm 1934. Năm 1936, ngài thọ Cụ túc giới với pháp hiệu BÍCH NGUYÊN, rồi theo học ở các lớp Phật học tại các Phật học viện Hải Đức, Bảo Quốc và Ấn Quang.
15/05/2010(Xem: 4344)
Thiền sư Khánh Hòa sinh năm 1877 tại làng Phú Lễ tỉnh bến Tre, xuất gia năm 19 tuổi tại chùa Khải Tường. Chí nguyện chấn hưng Phật giáo của ông phát sinh vào khoảng năm ông được bốn mươi tuổi. Ông du hành khắp các tổ đình và Nam Kỳ để gây ý thức chấn hưng và kêu gọi sự hợp tác của các bậc tôn túc.
19/03/2010(Xem: 6362)
Một cặp kính trắng với sợi dây vòng ra sau cổ, năm ba con khỉ nhảy tung tăng trên vai, trên đầu, tóc tai rối rắm, áo quần cái dài, cái ngắn, kiểu đàn ông, đàn bà, đầy màu sắc sặc sỡ …đây là dáng người anh Bùi Giáng chúng ta thường gặp trên những nẽo đường Sài Gòn năm 1975 … Sau năm 1975 , anh Bùi Giáng về ở chung với chúng tôi trong nội xá viện Đại học Vạn Hạnh cũ (222 Trương Minh Giảng, nay là Lê Văn Sĩ). Vào thời điểm này, Đại học Vạn Hạnh không còn hoạt động, nên nội xá chỉ còn một số ít người ở lại với Hòa thượng Viện trưởng Thích Minh Châu. Chúng tôi quản lý chung, chú Chơn Thuần đi chợ và thị giả cho Hòa thượng Viện trưởng, anh Trần Châu phụ trách an ninh, anh Bùi Giáng thì nhận nhiệm vụ đi mua lương thực.
10/03/2010(Xem: 5176)
Bản thân tôi (Tín Nghĩa), rất ít có dịp thân cận với Ôn Già Lam. Điều dễ hiểu, vì tôi không xuất thân từ Phật Học Viện. Vả lại, mỗi lần Ôn về Huế (Bảo Quốc), thường vào dịp đầu xuân, thì đa phần Ôn hay đàm luận Phật sự với quý Ôn lớn như Ôn Linh Mụ, Ôn Trúc Lâm, Ôn Linh Quang, Ôn Từ Đàm và Ôn Bảo Quốc, . . . Đầu năm, Ôn thường hay nghe Đại luật (tức là dạy luật Tứ phần) cho hai chúng Tỳ kheo và Tỳ kheo ni, thì tôi đạp xe ra học rồi về lại chùa. Vả lại, bổn phận của tôi ở chúng Trúc Lâm cũng tương đối bề bộn. Tuy thế, chính tôi lại có với Ôn ba kỷ niệm khó quên.
10/03/2010(Xem: 7658)
Bây giờ là những ngày cuối năm âm lịch. Thiên hạ cùng viết về Xuân, Tết. Tôi muốn viết về Ôn Già Lam và Tu viện Quảng Hương Già Lam. Ôn Già Lam là cách gọi tôn kính của những môn đệ và phật-tử hướng về Đại lão Hòa thượng Thích Trí Thủ, vị viện chủ sáng lập tu viện. Trong tu viện, tăng chúng khi nói về ngài thì chỉ dùng chữ “Ôn” một cách gần gũi. Còn tu viện Quảng Hương Già Lam thì vẫn thường được gọi với cái tên thật ngắn: chùa Già Lam.
10/03/2010(Xem: 6060)
Ôn Già Lam, chỉ ba tiếng ấy thôi cũng đủ làm ấm lòng bao lớp Tăng sinh của các Phật Học Viện: Báo Quốc - Huế, Phổ Đà - Đà Nẵng, Hải Đức - Nha Trang, Già Lam - Sài Gòn. Ba tiếng nói ấy như trái tim của Mẹ ấp ủ đàn con qua suốt quãng đời dãi dầu mưa nắng. Ôn Già Lam, người đã hy sinh suốt đời mình để phụng sự cho Phật pháp, đào tạo Tăng tài qua nhiều thế hệ. Ôn đã khai phóng tinh thần thế học cho Tăng sinh các Phật Học Viện.
10/03/2010(Xem: 12780)
Sau năm 75 các Phật Học Viện đều đóng cửa. Các tăng sinh tại các Phật Học Viện đều trở về chùa cũ của Thầy Tổ để sinh sống và tu học. Thật tế, tu thì có mà học thì hầu như không. Có chăng là Thầy dạy đệ tử trong chùa. Những chùa có ruộng đất thì thầy trò tự túc canh tác để sinh sống. Sinh hoạt giáo dục và đào tạo tăng ni trẻ đã không còn.
05/12/2008(Xem: 8427)
Hình ảnh Mừng Sinh Nhật Thượng Tọa Thích Nguyên Tạng Ngày 5-12-2008 tại Cao Hùng , Đài Loan tại Nhà Hàng 200 Món Đồ Chay Do Đạo Hữu Tony và quý Phật tử trong phái đoàn Hành Hương Chiêm Bái Phật Tích Ấn Độ tổ chức
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567