Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Con nguyện để tang Người

20/09/201200:08(Xem: 5689)
Con nguyện để tang Người


CON NGUYỆN ĐỂ TANG NGƯỜI
Thích Nữ Nhuận Bình

u._980849028

Sáng nay con về lại Vạn Hạnh, không phải đi học, không phải nộp bài thi, không phải đi đảnh lễ,... mà để đi tiễn Ôn về với Phật. Con hòa mình vào dòng người tấp nập trên giao lộ Nguyễn Kiệm trong buổi sớm bình minh. Một ngày như mọi ngày nhưng cảnh vật hôm nay không còn bình yên nữa. Cây cỏ úa màu, hoa buồn ủ rũ. Mọi người tất bật, nôn nao bước nhanh về cổng chùa Vạn Hạnh, như sợ chậm chân sẽ không còn chỗ cho mình cung tiễn Thầy đi.

Cực lạc Ta bà đường về xa thăm thẳm

Người đi kẻ ở cách biệt mãi ngàn năm

Trời mới tờ mờ sáng, con theo chân đoàn người tiến vào Học viện. Chọn cho mình một vị trí nhỏ, một góc khuất khiêm tốn, miễn sao đứng nơi ấy có thể tận mắt chứng kiến được tôn dung di ảnh và nhục thân của Người. Bởi so với hàng ngàn người về dự lễ tang Ôn, con là đứa học trò vô danh tiểu tốt, như hạt cát nhỏ nằm ẩn lấp giữa hoang mạc kiêu sa. Nhưng con không sợ điều đó, vì con yêu Người, vì con kính trọng, ngưỡng mộ và mang ơn Người nhiều lắm!

UP_701951058

Ni sinh Thích Nữ Nhuận Bình - Sinh viên khoa Triết học Phật giáo khóa VI và Cao học khóa I



Kỷ niệm lần đầu tiên được gặp Người vào năm 2005. Đứng giữa sân trường, dưới gốc cây hoàng điệp nhiều nắng và gió của Học Viện, nhìn lên bậc thềm bước vào sảnh, một dáng người vận chiếc huỳnh y Nam tông từ tốn, chậm rải, nụ cười hiền hòa, bao dung, đang cầm những chiếc văn bằng trao tận tay cho các anh chị khóa V trong ngày lễ tốt nghiệp. Lúc đó con ước mơ sẽ có một ngày mình cũng được như thế. Được vinh dự nhận tấm văn bằng do chính Người trao.

Con thi tuyển đậu vào khóa VI Học Viện. Lúc này, Người ngày một già thêm. Dù vậy, ngày khóa VI chúng con khai giảng, Ôn vẫn hiện diện làm an lòng chúng con. Mỗi năm chúng con có ít nhất 1 lần được diện kiến và đảnh lễ Ôn, đó là vào dịp sinh nhật 20/10 mỗi năm, hay mừng khánh tuế lúc xuân về.

Khóa VI chúng con là cột móc lịch sử của sự đào tạo nền giáo dục Phật giáo mới, được chuyển đổi phương pháp giảng dạy từ gia giáo sang hệ thống tín chỉ hiện đại của Phương tây. Đây là bước sáng tạo, đột phá của nền giáo dục Phật giáo Việt Nam. Vì tuổi cao sức yếu, Ôn chỉ làm viện trưởng chúng con được hai năm. Ngày biết được thông tin này, huynh đệ chúng con buồn lắm! Chúng con cũng kịp nhận ra rằng, ngày chúng con nhận tấm văn bằng tốt nghiệp, vị trao văn bằng sẽ chẳng phải là Ôn. Thế là ước mơ nhỏ bé của con sẽ không thực hiện được nữa rồi.

Mỗi ngày chúng con đều đến Vạn Hạnh học, hết Cử nhân, rồi Cao học, nhưng mỗi ngày chúng con lại xa cách Người hơn. Vì sức khỏe của Người không cho phép, và vì chúng con không là gì giữa vũ trụ bao la. Dẫu có gặp được Người, chúng con cũng chỉ biết đứng ngắm nhìn từ xa, xá chào, vái lạy. Với Người, chúng con chỉ biết ngưỡng vọng, quy hướng, mà không một ngôn từ nào có thể lột tả được hết ân đức mà người dành cho chúng con. Năm 2011, con được may mắn diện kiến, đảnh lễ người. Đó cũng chính là lần cuối cùng con được nhìn ngắm tôn dung, người mà con yêu thương, kính trọng nhất.

Sáng 16 tháng 7, sau khi làm lễ tự tứ, con tất bật về miền tây tổ chức đại lễ Vu lan Báo hiếu. Trong cái huyên náo của chợ đời, chuông điện thoại reo vang,... Thông tin người ra đi làm con khựng lại. Giật bắn người nghe xa xót tâm can. Một sự mất mát nào đó đã ùa về làm tắc nghẽn bao dòng chảy suy tư. Dẫu biết Người đã bước qua tuổi 90 lâu rồi, và biết rất rõ một đời người là thế, nhưng chúng con vẫn không bao giờ muốn, mãi mãi không bao giờ muốn,... Thầy ơi?

Khúc vô thường hát trong chiều hội ngộ

Đêm liên hoan nghe sanh tử gọi thầm

Ta muốn khóc vì thấy đời vô nghĩa

Bàn tay nào ôm trọn vẹn chúng sanh

Con sợ đi đám tang, rất sợ. Mỗi lần đi về, mùi tử thi của người chết luôn làm con mệt mõi, bệnh tật. Thế nhưng, trong tang lễ của người, con đi viếng đến 5, 6 lần (vì con theo học nhiều lớp, nhiều ban), nhưng con không thấy mệt, thấy chán mà lại thích. Con thích cảm giác bước vào sân chùa Vạn Hạnh, tang lễ của Người lúc nào cũng đông nhưng rất đổi trang nghiêm. Dường như năng lượng của những bậc chân tu, năng lượng của lòng từ bi, bao dung đã làm nên khung cảnh dễ chịu, dễ gần như thế.

Những ngày tang lễ diễn ra, con theo dõi tin tức không sót một chi tiết nào. Bộ phim về cuộc đời và đạo nghiệp của Ôn, con đã xem đi xem lại năm lần bảy lượt. Dẫu là xem đến mấy lần, con vẫn không thể ngăn được dòng nước mắt tuôn rơi. Cổ đức từng dạy phải sống làm sao để; “Khi chào đời mọi người cười, ta khóc, đến cuối đời mọi người khóc, ta mỉm cười”. Con biết, giờ đây ở bên kia thế giới Người đang mỉm cười mãn nguyện, Người đang hạnh phúc khi công hạnh của mình đã viên thành quả mãn, Người hoan hỷ vì biết được có hàng triệu trái tim đang hướng về mình, yêu thương mình bằng tất cả những gì trân quý nhất.

Người có biết không? Sáng nay trong bài tưởng niệm Người, Hòa thượng Viện trưởng đương nhiệm của chúng con đã bật khóc. Từng dòng chữ chia ly Người được cất lên, là nỗi nghẹn ngào không thốt được thành tiếng. Hòa thượng Chơn Thiện, Thượng tọa Tâm Minh cũng khóc, chư tôn đức Tăng Ni, quý Phật tử không ai không tiếc thương nhỏ lệ. Con đứng đó, lòng dặn lòng phải cứng rắn để tiễn Người đi. Nhưng nước mắt ở đâu cứ chực trào ra, thấm vào bờ môi nghe mặn đắng cả cõi lòng. Con khóc như chính bản thân mình đã mất đi một phần ruột thịt, một phần của thiêng liêng, cao cả nhất. Từng lời kinh tiếp dẫn Nam Mô, là từng khúc nhạc chia ly đầy nỗi nhớ.

Lúc Kim quan người đã an trí tại bảo tháp Pháp Lạc, dòng người cứ chen chúc nhau đến tiễn biệt một cành hoa. Di ảnh Người được quý Phật tử đội lên đầu thành kính. Người đi rồi, Phật giáo Việt Nam đã mất đi một bóng mát, hàng Tăng Ni sinh của chúng con đã mất đi một người thầy, một người cha. Trăng đã lặn, Vạn Hạnh vắng bóng Người, chúng con bơ vơ mất người ân sư khả kính. Giờ đây, nhục thân Người đã nằm sâu trong lòng đất, mang theo bao tiếc thương, lưu luyến hàng nhiều thế hệ. Để tri ân một bậc thầy khả kính, con nguyện để tang Người đến ngày mãn khó. Mang chiếc tang nhỏ nhắn trong trái tim mình, chính là nhắc nhỡ chúng con phải học và hành đúng theo gương hạnh và tâm nguyện của Người. Xin ngàn lần tạc dạ vào tim, ghi sâu thâm ân của một đời vì thế hệ mai sau. Xin đốt nén tâm hương, nghiêng mình, tiễn người hanh thông về miền bảo sở.

Cha về cực lạc ngàn năm nhớ

Con ở dương trần vạn thuở thương

Kính Lễ

Ni sinh Thích Nữ Nhuận Bình - Sinh viên khoa Triết học Phật giáo khóa VI và Cao học khóa I

Khể thủ!

(Phật Tử Việt Nam)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
16/12/2010(Xem: 8555)
Xin cầu nguyện cho tất cả chúng sinh được hạnh phúc, bình an và giải thoát. Tác giả mang ơn sâu đối với Thiền Sư Thích Thanh Từ và Giáo Sư Tiến Sĩ Trí Siêu Lê Mạnh Thát vì các công trình nghiên cứu và dịch thuật của hai thầy mà tác phẩm này đã dựa vào để tham khảo; và đối với bổn sư tác giả là Thiền Sư Thích Tịch Chiếu. Tác phẩm này được đặc biệt dâng tặng tới các thế hệ trẻ, và phổ quát dâng tặng cho tất cả chúng sinh.
16/12/2010(Xem: 5652)
Lời Phát Biểu của HT Huyền Quang tại Tang Lễ Ôn Đôn Hậu ngày 3-5-1992
10/12/2010(Xem: 9400)
Hoà Thượng thế danh Diệp Quang Tiền, pháp danh Tâm Khai, tự Thiện Giác, hiệu Trí Ấn Nhật Liên. Ngài sanh ngày 13 tháng 10 năm Quý Hợi (1923) tại thôn Xuân Yên, xã Triệu Thượng, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị, trong một gia đình thâm tín Phật Giáo. Thân phụ là cụ Diệp Chí Hoan; thân mẫu là cụ bà Phan Thị Đường. Hai cụ sinh hạ được 5 người con : 4 nam, 1 nữ - Ngài là con thứ trong gia đình, sau anh trưởng là Thầy Diệp Tôn (Thích Thiện Liên). Năm lên 6 tuổi (1928) gia đình Ngài dời về thôn Diên Sanh, xã Hải Thọ, huyện Hải Lăng, tỉnh Quảng Trị. Thân sinh Ngài đã rước thầy Đồ Nho danh tiếng về nhà để dạy chữ Hán cho hai con. Hai anh em Ngài thường được cụ Đồ khen là thông minh, hứa hẹn một tương lai tốt đẹp. Năm lên 10 tuổi (1932), Ngài theo học Việt Văn tại thôn Diên Sanh.
04/12/2010(Xem: 6037)
Thái Tử Tất Đạt Đa từ bỏ cung vàng điện ngọc vợ đẹp con thơ, để ra đi tìm phương giải thoát cho chính mình và chúng sanh. Lối 1332 năm sau Thái Tử Trần Khâm (1258-1308) cũng giã từ cung vàng tìm đến núi Yên Tử để xin xuất gia, mong trở thành sơn tăng sống cuộc đời thanh thoát. Nhưng vì vua cha ép buộc nên phải trở về để kế nghiệp trị dân. Ngay từ lúc nhỏ ông dốc lòng mộ đạo Phật ước muốn được đi tu, năm lên 16 tuổi Trần Khâm đã nhường ngôi vị Đông Cung Thái Tử cho em, vua cha nài ép mãi ông mới nhận lời. Dù không được đi xuất gia lúc bấy giờ, nhưng nơi ông đã thể hiện được con người siêu việt khác thường.
25/11/2010(Xem: 26796)
Trần Thái Tông là vị vua đầu của triều Trần. Ngài là đệ tử của thiền sư Viên Chứng trên núi Yên Tử. Ngài vừa làm vua vừa thực tập thiền. Ngài cũng từng thực tập thiền công án. Đây là 43 công án Vua đưa ra để cùng thực tập với tăng thân của Vua, gồm có giới xuất gia và tại gia. Thầy Làng Mai đã dịch những công án này ra tiếng Việt và tiếng Pháp năm 1968. Bản dịch tiếng Pháp xin xem ở phần phụ lục cuốn Clé Pour Le Zen, tác giả Nhất Hạnh, do nhà xuất bản JC Lattes ấn hành. Bản Hán Việt có trong Thơ Văn Lý Trần quyển II (Quyển thượng, trang 108-121), NXB Khoa Học Xã Hội.
24/11/2010(Xem: 11082)
Tiểu sử nhà văn Quách Tấn
15/11/2010(Xem: 8078)
Vào ngày 1-11-1963 khi quân đội đứng lên làm cuộc đảo chánh lật đổ chế độ của gia đình Ô. Ngô Đình Diệm - mà Hội Đồng Quân Dân Cách Mạng do Đại Tướng Dương Văn Minh cầm đầu gọi đó là cuộc “Cách Mạng” thì tôi là cậu sinh viên Luật Khoa Năm Thứ Nhất, chuẩn bị thi lên Năm Thứ Hai của Đại Học Luật Khoa Sài Gòn. Bố tôi sính đọc sách báo, vả lại gia đình cư ngụ ở xóm lao động cho nên Radio hàng xóm mở ầm ầm cả ngày khiến dù không muốn nghe nhưng cũng phải nghe tin tức từng giờ của đài phát thanh. Hơn thế nữa khi Sài Gòn nổ ra cuộc đấu tranh của Phật Giáo thì hầu như các đại học, trung học đều đóng của hoặc tự động bãi khóa.
10/11/2010(Xem: 8041)
Hoà Thượng thế danh Diệp Quang Tiền, pháp danh Tâm Khai, tự Thiện Giác, hiệu Trí Ấn Nhật Liên. Ngài sanh ngày 13 tháng 10 năm Quý Hợi (1923) tại thôn Xuân Yên, xã Triệu Thượng, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị, trong một gia đình thâm tín Phật Giáo. Thân phụ là cụ Diệp Chí Hoan; thân mẫu là cụ bà Phan Thị Đường. Hai cụ sinh hạ được 5 người con : 4 nam, 1 nữ - Ngài là con thứ trong gia đình, sau anh trưởng là Thầy Diệp Tôn (Thích Thiện Liên). Năm lên 6 tuổi (1928) gia đình Ngài dời về thôn Diên Sanh, xã Hải Thọ, huyện Hải Lăng, tỉnh Quảng Trị. Thân sinh Ngài đã rước thầy Đồ Nho danh tiếng về nhà để dạy chữ Hán cho hai con. Hai anh em Ngài thường được cụ Đồ khen là thông minh, hứa hẹn một tương lai tốt đẹp. Năm lên 10 tuổi (1932), Ngài theo học Việt Văn tại thôn Diên Sanh.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]