Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Lễ giáng sinh, noel được mùa

15/01/201518:29(Xem: 4819)
Lễ giáng sinh, noel được mùa

Hoa Cuc Chau Phi_Quang Duc (263)

 

        Noel năm nay có vẻ rầm rộ đồng bộ từ trong nước đến ngoài nước; riêng Việt Nam, T.V báo đài đồng loạt đưa tin và phổ biến âm nhạc, trình bày cảnh vật mua sắm, hình ảnh hang đá, cây thông và những biểu tượng Giáng Sinh.

 

       Các tỉnh, thành có giáo xứ đều trưng bày cờ xí, băng rôn rợp bóng; Đêm 24, dù không phải tín đồ Kitô giáo, thanh niên nam nữ cũng tràn ngập đường phố, ăn chơi thoải mái như chưa từng được tự do như thế. Phật giáo cũng cử đoàn đến thăm viếng các giáo phận, giáo xứ thể hiện tinh thần đại đoàn kết tôn giáo. Thời bình có khác!                                                                                                                                                                                     

       Một số nơi, cờ, băng rôn, hang đá, đèn điện được công khai giữa phố thị, giăng ngang qua đường một cách hiển nhiên như những băng rôn công quyền của Nhà nước thể hiện sự tự do tín ngưỡng. Các nhà thờ, nhà nguyện… “sáng danh thiên chúa- chúc mừng Giáng sinh”. Tuy nhiên, không hẳn tôn giáo nào cũng được như vậy; Phật đản 2014, kể cả những mùa Đản sanh trước đây, Phật giáo một số nơi vẫn gặp không ít khó khăn khi xin phép giăng cờ, treo biểu ngữ. riêng Phật giáo Hóc Môn, xin được treo 200 lá cờ dọc con lộ nông thôn xã, ấp độ khoảng 2km (nơi sẽ diễn ra Đại lễ Phật đản Hóc Môn năm 2014 chẳng khác nào như ở giữa đồng ruộng) đây là lễ Phật đản đại diện cho bộ mặt Phật giáo của một huyện, nhưng Phòng Văn hóa huyện Hóc Môn chỉ duyệt cho 50 lá; thử hỏi 50 lá cờ trãi dài 2km thì hình ảnh đó như những tàu lá chuối rơi vãi giữa cánh đồng hoang, và thiết nghĩ rằng nếu như không làm đơn xin phép thì sẽ được treo cờ Phật giáo với số lượng nhiều hơn? Chứ treo như thế có vẽ bôi bác xã hội chứ không phải mất mặt Phật giáo.

 

       Còn băng rôn lễ Phật đản, Phòng Nội vụ và Phòng văn hóa huyện cho biết; theo Quy định Pháp luật thì không được treo băng rôn băng ngang đường, chỉ được treo dọc theo lề đường, Panô thì không được dựng áp sát vào những trụ điện tại góc ngã tư Giếng nước Quốc lộ 22 và đường Trần Văn Mười, vì sợ khuất tầm nhìn giao thông, Ông Năm Hòa - Phó phòng Văn hóa huyện còn nói; cái bảng của Công viên đá Nhật tại góc ngã tư Giếng nước Ông cũng sẽ chỉ đạo cho tháo gỡ trong nay mai, bảng chùa Nhật Minh và Tịnh xá Trúc Lâm cũng nằm trong số phận đó nên cũng bị cấm và nhà chùa đã cho người chuyển nhờ qua đất tư nhân mới được, vậy mà bảng hiệu của Công viên đá Nhật đến nay đã 01 năm trôi qua mà chưa thấy ông Năm Hòa chỉ đạo tháo gỡ, còn lễ Giáng sinh vừa qua thì băng rôn được treo băng ngang đường cả một con đường dài trong khu dân cư thuộc xã Xuân Thới Đông cũng như nhiều nơi khác quá hoành tráng, không những một tấm băng rôn mà hàng chục tấm được treo rợp bóng băng ngang trên một con đường, cờ xí, hang đá thì lấn chiếm lòng lề đường một cách có quyền lực (đính kèm hình ảnh thực tế). Thật trớ trêu cho lời nói của một cán bộ phòng Văn hóa huyện Hóc Môn, hình như cái Luật mà ông Năm Hòa -Phó phòng Văn hóa huyện Hóc Môn nói ra là chỉ có áp dụng riêng cho giới Phật giáo thôi, chứ còn Kitô giáo thì không, có phải vậy không chú Năm Phó phòng Văn hóa và Phòng Nội vụ huyện Hóc Môn?.

 

      Tiếc gì keo kiệt hạn chế việc treo cờ nhân ngày lễ của một tôn giáo mà người ta vẫn thường ca ngợi là “đã từng đồng hành cùng Dân tộc”. tùy trình độ cán bộ mỗi địa phương mà hành xử mỗi tôn giáo có khác nhau; “nhiệt tình” hay “Cách mạng” như thế chẳng khác nào bôi nhọ cái xấu vào chế độ nói chung và chính quyền địa phương nói riêng. Việc treo cờ băng rôn có ảnh hưởng gì đến an ninh Chính trị xã hội đâu mà phải hạn chế, lẽ ra nó còn làm đẹp thêm cho đường phố, đẹp cho tôn giáo, đẹp cho Quê hương đất nước, đẹp cho bộ mặt lãnh đạo Chính quyền địa phương, cho một chế độ. Vì người đời sẽ nghĩ rằng; chế độ, chính quyền địa phương có thực sự quan tâm giúp đỡ, hỗ trợ cho tôn giáo nên mới được làm đẹp như thế này, nhưng giúp đỡ, hỗ trợ phải có công bằng, đừng bên khinh bên trọng giữa các tôn giáo! Quán nhậu, karaoke, khu giãi trí, quảng cáo lung tung và còn rất nhiều những cái phức tạp nghiêm trọng khác, rất đáng lo cho sự nguy vong của đất nước Dân tộc mình mà sao không hạn chế, tại sao phải khắc khe với tôn giáo như đạo Phật như thế ?.

 

        Mùa Phật đản cách đây 5 năm, Chính quyền Hóc Môn cũng từng cấm các chùa làm xe hoa, cấm treo cờ ngoài khuôn viên chùa và nhà tín đồ. Tại sao không cấm người dân đi lễ chùa luôn cho tiện? Thống nhất đất nước gần 40 năm rồi mà tinh thần quản lý tôn giáo vẫn chưa thông thoáng thì làm sao người dân tin được những cải cách khác đã được Nhà nước hứa hẹn?.

 

        Đó là mặt hình thức phô trương của tôn giáo, về mặt quản lý hành chánh nội bộ còn lắm nhiêu khê, mỗi cơ quan chức năng áp dụng một cách khác nhau làm cho Tu sĩ, am tự chùa chiền không biết đâu mà gỡ. Xã Tân Hiệp thì có một bộ Luật riêng, nghĩa là các giấy tờ nào của Tu sĩ Phật giáo thì không được chứng thực sao y, mặc dù đó là những loại giấy tờ quan trọng của cấp Trung ương Giáo hội cấp, có con dấu tròn hẳn hoi. Tại xã Tân Hiệp có rất nhiều ngôi chùa lớn nhỏ khác nhau, có hàng trăm Tăng, Ni và hàng mấy ngàn tín đồ Phật tử, vậy mà họ phải đến những xã lân cận khác trên địa bàn huyện Hóc Môn để chứng thực sao y tất cả các giấy tờ nào có liên quan đến Phật giáo, vậy là sao?. Chẳng lẽ Luật chứng thực sao y của Chính phủ đưa ra mà không áp dụng cho xã Tân Hiệp?, hoặc là trước đây xã Tân Xuân cũng không chứng thực sao y cho tất cả các loại giấy tờ của Tăng Ni, tự viện là sao?.

 

       Chùa am cá nhân tự nguyện tham gia Giáo hội được Giáo hội thừa nhận đó là một ngôi chùa của Giáo hội, là người con của mình thì không được Nhà nước và Chính quyền địa phương thừa nhận vì những lý do hành chánh khúc mắc vô lý mà không được hướng dẫn, giúp đỡ, am tự nào đã tiến hành theo hướng dẫn của Giáo hội để từng bước hợp thức hóa và để được đăng ký với Chính quyền địa phương thì Chính quyền địa phương cho đó là không hợp lệ, vì Nhà nước chưa công nhận. Còn khi đến xin phép Chính quyền trước khi đến Giáo hội thì chỉ có gửi đơn đi chứ không bao giờ được chấp thuận tốt đẹp dễ dàng, nếu có được Chính quyền hướng dẫn thì những hướng dẫn đó không chùa nào, Tăng, Ni nào đáp ứng được đối với những yêu cầu của Cán bộ.

 

        Hình như vấn đề này đã trở thành một câu chuyện đặc thù lúc nào cũng có trong Tăng, Ni huyện Hóc Môn rằng; Hễ có xảy ra việc gì không phù hợp với Pháp luật tại các tự viện thì các cấp Chính quyền huyện Hóc Môn thì Chính quyền hỏi rằng tại sao không đến các cơ quan chức năng để xin phép (đăng ký) hoặc để được hướng dẫn cụ thể. Thật ra Tăng, Ni tự viện đến xin phép thì có được các cấp Chính quyền chấp thuận đâu mà xin, chưa đi xin thì đã biết trước là không được rồi, thà chịu tội còn hơn đi xin phép Chính quyền.

 

       Tại huyện Hóc Môn có những cơ sở Tự viện mặc dù đã được thành lập cách đây 5-7 năm kể cả gần 20 năm, có đăng ký sinh hoạt Giáo hội, bảng hiệu hiển nhiên có từ bao giờ, sinh hoạt ổn định đi vào nề nếp, được Giáo hội cấp tỉnh, Thành phố chấp thuận tham gia Giáo hội vậy mà còn bị hạch sách khó dễ, gỡ bảng hiệu, cử đoàn Cán bộ các cấp đến xác minh khuyên nhủ Trụ trì không được sinh hoạt tôn giáo, không được giúp đỡ khi đăng ký sinh hoạt với Chính quyền địa phương.

 

       Thử hỏi người tu sỹ họ cũng có quyền công dân như bao người dân bình thường khác, họ có nhà cửa, đất đai hợp pháp đối với Nhà nước, họ cũng có quyền cúng hiến cho Giáo hội của họ để được họp pháp theo Luật định, cái nghề của họ là hoạt động tôn giáo, họ được tổ chức tôn giáo của họ thừa nhận, vậy mà sao họ không được sinh hoạt tụng kinh ở cái nơi của họ làm chủ, vậy thì họ phải đi làm nghề gì, đi đâu?.

 

       Chắc có lẽ, họ phải đi mở quán nhậu, nhà hàng karaoke thì Chính quyền sẽ giúp đỡ ký giấy tờ ngay ?, bởi vì thực tế cho thấy trên đường Song hành Quốc lộ 22 thuộc xã Tân Hiệp có chùa Tuệ Châu thành lập trên 6 năm nay, chỉ là nơi tu hành của những vị tu sỹ, là nơi hướng dẫn cho Tăng, Ni Phật tử và dân chúng làm lành, bớt gây bất ổn cho xã hội thì lại bị khó khăn chưa được Chính quyền công nhận, và những trường hợp khác, các cơ sở tự viện chỉ tụ tập đông người thì bị Chính quyền và Công an khuyên không được tập trung đông người. Đối diện chùa Tuệ Châu thì nhà hàng quán nhậu, karaoke (nơi có thể thường xuyên xảy ra tranh chấp, tụ tập rất đông người, ăn nhậu say sỉn, chém giết lẫn nhau quá nhạy cảm thì lại được mọc lên một cách dễ dàng nhanh chóng, quá hoành tráng, quá quy mô và đồ sộ chỉ mọc lên trong vòng một vài tháng mà thôi.

                                                                                                                                                                                               

       Còn những cơ sở mới thành lập, đơn cử như Tịnh thất BN được thành lập chưa đầy một năm thì được chính quyền xã Tân Hiệp gọi lên cung cấp cho mẫu giấy đăng ký sinh hoạt tôn giáo, còn chùa TC, chùa TQ được thành lập gần mười năm nay, khi vị Trụ trì đến Ủy ban xã Tân Hiệp xin đăng ký sinh hoạt tôn giáo thì Ủy ban xã cho rằng chùa này chưa được Giáo hội công nhận? nhưng đã được Giáo hội công nhận rồi mà vẫn chưa được Nhà nước công nhận ?.

 

       Tịnh thất Cát Tường ở xã Thới Tam Thôn và còn nhiều cơ sở khác họ không cần đăng ký tham gia sinh hoạt Giáo hội, Giáo hội không quản lý về mặt Chánh pháp, Giáo hội chưa bao giờ được biết những cơ sở này, vậy mà họ được yên tâm sinh hoạt một cách vô tư, chả thấy ai đến làm khó dễ gì, kể cả họ phát thiệp mời lễ lộc khắp chợ Hóc Môn, trước Ủy ban Nhân dân huyện mà chả thấy ai nói gì. Nghĩ cũng lạ, chùa hay cơ sở nào có đăng ký tham gia sinh hoạt Giáo hội, được Giáo hội công nhận thì luôn bị Chánh quyền gây khó dễ, Chính quyền không thừa nhận, còn cơ sở nào nằm ngoài sự quản lý của Giáo hội, hoặc không cần tham gia với Giáo hội, chưa được Nhà nước cho phép thì được sinh hoạt vô tư.

 

       Có lẽ Nhà nước, Chính quyền có đề trong Pháp lệnh tín ngưỡng tôn giáo là “bảo hộ tôn giáo” là bảo hộ như vậy?. Có những nơi xây dựng cơ sở đồ sộ, hàng chục tỷ đồng, không một giấy phép che thân thì rất an toàn, còn những cơ sở xây dựng chỉ một diện tích rất nhỏ, nhà cửa đất đai hợp pháp và chỉ là một công trình phụ trong khuôn viên cơ sở, không đáng để xin phép thì bị sách nhiễu nhiêu khê.?.

                                                                                                                                                                                              

       Những cơ sở tự viện nào rắc rối gặp phải tranh chấp thưa kiện, bị kẻ khác chiếm đoạt, mất quyền lợi tôn giáo, khi các tự viện đó và Giáo hội lên tiếng nhờ chính quyền địa phương can thiệp thì bị làm ngơ không quan tâm giúp đỡ tận tình, còn những việc lẽ ra không đáng phải như thế, có thể hướng dẫn hợp thức để được tồn tại thì luôn bị hạch sách, gỡ bảng hiệu, khiển trách, mặc dù nơi đó đang được Giáo hội thừa nhận, họ đang sống trong lòng Giáo hội mà Giáo hội nằm trong lòng của Dân tộc và luôn được sự quản lý của Nhà nước.

 

        Làm việc theo kiểu cảm tính, mỗi nơi mỗi ngã, vui buồn khác nhau, trình độ cũng khác, có Luật cũng có khi không căn cứ theo Luật, cảm tình không ra cảm tình, tận tâm không ra tận tâm, những hướng dẫn của một bộ phận cán bộ địa phương chỉ đưa người dân và Tăng, Ni, Tự viện đi đến con đường kết thúc chứ không phải để tồn tại và phát triển. Nhưng lẽ ra, họ hiển nhiên phải được cái quyền đó trước Pháp luật và bình đẳng trước cuộc sống con người. Cứ thế mà nhà chùa, Tăng, Ni và Phật tử cứ phải đứng ở giữa ngã ba đường chẳng biết nghe ai và đi về đâu, vì Giáo hội của họ mà còn không có được một cái quyền thừa nhận họ là những đứa con của Giáo hội, thì làm sao đối với Pháp luật và Chính quyền họ có được yên tâm gì trước cuộc sống tu hành của họ ?.

 

       Đơn cử một sự việc bên ngoài cho vui là: vấn đề buôn bán thuốc lá lậu và cũng chính vấn đề này mà nó đã gây ra rất nhiều sự vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng cho người dân vô tội trên địa bàn huyện Hóc Môn. Nó như bộ phim dài nhiều tập cứ đưa ra nói mãi và hứa hẹn mãi trên truyền thông, trong nhiều cuộc hội họp từ xã đến huyện, khi người dân có ý kiến trong các diễn đàn thì Cán bộ xã huyện, Cán bộ công an cứ đổ thừa là do đầu mối buôn thuốc lá lậu là gốc ở Đức hòa, Long an. Hóc Môn là cái ngọn nên khó triệt để được, đến nổi có ý kiến người dân cho rằng: nếu Công an Chính quyền không bắt được người buôn thuốc lá lậu thì nên để tiền lương của Nhà nước (thuế của Nhân dân đóng nạp cho Nhà nước) cấp cho Công an hàng tháng để lại cho người dân hưởng thì người dân sẽ bắt cho, nhưng cũng thấy hứa hẹn và đưa ra chiến dịch này đến chiến dịch nọ với người dân để triệt để buôn lậu thuốc lá chứ không thấy thực hiện một cách công tâm.

 

        Bởi vì… Cán bộ và Chiến sỹ Công an chỉ làm chiếu lệ, một tháng trực gác người buôn thuốc lá lậu chỉ có một vài ngày theo đợt cao điểm, còn lại cả tháng cho tha hồ buôn lậu, và cũng không dám chặn xe buôn lậu thì làm sao bắt được người buôn lậu. chuyện lớn như vậy, nghiêm trọng và gây ảnh hưởng đến nền kinh tế quốc dân như vậy mà chẳng có Chính quyền Công an nào thật tâm vào cuộc để triệt để dứt điểm, để bảo vệ cuộc sống bình yên cho mọi người dân, còn những việc nhỏ lẻ không đáng bận tâm so với việc buôn thuốc lá lậu, những việc rất dể làm lẽ ra không cần đến Cán bộ hay Công an cấp cao, nhưng đó cũng là nhu cầu cuộc sống chính đáng của đại đa số bộ phận người dân chân đất, nghèo khổ buôn thúng bán bưng nơi vỉa hè, vì họ không khả năng nạp thuế để vô chợ tìm một chổ, thì lại thường xuyện bị Chính quyền, Công an mạnh dạn vào cuộc hất đổ những thúng hàng buôn bán của dân nghèo, thật đau sót biết bao cho người dân nghèo đói vô tội của Dân tộc mình, cuộc đời thật quá bất công ?.!...

                                                                                                                                                                                              

       Việc làm thì cứ mãi cầm cự như thế để cho qua ngày đoạn tháng, để có được cái gọi là cảm tình, chung cùng dòng máu, cùng một Dân tộc, đại loại là để bên ngoài biết được Nhà nước, Chính quyền các cấp các địa phương biết lo cho Dân tộc, nhiệt tình bảo hộ và giúp đỡ tạo điều kiện cho tôn giáo sinh hoạt ổn định phát triển và dễ dàng đối với mặt nổi. Cái gọi là; danh từ đăng ký hoạt động tôn giáo, nói cho dễ nghe và cho nhẹ nhàn thôi chứ nó khó khăn còn hơn đi xin phép ở cấp Trung ương, chỉ vì tế nhị về văn bản để được gọi là tự do tôn giáo thôi. Còn những phần quà, những phần khen thưởng, những lời thăm viếng chúc tụng của các cấp Chính quyền đối với các chùa chiền trong những lần Lễ-Tết của Dân tộc và tôn giáo, hoặc trước một lễ đài Phật đản của một huyện, trước toàn bộ Tăng, Ni và tín đồ Phật tử thì những lời chúc tụng đó, những món quà đó nó có những ý nghĩa gì nếu như những việc chính đáng rất cần cho Giáo hội, cho các tự viện mà không được sự quan tâm giúp đỡ tạo điều kiện của Nhà nước và các cấp Chính quyền tại địa phương ?!.

 

       Tóm lại, vấn đề xã hội luôn có những bất cập ngoài ý muốn, nhưng tôn giáo đồng đẵng trước pháp Luật thì không thể khinh trọng khác nhau. Riêng nội tình Phật giáo không những tại địa bàn huyện Hóc Môn mà một số nơi trong các tỉnh, Thành khác, Tăng, Ni vẫn còn gặp vô vàn khó khăn khi đối diện với Pháp lý. Tăng, Ni Phật tử chúng tôi mong rằng Chính quyền có một chính sách thống nhất khi làm việc để chúng tôi không còn gặp những khó khăn vô lý.

 

       Riêng những lễ lộc chính của Phật giáo mong Chính quyền các cấp tránh những khó khăn không đáng có để Quốc tế thấy rằng chính sách tự do tín ngưỡng tự do tôn giáo của Nhà nước được thể hiện đúng mức.

 

        Đây là những nguyện vọng chính đáng của Tăng, Ni tín đồ Phật giáo của chúng tôi, xin kính đến Chính quyền các cấp cứu xét.

 

       Thành thật cảm ơn Quý vị!

 

Tiếng nói của

Tăng, Ni, Phật tử các Tự viện huyện Hóc Môn.

Minh Mẫn (ghi chép và đưa tin)

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
15/10/2010(Xem: 4665)
Giới chuyên môn Tây Phương dùng chữ APOCRYPHA – KINH ĐIỂN NGỤY TẠO để gọi văn học Phật giáo phát triển ở nhiều khu vực Á châu giả mạo những văn bản Phật giáo có gốc từ Ấn độ. Mớ bong bong của ngụy thư có nhiều nét chung, nhưng chúng không bao giờ thống nhất bằng cùng một kiểu mẫu (style) văn học hay cùng một nội dung.
13/10/2010(Xem: 5168)
Chiến tranh đi liền với sát sanh. Chiến tranh đồng nghĩa với tội ác. Sát sanh là nhân, chiến tranh là quả và ngược lại. Hai yếu tố này hỗ trợ cho nhau để tạo nên chia lìa, đau đớn, khủng hoảng, tan tóc, đau thương cho cuộc đời. Khi nào còn chiến tranh, nghĩa là con người còn phải gánh chịu đau khổ, giết hại, thù hằn, đấu tố. Chiến tranh sẽ không bao giờ chấm dứt nếu con người còn tâm địa giết hại thú vật không thương tiếc, giẫm lên mạng sống của muôn vật, không biết quý trọng mạng sống của đồng loại! Nhân trả lời một nghi vấn của một Phật tử: “Tổng thống Bush có phạm tội sát sanh hay không khi đem quân đi đánh Afghanistan hay không?” Người viết xin trình bày sơ bộ các cách phán đoán tội của một người phạm tội sát sanh cũng như các cấp độ của sát sanh và vài vấn đề liên hệ đến chiến tranh để bổ sung cho câu trả lời trên.
02/10/2010(Xem: 4709)
ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA NÓI VỀ CHÚA GIÊSU Nguyên tác: LE DALAI LAMA PARLE DE JÉSUS Éditions Brepols, Paris. 1996 Người dịch : VĨNH AN nhà XUẤT BẢN: THIỆN TRI THỨC, 2003 Một Viễn Cảnh Phật Giáo Về Những Lời Dạy của Đức Giêsu
02/10/2010(Xem: 5136)
Trong bài tham luận ngắn này, người viết giới thiệu khái quát về truyền thống khất thực như một pháp tu trong Phật giáo, thông qua đó phân tích hiện tượng khất thực phi pháp của những kẻ ăn xin giả dạng người tu, làm hoen ố truyền thống tâm linh của Phật giáo. Bên cạnh đó, người viết xin đề xuất phương án ngăn chận tệ nạn này. Đồng thời, đề nghị giải pháp ngăn chận tình trạng “khách không mời mà đến” làm mất đi ý nghĩa thiêng liêng của các ngày kỷ niệm tổ sư khai sáng các chùa và các lễ cúng dường trai tăng nói chung.
30/09/2010(Xem: 6007)
Hân hạnh gửi đến quý vị một vài ý nghĩa phiến diện về những điều đè nặng tâm trí tôi trong suốt thời gian ở tù. Nhưng điều trước tiên tôi muốn bày tỏ ở đây là sự tri ân của tôi đối với đồng bào hải ngoại, với sự cộng tác của quốc tế, đã can thiệp một cách có hiệu quả khiến cho bản án tử hình dành cho tôi trở thành bản cáo trạng dành cho những người tự cho có quyền xét xử tôi và phán xét những người đã hành động theo lương tâm.
08/09/2010(Xem: 4419)
Cánh cửa của thế kỷ 20 sắp khép lại, tất cả chúng ta đều nhận thấy rằng thế giới đã trở nên nhỏ hơn, loài người trên hành tinh đã trở thành một cộng đồng lớn, các liên minh về chính trị và quân sự đã tạo ra những khối đa quốc gia, làn sóng của thương mại và công nghiệp thế giới đã cho ra nền kinh tế toàn cầu, những phương tiện thông tin của thế giới đã loại bỏ những chướng ngại về ngôn ngữ và chủng tộc...
06/09/2010(Xem: 3917)
Hiện tượng này do sư cô Thích Chiếu Huệ khởi xướng và ngày càng lan rộng, nhận định về hiện tượng này và tìm hiểu nguyên nhân mà nó phát sinh cần có cái nhìn toàn diện về xã hội và Phật giáo Đài Loan. 1) Xã hội phát triển theo xu hướng nam nữ bình quyền. Đài Loan đã trở thành một trong bốn con rồng Châu Á và đã chịu ảnh hưởng sâu sắc của những tư tưởng phát triển từ phương tây, do đó trong xã hội ngày nay quyền bình đẳng luôn được phụ nữ Đài Loan vận động và tranh đấu. Phong trào nữ quyền ở Đài Loan đã đạt được những thành tựu nhất định. Nữ giới dần có địa vị cao trong mọi lĩnh vực của xã hội. Quan điểm "nam nữ bình quyền" đã được tuyệt đại đa số quần chúng ủng hộ và nó cũng tác động vào sau cánh cổng chùa đến tầng lớp ni giới của Đài Loan.
04/09/2010(Xem: 9907)
Tôi được một vị Tăng sinh ở Saigon mời góp ý kiến về Bát Kính Pháp khoảng hai tuần trước, nhưng vì khá bận rộn với những công việc tại đây (vừa lo thi cử cho việc trường lớp xong thì lại có duyên sự Phật sự 10 ngày tại Minnesota) nên đã khất hẹn với vị ấy là: khi nào tranh thủ được thời gian thì tôi sẽ xem xét vấn đề kỹ hơn để bàn cùng quý vị. Lúc ấy tôi nghĩ rằng: những vị Tăng sinh này sẽ tìm được câu trả lời cho những nghi vấn liên quan đến Bát Kính Pháp nhanh chóng thôi, vì ở Việt Nam hiện có rất nhiều chư Tôn Đức chuyên nghiên cứu, hiểu sâu sắc và hành trì Luật tạng miên mật, các vị dễ dàng đến đảnh lễ thưa hỏi.
04/09/2010(Xem: 3825)
Vì họ nghĩ rằng, Bát kỉnh pháp là điều khoản bất công với Ni giới, nếu chấp nhận sự có mặt của Bát kỉnh pháp trong hệ thống kinh luật, tức là chấp nhận đức Phật không có từ bi, thiếu tuệ giác và chúng ta tự đào thải mình. Rồi qua một số lý luận không có cơ sở khoa học vững chắc, họ suy đoán rằng các điều khoản trong Bát kỉnh pháp được hình thành là do sự mâu thuẫn giữa Tăng Ni trong một giai đoạn lịch sử nào đó, nên các bậc tiền nhân đã áp đặt ra để đè đầu cỡi cổ mấy cô Ni, chứ điều đó không phải do Phật nói. Cho nên, để thích hợp với xã hội toàn cầu hóa ngày nay, chúng ta phải mạnh dạng xóa bỏ điều này.
30/08/2010(Xem: 3349)
Đất nước hiện nay cần phải phát triển kinh tế để dân giàu nước mạnh. Muốn vậy, người dân Việt phải tăng gia sản xuất tất cả các ngành nghề, cần phải cạnh tranh trong tất cả các lãnh vực kinh tế. Chăn nuôi gia súc, nuôi cá, nuôi tôm là các ngành không thể thiếu để cung ứng thị trường nội địa và xuất khẩu để thu ngoại tệ.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567