Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Mở rộng trái tim

31/07/201101:03(Xem: 6871)
Mở rộng trái tim
MỞ RỘNG TRÁI TIM...
Cư sĩ Liên Hoa

Cuộc đời người, ai là người không đi kiếm mùa xuân, một mùa xuân viên viễn, cho chính mình hoặc gia đình, thân nhân. Một sớm mai thức giấc, nhìn nhau lại hỏi xuân là gì và có mặt tự bao giờ.

tim_428840135Cơn gió nhẹ, ngàn cánh hoa bay bỗng
lơ thơ cùng màu nắng buổi sáng nay
tay vuốt nhẹ mộng ưu phiền ngày cũ
nghe từ tim nở một cánh hoa lòng

như cánh diều son mơ say cơn gió
khắp lưng trời thả hồn để bay cao
vạn ánh mắt, muôn tinh cầu có mặt
trái tim lòng mở rộng toả hương thơm ..


Cuộc đời người, ai là người không đi kiếm mùa xuân, một mùa xuân viên viễn, cho chính mình hoặc gia đình, thân nhân. Một sớm mai thức giấc, nhìn nhau lại hỏi xuân là gì và có mặt tự bao giờ. Câu hỏi có ngàn lần nhân lớn, lời đáp trả có vạn dòng suối qua cầu, nhưng rồi với những lẫn quẫn trong cuộc sống đời thường với những bất an, thịnh suy vinh nhục thành bại, và câu hỏi lại tiếp tục đặt ra cùng với những ẩn số.

Đó là các mùa thay đỗi, là những biến dịch tự nhiên của vũ trụ, có hoa lá sinh sôi nẩy nở, có những lúc trời gay gắt nắng cho đôi mắt lim dim choá loà, có lúc lá vàng rơi cho ai mang hồn thơ vấn vương tiếc nuối như thương tiếc một đời người, vạn đời người qua lại trên cầu sanh tử, có lúc lạnh cóng, tay xoa tay để hơi nóng lan toả, thở ra các hạt sương khói, để cứ tưởng đến tơ trời đang lan man trong dòng sống và rồi cứ tuần tự tiếp diễn, và chúng ta, người lữ hành trên con đường vô định, khi chưa tìm ra ngõ, lối nẽo đi về, lại thường chạy theo ngoại cảnh để cảm thấy được an tâm, cầu an ủi tạm thời khi đời sống bềnh bồng theo dòng đời.

Đêm khuya, trăng gõ cửa
hỏi người mở từ tâm
có về nơi chốn vắng
khơi lại nguồn tâm xưa

một mai đi tìm lại
mảnh trăng buổi xuân thì
chừng như trong gió mát
mủm mỉm ánh trăng tròn …


Có phải đất trời say khi có mai vàng, có phải má hồng non khi đào kia khoe sắc, hay mắt long lanh, chớp chớp khi chở cả rừng lan thơm ngát hoặc mang hình dáng trúc liểu lơ thơ đi dạo cuộc đời. Có ai thức giấc để thắp lại bờ tâm được nuôi dưỡng trong hương trầm bát ngát, em sẽ có những nụ cười thơm thơ mùi lúa mạch của Bát nhã, để có ánh mắt trong ngần của Hoa nghiêm có mặt.

Cần gì phải tìm xuân, chờ đợi trong tờ lịch buông rơi, cần gì phải hỏi nhau khi nào xuân đến, cần gì băn khoăn, tư lự tiếc nuối, mong đợi xuân về. Em đó ư, ta đó ư, cuộc đi tìm nào chẳng là hư vọng, thấy mảnh trăng sao trời mênh mông, thấy lòng mình bao lao xao, tìm kiếm. Sao lại đi tìm xuân trong các pháp hư huyễn, giả hợp duyên sinh, trong khi dưới bầu trời nầy, cỏ vẫn xanh ngát, lưng trời kia có điểm vạn hoa xuân. Đất trời vẫn vậy, như một dải mây ngút ngàn che lấp bao ngoạn cảnh, làm thành nền cho nhiều tư tưởng, cho cuộc truy tìm hạnh phúc.

Hãy ngồi lại đây, chúng ta hãy cùng nhau ngồi giở lại trang kinh xưa, không phải để nhọc lòng tìm ẩn nghĩa trong những chữ chiều sâu mộc mạc, không phải ở bên ngoài hư ảo để ta rong chơi theo tháng ngày, tìm quên lãng trong các đời biến ảo, men say.

Vóc hạt cát, ta cảm đời vô lượng
vóc hạt sương, nghe nhẹ cả cõi lòng
tâm mở rộng, biển xanh hương vô tận
nghĩ về người, lòng từ mở vô biên

gió đó em, ngăn gì trời mưa gió
cuồng phong nào lồng lộng bến năm xưa
hạt cát mềm, thấm nhẹ ướp bờ tâm
ta nhặt lại mảnh trăng tình thanh khiết…


Hãy mở tâm ra đi em, mở tận chiều sâu tấm lòng trong tĩnh lặng, vì chỉ một trang kinh thôi, trang kinh của đời người quí báu, bỏ qua những bon chen của dòng đời, những ồn ào, lăn xăn, náo nhiệt từng đánh mất chính mình, để lắng lòng trong từng hơi thở nhẹ, nơi đó chúng ta sẽ học và đọc lại hết sinh mệnh của con người, qua con đường buông bỏ, dừng chân lại bên cõi tâm, nghe lại khúc nhạc mùa xuân có mặt trong từng sớ thịt, trong từng vi tế, từng cõi không của tâm, để nhìn rõ các pháp là bất sanh bất diệt..

Áo vàng mai khoác, đất trời say nắng
đôi má mềm, phớt hồng nụ hoa đào
mắt long lanh, nét đẹp chở rừng lan
dáng thon thả, lay đưa cành trúc mỏng

ta thức giấc, khi sương vừa tỉnh mộng
như đâu đây, phảng phất nén hương trầm
tờ lịch giấy, buông rơi trên nền đất
xuân vừa về, có phải thế không em?

mình hỏi nhau, xuân là gì thế nhỉ
và hỏi xuân có mặt tự bao giờ
trên thảm cỏ dài, màu xanh ngát
ở lưng trời, vừa điểm vạn hoa xuân

trang kinh đó, ẩn mình sau giấc mộng
tìm lời thơ mang hình dáng mùa xuân
từ tâm từ, lòng khẽ gọi tình thương
xuân có mặt, vỡ oà trên mọi ngõ..


Có phải chăng sau cánh cửa hẹp là phương trời phóng khoáng, sau ưu phiền là an lạc thảnh thơi, sau bất hạnh là hạnh phúc ngọt ngào …Tất cả nào phải là những gì xa lạ như từ nơi xa xăm nào đó đem đến, được ai ban phát cho … nhưng nằm sẵn nơi tâm, khi tâm được chuyển hoá, xả bỏ … những dòng cảm xúc, cảm thọ, vui buồn, những tưởng vọng chấp, đã từng lưu đày ta trong cõi vô định, không dấu tìm về. Nơi đó là mùa xuân, có những vườn hoa nhiều màu sắc tinh khôi, nở trong tâm với những hương thơm là Tuệ giác và lòng Từ, để sáng soi từng bước chân người lữ hành trong cõi vô thường.

Có phải chúng ta đã bắt gặp mưa xuân, đang rơi xuống thấm ướt đất trời, dù đất vẫn gầy guộc, khô cằn, dù là trời đang gay gắt nắng, dù các mùa vẫn tuần tự trôi qua. Những hạt mưa xuân đang tưới tẩm trái tim, để bầu trời mở rộng. Còn chần chừ gì nữa, hãy chạy ra tắm mưa, dầm mình trong mưa, thưởng thức mưa, ôi mưa xuân đẹp quá. Ta vui cười, ta hoan hỷ, ta hạnh phúc trong lòng. Hãy nhặt lên từng hạt mưa, bẻ hạt mưa, lăn hạt mưa chạy dài trong mưa xuân tươi mát, thanh tịnh, để hạt mưa vỡ oà, tung ra, tràn lan cùng pháp giới, để chia sẻ bình an và hạnh phúc trong cuộc đời.

Chỉ có sự thảnh thơi, tươi mát của tâm hồn có chất liệu tu tập, chuyển hoá, sẽ là tư lương quí báu, là chất đề hồ tâm linh, là dinh dưỡng sống để có thể chia sẽ cùng con người, cùng nhau trong bất cứ những hoạt cảnh của cuộc đời….dù là bất hạnh hay khổ đau.

Ghi lại những dòng cảm xúc, tâm tình của người lữ hành
khi mùa Hạ đang giăng màn nóng khắp cùng trời đất.

Thành phố Hương Thông ( Houston, Texas )
Buổi chiều ngày 18.06.2011
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
29/04/2019(Xem: 4776)
Những ý tưởng trong một bài viết ngót 30 năm trước bỗng hiện về trong giấc mơ đêm qua, cùng với hình ảnh người bạn từng chung bước trên chặng đường tranh đấu cho nhân quyền, khi thuyền nhân trong các trại tỵ nạn đang bị cưỡng bức trả về Việt Nam. Người bạn đó là cố nhạc sỹ Việt Dzũng. Sao giấc mơ lại tới trong thời điểm cuối tháng tư? Với tôi, không phải là tình cờ, vì chính bài viết này lại là một, trong những bài mà Việt Dzũng đã chia sẻ rằng “Xúc động lắm! Những rung cảm này thật quá! Thầm lặng mà lại rõ nét qúa! Chị cho Dzũng gom những bài viết khác của chị lại, in thành sách nhé!” .
28/03/2019(Xem: 6328)
Phạm Lam Anh là con gái duy nhất của danh thần Phạm Hữu Kính. Bà tên là Phạm Thị Khuê, tự Lam Anh, hiệu Ngâm Si, sinh vào khoảng nửa đầu thế kỷ XVIII, người làng Mông Nghệ, tổng Mông Lĩnh, huyện Diên Khánh, tỉnh Quảng Nam. Huyện Diên Khánh thuộc phủ Điện Bàn có hai tổng là Uất Lũy và Mông Lĩnh, thời Chúa Nguyễn, làng Mông Nghệ nằm trong tổng Mông Lĩnh của huyện Diên Khánh (Phủ Biên Tạp lục của Lê Quý Đôn, trang 82). Năm 1823 huyện Diên Khánh đổi tên thành huyện Diên Phước.
24/02/2019(Xem: 7684)
Có một lời dạy của Đức Phật đã ngấm vào dòng chảy của tâm thức dân tộc mình… Đó là ý thức về vô thường, về khổ. Bởi vậy, thơ Việt Nam kể chuyện buồn nhiều hơn vui, lo lắng nhiều hơn an bình, gập ghềnh nhiều hơn bằng phẳng… Ngay từ trang đầu Truyện Kiều, nhà thơ Nguyễn Du (1766–1820) đã viết: …Trải qua một cuộc bể dâu. Những điều trông thấy mà đau đớn lòng
10/12/2018(Xem: 7311)
“Năm tháng vẫn như nụ cười trong mộng” là một câu thơ của Thầy Tuệ Sỹ mà tôi cứ đọc đi đọc lại mãi trên những chuyến phiêu bạt, giang hồ khắp đó đây. Ngày đi, tháng đi, năm đi và đời mình cũng đang chuyển dịch đi qua. Đi trên nhịp bước sương lồng sông núi lặng: “Đi để nhớ những chiều pha tóc trắng. Mắt lưng chừng trông giọt máu phiêu lưu.”* Phiêu lưu, phiêu lãng ngàn phương, theo cách điệu tiêu dao du chơi giữa vô thường:
10/10/2018(Xem: 4264)
Trời đã vào thu rồi mà nắng vẫn còn ấm, những đợt nắng trong veo như mật ong rải ánh vàng long lanh trên ngàn cây nội cỏ. Tôi lại nhớ những ngày thu ở Huế, dù chỉ là mùa thu mà trời đầy mưa bụi bay bay và gió lạnh run rẩy khi đạp xe qua cầu Tràng Tiền thời đi học. Nỗi nhớ như sợi tơ trời lãng đãng, vật vờ bay lượn giữa hư vô chợt sà xuống vướng mắc nơi góc vườn kỷ niệm.
09/10/2018(Xem: 2692)
“Không. Dứt khoát là không. Mấy đứa con của tôi không cần chữ nghĩa mà vẫn sống khoẻ mạnh, khôn lanh chẳng thua kém con nhà ai trong xóm này!”
13/09/2018(Xem: 9131)
Đột nhiên tôi nhớ lại câu nói của một người đã nói với tôi: “Khi chưa tu học, núi là núi, sông là sông; tu học đến một giai đoạn nào đó, núi chẳng là núi, sông chẳng còn là sông; đến khi giác ngộ, núi lại là núi, sông lại là sông!”. Không biết mình đã đến giai đoạn nào nhưng hôm nay, trong tôi chợt vang lên vài câu hát “…Một hôm ngựa bỗng thấy thanh bình, thảm cỏ tình yêu dưới chân mình…”. Rồi tôi nhớ tới ông ngoại, một người mà tôi gắn bó rất thân thiết từ ngày thơ ấu.
16/08/2018(Xem: 9267)
Trước khi bàn đến Số Mệnh thì có lẽ chúng ta nên tìm hiểu rõ riêng từng chữ, Số là gì và Mệnh là gì ? Chữ Số, đứng riêng một mình, nó có thể hiểu hai nghĩa. Nghĩa thứ nhất giản dị là con số, hay chữ số, dấu hiệu được đặt ra để biểu thị cho cái lượng, cái gì có thể tính, đếm, đo, cân. Các con số này có thể cộng trừ nhân chia với nhau. Nghĩa là con số có thể thêm, bớt, tăng, giảm. Con số còn có thể là chẳn lẻ, dư thừa, số dương, số âm, con số nguyên hay phân số, nghịch hay đảo, số thực hay phóng đại, số trung bình hay số vô tỉ…
13/08/2018(Xem: 9370)
Tiết tháng bảy mưa dầm sùi sụt Toát hơi may lạnh buốt xương khô Não người thay buổi chiều thu Ngàn lau nhuốm bạc lá ngô rụng vàng…
12/08/2018(Xem: 8499)
Ngày trôi, tháng trôi, đời trôi. Rồi đây cỏ cây úa tàn. Thời gian lướt trên màu tóc. Nhạt nhòa phấn son phù du. Hỡi người có nghe Thời gian lướt đi. Vô cùng lặng lẽ. Để ta đừng hay. Nào ngờ một mai sáng kia. Thức giấc ta nghe hai tiếng Thời Gian !
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567