Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Đàm Đạo Cuối Năm

31/01/201921:21(Xem: 3171)
Đàm Đạo Cuối Năm

Xuan dan gian cai bien

Tiểu Phẩm  

ĐÀM ĐẠO CUỐI NĂM

 

            Năm cùng tháng tận, hương xuân phảng phất đó đây, đang ngồi cùng nhau bên chén trà sen và khay mứt thập cẩm thơm nức, thầy Tử Cống đột nhiên hỏi Khổng Tử:

            - Người chết có biết gì không hay không biết gì nữa?

            Khổng Tử ngẫm nghĩ một hồi mới nói:

            - Ngày Xuân ngày Tết đến nơi mà nói chuyện chết chóc e nghe không đặng…

           Thầy Tử Cống cười khẩy, nói nhẹ nhàng:

           -  Đang chỉ là những ngày cuối năm, chưa sang năm mới, bệnh gì mà cữ? Xin hỏi lại: Người chết có biết gì không hay không biết gì nữa?

            Khổng Tử phải nhíu mày nhăn mặt, rồi thở dài nói:

          -  Ta mà nói hẳn ra rằng “Người chết còn có biết” thì ta sợ những người con hiếu cháu thảo sẽ liều thân mà chết theo cha mẹ, ông bà. Còn như ta mà nói hẳn ra rằng “Người chết hết biết gì”, thì ta lại sợ những con cháu bất hiếu chẳng hề nghĩ đến chuyện đền ơn đáp nghĩa, chúng chẳng nhớ ơn người đã trồng cây cho chúng có bóng mát, có trái ngọt mà ăn bổ khỏe thân thể trí óc. Chúng uống dòng nước ngọt trong lành mà không tưởng nghĩ đến cội nguồn, thế là mất đạo lý!

            - Vậy thì nói sao cho ổn đây ạ?

            Khổng Tử đủng đỉnh bước lòng vòng, rồi buông thỏng một câu:

            -  Khỏi cần nói gì!

            - Vậy thì không ổn!

            - Ổn. Điều quan trọng là người sống còn biết gì hay hết biết, chứ không phải là người chết. Người sống hãy tự biết lấy bằng lương tri, bằng tình cảm chân thật cuả mình, để sống sao cho trọn nghĩa vẹn tình, đẹp tình đẹp đạo. Chứ người sống mà hết biết đến đạo lý của người đang hít thở, đang sống thì người sống ấy cũng chẳng khác nào người đã chết, bỏ đi. Người sống hãy tự biết mình phải có bổn phận và trách nhiệm gì đối với những người đã chết, đã hy sinh vì đất nước, vì con cháu mai sau. Người sống mà không biết nghĩ ra chuyện ấy, thì … chẳng mặt mũi nào để đáng sống nữa!

            Thầy Tử Cống chép miệng nói:

            - Những người sống vô ơn trên đời này thiếu gì, vậy mà họ vẫn dương dương bản mặt, vênh váo kênh kiệu bước ra đường, chớ có gì phải mất mặt mất mũi? Kìa những kẻ vinh thân phì gia, ăn xài phung phí, tiêu dùng xa hoa chẳng hề nghĩ đến ai. Nọ những kẻ chức trọng quyền cao, giàu nứt đố đổ vách, chơi bời hoang đàng xa xỉ, ăn mặc diêm dúa sang trọng, vung tiền qua cửa sổ ... chẳng hề biết gì đến những người đói khổ chung quanh mình, chứ đừng nhắc đến những người đã khuất bóng mơ hồ. Vậy mà họ vẫn điềm nhiên, thung dung sống những tháng ngày đẹp đẽ mộng mơ, chớ có mà xấu hổ thẹn thùng đâu?

            Khổng Từ nhăn mặt, bực tức nói:

            - Có những loại người như vậy thì... thật là... “hết biết” luôn, miễn nói nữa cho mệt!

 

VĨNH BÒ CẠP
(Cư sĩ Vĩnh Hữu)



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
20/01/2011(Xem: 3431)
Dù ở nơi đâu, dù trong tổ chức nào, người Việt ly hương vẫn tìm đến nhau dưới mái chùa để cùng nhau chia sẻ niềm vui trong những ngày Tết...
20/01/2011(Xem: 3724)
Ðạo Phật ra đời nhằm xây dựng một đời sống hạnh phúc, an lạc cho mọi người. Cho nên khát vọng trở nên người giàu có nhằm vơi đi khổ đau do đời sống vật chất đem lại...
20/01/2011(Xem: 3984)
Nụ cười cũng có nội dung riêng của nó, nhất là nụ cười Việt Nam không phải rằng, "cái gì cũng ‘hì’ là xong chuyện" như cách nhìn của Nguyễn Văn Vĩnh ngày xưa..." Xuân sanh, Hạ chín, Thu héo, Đông tàn. Nếp nghĩ xuôi dòng đang đi theo một dòng chảy miên viễn như thế. Bỗng có một vị sơn tăng - như Thiền sư Mãn Giác chẳng hạn - huơ tay, mỉm cười, tầm nhìn hướng ra ngõ vắng đầy sương, ánh mắt bắt gặp một cành mai hôm trước: "Đình tiền tạc dạ nhất chi mai!"... Nụ cười, tuệ giác và mùa xuân là ba khái niệm và ba hình ảnh riêng biệt. Nhưng khi kết hợp và hòa quyện vào nhau sẽ thành nguồn vui Di Lặc.
19/01/2011(Xem: 3322)
Dù ở nơi đâu, dù trong tổ chức nào, người Việt ly hương vẫn tìm đến nhau dưới mái chùa để cùng nhau chia sẻ niềm vui trong những ngày Tết, hòa cùng niềm vui đang lên của dân tộc. Tựa đề của bài này chỉ có nghĩa là: ngày Xuân trong cửa chùa nơi xứ lạ. Xứ lạ ở đây là châu Âu. Nói đến ngày Xuân, chúng ta liên tưởng đến những ngày ở quê hương, nơi người người quây quần bên nhau, vui hưởng những giây phút đầm ấm trong không khí êm đềm ấm cúng.
19/01/2011(Xem: 4043)
Trong thế giới sinh diệt, tất cả mọi người đều phải trải qua bốn tướng vô thường của con người là sinh, già, bệnh, chết và thời tiết trong trời đất cũng lần lượt đổi thay với bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Mùa Xuân đến, cây cối đâm chồi nảy lộc, trổ hoa xinh tươi, khí trời ấm áp, bừng lên sức sống vui tươi cho vạn vật và con người, nên mùa này được người đời gọi là chúa Xuân.
18/01/2011(Xem: 3579)
Sương phủ dầy đặc, 10 giờ 30 đêm mà cứ như khuya lắm; chim chóc im bặt, cảnh vật chìm vào u tịch. Trong màn đêm, xa xa còn le lói ánh sáng mờ đục của những ngọn đèn từ các chùa quanh khu vực Tháp. Cứ cách nhau vài răm mét có một ngôi chùa, càng gần Đạo tràng, chùa càng nhiều, có chỗ chùa sát vách nhau. Ngoài chùa Tây Tạng còn có nhiều chùa Miến Điện .
17/01/2011(Xem: 6356)
Xuân sanh, Hạ chín, Thu héo, Đông tàn. Nếp nghĩ xuôi dòng đang đi theo một con đường mòn miên viễn như thế. Bỗng có một vị sơn tăng – như thiền sư Mãn Giác (1090) chẳng hạn – huơ tay, mỉm cười, tầm nhìn hướng ra ngõ vắng đầy sương, ánh mắt bắt gặp một cành mai hôm trước và kêu lên hồn nhiên
15/01/2011(Xem: 3184)
Nói về phương diện tục đế, ở pháp sinh diệt vô thường nơi thế gian thì chúng ta không thể chối bỏ cuộc sống hiện tại. Học thiền không có nghĩa là học trên lý luận siêu hình, không ý thức gì đến sinh hoạt đời thường. Sự giải thoát của đạo Phật không phải vượt thoát khỏi thế gian để mưu cầu hạnh phúc, mà là “cư trần bất nhiễm trần”, tùy duyên mà thọ dụng.
15/01/2011(Xem: 9264)
Một buổi sáng ra vườn, chợt thấy mấy chồi non vừa nhú, rụt rè, mảnh mai, run rẩy trước làn gió nhẹ. Những giọt sương trong vắt còn đọng trên lá cây, phản chiếu tia nắng mai lóng lánh ngũ sắc.
10/01/2011(Xem: 3759)
Không gì tuyệt đẹp hơn hình ảnh của mùa xuân, khi hoa đào hoa mai hé nở, khi những mầm xanh đang e ấp chờ đợi trăng nước tháng ngày và sự chuyển giao của đất trời để vẫy vùng sự sống. Vẻ đẹp của mùa xuân đã thêu dệt nên những vần thơ rạng ngời hương sắc qua cảm hứng của kim cổ thi nhân; song song với cảnh sắc huy hoàng đó, các thi nhân cũng đã gợi lên vô vàn hình ảnh xuân thì của các cô gái nõn nà hay những mảnh tình xuân phơi phới được thì thầm trong cõi thi ca lung linh sắc màu xuân biếc.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567