Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Chị Diên

29/07/201908:41(Xem: 3437)
Chị Diên
hoasen_10
CHỊ DIÊN ( DUYÊN)

(Xin phép được viết nguyên lời thoại theo tiếng địa phương Phú Yên)


Cô iên (Yên) nguyên là hiệu trưởng trường Hùng Vương, TP Ty Quà (Tuy Hòa) tỉnh Phú iên, Chị iên cũng là hinh trưởng (huynh trưởng GĐPT Bảo Tịnh) gọi qua và nói:  Thầy Nghiện (Nguyện) chị Diên chỉ bị bịnh, hổm rày chỉ chờ Thầy gọi dìa (về) cho chỉ dui (vui), chờ quài (hoài) mà không thấy, chỉ giận  chỉ nói ông Nghiện ổng đi qua bển rầu (rồi) đâu có nhớ gì ở đây đâu, tao và bà Thỉ (Thủy) chờ ổng gọi hỏi thăm, chờ miết thấy ghét, thâu Thầy gọi liền cho chỉ đi, chắc chỉ dui lắm đó.

Chị Thủy và chị Duyên là những huynh trưởng   đầu tiên của Phú Yên, hai chị đều trên 80 tuổi rồi.

Sau giờ công phu sáng, bên Diệt Nam (Việt Nam) là 8 giờ tấu (tối), Nghiên Nghiện gọi dìa cho chị Diên: Alo chị Diên phẻ (khỏe) không?
 Ai dãy (vậy ), ai gọi tui mà tấu (tối) rầu? Nói to to chớ tui lớn tuổi rầu lỗ tai một con bên đậu, một con bên bay, nên có lúc nghe lúc không, xin lẫu (lỗi) là ai dãy hé?

 Dạ Nguyên Nguyện đây.

Ông Nghiện hửng! Lâu quá giờ ông mới gọi , chờ tui chui xuống lỗ rầu ông mới hỏi thăm hửng, ông phẻ không? Mấy ngày nay ở Phú iên, nó nóng như lửa đốt, me….. tui dí (với) bà Thỉ bịnh dãy thâu (thôi) là bịnh, lớn tuổi, máu quyết ( huyết ) chạy hổng đều, bịnh té ngữa té nghiêng.
Chu cha hôm qua tui đi ăn đám dỗ (giỗ) Quà Thượng (Hòa Thượng) Hương Tích, đông quá chừng luôn, ngừ ( người ) ở đâu mà nườm nượp, nẫu dìa không có đồ  ăn cho nẫu ăn, ông Nghiên Nhả ( Nguyên Nhã ) cũng trốn luôn, tui tìm cúng dường cho ổng mà tìm quài không thấy.
Chừng nào ông dìa nữa? Ông dìa tui làm cho một ít mứt rong dí muối é khô, đem qua bển ăn cho sướng miệng, tui làm là ông khỏi chơ (chê), hầu (hồi) ông Ngài Từ Quang (Ngài Phúc Hộ) ông Ngài Trí Nghiêm còn sống, tui làm muối é, hai ông Ngài ổng phái (khoái ) lắm.

Ở bển có đu đủ  không dãy, tui thấy ông làm dưa món, rầu bỏ lên de lô ( zalo ), de léc gì đó, con Đạt nó đưa tui coi hình, tui không có tin, bên Mỉ (Mỹ) mà có đu đủ, có củ  kiệu na, tui nghe nẫu nói nhập ở Diệt Nam qua không hà.
 Thiệt na, ở  bển có thiệt hửng? Mô Phật hầu giờ tui nghĩ Mỉ nó xài đồ Mỉ đâu có xài đồ Diệt Nam đâu, mà nó cũng có hé, lạ quá hửng!

Nghe đâu mấy ông nậu trong ban hướng dẫn tỉnh, định tổ chức lễ 60 năm GĐPT Phú iên, mấy ổng chờ ông dìa đó, ông dìa không dãy ? Sau Rằm tháng Diên (Giêng) sang năm nè.

 Nguyên Nguyện nói: Chị Duyên  bữa nay Nguyên Nguyện lớn rồi, kêu bằng Thầy đi.

Kệ ông chứ, Thượng tạ (tọa) ở đâu, chứ tui mà ông cũng làm Thượng tạ na, hầu ông đi tu dí Ngài Bình Quang, còn cái chỏm lúc la, lúc lắc, tui đem thuốc men, đồ ăn, đồ mặc cho ông, giờ ông làm Thượng tạ dí tui na.
Nguyên Nguyện: Mô Phật!

Tui nói cho ông nghe: Chỉ có ông Ngài Hương Tích, ông Ngài  Từ Quang, ông Ngài Bát Nhã, ông Ngài Trí Nghiêm, ông Ngài Phước Trí, ông Ngài Bình Quang là tụi tui (tôi) kêu ông Ngài, còn mấy ông còn nhỏ, nôn cái gì mà Thượng tạ dí hạ tạ, mệt quá!
Nguyên Nguyện: Mô Phật!

Mà tui hỏi ông, bên đó yên ổn không dãy, ông Nguyên Đạo qua chỗ ông nhập hạ mới dìa, kể cho tui nghe ông cũng được, tui mừng cho ông, thâu ở đâu cũng tu, miễn đừng có lộn xộn thì mai mốt ông dìa tui nấu cơm đãi ông, còn ông mà lộn xộn thì thâu luôn, miễn bàn, phát một. Quý Ông Ngài ở đây, ông thấy không? Tu hành thanh tịnh không có tai tiếng gì hết, dãy mới tu chớ.
Tui nói thiệt, giờ tụi tui ở nhà tụng kinh chớ đi chùa ngầu (ngồi) lâu đâu có nẩu (nổi), me ….. chưn tay giờ nó cứng ngắc, cứng nghiễn, chắc cũng sắp đi gặp ông bà rầu, cứ mẫu năm ông dìa một lần tụi tui còn thấy mặt, chứ năm năm dìa môt lần thì có nước ghé thắp nhang cho tui dí bà Thỉ, chớ làm cái gì được.

Thâu, nghỉ đi, nãy giờ nói nhiều rầu, để tui nói dí Bà Thỉ, Bà Tâm, Ông Bình, Ông Tỉnh là ông có gọi dìa. Mô Phật thâu nghen, giữ gìn sức phẻ nghen.

Nguyên Nguyện: Dạ cảm ơn chị.

Ai mà là người Phú Yên rặt sẻ hiểu được nội dung câu chuyện, đây là nét văn hóa đẹp của người Phú Yên, tình làng nghĩa xóm luôn luôn được tôn quý và trở nên bình dân, cho nên mọi đối đãi đều ít có ranh giới, xong giới luật luôn luôn được hộ trì tốt đẹp.

12 tối ngày 27/7/2019

THÍCH NGUYÊN NGUYỆN





Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
22/05/2011(Xem: 2412)
Con sông Gu-đơ-na xinh đẹp và trong vắt chảy qua miền Bắc bán đảo Jutland, chạy dọc theo một cánh rừng bát ngát, rải sâu vào hậu phương.
22/05/2011(Xem: 2554)
Đêm nay là đêm giao thừa, trời lạnh như cắt, tuyết rơi không ngừng. Một cô gái nhỏ lang thang trên con đường trong đêm đen và giá buốt.
12/05/2011(Xem: 2269)
Trong một ngôi nhà, cạnh Hoàng trường mới, phố Đông, thành Côpenhagơ, chủ nhà đang tiếp khách. Khách hôm ấy rất đông...
12/05/2011(Xem: 4750)
Cung điện của Hoàng đế đẹp nhất trần gian, làm bằng một loại sứ rất quý, nhưng dễ vỡ, mỗi khi chạm đến phải thật nhẹ tay...
12/05/2011(Xem: 2526)
Xưa có một cô bé, người cô bé tí teo, bé và xinh như một con búp bê. Nhà cô nghèo, không sắm nổi cho cô đôi giày.
12/05/2011(Xem: 2525)
Tại nhà ông lái buôn giàu có nhất trong tỉnh tụ tập một đám trẻ, con cái các gia đình giàu có và quyền quý. Ông lái buôn là người có học...
09/05/2011(Xem: 3144)
Những giọt lệ của A Tư Đà là kết tinh của chí nguyện, ưu tư và sự tha thiết của một hành giả đã dành trọn đời mình để tầm cầu chân lý tối hậu.
09/05/2011(Xem: 14723)
"Tây phương không có ngày Vu Lan nhưng cũng có Ngày Mẹ (Mother's Day) mồng mười tháng năm (năm đó). Tôi nhà quê không biết cái tục ấy. Có một ngày tôi đi với Thầy Thiên Ân tới nhà sách ở khu Ginza ở Ðông Kinh (Tokyo), nửa đường gặp mấy người sinh viên Nhật, bạn của thầy Thiên Ân. Có một cô sinh viên hỏi nhỏ Thầy Thiên Ân một câu, rồi lấy ở trong sắc ra một bông hoa cẩm chướng màu trắng cài vào khuy áo tràng của tôi. Tôi lạ lùng, bỡ ngỡ, không biết cô làm gì, nhưng không dám hỏi, cố giữ vẻ tự nhiên, nghĩ rằng có một tục lệ chi đó. Sau khi họ nói chuyện xong, chúng tôi vào nhà sách, thầy Thiên Ân mới giảng cho tôi biết đó là Ngày Mẹ, theo tục Tây phương. Nếu anh còn mẹ, anh sẽ được cài một bông hoa màu hồng trên áo, và anh sẽ tự hào được còn mẹ. Còn nếu anh mất mẹ, anh sẽ được cài trên áo một bông hoa trắng..."
09/05/2011(Xem: 20107)
Bài giảng cuối cùng, Câu chuyện xúc động về Giáo sư Randy --Cuốn sách mà bạn sắp đọc đây là 53 ngày sau đó nữa, là cách GS Randy Pausch tiếp tục những gì ông đã bắt đầu trên giảng đường hôm ấy, với sự giúp đỡ của nhà báo Jeffrey Zaslow. Hằng ngày vẫn đạp xe để tập luyện, trong 53 lần đạp xe như vậy ông đã trò chuyện với Jeffrey Zaslow qua điện thoại di động. Zaslow đã chuyển những câu chuyện thành cuốn sách này. Ngày 8-4-2008, sách được phát hành tại Mỹ. Hơn ba tháng sau, ngày 25-7-2008, gs Randy Pausch qua đời.
05/05/2011(Xem: 2393)
Ngày xưa có một ông vua và một bà hoàng hậu ngày nào cũng nói: "Ước gì mình có đứa con!" mà mãi vẫn không có.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]