Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

12. Trọng Trách

16/12/201808:07(Xem: 2465)
12. Trọng Trách

sudoithinhmoiphapdao_12avhưu
“Sự Đời thỉnh mời Pháp Đạo”

 

Câu chuyện thứ mười hai:

TRỌNG TRÁCH

 

             Chiều, biển không êm, mà cũng không động lắm, nên cũng có một số du khách xuống tắm bơi, đùa sóng ở khu vực gần chiếc chòi cao mái lá của Đội Cứu Hộ Bãi Biển.

            Anh nhân viên cứu hộ tướng tá vạm vỡ bất chợt nhìn thấy một người “viên đính phương y” (đầu tròn áo vuông) có vóc dáng nhỏ bé ốm yếu đang đứng bất động nơi mép nước sóng vỗ, mặt hướng ra ngoài khơi xa… Thấy bất an, nên anh ta vội rời chòi, tiến thẳng đến chỗ vị tăng, nhận ra đó là một tu sĩ cao niên, nên tằng hắng một tiếng đánh động. Vị tăng vẫn không nhúc nhích, mắt cứ đăm đăm nhìn về phía chân trời, buộc anh ta phải bước lại đứng đối diện, chắp tay, lên tiếng:

           “Nam mô A Di Đà Phật!”

           Vị tăng thở dài một hơi, rồi nhìn người “quấy rối”, chắp tay đáp lễ:

           “Nam mô Phật! Có chuyện chi vậy anh?”

           “Thầy có biết bơi không? Thầy đứng chỗ này nguy hiểm lắm, lỡ có một con sóng lớn bất ngờ ập vô bờ, nó kéo chân thầy mà lôi xuống nước, đẩy ra kia thì sao?”

          “Tôi chỉ đứng một chỗ nơi này, nơi vừa đủ đón nhận nước vỗ vào đôi bàn chân thôi, chứ không có ý định nhảy xuống dưới tắm đâu!”

          “Dạ, tại tôi thấy bất thường, do thầy cứ đứng như trời trồng, vóc người lại ốm yếu bé nhỏ, nên tôi phải quan tâm để thi hành nhiệm vụ cứu hộ của mình!”

          “Cảm ơn anh. Không sao đâu.”

          Anh nhân viên cứu hộ định chào đi, nhưng lại ngứa miệng hỏi:

          “Sao thầy xuống bãi biển mà cứ đứng đây hoài, không bơi không tắm?”

          “Tôi hòa mình vào thiên nhiên.”

          “Ồ, thầy hòa mình với thiên nhiên kiểu gì mà cứ đứng như pho tượng, nơi sóng vỗ vào bờ, gió thì lồng lộng, thấy thật bất ổn, không an toàn chút nào!”

         “Đó là anh thấy, chứ tôi đâu thấy bất ổn bất an?!”

        “Bộ thầy không thấy sóng to đó sao?”

        “Không.”

        “Sóng sờ sờ ầm ầm đó mà thầy không thấy thì thầy thấy gì?”

        “Tôi chỉ thấy Nước. Sóng và Nước chỉ là một. Phật và Tâm cũng chỉ là một. Bất Nhị!”

        “Ui chao, thầy nói cao siêu quá, tôi không hiểu nổi đâu!”

        “Vậy thôi, anh đừng hỏi chi nữa.” Vị tăng chợt chuyển giọng thân thiện vui vẻ “Anh là nhân viên cứu hộ phải không?”

        “Dạ, đúng.”

        “Mang trọng trách đó tạo được nhiều Phước lắm đa!”

         “Vậy sao, thầy?’

         “Chứ sao. Cứu một mạng người bằng xây chín bậc phù đồ mà. Hồi giờ anh cứu được bao nhiêu người, thì cứ nhân cho 9 lên là biết mình đã xây nên bao nhiêu ngôi tháp rồi!”

        “Dạ, vậy chắc là tôi gom được cả kho Phước đó thầy!”

        “Đúng vậy. Nhưng đừng để hao tổn, thất thoát cái kho Phước của mình. Người xuất gia tu hành như tôi, thọ của đàn na tín thí, mà không lo tu thì bị tổn Đức. Người xuất gia nào mà mang trọng trách hoằng pháp độ sinh mà không lo truyền bá Phật pháp, cứ lo những chuyện đâu đâu, thì cũng bị tổn Đức. Còn anh, nếu anh cứ đứng ở đây hỏi lung tung những chuyện không phải của mình, lãng quên trọng trách cứu hộ, lỡ đằng kia, đằng nọ đang có người chết đuối mà anh không cứu kịp, là anh làm tổn Phước ghê gớm lắm đó!”

         Anh nhân viên cứu hộ giật nẩy mình lên, nhìn dáo dác tứ phía, rồi bước nhanh nhanh về phía có vài du khách đang đùa với sóng, quên cả một câu chào tạm biệt với vị khách “đầu tròn áo vuông”.

 

Tâm Không – Vĩnh Hữu

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
21/01/2014(Xem: 22280)
Đọc bản dịch Cảnh Đức Truyền Đăng Lục của anh Lý Việt Dũng, tôi không khỏi thán phục khi biết sức khỏe anh rất kém mà vẫn phấn đấu kiên trì để hoàn thành dịch phẩm khó khăn này một cách đầy đủ chứ không lược dịch như ý định ban đầu.
01/01/2014(Xem: 7876)
Sau mấy chục năm dài xa quê hương, lần đầu tiên trở về nước, tôi muốn dành cho cả gia đình một bất ngờ lớn nên không báo trước để ai ra đón cả. Lúc ngồi trên máy bay, tôi mường tượng một cách đơn giản ra con đường nào dẫn vào xóm Biển, nơi tôi đã được sinh ra và lớn lên với tất cả những ngày tháng êm đềm nhất của thời niên thiếu. Nhà tôi bao năm qua vẫn ở nơi ấy, bố mẹ và các em tôi vẫn quây quần cạnh nhau trong cái xóm Biển hiền hòa an bình ấy, nhất định tôi sẽ tìm ra được nhà mình, không lầm lẫn vào đâu được.
31/12/2013(Xem: 3450)
Đời người được bao nhiêu mà chiếc khăn bàn ấy đã ở với tôi gần nửa thế kỷ! Cho đến nay vẫn đang còn và có lẽ sẽ còn mãi với tôi cho đến cuối cuộc đời!
30/12/2013(Xem: 18157)
Hương Lúa Chùa Quê, 1 tập truyện hồi ký, ( 432 trang), hoài niệm tuổi thơ của hai tác giả, vừa là anh em ruột, vừa là hai vị giáo phẩm trong hàng lãnh đạo của PGVN ở hải ngoại, đó là Hòa Thượng Thích Bảo Lạc (Úc Châu) và Hòa Thượng Thích Như Điển (Đức Quốc) . Sẽ online trong thời gian sớm nhất, kính mời quý độc giả đón đọc. Nam Mô A Di Đà Phật.
25/12/2013(Xem: 11407)
Con người sanh ra trên cõi đời này đã mang theo nghiệp nhân của đời trước, lúc lớn lên lại gây tạo thêm nghiệp mới. Nghiệp nhân cũ cộng với nghiệp nhân mới nên chi phối cuộc đời còn lại (cận tử nghiệp) của mỗi người.
20/12/2013(Xem: 10949)
Bộ phim là câu chuyện có thật về chú chó Nhật được cả thế giới biết đến như một biểu tượng về tình yêu thương vĩnh cửu. Đây chắc chắn là bộ phim mà bất kỳ đứa trẻ nào cũng không thể nào quên.
12/12/2013(Xem: 19107)
Bé trai Ryan 5 tuổi sống tại bang Oklahoma (Mỹ) kể về lần nhìn thấy Marilyn Monroe tại một bữa tiệc nhưng chưa kịp tiến lại gần cô đã bị một cú đấm vào mặt bởi một vệ sĩ.
12/12/2013(Xem: 5791)
Vào những ngày cuối tháng của năm, tôi có dịp lên Sàigòn, không khí sinh hoạt nhộn nhịp hẳn lên, bao hình ảnh xem như đã chuẩn bị trước từ nhiều tháng qua, những sắc màu, những âm thanh ầm ỉ của người, xe cộ và sự va chạm của mọi thứ xung quanh trong cuộc sống quay cuồng, làm chóng mặt và choáng ngợp cả mắt…
11/12/2013(Xem: 8318)
Bà cụ già đau yếu than thở với bà bạn thân nhất của mình, “Tôi ghét cái tuổi già. Tôi ghét vì phải ở đây trong cái nhà dưỡng lão này.” Bà bạn lên tiếng, “Chúng mình phải lạc quan.” “Lạc quan về cái quái gì chứ? Trời đất ạ!” “Vậy thì, bà đang đau nhức hay sao?”
11/12/2013(Xem: 22913)
Đi tu không có nghĩa là phải vào chùa, cạo bỏ râu tóc mà phải được hiểu rộng rãi hơn nhiều! Đi tu là một quá trình khám phá tâm linh. Chúng ta học ứng dụng những lời Phật dạy trong đời sống hàng ngày của mình. Tu là chuyển hóa bản thân, từ vô minh đến trí tuệ, là tìm kiếm, khám phá con đường đưa đến hạnh phúc và an lạc.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]