Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

64. Lý Bình Thương Bạn Thỉnh Tế Công Mã Tịnh Bắt Gian Chùa Tỳ Lô

17/10/201820:52(Xem: 7114)
64. Lý Bình Thương Bạn Thỉnh Tế Công Mã Tịnh Bắt Gian Chùa Tỳ Lô

te dien hoa thuong


Tế Công Hoạt Phật
(Tế Điên Hòa Thượng)
Đồ Khùng dịch
(bút hiệu của HT Thích Minh Cảnh)

***

Chương 64:
Lý Bình Thương Bạn Thỉnh Tế Công Mã Tịnh Bắt Gian Chùa Tỳ Lô


Sau khi mẹ được Tế Điên chữa hết bệnh, Mã Tịnh rất mừng và vâng lời mẹ cảm tạ Tế Điên rồi mời ra nhà trước đãi rượu. Tế Điên đi với Mã Tịnh ra Đông phối phòng, thấy ở đó một mâm rượu thịt ăn dở với bốn bộ chén đũa, Tế Điên hỏi:

- Ai vừa ăn uống ở đây nhỉ?

Mã Tịnh đáp: Tôi đấy.

- Chú uống một mình sao đến 4 phần ly đũa vậy kìa?

- Tôi uống vòng vòng, hết cái này tới cái kia.

Lập tức kêu dẹp mâm cũ, dọn mâm mới lên và cùng Tế Điên ngồi uống rượu. Tế Điên hỏi:

- Qúy danh của chú là chi?

- Tôi tên là Mã Tịnh.

- Ta muốn hỏi thăm chú một người mà không biết chú có quen không?

- Ai vậy?

- Ta có một đứa đồ tôn tên là Mã Nguyên Chương không biết chú có quen nó không?

Mã Tịnh nghĩ bụng: "Cái ông Hòa thượng này thật dễ giận! Nhè chú mình mà ổng kêu là đồ tôn". Trợn mắt ngó Tế Điên một cái rồi nói:

- Tôi không có quen với ông Mã Nguyên Chương đó.

Tế Điên hỏi:

- Ta trị cho mẹ chú hết bệnh, chú cám ơn ta cái gì nào?

- Thưa sư phó, ngài muốn bao nhiêu tiền thuốc, bao nhiêu vàng bạc xin cứ nói, tôi sẽ vâng theo ý ngài.

- Ta lại chẳng cần tiền, ta rất khoái những bức tự họa.

- Sư phó khoái bức tự họa nào, nếu tôi có thì sư phó cứ cầm lấy.

- Những bức khác ta lại không thích, ta chỉ khoái bức Phú quý mẫu đơn này thôi.

- Cũng được, lát nữa chừng sư phó về cứ mang nó đi.

- Ta nói khoái thì lấy liền hà!

Nói rồi đứng dậy định lấy bức tranh xuống. Mã Tịnh lật đật cản lại:

- Sư phó đừng động đến! Bức tranh có quá nhiều bụi rớt tùm lum thì ăn uống sao ngon? Hãy đợi ăn uống xong rồi lấy xuống cũng được mà.

Tế Điên nói:

- Như vậy cũng được, để hôm nay ta không ra khỏi phòng, coi mi chạy đàng nào cho biết.

Lúc đó, Lôi Minh, Trần Lượng cùng Hoa Vân Long đang trốn ở trong vách đôi, nghe không sót một tiếng, sợ đến nổi run lẩy bẩy. Mã Tịnh nghĩ bụng: "Cái ông Hòa thượng này, để lại không được mà! Chi bằng mình cho ổng một nhát về Tây phương. Sau khi ổng chết rồi, mình xây cho ổng một cái tháp để đền đáp công ơn chữa bệnh cho mẹ! Hàng năm đúng ngày giỗ Tết, mình đốt cho ổng một mớ giấy tiền là xong". Nghĩ xong, bèn vào trong giắt ngầm một ngọn đơn đao rồi trở ra tiếp rượu Hòa thượng. Rót rượu đãi Tế Điên tính mượn rượu phục cho say, cứ rót chén nào Tế Điên uống hết chén ấy, uống cho tới đỏ đèn, Tế Điên tự nói một mình:

- Rượu này uống mãi chẳng hề say, mà say cũng tốt, khỏi phải uống nữa.

Tế Điên ngồi ở bàn tiệc rên hì hì, Mã Tịnh hỏi:

- Sao sư phó lại rên hì hì, bộ say rồi hả?

- Ta muốn ra ngoài.

- Sư phó muốn đi ra ngoài thì cứ đi.

Tế Điên bèn đứng dậy, Mã Tịnh đi theo ra, Tế Điên vừa đi vừa nói:

- Mã Tịnh nè, chú thấy thuốc của ta có hay không?

- Hay lắm.

- Mã Tịnh nè, chú đoán thử thuốc ta đáng bao nhiêu tiền?

- Bao nhiêu tiền hả? 

- Thuốc của ta cứ mỗi văn tiền là một hoàn thuốc đấy.

- Thuốc đó rẻ quá!

- Rẻ thì rẻ thiệt, từ nay về sau ta tính không làm nữa! Bữa nay có người không có lương tâm chút nào, Hòa thượng ta trị hết bệnh cho họ, trái lại họ muốn nhẫn tâm giết chết Hòa thượng ta! Ta chết đi rồi, họ muốn xây cho ta một ngọn tháp, hằng năm đến ngày giỗ Tết họ sẽ đốt cho ta một ít giấy tiền để đền ơn tạ đó.

Mã Tịnh nghe nói như vậy, trong bụng nghĩ thầm: "Ông Hòa thượng này lạ thiệt!". Hai người vừa đến đầu thôn Đông, Tế Điên bèn ngồi xổm xuống, Mã Tịnh đi vòng lại đến sau lưng Tế Điên liền rút dao nhắm Tế Điên chém xuống. Tế Điên lấy tay chỉ một cái, dùng pháp định thân giữ chặt Mã Tịnh lại. Mã Tịnh bị Ở trong tư thế đứng yên dơ dao lên mãi. Tế Điên bỗng hô lớn:

- Không xong! Bớ người ta nó muốn giết Hòa thượng ta đó.

Dân chúng ở thôn trang tại Tiểu Nguyệt Đồn rất nhiều, nghe tiếng kêu cứu, lật đật đốt đèn chạy ra xem. Mã Tịnh sợ hết hồn, trong bụng nghĩ: "Mình cầm dao chết trân như vầy, người ta hỏi tới rồi mình trả lời làm sao đây?". Nào ngờ Tế Điên lại làm phép cho mọi người không thấy Mã Tịnh, chạy lướt qua hết. Mã Tịnh năn nỉ:

- Bạch sư phó, tôi thiệt bậy bạ quá! Xin sư phó từ bi tha thứ cho!

- Chú cầm dao muốn giết ta sao không đi kiếm kẻ tình nhân của vợ chú mà giết?

- Tôi không biết bọn nó ở đâu!

- Vậy thì đi theo ta mà bắt kẻ gian.

Mã Tịnh liền đi theo Tế Điên đến chùa Tỳ Lộ Tế Điên nói:

- Bọn nó ở trong chùa này nè.

Mã Tịnh nói:

- Để tôi đi kêu cửa.

- Chú sao khờ quá! Đi bắt gian mà lại kêu cửa à?

- Bắt gian còn có cách nữa à, từ hồi nào tới giờ tôi chưa đi bắt gian đâu có biết. Vậy chớ không kêu cửa làm sao bắt?

- Thì chú cứ nhảy tường vào.

- Tôi nhảy vào thì được, còn phần sư phụ thì sao?

- Ta cũng có thể qua được.

Mã Tịnh bèn phóng mình nhảy lên tường, dòm lại, Thấy Tế Điên đã ngồi xổm phía bên trong tường rồi. Mã Tịnh hỏi:

- Sư phó làm sao qua được?

- Ta chui qua đấy.

- Sư phó chui qua ngả nào vậy?

- Ta chui đại qua tường.

- Sư phó chui qua cho tôi xem thử.

Tế Điên bèn đứng trước tường, miệng niệm chân ngôn "Án sắc lịnh hích". Mã Tịnh dòm lại không thấy Tế Điên ở đó. Tế Điên lại niệm "Án sắc lịnh hích". Mã Tịnh dòm lại thấy Tế Điên vẫn đứng ở chỗ cũ. Mã Tịnh khen:

- Phương pháp chun qua vách này hay quá, ngày mai tôi sẽ xin học mới được.

Tế Điên nói:

- Thôi chúng ta đi nào!

Tế Điên dẫn Mã Tịnh đi thẳng ra sau. Ngôi chùa này nguyên có ba tầng điện, vượt qua đại điện phía trước lại đến đại điện ở tầng hai. Từ cửa ở góc Đông đi qua thì đến Đông phối viện. Ở trong ngôi viện này trồng các thứ tòng, trúc rất là thanh nhã. Thượng phòng ở phía Bắc đèn đuốc sáng trưng, bóng người lay động. Mã Tịnh đến ngoài cửa sổ, lấy nước miếng thấm ướt giấy, xoi một lỗ nhỏ nhìn vào. Thượng phòng này mặt trước là hành lang, mặt sau thông với nhà lớn, bên trong một cái giường lớn kê sát vách tường phía Bắc, dưới đất có mấy cái bàn và mấy cái ghế. Trên giường kê một cái bàn nhỏ, bên trên cháy lung linh một cây bạch lạp. Ngồi ngay chính giữa là một người đàn bà ăn mặc rất đẹp, dồi phấn thoa son rất tươi tắn. Mã Tịnh xem ra chẳng phải ai xa lạ mà là Hà thị vợ mình. Ngồi hai bên là hai vị hòa thượng. Vị ngồi phía trên mập béo, mặc áo cánh hở lưng đỏ thẫm, chân đi vớ trắng hài xanh, da mặt hơi đen, mày rô mắt lộ, không ai khác là Thái hoa lang Cao Khánh. Vị ngồi phía dưới là một hòa thượng mặt vàng ệch, thân hình gầy đét, mặc tăng bào màu xám tro, đi vớ trắng giày xanh, chính là Tiểu bạch hổ Châu Lan. Lại nghe Cao Khánh và Châu Lan hỏi:

- Hôm nay tẩu tẩu làm sao được rảnh? Bọn tôi nghe nói Mã đại ca đã về rồi, tẩu tẩu không ra đây được, báo hại bọn tôi đêm nhớ ngày mong! Chẳng dè hôm nay tẩu tẩu lại đến được!

Hà thị đáp:

- Chẳng phải như vậy đâu, tôi cũng không thể đến được; nhân vì hôm nay trong nhà tôi có vị Tế Điên Hòa thượng đến trị bệnh cho lão thái thái, anh Mã Tịnh mắc lo đãi cơm rượu cho Hòa thượng. Tôi bảo mấy người trong nhà là về nhà thăm mẹ mới đến được đây đó. Đến để hai vị hết nhớ mong! Bữa nay tôi không về nhà, vì có nói về nhà thăm mẹ sáng ra mới về. Hai vị có cái gì dọn lên cho ăn đi. Tôi chưa ăn gì cả.

Mã Tịnh nghe nói tức giận tràn hông, tự nghĩ: "Thiệt là đại trượng phu khó tránh khỏi việc vợ chẳng hiền, con bất hiếu. Hay cho con tiện tì! Mi dám làm những việc mặt dày mày dạn như thế ử". Tức thì nhảy vào trong nhà rút dao ra, phụp một cái, Thái hoa lang Cao Khánh chết ngay tức khắc. Tiểu bạch hổ Châu Lan lật đật thối lui vọt qua cửa sổ chạy mất. Hà thị đứng dậy chạy ra ngoài. Mã Tịnh rượt theo bén gót. Chạy vào trong viện, Hà thị đứng lại đưa tay vuốt mặt một cái, hai tròng mắt ló dài ra đến cả thước. Mã Tịnh sợ điếng cả hồn! Người đàn bà ấy nói:

- Hà hà, sao mi dám xen vào việc của ta?

Nói rồi há miệng phun ra một luồng khí đen. Tức thì Mã Tịnh ngã lăn xuống đất. Hà thị vợ Mã Tịnh sao lại phun khí đen? Việc ấy có một đoạn sự tình. Thực ra Hà thị là người rành rẽ tam tùng tức đức, hiểu thấu thất tinh cửu liệt, luôn giữ phận con nhà. Nàng có người anh tên là Luận lịnh quỷ Hà Thanh, chính là một anh hùng hiệp nghĩa trong 36 anh em kết bái ở huyện Ngọc Sơn. Lúc đầu Mã Tịnh và Hà Thanh là anh em kết nghĩa, trước là bằng hữu, sau đi đến kết thân. Một hôm Hà Thanh đến thăm Mã Tịnh, hai người đang ngồi trong thư phòng nói chuyện, bỗng Hà Thanh nói:

- Này dượng nó, trong 36 anh em chúng ta có một người xuất gia tu Tiên, dượng có biết không?

Mã Tịnh hỏi:

- Ai xuất gia vậy?

Đó là Dạ hành quỷ Tiểu Côn lôn Quách Thuận ở Hắc Sa Lãnh, anh ta xuất gia rồi. Một hôm ta gặp hắn, thấy hắn đội mũ đạo sĩ, mặc đạo bào, ta mới nói: Bộ anh điên hả? Hắn trả lời; Có điên đâu! - Tại sao anh lại mặc y phục của lão đạo thế? - Tôi chán cõi hồng trần, con người ta ở đời giống như một giấc mộng dài mà thôi. Hắn đã xuất gia rồi. Thầy hắn là một vị đạo trưởng ở Thượng Thanh cung trên núi Thiên Thai có họ kép là Đông Phương, tên đôi là Thái Duyệt, người ta gọi ông là Lão tiên ông với ngoại hiệu là Côn lôn tử. Ông ấy có một món bửu bối tên là Càn khôn áo diệu đại hồ lộ Chiếu hồ lô này có thể thâu cả tam sơn, ngũ nhạc, bất luận là một sinh linh nào, bị thâu tóm giờ ba khắc, sẽ hóa làm máu mủ hết. Tương lai lão tiên ông ấy chết đi rồi thì hồ lô sẽ thuộc về tay hắn. Sư phó hắn có cho ba đạo bùa: một đạo bắt yêu an trạch, một đạo tịch trừ ủy mị, một đạo có thể bảo hộ thân thể khỏi sợ cọp beo lang sói làm hại. Ta đã lấy trộm của hắn một đạo bùa bắt yêu đây.

Nói rồi lấy đạo bùa đưa cho Mã Tịnh xem và nói:

- Ta không biết đạo bùa này có linh nghiệm không?

Mã Tịnh nói:

- Để chúng ta thí nghiệm xem.

- Thí nghiệm ở đâu?

- Hiện nhà Vương viên ngoại ở Khánh Phong Đồn có người con trai bị yêu tinh mê hoặc. Ông ấy dán bố cáo: Nếu ai trị hết bệnh cho con ông sẽ đền ơn 200 lạng bạc. Để tôi tiến cử anh, anh sẽ đóng vai thầy pháp làm việc đó.

- Cũng được, nếu chuyện thành công có được 200 lạng bạc cũng đỡ.

Mã Tịnh bèn đến nhà Vương viên ngoại ở Khánh Phong Đồn tiến cử người bắt yêu. Vương viên ngoại mừng như người bắt được vàng, vội mời Hà Thanh đến. Vương viên ngoại hỏi:

Thầy bắt yêu bằng cách nào? Cần những vật dụng chi?

- Theo cách của tôi thì không cần thứ chi cả.

- Sao lạ vậy? Người ta bắt yêu đều dùng giấy vàng chu sa đủ thứ, sao pháp sư không dùng thứ gì cả?

- Viên ngoại hãy cho người đưa công tử sang chỗ khác, tôi sẽ vào phòng ngủ của công tử bắt yêu ở đó.

Viên ngoại lập tức sai bảo gia nhân đưa công tử sang phòng khác. Sau khi cơm tối xong, có người đưa Hà Thanh đến phòng ngủ của công tử ở hậu viên. Hà Thanh bèn lấy đạo bùa dán phía trong cửa rồi lên nằm trên giường của công tử chờ yêu quái tới. Chờ đến trống đổ canh hai, bên ngoài bỗng nhiên cuồng phong nổi dậy, Hà Thanh căng mắt ra nhìn, sợ đến dựng tóc gáy…
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
30/07/2011(Xem: 3510)
Ấm trà phúc đức, Tương truyền 500 năm về trước, tại huyện Mỹ Nùng có một vị tu hành đức hạnh tên là Chánh Thông pháp sư, nhân muốn lập một tòa tùng lâm tại nơi này, đã đặt chân khắp nơi để tìm địa điểm mà vẫn chưa tìm thấy. Có một đêm, pháp sư ra suối tắm, khi trở về qua khu rừng, dưới ánh trăng trong vằng vặc, bỗng nghe có tiếng nho nhỏ gọi: - Lão Pháp sư! Lão Pháp sư! Người dừng bước trông chung quanh không thấy một bóng ai cả, trong lòng lấy làm kỳ quái tưởng là mình nghe lầm nên cứ thản nhiên tiến về thảo am. Nhưng vừa đi được vài bước, lại nghe có tiếng gọi: - Pháp sư! Lão Pháp sư! Chánh Thông pháp sư liền theo hướng tiếng gọi phát lên mà tìm đến coi thử thì thấy trong đám cỏ dại um tùm trước hoang viện, hiện ra một người giống hệt dáng hồ ly, chắp tay vái pháp sư. Pháp sư hoan hỷ hỏi: - Thế ra nhà ngươi gọi ta? - Dạ đúng! Người đó trả lời. - Vậy ngươi có chuyện gì muốn nói cùng ta Pháp sư hỏi. Người đó chớp chớp đôi mắt nói : - Có phải lão Pháp sư định tìm một
28/07/2011(Xem: 2930)
Một phụ nữ nhà quê. Một con người luôn ném hết nghị lực ra giữa trời đất để sống. Bảy mươi ba tuổi. Tên Cao Thị Mỹ...
18/07/2011(Xem: 3190)
Nỗi oan của nàng Thị Kính - Truyện kể dân gian
11/07/2011(Xem: 13015)
Lá sen "cõng người", chuyện tình Rùa Hạc là những câu chuyện có thật trong Phước Kiển Tự. Trong cõi nhân gian này, không thiếu những sự kiện ly kỳ khó lý giải, và ở nơi này nơi kia, vào thời gian này thời gian nọ, biến động của cuộc sống luôn chứa đựng những bí ẩn trông chờ các nhà khoa học giải mã. Một hiện tượng lạ, một câu chuyện lạ, để thấy rằng, cuộc sống này có rất nhiều điều con người chưa khám phá hết.
09/07/2011(Xem: 5221)
C ó một cụ thi sĩ vừa say tình, vừa say rượu đã làm ra hai câu thơ luận về chữ Tình như sau: Chữ Tình là chữ chi chi. Dẫu chi chi cũng chi chi với Tình. Nghĩa là mặc kệ, muốn hiểu sao về chữ Tình cũng được, cho dù biết chắc là đâm đầu vào chỗ chết vẫn cứ hiên ngang bước vào.
09/07/2011(Xem: 13103)
Có lẽ danh từ “Phật đảo“ tôi dùng cho xứ đảo Đài Loan có hơi lạ tai với các bạn, vì từ đó đến giờ ta chỉ nghe nào là “Hải đảo chiều mưa“ hay “Ốc đảo cô đơn“, chứ chưa ai dám dùng từ chứa nhiều cường điệu như thế! Nhưng quả thật là như thế các bạn ạ! Một cụm đảo gần chín mươi chín hòn nhỏ to đủ cỡ, không lấy gì làm lớn cho lắm nằm chơ vơ giữa biển mà đi đến đâu cũng thấy những tượng Phật vĩ đại và Chùa chiền với tầm vóc đáng ngại, nhìn vào phải bái phục khen thầm, ấy là chưa kể tinh thần tu học nghiêm mật và trật tự của Phật tử Đài Loan.
06/07/2011(Xem: 5135)
Hôm nọ tình cờ Hoa Lan đọc được một đoản văn của một tác giả nào đó, viết về đề tài nóng bỏng của thời đại “Tình Nghĩa Vợ Chồng“ với dẫn dụ thật thú vị bằng bát canh rau biếc, một loại rau khoa học giả tưởng kiểu lá riêu bông. Câu chuyện hay đến độ đã làm Hoa Lan phải động não lẫn động tâm, phải lồm cồm bò dậy ngồi vào máy vi tính để viết ra mấy hàng chữ này.
01/07/2011(Xem: 2409)
Trời tối quá, nhưng tôi biết có 3 bông sen nở từ hôm qua, giờ này cánh sen đang úp lại, ngủ êm đềm bên những lá tròn xanh mướt, chờ bình minh lại tỏa ngát hương thơm.
30/06/2011(Xem: 2498)
Nếu bạn đi qua cánh đồng lúa mạch sau cơn bão bạn sẽ thấy lúa đen như thể là bị cháy. Tôi sẽ kể cho bạn nguyên nhân lúa bị đen...
30/06/2011(Xem: 2219)
Những chiếc lá vàng từ tán cây phượng bị gió lùa xuống ghế đá công viên, chỗ Thủy và chàng ngồi, làm cho Thủy chợt nhớ bài hát Mùa Thu Lá Bay...
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]