Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Tản mạn những ngày đông

10/04/201311:47(Xem: 4598)
Tản mạn những ngày đông

muadong_1

Tản mạn những ngày đông

Lam Khê

---o0o---

Tạp bút

1- Trời đã sang đông. Tôi thường nghĩ vậy khi những cơn gió bấc vừa thổi qua, và nhìn lốc lịch trong năm chỉ còn lại vài chục tờ mỏng manh. Ơû cái thành phố phương nam nhộn nhịp này mà nói đến mùa đông, nghe ra chẳng mấy phù hợp. Về mặt địa hình địa lý quả là như thế. Nhưng với tâm lý chung mà hơn hết là trong dòng suy tưởng của tôi, thì mùa đông vẫn hiện hữu theo chu kỳ ở bất cứ nơi nào có sự sống. Còn nơi vùng đất vốn nổi tiếng hai mùa mưa nắng này cho đến cận ngày giáp tết, khí trời vẫn nóng bức khô khan. Thế mà người ta cứ thích gọi là trời đang lập đông, là tiết đông. Năm nào có được chút hơi hướm lành lạnh thì cảnh sắc phố phường như được khoát lên mình một màu áo mới. Đêm đông có khi là những giấc mơ dài thật đẹp- Vì ngày ngắn hơn đêm mà. Đêm đông làm ray rứt thêm nỗi buồn cho người xa xứ. Đêm đông lòng thoáng ngẩn ngơ theo cánh chim trời bay đi...mang theo bao mộng ước một đời người chưa qua hết.

Sáng sớm ngồi vào bàn viết, đầu óc minh mẫn nên ý tưởng dồi dào mặc sức tuôn trên từng trang viết. Nhưng tôi ít có dịp viết vào lúc tinh mơ như thế. Bởi sáng sáng tôi phải leo lên sân thượng tập thể dục, hoặc đi bộ trên con đường lộ trước mặt chùa. Đây là điều bắt buộc phải thường xuyên. Không hẳn vì sức khỏe, mà là việc làm tôi vốn ưa thích mỗi buổi sáng hoặc chiều tối. Lúc này tôi có cả một khoảng không gian vắng lặng để được nhìn, được suy tư mà không sợ những âm thanh ồn ào khuấy động. Nhất là những ngày cận đông, gió trời se lạnh( dù không lạnh thì cũng có gió) Con đường mới mở nên dòng xe cộ qua lại còn thưa vắng. Vào giờ này càng yên tịnh. Thi thoảng cũng xuất hiện vài tiếng rú ga ing ỏi của mấy tay yên hùng xa lộ nghe đến rợn người. Không ít lần vào tuần lễ cuối tháng, lúc đi qua dãy phố không ánh đèn đường, tôi bỗng đứng sững lại khi bắt gặp vầng trăng khuya chênh chếch trên bầu trời còn thẩm tối. Trăng thành phố hiếm hoi là vậy nên dù thế nào nó vẫn đẹp. Ôi! Đẹp lắm. Một mảnh trăng khuya soi cả lối đi về.

Đi bộ. Suy tư. Không gian trầm mặc theo lòng người. Với dòng chảy ngắn ngủi của thời gian ấy mà tôi có thể làm được bao điều- Ngoài việc đẩy lùi bịnh tật, thì đây là bước khởi đầu cho một tâm hồn an tịnh trong lành. Vừa đi, vừa hít thở, mọi suy nghĩ lắng sâu theo từng bước chân trải đều thoăn thoắt. Có nhiều ý tưởng hay đã hình thành trong đầu khi tôi đi thả bộ như thế. Ở đây tôi còn tìm thấy những con người đồng cảm. Ít ra là về phương diện đồng hành vì lợi ích ngày mai( Nhàø Nước lâu lâu thường tổ chức các cuộc đi bộ vì người nghèo là vậy) Những mẫu chuyện lượm lặt, những trang tin thời sự, văn hóa và cả thơ ca đi theo những con người ra đường (dân tri thức mà). Họ bàn thảo vô tư pha lẫn niềm tự hào tự mãn. Tiếng cười tràn ngập trên mọi ngõ đường gốc phố. Niềm vui bất chợt đến, khi người ta đón nhận cảnh yên bình trước ánh ban mai qua hơi thở trong lành chưa bị ô nhiễm bởi bụi đường khói xe. Một thân thể khỏe mạnh, một tâm hồn thanh thản biết yêu thương, chia sẻ và bằng lòng với những gì mình có. Hạnh phúc đôi khi rất đổi bình thường là vậy.

2- Mấy hôm nay thời tiết đang chuyển mùa. Trời buổi chiều thường thâm u và dịu mát. Khi đứng trên tầng hai chánh điện tôi mới cảm nhận rõ điều đó. Ở đây đôi khi cũng chịu ảnh hưởng gió mùa đông bắc thổi về, nên bầu trời thỉnh thoảng cũng se lại chút hanh hao giá buốt. Ba giờ chiều, tôi bước lên chùa đóng chuông. Một mình với trời đất mênh mông rộng thoáng( ở trên lầu cao, giờ này thường không có ai lai vãng) đủ cho tôi lắng động tâm tư theo từng tiếng đại hồng chung ngân vang trầm mặc. Trên bàn Phật bài trí đơn sơ mà vẫn trang nghiêm với đầy sắc hoa tươi cùng khói hương nhẹ bay theo chiều gió. Thiên nhiên đang lúc giao hòa nên tạo cảnh, hay lòng người trong tĩnh lặng mà hiện sinh ra muôn sắc hữu tình?

Chắc hẳn do cảnh lặng tâm yên nên lúc này tôi nghe từng tiếng chuông vừa đánh lên mang một âm điệu trầm hùng sâu lắng hơn mọi ngày. Mà quả thật như vậy. Khi muôn vật đều duy tâm sở biến, thì cảnh sắc trước mắt tôi lúc này cũng từ ý thức hóa hiện ra. Tiếng chuông lay vọng giữa hư không lại được cảm nhận từ tâm thức bình yên, nên vạn nẻo âm dương cũng lâng lâng niềm thoát tục. Qua giây phút tịnh tâm theo dòng cảm xúc, bất giác nhìn lên tượng Phật Bổn Sư và hình như tôi thấy ngài đang mỉm cười. Phật mỉm cười vì thương chúng sanh mê muội, tất bật suốt đời trong nẻo hư danh. Phật cười, một nụ cười an nhiên lạc vị trước cảnh sắc không. Nụ cười ấy ngàn năm trước ngàn năm sau vẫn hiện hữu trong tâm thức chúng ta. Vậy mà đến tận bây giờ tôi mới nhận ra được nụ cười an lạc luôn nở trên môi người tỉnh giác. Rồi như không muốn bỏ lỡ cơ hội...cùng mỉm cười với Thế Tôn, Tôi lại hướng nhìn đấng Đại Giác Đại Bi rồi sụp lạy, lòng hân hoan theo từng tiếng chuông chiều nhè nhẹ. Niềm vui động lại, ý tưởng bỗng miên man theo ngọn gió đông tàn...

Khung cảnh tịch nhiên này cũng không còn là của riêng tôi nữa. Từ lúc nào, chàng trai trẻ có tên là Phát đang quỳ trước Bảo Điện. Phát đến chùa hằng ngày, thường có mặt trước khi tôi lên đóng chuông, chỉ để lạy Phật rồi về. Lạy một cách thành khẩn. Khuôn mặt người thanh niên ánh lên nét hoan hỷ tự tại như đức Phật Di Lặc ( Mà cậu ta cũng có cốt cách và gương mặt như vậy lắm) Không gian sống của Phát vào lúc này là đoạn đường đi bộ từ nhà đến chùa( nhà gần chùa) Thời gian sống là ngay giây phút hiện tại quỳ dưới bóng từ tôn, với tất lòng được chiêm bái và lễ sám. Mồ hôi ra ướt đẫm mà vẫn tươi tắn trong nụ cười hàm tiếu. Một khuôn mặt tràn đầy ý xuân. Nhìn Phát bất giác tôi nhớ đến phong cách sống của vị thiền sư chứng ngộ, đã để lại bài thơ bất hủ qua bao mùa xuân đạo ...

“-Xuân qua trăm hoa rụng

Xuân đến trăm hoa cười

Trước mắt việc đi mãi

Trên đầu già mất rồi

Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết

Đêm qua sân trước một cành mai”

Đã biết sắc trần là mộng ảo, thì hoa rụng hoa cười cũng chỉ là hoạt cảnh giữa chốn phù hư; Vậy cớ chi lòng còn buồn vui trước việc xuân đến xuân đi mà hoài tưởng vu vơ về những gì đã mất. Mùa đông đang hiện hữu rồi sẽ qua. Nắng xuân chưa tới rồi sẽ tới. Nghĩ đến việc hoa rụng xuân tàn cũng chỉ mang tính ước lệ cho đời người thấm thoát. Bao cảnh tượng trước mặt, tiếng chuông chùa thoáng vọng bên tai và hình ảnh người thanh niên đang lạy Phật kia như ngầm bảo với tôi rằng:_Trong tiềm thức của mỗi người luôn có sẵn một mùa xuân vĩnh hằng bất diệt. Một mùa xuân không vướng bận thị phi nhân ngã, không bị vay mượn theo những sắc màu hư ảo phù du...

Chặng đường nào rồi cũng qua. Muôn sự đến đi mãi mãi là một vòng xoay bất tận trong cõi luân hồi. Duy chỉ có niềm vui trong ánh đạo mới giúp cho ta có được một nụ cười thoải mái an lành bên đức Phật từ bi luôn hiện hữu.

---o0o---

Trình bày: Nhị Tường

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
07/08/2018(Xem: 62417)
Audio mp3: Đường Xưa Mây Trắng Tác giả: Thiền Sư Thích Nhất Hạnh Diễn đọc: Phật tử Chiếu Thành
14/06/2018(Xem: 10947)
Khoảng tháng 3 vừa rồi, Hòa Thượng Thích Như Điển, Phương Trượng Chùa Viên Giác (Đức Quốc) gởi cho chúng tôi bản final cuốn Mối Tơ Vương Của Huyền Trân Công Chúa với lời dặn dò: viết Lời cuối sách. Đọc thư Thầy, chúng tôi vô cùng băn khoăn, lo lắng và hơi bị “ngộp” dưới cái bóng quá lớn và ảnh hưởng rộng khắp của Thầy. Chúng tôi “ngại” vì biết Thầy có nhiều mối quan hệ thân thiết với các bậc tài danh khắp nơi. Ngược lại, chúng tôi chỉ là kẻ sơ học nhiều mặt mà lại dám chắp bút viết Lời cuối sách này? Chúng tôi rất đắn đo trước cái vinh dự to lớn ấy, trước cái trách nhiệm nặng nề này. Nhưng rồi anh Văn Công Tuấn nhiều lần “trấn an”, khích lệ. Và rồi, lại nghĩ rằng, Thầy Như Điển có lòng ưu ái, thương tưởng và muốn tạo điều kiện cho chúng tôi trong bước đầu tập tễnh học Phật. Xin cung kính niệm ân Thầy; và cũng qua đây kính mong quý vị độc giả thông cảm và lượng thứ cho những thiếu sót và non nớt không sao tránh khỏi, dù đã có nhiều
03/06/2018(Xem: 6169)
Thật thú vị, và cũng thật hạnh phúc, khi được ngồi hầu dưới chân Mẹ, được Mẹ kể cho nghe những câu chuyện ngày xưa đẫm vị Đạo mà Mẹ vẫn còn nhớ như in, kể vanh vách, đọc lưu loát ở độ tuổi sắp thượng thọ bach tuế.
17/05/2018(Xem: 5485)
Tù binh bị đồng đội căm hận và báo thù đến chết, 60 năm sau, phát hiện từ một gốc cây gây chấn động nước Anh! Đi qua những tình tiết bất ngờ, câu chuyện về người tù binh chiến tranh dưới đây đã khiến người đọc thực sự hồi hộp. Mất 60 năm để mọi người biết sự thật, quãng thời gian thật dài!
12/05/2018(Xem: 3757)
Đường Lên Trại 6 Trần Thị Nhật Hưng Khi nhận lá thư của Hữu từ trại cải tạo miền Bắc, tôi chết sững như nhận tin tử trận của chàng. "Hoàng Liên Sơn, ngày …tháng… năm… Em yêu, Anh đã ra Bắc từ 3 tháng nay. Hiện nơi đây trời đã chuyển sang đông, khá lạnh. Nhưng em yên tâm, anh đủ ấm nhờ người bạn ở trại Suối Máu, Biên Hòa, đã cho anh một chiếc mền cũ, một áo len dày trước khi đi. Trại mới, chưa có lệnh thăm nuôi, khi nào có phiếu gửi quà, gửi cho anh ít mứt gừng thật cay và hủ mắm ruốc xào sả ớt là đủ. Ngoài ra còn tùy khả năng của gia đình gửi thêm các thứ khác… Nơi xa, anh chỉ mong mỏi một điều là em hãy cố gắng chờ anh, chu toàn mọi trách nhiệm và bổn phận trong gia đình, săn sóc Bố thay anh. Đó là thể hiện tình em yêu anh vậy.
09/05/2018(Xem: 12935)
Ở Ba La Nại thuở xưa Vua và hoàng hậu rất ư vui mừng Vừa sinh hoàng tử đầu lòng Đã bao ngày tháng cầu mong chuyện này. Thế rồi sau một ít ngày Vua mời thầy tướng đến ngay cung vàng Năm trăm vị đều giỏi giang Cùng nhau xem tướng cho hoàng tử con Xem tương lai khi lớn khôn Có thường tốt đẹp, có luôn an bình.
30/04/2018(Xem: 11107)
(Vần thơ đưa tiễn Phật tử Nguyễn Hướng Dương về cảnh giới an lành) Hôm nay ngày giỗ Tổ Hùng Vương Chợt nghe tin tức thật bi thương Một người giã biệt, đi theo Tổ Thôi, đã thôi rồi, Nguyễn Hướng Dương! Tôi nhớ khi xưa, em đến đây Trong một Khóa Tu để giải bày Kinh nghiệm trải qua bao sóng gió Gương sáng đời em, mấy ai tày?
29/04/2018(Xem: 10153)
Ngày xưa ở tại nước kia Có bà goá phụ Đề Vi rất giàu Chồng thời chết đã từ lâu Lại không con cái, u sầu mãi thôi Một thân goá bụa đơn côi Không người che chở, chẳng ai nương nhờ. Đúng theo phép thời bấy giờ Vì bà dòng dõi là Bà La Môn Nên khi cuộc sống u buồn Không như ý nguyện, lại luôn não phiền
21/04/2018(Xem: 6743)
Nhớ Thầy Là Nhớ Pháp, Kính dâng Hòa Thượng Thích Phước Đường, ( Bài của Nhật Duyệt Lê Khắc Thanh Hoài, do PT Diệu Danh diễn đọc)
21/04/2018(Xem: 10459)
Ngày xưa có một nhà buôn Dẫn đoàn xe nọ lên đường đi xa Đem theo hàng hóa bán ra Lời nhiều muốn kiếm phải qua nước ngoài, Hành trình gian khổ kéo dài Một ngày đoàn tới ven nơi hiểm nghèo Bãi sa mạc nóng như thiêu Ban ngày cát mịn nóng nhiều như nung Đi ngang qua khó vô cùng Xe bò kéo nặng càng không dễ dàng.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]