Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Mong manh kiếp người.

10/04/201311:40(Xem: 2828)
Mong manh kiếp người.

Mong manh kiếp người

Minh Hạnh

Long trút hơi thở cuối cùng vào lúc 4:15 chiều, vào thời điểm này cậu mợ của Long đang trên máy bay về Việt Nam để thăm mẹ và bà ngoại của Long. Sau bao nhiêu năm vật vã trong đau đớn vì căn bịnh AIDS, và mấy tháng sau này Long sống trong đau đớn cùng cực bởi cơn bịnh hoành hành thân xác, chỉ còn xương và da. Nhiều lần ý nghĩ tự tử đến với Long, có lần Long dùng sợi giây sắt cắm vào ổ điện để mong sao điện giựt cho cậu chết, nhưng thật là chưa hết nợ trần nên cậu bị điện giựt bắn rớt từ trên giường xuống đất, rồi vì đau quá không ngồi dậy nổi nên nằm luôn dưới đất, đến khi mẹ vào thấy con nằm dưới đất hỏi ra mới biết ý định tự tử của cậu, mẹ khóc nước mắt dàn dụa vì thương cho đứa con hư hỏng của mình, đau đớn trong căn bịnh mà không sao mẹ có thể cứu giúp được, ngoại trừ mẹ cho cậu tình thương sâu đậm của tình mẹ thương con.

Mẹ cậu đã quá thương con nên đã xin với nhà thương để đem Long về nhà chăm sóc trong những ngày cuối cùng của cuộc đời. Mặc dầu mẹ biết rằng đây là căn bịnh ác tính, dễ lây qua người khác và phải sống cách ly, nhưng vì quá thương con nên mẹ xin đón về nhà. Trong thâm tâm cậu hối hận vì không nghe lời mẹ cứ tiếp tục cuộc sống sa đọa đến nổi bị lâm vào cảnh nghiện ngập, cậu muốn chết đi cho rồi để khỏi nhọc lòng mẹ. Và đúng ngày người cậu từ Mỹ lên máy bay để về thăm ngoại, cậu trút hơi thở cuối cùng, dường như là y' cậu muốn nhường căn phòng mà cậu đang chiếm đoạt cho cậu mợ về ở nên cậu ra đi đúng thời điểm đó.

Sanh ra vào thời điểm giao thời giữa hai chế độ, gia đình cậu cũng giống như những gia đình khác trong thời điểm này, sống nghèo túng, thiếu ăn. Đã thiếu ăn dĩ nhiên chuyện học hành không thể nào đầy đủ được, nghĩa là thiếu thầy cô dạy dỗ. Mỗi ngày Long cắp sách đến trường, học thì ít, nhưng sinh hoạt để đón tiếp tư tưởng mới của chế độ cai trị mới thì nhiều hơn bài học. Do đó Long thiếu căn bản về giáo dục. Đến năm 16 thì Long không thể tiếp tục học nữa vì hoàn toàn thiếu căn bản, nên Long xin với mẹ cho ra đi làm. Mẹ vì thương đứa con trai duy nhất mà bà có, nên bà chiều con.

Bên Mỹ cậu mợ hàng tháng cấp tiền cho mẹ con cậu và bà ngoại, để cho gia đình cậu có cuộc sống sung túc, việc đi làm của cậu chỉ là để cậu bận rộn với đời sống mà không đi chơi hoang, vì với số lương chưa đầy 20 dollars một tháng thì cậu không thể nuôi chính bản thân cậu lấy chi nuôi mẹ và ngoại.

Đến một ngày trong tuổi 18 cậu rơi vào lưới tình với cô hàng xóm cùng tuổi với cậu, rủi cho cậu là cô bé này lại trong nhóm nghiện hút, và vì thế cậu đã sa vào con đường nghiện ngập từ đó.

Mẹ cậu vẫn không hay con mẹ nghiện!!!

Rồi đến khi cậu hết tiền, cậu đem bán chiếc xe honda duy nhất của gia đình để mua thuốc hút, lúc đó mới biết là con mẹ đã đi vào con đường xì ke. Mẹ cậu như chết cả cuộc đời, vùng trời tương lai của cậu sụp đổ và lôi mẹ theo. Từ đêm đó, mỗi đêm mẹ như người điên thất tha thất thiểu với nước mắt dàn dụa đi trong bóng tối lần từ nhà này sang nhà khác, từ đầu xóm đến cuối xóm rồi lại từ cuối xóm đến đầu xóm để kiếm con trai yêu quí.

Dù đã lỡ bước đến chốn nơi nào

Dù cho mây đen che kín bầu trời

Con yêu ơi! Con yêu hãy quay về đây

Dù đời quá đắng, quá xót xa rồi

Tình yêu đam mê khiến đã quá điên dại

Con yêu ơi! Con hãy quay về đây.....

Đồ đạc trong nhà được cậu lần lượt đánh cắp đem bán để đổi lấy một số tiền mua thuốc cho thoả mãn cơn ghiền, đến khi hết vật đánh cắp được thì cậu công khai mang TV, máy casset, đi bán trước đôi mắt của người mẹ đau khổ vì bất lực trong việc ngăn cấm con.

Đến khi phường khóm được những người hàng xóm báo cáo là nhà mẹ có người con nghiện hút, họ đến bắt cậu đem vào trung tâm cai nghiện. Mẹ cố van xin để cho cậu được ở lại nhưng không được. Từ đó mẹ con cách biệt, và mẹ không phải hàng đêm đi lang thang kiếm cậu nữa. Mỗi tháng mẹ vào thăm cậu, bà cũng hy vọng rằng ở trong trung tâm cai nghiện thì con mình sẽ thoát khỏi cơn nghiện ngập. Nhưng sự thật không như mẹ mong muốn, và mẹ biết rằng trong trung tâm lại chính là nơi cung cấp thuốc nghiện cho con mẹ và hàng tháng mẹ vào để lén lút cho con tiền hầu mong cậu mua sắm, ăn uống được đầy đủ hơn. Cũng chính nơi đây là nơi cậu bị truyền bịnh AIDS do sự chích chung chạ những kim chích với những người chung cảnh ngộ. Mỗi lần mẹ vào thăm thấy cậu ngày một tàn tạ, mẹ tưởng đâu rằng ăn uống thiếu thốn, mẹ lại dúi thêm tiền cho cậu. Cho đến một lần cách nay hai năm, khi mẹ vào thăm thấy sao người cậu toàn mụn ghẻ từ trên đỉnh đầu xuống tay chân, hỏi ra mới biết con mình đã bị cơn bịnh tàn nhẫn xâm nhập, đó là bịnh AIDS. Mẹ bàng hoàng nức nở khóc, nhưng mẹ đã hết nước mắt rồi, mắt mẹ giờ đã khô lệ, sau bao năm đau đớn khổ sở vì đứa con thân yêu sa đoạ.

Biết than thở cùng ai bây giờ, lỗi tại mẹ! phải lỗi tại mẹ đã quá nuông chiều cậu! Những người em của mẹ ở Mỹ: cậu mợ Ba, các dì tư, dì út, mẹ đều dấu không cho những người thân này biết tình trạng của cậu ra sao. Vì mẹ sợ mọi người xa lánh mẹ và cậu, giờ đây chỉ còn một mình mẹ đau đớn và thất vọng cho cuộc đời đen tối của cậu. Mẹ cứ nức lên trong cơn khóc khô lệ.

Con yêu ơi! con yêu ơi!.......

Trong thâm tâm cậu từ khi biết mình vướng vào bịnh AIDS, cậu vô cùng hối hận là không nghe lời dạy dỗ của mẹ và cậu Ba, là những người đã vô cùng thương yêu cậu, đã lo lắng đời sống tương lai cho cậu từ khi cậu mới chập chững biết đi. Mỗi lần từ Mỹ về thăm gia đình, cậu Ba luôn luôn hỏi han chăm sóc cậu và thường khuyến khích cậu là:

"Con ráng học xong trung học, cậu Ba sẽ kiếm vợ bên Mỹ cho con rồi đem con sang Mỹ học đại học, con có thích qua Mỹ không?" mỗi lần như vậy cậu sung sướng gật đầu trong niềm hạnh phúc.

Đến khi biết mình vướng vào con đường nghiệp ngập, cậu luôn luôn tránh xa người thân, vì cậu biết mọi người đều chán ghét cậu, coi cậu như một thứ vi trùng truyền nhiễm. Đến khi cậu vướng thêm vào người chứng bịnh quái ác thì càng làm cậu đau khổ và hối hận tràn ngập tâm hồn cậu. Đôi khi trong đêm vắng cậu thao thức trăn trở vì những con vi trùng đang ngậm nhấm thân cậu làm đau đớn toàn thân, cậu đã ao ước rằng: Giá trở ngược lại 10 năm trước đây thì cậu sẽ quyết không mắc vào con đường nghiện ngập đâu!!!

Sáng nay mẹ cho cậu biết là cậu mợ Ba bên Mỹ sẽ về thăm mẹ và ngoại vào ngày mai, trong đôi mắt mẹ tỏ ra vô cùng lo lắng, vì mẹ không muốn cậu mợ Ba nhìn thấy con mẹ trong thân tàn ma dại này. Long hiểu ngay trong cái nhìn của mẹ, cậu nhìn mẹ và nói:

"Con thành thật xin lỗi mẹ, kiếp này con đã lỡ làm chuyện rồ dại mà liên lụy tới mẹ, giờ đây không thể cứu vãn nổi, con xin mẹ tha lỗi cho con, kiếp sau con có trở lại làm người con xin đền đáp công ơn của mẹ kiếp này."

Mẹ nước mắt rơi đầm đìa không nói gì, chỉ nhìn con trong đau khổ, rồi đi ra khỏi phòng như chạy trốn tia mắt khốn khổ của con mình. Long nằm ngẫm nghĩ cuộc đời mình sao quá khốn nạn, và cậu mong sao cậu chết ngay trong lúc này, cậu rất sợ cảnh cậu mợ Ba về đến nhà thấy cậu trong cảnh đau đớn, trong thân xác ma chơi này, cậu phải ra đi, ra đi ngay bây giờ vì ngay mai cậu mợ Ba về rồi. Cậu chợt nhớ trong tuần trước bác Âu đến thăm khi nghe tin mẹ đem cậu về nhà trong ngày tháng cuối cùng của cuộc đời, bác đã đến thăm, và bác rất xúc động khi nhìn thấy cậu. Bác nói trong nước mắt.

"Long à! thôi thì cuộc đời con đã lỡ rồi, bây giờ con hãy niệm "Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật" đi con. Đức Phật rất đại từ đại bi, Ngài sẽ cứu giúp con và sẽ đón con đến nơi an lạc.

Long bắt đầu niệm thầm: "Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật! Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật! Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật! ..."

Miệng mỉm cười, mắt nhắm lại, Long trút hơi thở cuối cùng với tiếng niệm Phật của mình và của mẹ....

----o0o---

Trình bày: Nhị Tường

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
03/05/2023(Xem: 128169)
Chết và tái sinh. Thích Nguyên Tạng (sách, tái bản 2007) Phật giáo khắp thế giới . Thích Nguyên Tạng (sách) Pháp Sư Tịnh Không, người truyền bá giáo lý Tịnh Độ (sách) Từ bi và nhân cách . Dalai Lama. Thích Nguyên Tạng dịch (sách) Pháp ngữ của Hòa Thượng Tịnh Không . T. Ng. Tạng dịch (sách) Hỏi hay đáp đúng . Ven. Dhammika. Thích Nguyên Tạng dịch (sách) Các Bộ Phái Phật Giáo ở Ấn Độ. Dr.Nalinaksha Dutt.T Ng. Tạng dịch (sách)
21/04/2023(Xem: 2824)
An Dưỡng Địa là một khu nhà mồ ở Phú Lâm, gần bến xe đi về lục tỉnh. Trong khu An Dưỡng Địa có chùa Huệ Nghiêm, có Tháp Phổ Đồng. Tiền thân của chùa Huệ Nghiêm là Viện Phật Học Phổ Thông được thành lập đầu năm 1964, rồi chuyển qua Viện Cao Đẳng Phật Học Chuyên Khoa đầu năm 1971. Tôi và ba thầy Liêm Chính, Toàn Châu, Thiện Tường được Viện Trung Đẳng Chuyên Khoa Phật Học Liễu Quán ở Huế gởi vào đây học thêm 04 năm. Sau ba năm tu học theo chương trình của viện, tôi đi thêm đoạn đường dài là đến tu học, hoằng hóa tại Hoa Kỳ.
15/01/2023(Xem: 2675)
Nạn đói năm Ất Dậu 1945 làm chết hơn 2 triệu dân miền Bắc, nặng nhất là hai tỉnh Thái Bình, Nam Định đã để lại dấu ấn không bao giờ quên về hậu quả của chiến tranh tại Đông Dương do Pháp và Nhật chiếm đóng Việt Nam.
15/01/2023(Xem: 2643)
Tôi có một người cháu tên Nhi gọi tôi bằng dì. Liên hệ bà con xa, gần thế nào tôi không rõ lắm, chỉ biết là lần đầu gặp Nhi từ miền Trung vô Sài Gòn Nhi đã hai hai tuổi, hy hữu ở cùng cư xá Chu Mạnh Trinh, Phú Nhuận với nhà tôi. Nhi ở dãy A, nhà tôi dãy E đi bộ qua lại chừng hai phút. Nhi theo chồng vào đây và đi học. Đã hai hai tuổi và đã lập gia đình nhưng trông Nhi rất trẻ con, có lẽ nhờ nét mặt mộc mạc ngây thơ, ánh mắt thật thà thánh thiện, đặc biệt có hai răng khểnh rất duyên, mỗi khi cười làm tăng nét hồn nhiên chân thành vốn sẵn có trên khuôn mặt bầu bĩnh hiền lành phúc hậu của Nhi.
14/01/2023(Xem: 2449)
Thưa các bạn, câu chuyện tôi muốn kể sau đây về sức vươn lên của cậu bé chăn trâu 11 tuổi tên Quảng. Quảng và tôi có một nhân duyên kỳ lạ có lẽ kết từ bao kiếp trước để run rủi kiếp này có những ràng buộc dù muốn hay không đã trở thành con nuôi của tôi. Quảng sinh ra và lớn lên tại núi đồi Yên Bái, vùng sâu và xa, nơi đa số toàn người sắc tộc thiểu số, đêm đêm chỉ có tiếng ếch nhái ểnh ương nỉ non hay khỉ ho cò gáy từ rừng xa vọng lại.
17/12/2022(Xem: 2825)
Đồng tiền có hai mặt sấp ngửa, vũ trụ đất trời có ngày và đêm, sáng và tối, con người có hai mặt thiện và ác. Chồng của tôi có hai mặt đối nghịch mà tôi phải dùng Bát Nhã Tâm Kinh quán chiếu "Không dơ cũng không sạch" để sống còn đến ngày kỷ niệm 50 năm ngày cưới, một đám cưới vàng. Đến thời điểm này tôi mới dám viết lại câu chuyện thật của đời tôi, và cũng nhờ Phật pháp nhiệm mầu, những giáo lý vi diệu của Đức Phật mà tôi đã học hỏi được để chuyển hóa một ông chồng Nghịch Duyên hạng nặng, trở thành một ông chồng Trợ Duyên hữu dụng.
03/12/2022(Xem: 2838)
Tại kinh thành Lạc Dương có một tay, trước là thương buôn sau chuyển sang nghề cờ bạc. Nhờ lanh lợi trong mánh lới buôn bán, gã học được nghề bịp rất nhanh. Tài bịp của gã giỏi tới mức không một ai biết mà chỉ cho rằng gã “số đỏ” hoặc “thiên tài”. Bao nhiêu tiền ngày hôm nay đều do cờ bạc mà có. Thế nhưng không hiều sao, có thể do ‘tổ trác” hay do “hết thời” mà gã thua liên tiếp, mất 50 lượng vàng tại một sòng bài lớn. Vừa tiếc của, vừa tức giận, vừa xấu hổ, gã cho mời viên quản lý ra, lớn tiếng nói: -Ta sống bằng nghề đánh bạc đã hơn hai mươi năm, chỉ có ăn mà không có thua. Nếu ta thua tức sòng bài gian lận. Yêu cầu quản lý trả lại 50 lượng vàng, nếu không ta sẽ thưa lên quan phủ.
21/11/2022(Xem: 3562)
Năm 2004, sau khi tốt nghiệp trung cấp Phật học tại Đà Nẵng, bản thân phát nguyện ăn ngày 1 bữa (chỉ dùng đúng Ngọ 12h trưa, trước và sau Ngọ sẽ không dùng bất kỳ thức ăn gì). Lúc đó, không ngoài tâm nguyện “Trên tìm cầu tu học Giáo Pháp giải thoát và trong tâm luôn hướng nghĩ đến sự giác ngộ của muôn loài” do vậy mà bản thân phát nguyện ăn ngày 1 buổi và chuyên tâm trì tụng Chú Đại Bi tiếng Phạn.
12/11/2022(Xem: 2581)
Có những bước chân đi chỉ để mà đi, nhưng có nhưng bước chân đi là để trở về. Trở về về với những nơi thân thương, trở về với chính bản thân mình, trở về với cội nguồn, trở về với miền đất Phật. Trong chuyến đi để trở về ấy, chúng tôi _ đoàn Thái Hà Books và gia đình “Thiền trong từng phút giây” đã có những khoảng khắc tĩnh tâm, những khoảnh khắc nhìn lại chính mình, và những khoảng khắc vô cùng xúc động.
11/11/2022(Xem: 1875)
Bút giả đến Mỹ cũng khá lâu, cách nay cũng trên 40 năm. Đầu tiên tôi sinh hoạt chính thức Cộng Đồng Phật Giáo Việt Nam tiểu bang Colorado, thành phố Denver. Được hơn một năm, không chịu đựng với cái lạnh không quen ở đây nên về sinh hoạt với Phật Học Viện Quốc Tế và cũng là Tổng vụ Trưởng Tổng vụ Nghi lễ của Tổng Hội Phật Giáo Việt Nam Hoa Kỳ, trụ sở là chùa Việt Nam Los Angeles bây giờ. Sau đó, quý thầy lớn : Đức Niệm, Thiện Thanh, Tịnh Hạnh . . . lớp quý thầy ngang lứa như chúng tôi (Tín Nghĩa), Nguyên Đạt, Pháp Châu, Nguyên Trí núi (tức là Hòa thượng Nguyên Trí chùa Bát Nhã bây giờ) và Nguyên Trí già (tức là Hòa thượng Đạo Quang bây giờ). Tôi là Phó Chủ tịch đặc trách Gia đình Phật tử. . . còn quý Trí thức Cư sĩ gồm có : Bác sĩ Tôn Thất Niệm, Dược sĩ Tâm Thường, Đạo hữu Thiện Bửu . . . còn một số nữa, lâu quá chúng tôi không nhớ hết.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567