Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Thiên Đường Hạ Giới

09/09/201320:53(Xem: 5245)
Thiên Đường Hạ Giới
khoatu_auchau_6
Thiên Đường Hạ Giới

Trần Thị Nhật Hưng

Nói đến, viết đến các khóa học Âu Châu, bao năm qua cây viết của tôi đã gần mòn, đã có nhiều bài viết về khóa học, viết đến độ không còn gì để viết. Nào ăn, nào ngủ, nào học, nào chơi... đủ cả. Khỏe cả bên trong, tốt lẫn cả bên ngoài. Thế thì lần này sẽ viết về gì đây?! Xin thưa, viết về “Thiên Đường Hạ Giới“ ạ.

Với ai, đã từng tham dự khóa học, tâm trạng thế nào, tôi không rõ, chứ với tôi, tôi xem đó là Thiên Đường Hạ Giới. Bằng cớ là, năm nào mọi người cũng thấy cái mặt tôi! Dù cái mặt...dzô dziên xấu hoắc nhưng tôi cứ...khoe ra. Mặc, miễn ở đó lòng tôi thấy vui, thanh thản là được! Bây giờ tôi xin kể, tôi thấy gì, tôi nghe gì để lòng tôi hớn hở thế.Tôi xin kể một mạch luôn hai khóa gần đây. Khóa ở Bỉ, khóa ở Đức. Cả hai khóa đều do thầy Thông Trí làm trưởng ban tổ chức, để quí bạn đạo thưởng thức ạ.

Hằng năm, năm nào cũng vậy, trước khi có khóa học, việc đầu tiên, Hòa thượng Minh Tâm, trụ trì chùa Khánh Anh Paris, vị thầy bấy lâu khai sáng ra khóa học dù tuổi hạc đã cao, vẫn lặn lội đi khắp nước này đến nước nọ, bất cứ nơi nào Phật Tử thông báo đã tìm ra hội trường tổ chức để Hòa thượng duyệt qua và quyết định. Nói nghe dễ ợt, rất đơn giản như đang giỡn nhưng đụng chuyện mới thấy lắm nhiêu khê. Nào tiền thuê, nào nhà bếp, phòng ăn, nào chánh điện, và nhất là chỗ ngủ nghỉ cho hằng ngàn người sao cho thích hợp mọi vẻ. Ôi cả vấn đề, nhưng nhiều năm qua, nhờ Phật độ nên mọi chuyện đều xuôi rót.

Khóa 21 ở Bỉ, hội trường mênh mông rộng, lớn nhất từ xưa tới nay. Đó là một tu viện được xây dựng từ hằng trăm năm trước với đầy đủ tiện nghi có hơn 330 giường ngủ.Từ chỗ này đến chỗ kia phải qua những khuôn viên với những hàng cây xanh mướt, hoặc sân gạch, sân thể thao có khi mất 3 hoặc 5 phút mới đến nơi. Sự thóang mát, đẹp đẽ của khung cảnh cùng sự tiện nghi nơi ngủ nghỉ và nhất là khóa tu có một chánh điện trang nghiêm vô cùng rực rỡ không phải tự nhiên mà có.Vì tu viện này đã bỏ hoang phế từ nhiều năm qua. Màn nhện, mùi ẩm mốc, vật dụng phế thải ngổn ngang khi đến tiếp nhận. Nhưng với bàn tay, khối óc và nhất là tấm lòng “Phục vụ chúng sanh là cúng dường chư Phật“của quí Thầy cùng Phật tử, nhất là Thầy Nguyên Lộc bao năm qua chịu trách nhiệm khâu trang trí chánh địện đã nổ lực hết mình hì hục làm vệ sinh để biến nó thành một đạo tràng trang nghiêm đẹp đẽ, thanh thoát như cảnh tiên! Tuy nhiên giữa cảnh tiên đó, vẫn sót lại quanh sân trường một vài di tích đổ nát của lớp sóng phế hưng như một chứng tích nói lên luật vô thường của đạo Phật.

Hành lang hun hút, dài thườn thượt dẫn về các phòng ngủ về đêm thật ớn lạnh. Tôi vốn sợ ma. Một mình được cấp một phòng, đêm nghe sự tĩnh lặng của không gian, gió vi vu xào xạc xuyên qua kẽ lá làm tôi tưởng tượng lung tung, trằn trọc không cách nào ngủ được. Đã vậy sáng dậy, không biết có phải quí thầy muốn nhát ma Phật tử, Thầy Hạnh Giới còn kể đêm qua thầy thấy ma đi xuyên qua vách tường rồi bay qua cửa sổ, nghe phát ớn, làm tôi vốn sợ càng sợ hơn.

Đặc biệt của khóa này, trưởng ban trai soạn là Thầy Thông Trí kiêm trưởng ban tổ chức. Dù không đứng bếp, chỉ cần luôn hiện diện lượn qua lượn lại hết sức khéo léo, đôn đốc, động viên để…chỉ huy những hoả đầu quân phối hợp từ hai nước Bỉ - Hoà Lan thế là có cơm ngon. Nói nghe dễ ợt, đơn giản như đang giỡn. Nhưng không ai biết sự cực nhọc của ban nhà bếp khóa 21 ở Bỉ là cả một công lao, vì hội trường hẻo lánh xa thành phố, vận chuyển rất khó khăn, ban trai soạn đã lặn lội sắm sửa thực phẩm, mọi vật dụng chẳng những lo chợ búa ban ngày mà còn vác xe đi chợ đêm nữa để mua các rau tươi, vừa rẻ vừa tốt. Ôi, biết nói sao để diễn tả được tấm lòng vì đạo vì đời của các bác các anh chị đó.

Ban trai soạn ở Neuss khoá 22 Đức quốc tương đối… dễ thở hơn nhờ buổi trưa có nhà hàng cung cấp. Chà, đi tu mà...hưởng thụ như vậy, sang quá ta! Chả trách tôi đánh giá “Thiên Đường Hạ Giới“!

Xin thưa, bởi tính tới tính lui, tính xuôi tính ngược tiện lợi mọi đàng vừa đỡ công mà giá phần ăn nhà hàng vừa tính vừa tặng. Bữa cơm hôm nào cũng đầy đủ ba món: canh, kho và xào. Nhưng, buổi chiều, ban trai soạn làm như buồn vì…thất nghiệp, tình nguyện xung phong nấu buổi chiều kiêm điểm tâm buổi sáng kiêm ăn khuya (ăn khuya là mục ngoài chương trình để làm đầy bao tử các anh chị thanh thiếu niên đang ở tuổi ăn cùng lúc giải quyết được các thực phẩm dư trong ngày ). Tất cả hoan hỉ, mặt mày tươi rói, vừa nấu vừa niệm Phật.

Bên cạnh nhà bếp, phải kể đến ban rửa chén nữa. Khóa 22 ở Đức không có máy rửa chén như ở Bỉ; các “tình nguyện quân Phật tử“ đã chẳng ngại mưa gió, ngồi chồm hổm bên các thau nước rửa bát đĩa cho hằng hơn 900 miệng ăn. Vẫn hoan hỉ. Có lúc ca hát, có lúc niệm Phật. Nét mặt ai nấy tươi rói như đang sống ở…Thiên Đường Hạ Giới vậy. Người bản xứ, không chỉ riêng ông cai trường mà cả chính quyền sở tại, nhân viên hành chánh địa phương phải ngạc nhiên đến tròn xoe mắt với cách ngồi đầy văn hóa Á Đông thể hiện sự cần cù, siêng năng, chịu khó của người Việt Nam. Một chiếc lều to được dựng lên như phần thưởng đến ban rửa chén, tỏ lòng vừa quí mến vừa khâm phục của quí vị quan khách.

Nhưng không phải chỉ riêng ban “hậu cần“ đổ mồ hôi sôi nước mắt lo cho mọi người; nơi đây các ban “tiền cần“ (nhưng không cần tiền) cũng quay như chong chóng. Như ban lo việc ngủ nghỉ vắt giò chạy mua nệm hơi rồi còn thổi phồng nữa sao cho cung đủ số cầu đáp ứng hơn 900 học viên. Mệt cũng bỡ hơi tai!

Khóa 22 ở Neuss Đức quốc ngủ tập thể. Tập thể và cá thể mỗi cái đều có thú riêng tùy theo sở thích, thói quen của mỗi người.

Tôi vốn sợ ma, không thích ngủ một mình, nên phòng tập thể với tôi không là vấn đề dù có đặt trong đó hãng …cưa gỗ hay ban…đại hòa tấu chăng nữa. Ngủ tập thể đôi khi còn có cái hay riêng vì đó là cơ hội “nối vòng tay lớn“ để chúng ta xum họp với bạn cũ, biết và quen thêm những bạn mới. Cười đùa nô giỡn. Có phòng phát động chương trình ca nhạc tự biên tự diễn rồi tự coi, tự vỗ tay. Hát cho nhau nghe và nói cho nhau nghe. Ì xèo, vui hết cỡ!

Ban “tiền cần“ nhưng không...cần tiền nữa là ban y tế. Ban này hội đủ cả Đông lẫn Tây.Tây thì khám bịnh phát thuốc. Đông thì châm cứu, massage…giải quyết nhiều căn bịnh cấp thời cũng như kinh niên cho quí vị học viên. Ngoài ra còn rất nhiều ban…tiền cần khác vẫn …không cần tiền đôi khi còn bỏ tiền túi ra mua xăng nữa như ban vận chuyển đưa đón túc trực thường xuyên trước cũng như sau suốt khóa học. Chạy có cờ khi nhận một cú điện thọai của người tham dự. Rồi ban hành chánh, ban thu băng, ban hương đăng chăm chút từng cánh hoa, cắm hoa cúng Phật, ban vệ sinh, ban hành đường cũng lăng xăng không kém.

Vài năm gần đây bỗng xuất hiện một ban...tiền cần đặc biệt…cần tiền đó là “công ty“ hớt tóc. Công ty không nằm trong chương trình của khóa học, chỉ do vài Phật tử phát tâm, đem tài mọn, mộng…góp phần việc lớn. Trước là cố gắng giúp quí vị học viên có mái tóc đẹp ( không biết có đẹp theo mong đợi của khách hàng hay không) nhưng chắc chắn gọn gàng, tề chỉnh, tươm tất giúp đạo tràng thêm tôn nghiêm khi lễ Phật; sau nữa là tạo cơ hội để quí vị có công đức góp phần vào…việc lớn, xây dựng đạo tràng. Bởi vì mọi tiền ủng hộ cắt tóc đều cúng dường vào khóa học.

Nhìn chung, tất cả mọi ban “hậu“ cũng như “tiền“ cần, dù cần hay không cần tiền đều có chung một mục đích: Phục vụ chúng sanh để cúng dường chư Phật. Với tinh thần đó, mọi người đều nổ lực hết sức với công việc của mình trong tinh thần trách nhiệm cao. Chia xẻ và yêu thương nhau để đạt thành công trong niềm an vui hạnh phúc.

Cuối cùng, thật là thiếu sót nếu không nói đến lực lượng hùng hậu anh em Gia Đình Phật Tử bao năm qua hổ trợ chùa, Đạo Pháp một cách đắc lực. Và ngay trong các khóa tu học Âu Châu, anh em thường có một khung trời riêng để sinh hoạt. Ngoài việc đào tạo các cấp nối nghiệp...tiền bối, anh em còn đảm trách một trọng trách làm...vú em ( nhà giữ trẻ) tức „Đại Học Oanh Vũ“ do Giáo Hội giao phó. Ở nhà, quí vị từng chóng mặt với một, hai con bé hoặc thằng cu tí, thì ở đây quí vị sẽ tưởng tượng anh em…quay cuồng như thế nào với hằng trăm em đến từ nhiều quốc gia ngôn ngữ lại bất đồng. Không một lời than van, trái lại còn hoan hỉ trông nom, hướng dẫn, chăm sóc con em của quí vị thật chu đáo để quí vị an tâm học đạo. Những tràng pháo tay để hoan nghênh ca ngợi anh em Gia Đình Phật Tử chưa đủ, riêng tôi, tôi xin nghiêng mình ngưỡng mộ anh em với lòng vô vàn quí mến!

Nhân đây cũng xin đề nghị quí vị phụ huynh có con em thuộc tuổi Oanh Vũ yên tâm dẫn các cháu tham dự khóa học để gieo duyên gây chủng tử “Phật“ cho các cháu.

Tại khóa học Âu Châu, ngoài niềm an lạc cho thân, Phật Tử còn tìm thấy sự thanh thản cho tâm hồn qua sự học hỏi giáo lý của quí Thầy giảng dạy. Biết nói sao cho vừa để tỏ lòng tri ân công lao của quí Thầy, trước những khó khăn chập chùng trong bối cảnh của vài năm gần đây cố chèo chống trong cơn bão tố, lèo lái con thuyền Bát Nhã đưa Phật tử đến bến bờ. Có vị tuổi hạc đã cao, lặn lội từ phương xa, bỏ rất nhiều thì giờ soạn bài những mong truyền đạt giáo pháp đến hàng Phật tử.Có hai vị khách tăng đến từ Hoa Kỳ: Hòa thượng Thắng Hoan trên 80 tuổi, thấp người nhưng giọng giảng rổn rảng hùng hồn, nội lực còn rất thâm hậu. Thầy chuyên về Duy Thức Học, một môn học khá cao, khó hiểu, nhưng qua cách diễn đạt tự nhiên thân thiện của thầy đã lôi cuốn Phật tử thích thú chăm chú nghe. Hòa Thượng Nguyên Siêu cao lớn nhưng giọng nói êm ái nhẹ nhàng như rót vào tai người cũng thu hút người nghe. Ở đây, tôi không dám “ca“, đề cập đến quí thầy tại Âu Châu vì là…người nhà ra điều “mèo khen mèo dài đuôi“, cũng không nói chi tiết về các bài giảng của quí thầy, đa dạng quá, tôi chỉ đưa ra ý nghĩ trung thực của chính mình là, bao năm qua, từ khi lạc vào vườn trầm, trên người tôi ít nhiều cũng phảng phất hương thơm của nó.Tôi dựa vào giáo lý nhà Phật đã học để tự an ủi, dỗ dành tôi trong những lần thất vọng hay phiền não của cuộc sống rồi cảm thấy mình mạnh mẽ, vững chãi theo sự dìu dắt của đấng Như Lai. Giá trị của sự học không phải là ôm vào người, nhét vào đầu những mớ lý thuyết mà là có niềm tin tuyệt đối vào giáo pháp của Đức Phật để áp dụng vào đời dù ít hay nhiều đem an lạc cho mình, cho người. Đó cũng là cách đền ơn đáp nghĩa người giảng dạy mình vậy.Quan niệm của tôi là như thế.

Một năm trôi qua thật nhanh, mới hôm nào, giờ đây khóa tu học lại sắp trở về. Trong khi chúng ta tại trụ xứ nhởn nhơ, thư thả thì tại nước Áo, quí Thầy cùng Phật tử tại đó đang tất bật chuẩn bị cho khóa tu học Âu Châu thứ 23. Những ai chưa tham dự nên đi cho biết để “mắt thấy không bằng tai nghe“, và những ai từng tham dự thì đây là cơ hội cho chúng ta gặp lại nhau ít ra trong mười ngày để sống lại thế giới an lạc cả thân lẫn tâm của “Thiên Đường Hạ Giới“.

Trần Thị Nhật Hưng

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
12/10/2013(Xem: 19838)
Có những ngày trong đời, người ta thả trôi lòng mình theo dòng cuốn dập dềnh bất định của bao cảm giác. Vui thì cười nói hồn nhiên, lộ vẻ sung sướng, buồn thì mặt dàu dàu cúi xuống để nước mắt rơi thành dòng. Điều đó chẳng có gì lạ, Còn vui buồn, còn cười khóc được thì hãy còn là con người.
11/10/2013(Xem: 6182)
Em là đóa hoa đứng bên hàng giậu, có chàng trai trẻ ngắm em rồi làm thơ bảo rằng em cười với chàng, đã thấy em trong tiền kiếp. Chỉ có thế thôi mà bài thơ của chàng được một Thiền Sư viết văn trứ danh liệt vào loại thơ Thiền, nhờ đó loài hoa nhà quê như em trở thành nổi tiếng. Một đóa hoa Dâm Bụt đứng bên hàng giậu.
11/10/2013(Xem: 5413)
Em ơi, nếu mộng không thành thì sao ? Mua chai thuốc chuột, uống cho rồi đời. Ngày xưa còn bé, Hoa Lan nghịch ngợm ghê lắm cứ theo bọn con trai leo trèo, chơi đánh kiếm cho đúng câu tiên đoán thần sầu của bà nội. Bà mụ nặn lầm con bé này rồi, phải chi ra thằng cu thì đúng hơn. Do đó Hoa Lan tối ngày chỉ ở trên cây ổi nằm vắt vẻo đong đưa, hát vu vơ mấy câu cải biên bài Duyên Kiếp của chàng nhạc sĩ họ Lầm, rồi thích chí cười vang. Cười đây không có nghĩa là biểu đồng tình với nội dung câu hát ấy đâu, nếu vì một giấc mộng nào đó không thành, dám bưng chai thuốc chuột nốc ừng ực, cái đó không có Hoa Lan rồi đấy, các bạn ạ!
10/10/2013(Xem: 4403)
Để nói về một điều gì thật ồn, thiên hạ vẫn bảo “ồn như cái chợ„ .Thế nhưng với tôi, có một nơi ồn còn hơn cái chợ, đó là ngày họp mặt thầy và trò của trường Nữ Trung Học Quảng Ngãi tổ chức nhằm vào 26-07-2008.
10/10/2013(Xem: 5300)
Khi tôi biết sẽ định cư tại Thụy Sĩ, cái xứ nhỏ xíu, diện tích chỉ 41.300 cây số vuông, dân số khoảng hơn 7 triệu người, trong đó đã có gần hai triệu người ngoại quốc, tôi thật nản.
25/09/2013(Xem: 8180)
Đang nằm bịnh gần...vãng sanh, có tiếng điện thoại reo, giọng của chị bạn thân: - Đi ...tu không? Tôi phều phào: - Chùa nào? - Tu viện Viên Đức. - A, Thọ Bát Quan Trai đấy hả? - Vâng, xe còn một chỗ trống, sáng mai 7 giờ xuất hành, đi không? - O.K.
25/09/2013(Xem: 11018)
Thế là, dù muốn hay không, tôi vẫn phải nhận thêm một tuổi nữa, và năm nay… Nhâm Thìn là năm tuổi của tôi. Thuở còn bé, thỉnh thoảng tôi vẫn nghe… ké người lớn nói chuyện với nhau: “Năm tuổi của tôi”. Tôi không rõ năm tuổi là năm gì, ý nghĩa ra sao, nhưng qua câu nói và thái độ khi nói, tôi vẫn cảm nhận được nỗi lo lắng sợ hãi của các bậc trưởng thượng. Sợ gì nhỉ? Tai nạn? Đau ốm? Mất mát hay chết? Nhưng rồi sau đó có ai chết đâu và có xảy ra chuyện gì đâu. Còn xui xẻo trong năm, nếu có, thì tuổi nào mà tránh được, chả cứ năm tuổi. Thế nhưng, các bác vẫn sợ và e dè để rồi năm đó “án binh bất động” không cựa quậy gì ráo.
25/09/2013(Xem: 6823)
Trong nhà Phật chúng ta hay nghe đến hai chữ Nhân Duyên, hết nhân nọ đến duyên kia trùng trùng duyên khởi. Nhưng chưa ai chịu tỉ mỉ phân loại các nhân duyên kiểu “à la Hoa Lan“ như thế này. Với sư phụ Giác Duyên là duyên Phật pháp, đến chàng Nghịch Duyên nhất định phải là duyên con Tiều, tiếp đến chàng A Còng là duyên “gió cõng đò đưa“. Hôm nay với Thi Thi Hồng Ngọc một cây bút nữ của tờ báo Viên Giác, thuộc hàng con cháu sinh sau đẻ muộn, là duyên “Thiên cơ bất khả lậu“.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]