Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

2. Một ly sữa

26/02/201116:28(Xem: 6814)
2. Một ly sữa

NHỮNG BÀI HỌC BÌNH DỊ
Minh Nguyên biên dịch, Nguyễn Minh Tiến hiệu đính

Một ly sữa

Ngày xưa, có một bé trai nghèo phải đi bán hàng từ nhà này sang nhà khác trên suốt con đường đến trường để kiếm sống. Một hôm, cậu bé chợt nhận ra mình chỉ còn vỏn vẹn có một hào mà thôi, và lúc đó em đã đói lắm rồi.

Cậu bé quyết định sẽ xin thức ăn ở một căn nhà bên đường. Tuy nhiên, em đã không đủ can đảm để mở lời khi thấy một người phụ nữ trẻ đẹp ra mở cửa.

Thế là, thay vì xin thức ăn, cậu bé đã xin nước uống. Người phụ nữ nhìn dáng vẻ em và nghĩ có lẽ em đang đói nên mang cho em một ly sữa lớn.

Cậu bé uống chậm rãi, rồi hỏi:

– Cháu nợ của cô bao nhiêu?

Người phụ nữ đáp lại:

– Cháu không nợ cô gì cả. Đức Phật dạy rằng, đừng bao giờ mong đợi sự đền đáp khi chúng ta giúp đỡ người khác.

Cậu bé nói:

– Thế thì cháu xin chân thành cảm ơn cô.

Khi Howard Kelly – tên của cậu bé – rời khỏi ngôi nhà ấy, em không chỉ cảm thấy khỏe mạnh hơn mà lòng tin của em đối với chân lý của cuộc đời, đối với con người cũng sâu sắc hơn.

Milk
Một thời gian lâu sau, người phụ nữ ấy mắc bệnh trầm trọng. Các bác sĩ địa phương đều bó tay. Cuối cùng họ đưa cô đến một thành phố lớn và mời các chuyên gia đến nghiên cứu căn bệnh hiếm thấy của cô.

Bác sĩ Howard Kelly đã được mời đến tham gia buổi hội chẩn. Khi anh ta nghe đến tên thị trấn nơi bệnh nhân cư ngụ, một chút bất ngờ lóe hiện trong ánh mắt của anh. Ngay lập tức anh đứng dậy và đi xuống dãy phòng nơi cô ấy đang nằm. Trong trang phục bác sĩ, anh đến gặp cô. Anh nhận ra cô ấy ngay tức khắc. Thế rồi anh trở lại phòng hội chẩn và quyết định dùng tất cả khả năng của mình để cứu mạng sống cho cô. Từ ngày hôm đó, bác sĩ Howard Kelly đã quan tâm đặc biệt đến trường hợp của người bệnh này.

Sau một thời gian dài, cuộc chiến đấu với bệnh tật cuối cùng cũng đã mang lại chiến thắng. Bác sĩ Kelly yêu cầu phòng tài vụ chuyển hóa đơn tổng cộng của bệnh nhân đến để anh ta phê duyệt. Anh xem qua hóa đơn, viết mấy chữ vào bên lề của hóa đơn rồi chuyển đến cho cô ấy.

Cô ta lo sợ nên chưa dám mở hóa đơn ra xem, bởi vì cô đinh ninh rằng mình sẽ phải làm lụng suốt phần đời còn lại mới trả đủ toàn bộ chi phí trong hóa đơn đó. Cuối cùng thì cô cũng lấy hết can đảm để mở hóa đơn ra xem. Một dòng chữ nguệch ngoạc nằm bên lề hóa đơn thu hút ngay sự chú ý của cô. Và cô đọc những chữ ấy: “Đã thanh toán đủ bằng một ly sữa.” Bác sĩ Howard Kelly (đã ký).

Những giọt nước mắt sung sướng tuôn trào trên đôi mắt của cô. Với niềm hạnh phúc vô bờ bến, cô đã thầm nguyện: “Cảm ơn Ngài, đức Thế Tôn, tình thương yêu của Ngài đã lan khắp đến những đôi tay và trái tim nhân loại.”

Khuyết danh

Howard_Kelly
Đây là câu chuyện có thật. Dr. Howard Kelly là một nhà vật lý lỗi lạc, đã sáng lập ra Khoa Ung thư tại trường Đại học John Hopkins năm 1895 .


The Generous Gift of a Glass of Milk

The Truth:

As is often the case, someone has fictionalized the details of this story and gotten some of it wrong, but it is essentially a true event.

Dr. Howard Kelly was a distinguished physician who, in 1895, founded the Johns Hopkins Division of Gynecologic Oncology at Johns Hopkins University. According to Dr. Kelly's biographer, Audrey Davis, the doctor was on a walking trip through Northern Pennsylvania one spring day when we stopped by a farm house for a drink of water. A little girl answered his knock at the door and instead of water, brought him a glass of fresh milk. He visited with her briefly, then went his way. Sometime after that, the little girl came to him as a patient and needed surgery. After the surgery, the bill was brought to her room and on it were the words, "Paid in full with one glass of milk."

Our thanks to Andrew Harrison, the Processing Archivist and Fine Arts Coordinator for the Johns Hopkins Medical Institutions, for help with this story.

Posted 7/6/07

A real example of the story as it has been circulated:

One day, a poor boy who was selling goods from door to door to pay his way through school, found he had only one thin dime left, and he was hungry.

He decided he would ask for a meal at the next house. However, he lost his nerve when a lovely young woman opened the door. Instead of a meal he asked for a drink of water. She thought he looked hungry so brought him a large glass of milk. He drank it slowly, and then asked, "How much do I owe you?" "You don't owe me anything," she replied. "Mother has taught us never to accept pay for a kindness." He said..... "Then I thank you from my heart."

As Howard Kelly left that house, he not only felt stronger physically, but his faith in God and man was strong also. He had been ready to give up and quit.

Year's later that young woman became critically ill. The local doctors were baffled. They finally sent her to the big city, where they called in specialists to study her rare disease. Dr. Howard Kelly ! was called in for the consultation. When he heard the name of the town she came from, a strange light filled his eyes. Immediately he rose and went down the hall of the hospital to room. Dressed in his doctor's gown he went in to see her. He recognized her at once. He went back to the consultation room determined to do his best to save her life. From that day he gave special attention to the case. After a long struggle, the battle was won.

Dr. Kelly requested the business office to pass the final bill to him for approval. He looked at it, then wrote something on the edge and the bill was sent to her room. She feared to open it, for she was sure it would take the rest of her life to pay for it all. Finally she looked, and something caught her attention on the side of the bill. She read these words..... "Paid in full with one glass of milk"

Signed Dr. Howard Kelly. Tears of joy flooded her eyes as her happy heart prayed: "Thank You, God, that Your love has spread abroad through human hearts and hands."

Now you have two choices. You can send this page on and spread a positive message or ignore it and pretend it never touched your heart.



Nguồn: www.hkbu.edu.hk

http://www.truthorfiction.com/rumors/o/oneglassofmilk.htm#.VFxcx_mUeLU

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
04/01/2011(Xem: 3007)
Quỳnh Lộc là bạn học cùng lớp với chị cả của tôi, nhà chị cách đó chỉ vài căn. Cùng lớp cùng hàng xóm nên hai chị rất thân nhau. Đã vậy, nhà tôi có năm chị em gái, đủ chuyện, lắm trò càng thu hút chị Quỳnh Lộc chạy sang chơi. Dường như mỗi ngày chị đều ghé đến, sáng, trưa, chiều, tối...bất cứ lúc nào chị rảnh. Ba má tôi cũng dễ dãi, không ngăn cấm gì sự hiện diện của chị. Trái lại, còn coi chị thân thiện như con cháu trong nhà.
04/01/2011(Xem: 2714)
Mình biết rằng lối xưng hô này chưa được đúng lắm vì Kim Chi là bà Hiệu trưởng của mình nhưng Kim Chi vẫn thường nói hai đứa mình cùng ngang tuổi nhau nên muốn tụi mình xưng hô với nhau như vậy cho thân mật và mình đang làm theo lời yêu cầu của Kim Chi đây.
30/12/2010(Xem: 5190)
"Ngọc tỉnh liên" là "Hoa sen trong giếng ngọc". Đây là bài phú của Mạc Đĩnh Chi. Ông đỗ Trạng nguyên, khi vào bái yết nhà vua, Trần Anh Tông thấy hình dung ông xấu xí quá...
30/12/2010(Xem: 9881)
Trong đầm gì đẹp bằng Sen. Lá xanh bông trắng, lại chen nhụy vàng. Nhụy vàng bông trắng lá xanh. Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
28/12/2010(Xem: 3981)
Một ông lão ở gần cửa ải Nhạn Môn, nơi giáp giới nước Tàu với Phiên Quốc (Hồ) có con ngựa. Một hôm, con ngựa đi mất. Người quen thuộc đều đến thăm hỏi, chia buồn.
28/12/2010(Xem: 2630)
Đời nhà Đường (618-907), triều Lý Thái Tông (Lý Thế Dân), niên hiệu Trinh Quán năm thứ 13, gần thành Trường An có con sông Kinh, nước trong vắt.
28/12/2010(Xem: 2613)
Thời xưa, người ta tiễn nhau thường bẻ cành liễu đưa cho người đi. Dương Quan là một cửa ải ở biên giới tỉnh Thiểm Tây. Đường thi có bài "Tống Nguyên Nhị sứ An Tây"...
25/12/2010(Xem: 2764)
Chúng ta, những người bỏ xứ ra đi, đã quay lưng với cổng trường ngày cũ, nhưng lòng vẫn còn tưởng nhớ đến những hình ảnh thân yêu của bạn bè ngày nào! Vẫn mong ước ngày trở lại để tìm kiếm ký ức thầm kín ngày xưa, để được nhìn gặp những người ở lại của thuở ấy, nhưng những người ở lại có còn gì nữa đâu? Đói khổ đã làm mòn mỏi thêm cuộc sống, tất cả chỉ còn biết đem hơi sức bám vào nhịp thở, sống cho qua chuỗi ngày còn lại. Tôi quen chị Xuân Viên khi được đổi về trường Sương Nguyệt Anh (SNA). Hình ảnh một con người tuy nhỏ bé nhưng lúc nào cũng đầy nghị lực đã đập vào mắt tôi và dần dần từ chỗ quen biết, chúng tôi đã thương mến nhau từ lúc nào cũng không hay nữa! Nói đến chị, phải nói đến một con người mẫu mực, một cô giáo hoàn toàn gương mẫu đúng phong cách một nhà giáo đầy đạo đức. Đó là người mà tôi mến phục nhất và lúc nào cũng chiếm trọn trong tôi một niềm thương yêu trìu mến và bất tận. Giao cho chị phụ trách làm giáo sư hướng dẫn một lớp nào, coi như nhà trường khỏi phải
24/12/2010(Xem: 7251)
Từ ngày định cư ở một xứ hiếm mưa, lắm lúc tôi tưởng chừng như không còn nhớ nhiều đến những cơn mưa vùng nhiệt đới; mưa quê hương, nhất là những cơn mưa dai dẳng của một xứ "mùa đông thiếu áo, mùa hè thiếu ăn", mưa xứ Huế!
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]