Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Uống Trà, Tôi, Đau, Cây Cau, Ngày Trôi, Đợi, Cái Cân, Nụ Cười, Xa, Gần, Lỗi Lầm, Gỗ, Gió, Trả, Không (Thơ của TK Thích Đồng Bổn, bút danh Quê Chiều, Chiêu Đề, Thôi Kệ, Tát Bà Ha, Ta Bà Hát)

17/03/202307:26(Xem: 3992)
Uống Trà, Tôi, Đau, Cây Cau, Ngày Trôi, Đợi, Cái Cân, Nụ Cười, Xa, Gần, Lỗi Lầm, Gỗ, Gió, Trả, Không (Thơ của TK Thích Đồng Bổn, bút danh Quê Chiều, Chiêu Đề, Thôi Kệ, Tát Bà Ha, Ta Bà Hát)
chen tra tao khe



UỐNG TRÀ

Đun nước pha trà mỗi sớm mai
Độc ẩm làn hương thật khó phai
Ấm đôi tay lạnh, mềm tấc dạ
Chợt nghe gió thổi lộng hiên ngoài.

Trà đạo, trở thành môn nghệ thuật
Tự ngàn năm, sử sách chép ra
Thật trân quí, giồi trau điêu luyện
Hiểu được trà, tức hiểu tánh ta.

Trà sáng dưỡng thần, trí sẽ tăng
Đắng rồi lại ngọt, sáng thiền đăng
Từng ngụm uống, lắng tâm thưởng thức
Trời sáng chưa, cứ ngỡ ánh trăng...

Nguồn gốc trà ngon đất nước mình
Mỗi nơi mang đậm một chất tình
Như mỗi người trời sinh mỗi tánh
Mang nét riêng xuất xứ đã sinh.

Miền Bắc danh trà, xứ Thái Nguyên
Mộc Châu thứ hạng, uống phải ghiền
Cổ thụ trà: Hà Giang, Yên Bái
Nức tiếng vang, lộc Việt thần tiên !

Miền Trung có trà xứ Nghệ An
Biển Hồ, Bàu Cạn ở Tây nguyên
Bảo Lộc, Lâm Đồng đều danh tiếng
Mỗi địa phương có vị rất riêng.

Miền Nam trồng Trà Quế uống thôi
Lá tươi rửa sạch nấu một nồi
Cứ dùng thả ga cho đã khát
Muốn ngon thêm đá, lát gừng tươi !

Dân ta cũng thích uống trà Tàu
Ô Long, Long Tỉnh, chốn núi cao
Thiết Quan Âm, đậm đà sấy ướp
Phổ Nhĩ, Hồng Trà, nhẹ thanh tao.

Thiền sư ở núi có thiền trà
Uống tự tỉnh lòng, nhớ tánh ra
Pha chế có tâm, nhàn chậm rãi
Từng giọt trà, hiểu Phật tức ta.

Cửa Phật dâng trà, cúng mỗi khuya
Xong rồi nhận phúc đủ sớt chia
Pha ấm lớn chung dâng đại chúng
Bình đẳng tâm này với tánh kia !

Quê Chiều 04/03/23

TÔI

Tôi đã ở đâu cả cuộc đời
Trong thân rệu rã bỏ cuộc chơi
Hay trong ngã chấp to hơn núi
Tôi đã làm gì để thảnh thơi ?

Tôi có trong tôi những đêm dài
Trằn trọc đi tìm mãi tương lai
Ở trong thực tại hay tâm thức
Ở ngoài tam giới thoảng khói bay

Tôi tìm tôi mãi ở trong mơ
Thấy lòng phủ phục cõi tôn thờ
Có một thức tâm luôn rộng lớn
Che trùm muôn pháp cõi trời thơ.

Tôi thấy tôi ngồi cội bồ đề
Định thần thiền tọa vượt bến mê
Thấy Phật ngàn năm đang tĩnh tọa
Thấy mình được chỉ lối đi về.

Tôi chọn cho tôi bến đổ nào
Gửi thân vào mộng mị chiêm bao
Chỉ còn khoảng khắc im lặng nữa
Bến đỗ chân như sẽ đón vào.

Tôi mãi mê nhìn ánh quang chiêu
Chân như ảo diệu biết bao nhiêu
Có chăng tôi được vào thọ ký
Để chắc đường đi khỏi lao đao.

Tôi vẫn còn đây chẳng đi đâu
Bởi mơ nên vẫn muốn vọng cầu
Thực tại nào động lay tâm thức
Làm sao giữ mãi bức tranh trâu.

Quê chiều 03/03/23



ĐAU
Đau vì bệnh tật mãi thân người
Tứ đại bất hòa khiến bệnh thôi
Vì nghiệp đã gieo mầm thuở trước
Thì nay thân bệnh trả nợ đòi.

Đau thương khiến số kiếp long đong
Khó nghèo bạc phận, có như không
Lỡ gieo nhân xấu nay trả quả
Đền bù nghiệp cũ để cho xong.

Đau đớn khi người phụ nghĩa ân
Tâm đau càng vật vã đến thân
Thương thay cảnh ngộ đời đen bạc
Buốt tận tâm can, xa tánh chân.

Đau khổ vì mất mát người thân
Biệt ly chia cách, loạn tinh thần
Vô thường sinh tử ai cũng chịu
Rồi phải ra đi như thế nhân.

Đau lòng sâu xé cảnh thê lương
Đời sao lắm nỗi chuyện đoạn trường
Thương xót khiến lòng như đứt ruột
Nếu biết nghe kinh nhẹ xót thương.

Đau hận thói đời lệ cứ tuôn
Nhìn đâu cũng chán ngán sầu vương
Ôm hận nữ nhi sa kiếp nạn
Anh hùng bạc mệnh, lụy sa trường.

Đau thân để biết khổ người mang
Đau tâm thấm thía chuyện lỡ làng
Đau khổ tỉnh hồn khi mất mát
Đau lòng thương xót việc ly tan.

Đau giúp cho lòng mạnh mẽ thêm
Khổ để luyện tâm cứng chớ mềm
Buồn phải nhận ra điều sẽ đến
Hận chớ còn nhìn sáng hay đêm.

Đau khổ hận buồn, thôi gát lại
Nghe chuông tỉnh ngộ nỗi u hoài
Tiếng mõ kinh cầu quên nuối tiếc
Nhẹ lòng xa vắng chuyện phôi phai.

Quê Chiều 05/03/23
CÂY CAU
Hàng cau gợi nhớ quê hương
Thôn làng ẩn hiện trong sương cuối chiều
Cau gầy đứng một hàng đều
Dây trầu bên cạnh dây tiêu mượn giàn.

Buồng cau trĩu quả, thật sang
Tượng trưng sum tốt, con đàn cháu đông
Lấy chồng, têm lá trầu không
Rước dâu, cau bổ tình thông mọi nhà.

Cau trầu lễ vật làm quà
Mở đầu câu chuyện thưởng trà, ngắm hoa
Bổ cau từ sáu nên ba
Trầu têm đãi khách, chủ gia đượm tình.

Quả cau đâu chỉ một mình
Ăn riêng chẳng được, chỉ hình tượng thôi
Cau trầu truyền thống giống nòi
Trầu cau quyện lại, đỏ soi lòng người.

Loài cây vươn thẳng lên trời
Tượng trưng quân tử khiến đời ngước trông
Vườn cau biểu tượng núi sông
Quê hương đất Việt đợi mong người về.

Ngôi chùa, làng nước, con đê
Hàng cau dẫn lối, Phật về trong tâm
Con đường đưa khỏi sai lầm
Trầu cau cúng Phật, thì thầm cầu xin.

Quả cau làm chứng niềm tin
Dâng lên Tam bảo lòng thành khắc ghi
Một đời hạnh nguyện Từ bi
Vững tâm bền chí hướng đi Phật thừa.

Cau trầu sử dụng sớm trưa
Cháu con hiếu thuận dạ vừa lòng vui
Trầu cau đưa đến miệng người
Có ăn mới đỏ, không thời héo thôi.

Phù sinh giông bão giữa đời
Phật-tâm-ngã tướng, đâu rời xa nhau
Quả cau quyện với vôi, trầu
Hết duyên dứt nợ khổ sầu mai sau.

Quê Chiều 06/03/23
NGÀY TRÔI

Tôi ngồi ngắm ngày trôi
Ngang cửa sổ cuộc đời
Ngày nhanh hay mình chậm ?
Đâu rồi hạt sương rơi...

Ngày trôi qua mắt tôi
Cố hiểu tấn trò đời
Hư danh hay ảo hóa
Bước chân lỗi nhịp rồi.

Khí sắc dẫu phôi qua
Cổ thụ đâu gọi già
Kinh nghiệm làm lẽ sống
Xin trân trọng từ xa...

Ngày trôi hơn tuổi đời
Đã gần điểm cuối rồi
Dừng lại trên nghiên bút
Chữ nghĩa viết thay lời.

Về phố thị hôm nay
Không để tìm tương lai
Chỉ thăm vài bạn cũ
Hẹn bước tiếp ngày mai.

Ôn lại chuyện xưa xa
Ngắm ai cũng cười khà
Như cuộn phim chiếu chậm
Sống với những thời qua.

Ngày trôi chuyện cũng tàn
Tạ từ chúc an nhàn
Hẹn khi nào gặp lại
Vẫn thấy dáng hiên ngang.

Ngày trôi mất ráng chiều
Lòng chợt thấy liêu xiêu
Bước đi hay quay lại
Duyên đếm được bao nhiêu ?

Trôi theo dòng cảm xúc
Ngày đã hết từ lâu
Xin chắp tay nguyện cầu
Để ngày nào còn gặp...

Quê Chiều 08/03/23

ĐỢI

Đợi chờ mòn mỏi bóng thời gian
Người thân vẫn biền biệt non ngàn
Đợi chồng hóa đá ghi dấu tích
Vẹn nghĩa hay là tiếng thở than.

Đợi gì khi tình nghĩa chẳng còn
Níu kéo thêm chi dạ mỏi mòn
Đợi mở lòng ra người khỏi khổ
Riêng ta tự bước chí nguyện tròn.

Đợi thêm vài bước hỡi vô thường
Còn chút việc riêng phải vấn vương
Đợi dặn dò xong vui lòng bước
Giao phó người sau tiếp đoạn đường.

Đợi mình trút bỏ chuyện con người
Chẳng bận cõi lòng mở nụ cười
Đợi hoan hỷ bước vào tịnh nghiệp
Nhập thiền tu định trị biếng lười.

Đợi chăng những kẻ muốn đi theo
Muốn tu nhưng lại chẳng muốn trèo
Đợi tôi đi với đừng đi trước
Từ từ mà bước kịp bám đeo.

Đợi làm cho được phát tâm mầu
Bồ đề nguyện lực để đi sâu
Đợi bước chân vào nơi cửa Phật
Một đi không trở lại ban đầu.

Đợi giờ lên điện tụng Lăng Nghiêm
Chuông trống nhịp nhàng định tâm thêm
Đợi niệm bất sanh cho tương tục
Trần lao bỏ lại ở ngoài thềm.

Đợi khi đi đến chốn an bình
Nơi núi đồi xanh vọng tiếng kinh
Đợi sông suối biếc vang tiếng mõ
Nơi có ngôi chùa của tâm linh.

Đợi đến khi nào được mãn duyên
Trùng phùng bạn hữu ở non tuyền
Đợi lúc không còn ma chướng nữa
Niết bàn an lạc chẳng ưu phiền.

Quê Chiều 08/03/23

CÁI CÂN
Ai cũng từng nhờ đến cái cân
Xem chừng trọng lượng của bản thân
Tăng giảm theo mình khi ăn uống
Nhìn thử ngày lên xuống mấy lần.

Cân để đo lường trọng lượng thôi
Gầy béo do ta, chẳng do ngươi
Chớ nên giận cá mà chém thớt
Tội nghiệp cái cân hóa đồ chơi !

Cân bàn, hai đầu thật thăng bằng
Sao cho giá trị được ngang hàng
Sòng phẳng với nhau là lễ nghĩa
Biểu tượng quan tòa mực thước cân.

Cân tạ, tính lường vật nặng hơn
Thường tra dầu mỡ để bôi trơn
Sai đúng ít nhiều nhờ tay chỉnh
Đừng chủ quan tạo mọi nguồn cơn.

Bán lẻ chuyên dùng cân xách tay
Chỉ được năm cân, khó đúng sai
Bán hàng cần nhất gìn chữ tín
Chớ nên cân thiếu, dạ thẳng ngay.

Cân điện chẳng thể giống số nhau
Mười cân sai biệt khác làm sao
Do điện năng còn nhiều hay ít
So sánh làm ta khổ khá đau....

Cân tiểu ly đong ngọc đếm vàng
Cân lường công thức nấu bán hàng
Khác chỉ một ly sai một dặm
Tâm ý khác sai, nghiệp gánh mang.

Cân bằng giá trị của tình người
Đâu thể dùng cân lượng cuộc đời
Phải tự đếm đo qua tri thức
Đánh giá công tâm mới thảnh thơi.

Cân đo đong đếm cũng vừa thôi
Tình thương đâu thể tính như chơi
Từ bi thường cho đi tất cả
Hạnh phúc là cứu khổ ban vui.
Quê Chiều 09/03/23
NỤ CƯỜI
Nụ cười hàm tiếu trên môi
Sẻ chia câu chuyện buồn vui của người
Rồi cơn gió thổi mây trôi
Niềm vui đọng lại bên trời én kêu.

Nụ cười lan tỏa thương yêu
Lau khô nước mắt liêu xiêu chữ tình
Thế gian chìm nổi bất bình
Hãy cười mặc kệ nhân sinh phủ phàng.

Nụ cười vượt cả thời gian
Thêm tươi sức trẻ như ngàn cánh hoa
Sắc mầu thú vị quanh ta
Đầy niềm hỷ lạc vị tha giữa đời.

Nụ cười duyên dáng thay lời
Khiến người phấn khích chuyển dời núi non
Mĩm cười trái ấu cũng tròn
Lỡ duyên đến mấy cũng còn người thương.

Nụ cười lại khiến vấn vương
Đi xa vẫn nhớ trăng vườn nhà ai
Chuông chùa tỉnh mộng phôi phai
Dặn lòng không để uổng hoài công phu.

Nụ cười tan biến sương mù
Biết không bền vững nhưng tu phải cười
Tạo cho cuộc sống mãi tươi
Phúc lành lợi lạc cõi người thăng hoa.

Nụ cười mau trở về nhà
Đừng quên bổn phận rời xa luân hồi
Đi tìm chân tánh lại thôi
Kẻo người cười lại, hỡi ôi bẽ bàng !

Nụ cười làm động không gian
Hết mê tỉnh ngộ hợp tan mây trời
Đâu gì chắc thật ở đời
Họa chăng còn lại những lời pháp âm.

Nụ cười sáng tợ trăng rằm
Xóa tan u ám trăm năm đau buồn
Hãy cười dẫu lệ còn tuôn
Vượt qua số kiếp quay cuồng vô minh.

Quê Chiều 10/03/23
XA

Xa vắng nghĩa tình nặng bấy lâu
Hơi chi mà rớt những giọt sầu
Xa khỏi những mộng đời hạnh phúc
Tìm về yên tĩnh của đêm thâu.

Xa khơi mù mịt cuối phương trời
Lang thang một thuở cõi luân hồi
Xa xăm chánh niệm tâm dằn vặt
Luống một quãng đời tiếc nhớ thôi.

Xa rời nhân thế những buồn vui
Tìm kiếm trong ta chút ngọt bùi
Xa xôi tâm tưởng mong vươn tới
Hướng về chân tánh vẫn ngậm ngùi.

Xa miền ký ức thuở thanh xuân
Dõi tìm bóng dáng nặng tình thân
Xa ngái đường về quê An dưỡng
Biết đâu bờ bến cõi trầm luân.

Xa khỏi vòng tay của mẹ hiền
Bước chân tự lập tưởng bình yên
Xa nơi yêu dấu ngày thơ ấu
Mới biết trên đời đâu có tiên !

Xa biệt ngàn thu những bạn bè
Lặng nghe tan vỡ những trưa hè
Xa mãi người ơi còn ôm mộng
Vô thường hò hẹn những mùa ve.

Thôi xa những chuyến viếng thăm nhau
Biệt ly càng nhớ khiến càng đau
Cách xa để lòng thôi xa cách
Nơi này trời vẫn có trăng sao.

Tránh xa ô nhiễm của bụi trần
Tìm lại thiên nhiên lắng bước chân
Rời xa tham ái và mê chấp
Bỏ lại sau lưng nóng giận sân.

Chùa xa vọng lại tiếng chuông ngân
Giữ hồn khách trọ mãi bâng khuâng
Mõ xa trầm bổng như kêu gọi
Về dưới Phật đài gửi huyễn thân.

Quê Chiều 11/03/23
GẦN

Gần lại tình thương với giống loài
Bến bờ nhân ái trải từ đây
Lại gần thêm nữa cùng chia sẻ
Để thấy cõi lòng rộng mở thay !

Gần thêm chân ái đoạn đường dài
Kiếm tìm tri kỷ mộng tương lai
Thêm gần bạn tốt mong học hỏi
Để thấy chuyện đời chẳng đúng sai.

Gần nhau tâm sự bởi tâm đầu
Tìm kiếm tri âm vắng bấy lâu
Đến gần những khi thao thức ấy
Mới thấy tình người vẫn nặng sâu.

Gần đất xa trời biết khổ đau
Thân người đâu mãi giữ thêm vào
Đất đã gần rồi thôi mọi chuyện
Có gì luyến nhớ mộng trần lao.

Gần mãi sanh nhàm, muốn bỏ thôi
Thương yêu đến mấy cũng xa rời
Mãi gần nên thấy phần đang thiếu
Đã chán nhưng tình lại kéo lôi.

Gần với quan trường chốn rủi ro
Cạn tình toan tính những hơn thua
Tránh gần những kẻ theo đuôi nịnh
Làm mất lương tri chẳng hay ho.

Gần với trẻ thơ thấy hồn nhiên
Thật lòng bộc bạch mộng mơ tiên
Đến gần cội gốc tâm chân thật
Đàn hát chơi đùa thuở thiếu niên.

Gần như đến được với cõi thiền
Gác lại ưu phiền, lắng muôn duyên
Như gần chánh niệm không ngiêng ngã
Chợt thấy ra mình trong vô biên.

Gần nơi Tam bảo phát định tâm
Giống trí bản lai sẽ ươm mầm
Tới gần tìm học thiện tri thức
Sống trọn cuộc đời theo pháp âm.

Quê Chiều 12/03/23

LỖI LẦM

Ở đời ai chẳng mắc lỗi lầm
Chỉ vì một thoáng kết vọng tâm
Nhận về trái đắng do mình tạo
Tổn thương người gây họa rất thâm.

Lỗi là sai trái với lẽ thường
Lầm lẫn không đi đúng con đường
Kết quả sẽ trở thành hậu quả
Làm mất tánh chân lẫn yêu thương.

Lầm lỗi gây ra mọi sự tình
Do không nghe học, lại biện minh
Nhận về quả xấu khi gặt hái
Mỗi lần sai kinh nghiệm mới sinh.

Lỗi do người tạo bởi vô minh
Đừng nên để bụng, giận hờn sinh
Tập trung thở chậm, luôn hoan hỷ
Vượt qua sân hận thấy an bình.

Cố tình lầm lỗi khiến sự sinh
Thiên hạ nhìn trông dạ bất bình
Chướng tai gai mắt làm phiền lụy
Khổ cho người mang hại vào mình.

Lầm lỗi sáu căn tạo nghiệp duyên
Phận đời đã chịu lắm ưu phiền
Hiểu rõ nguồn cơn nên sửa đổi
Tránh xa vọng tưởng khỏi đảo điên.

Lỗi đã lỡ gây phải làm sao ?
Vào chùa lạy Phật sám hối mau
Cầu xin tâm niệm luôn sáng suốt
Vun bồi phúc đức tạ công lao.

Lầm lẫn trong tâm, nhận khổ sầu
Lỗi tạo bên ngoài, vết thương lâu
Sửa đổi để không thành nghiệp xấu
Mới dứt nổi trôi tánh vọng cầu.

Tội từ tâm khởi, diệt theo tâm
Nguyện ăn năn hối chuyện đã làm
Cho tâm trí cân bằng thức tỉnh
Để quay về nguồn sáng pháp âm.

Quê Chiều 13/03/23
GỖ

Từ cây mọc ở nơi rừng
Thân già thẳng đứng cao từng tháng năm
Người làm giường gỗ để nằm
Xây nhà đóng tủ hằng trăm thứ cần.

Gỗ là sản vật của rừng
Vì hương thơm quí không ngừng hại cây
Giờ đây gỗ bị xẻ thây
Tìm đâu dễ thấy bóng mây rừng già.

Gỗ dân dụng để làm nhà
Người ta đốn hạ bao la trắng đồi
Rừng xanh đã mất chỗ rồi
Còn đâu muôn thú có nôi có nhà !

Trời làm mưa lũ quá đà
Phá rừng lấy gỗ khiến ta ngậm ngùi
Phá - trồng hai việc xong rồi
Chẳng bao giờ kịp như người ví von.

Ngàn năm gỗ quí không còn
Trăm năm gỗ tạp gỗ tròn cũng không !
Phá rừng tội nặng cầu mong
Sơn thần Thổ địa chứng lòng thế danh.

Hãy yêu quí gỗ rừng xanh
Đừng nên tàn hại chớ đành chặt cây
Rừng là lá phổi đêm ngày
Gỗ thành - cây chết, rừng thay đổi dần.

Đừng hoang phí nếu không cần
Hãy trân quí gỗ tặng thân cho đời
Đừng đem gỗ đá tình người
Mặc tình muôn loại để cười mai sau.

Quê Chiều 14/03/23
GIÓ

Gió mang mây bạc về đây
Gây mưa bão lũ hao gầy núi non
Gió về cây hát ví von
Động lay muôn vật sống còn nơi nơi.

Gió từ biển rộng phương trời
Về đem vị mặn cho đời bớt cay
Gió luồn qua cửa Phật đài
Làm rung động phướng cửa cài đêm qua.

Gió reo thổi rít mái nhà
Tiếng kêu là gió hay là cây đau ?
Gió đêm xào xạc lao xao
Ngỡ như than khóc cuộn vào nhớ thương.

Gió chiều ảm đạm thê lương
Chiêu hồn phiêu bạt còn vương hồng trần
Gió tiêu điều cõi phù vân
Cầu siêu vong giả xa dần mộng mê.

Gió man mác nhẹ đường quê
Trêu đùa sóng lúa làm tê dại lòng
Gió lùa con nước xoay vòng
Nghĩ câu nhân nghĩa sớm mong thuận hòa.

Gió lan tỏa tiếng Lăng Già
Chim kêu vượn hú Ta bà vẫn vui
Gió vi vu tiếng núi đồi
Hoa rừng kết trái ngọt bùi biết bao.

Gió đâu muốn khép cửa vào
Con người tự đóng chớ nào do ai
Đường trần sanh tử nay mai
Do mình khéo chọn lưu đày tâm thôi.

Quê Chiều 15/03/23

TRẢ

Trả lại phận người kiếp điêu linh
Thăng trầm muôn thuở của nhân sinh
Xin trả thương yêu và đau khổ
Để không còn bị vướng vô minh.

Trả những gian truân sự nghiệp đời
Công danh đeo đuổi mệt kiếp người
Trả những lời hay và tiếng đẹp
Giữ lại trong tôi những nụ cười.

Trả dứt não phiền duyên chướng ma
Rối bời tâm trí cõi người ta
Rồi trả nợ vay ngày thuở trước
Để quãng đời tu khỏi lại qua.

Trả nốt tơ lòng những kiếp sau
Cho tôi thanh thản bỏ niềm đau
Sao trả đến đâu gieo đến đó
Nên còn sinh tử mãi trần lao.

Trả quả để đừng gieo nhân nữa
Đời này kiếp nọ thoát luân hồi
Nguyện trả nơi lòng ân tín thí
Dưỡng nuôi tu tập suốt đường đi.

Trả Phật thâm ân chỉ rõ đời
Xin nguyện tu hành đến chốn nơi
Qua sông hãy trả bè cứu hộ
Sinh tử từ nay đã biết bơi.

Trả đền giáo Pháp thật cao siêu
Giúp mình tỏ ngộ được đôi điều
Trả một đời nguyện xin học hỏi
Sớm biết lối ra nhà lửa thiêu.

Trả ân đức lớn của Tăng già
Độ tôi vào cửa đạo Thiền na
Ân này trả biết bao giờ hết
Nguyện mãi làm Tăng độ nẻo xa.

Trả về tự tánh chuyện đến đi
Sống đời tự tại ngại ngần chi
Trả lại xác thân cha mẹ tạo
Nguyện sẽ đáp đền phút xả ly.

Quê Chiều 16/03/23

KHÔNG

Không ai thương mình bằng chính mình
Luân hồi sáu nẻo ở đâu sinh ?
Tại, bởi, do, vì, ngàn duyên cớ
Không người nào khác phải vô minh.

Không tôi, không bạn cũng không thù
Chỉ do phúc quả khổ công tu
Một bóng một hình tìm giải thoát
Không chỉ tôi nhìn bước vân du...

Không môi không mắt liếc đưa tình
Có ai chẳng vướng bận khi nhìn
Giả thân huyễn sắc làm điên đảo
Không nhan không sắc khổ thân mình.

Không nói tơ duyên đã lỡ làng
Không bảo tình kia sẽ dở dang
Không dứt mộng lòng làm xao xuyến
Không tìm không kiếm dẫu muộn màng.

Không yêu không giận cũng không sầu
Buồn vui xin để lại bên cầu
Cửa Phật yên thân lòng thanh thoát
Không duyên theo cảnh chuyện bên lầu.

Không được như lòng, chớ trách ai
Không đến với nhau, chớ đắng cay
Tìm nhau không được, đừng đau khổ
Không phụ tình nhau đến Phật đài.

Không phải là tôi, chẳng do người
Không lôi không kéo, chẳng gọi mời
Tôi độ cho tôi, mai hay mốt
Không biết khi nào mới thảnh thơi.

Không cần một kiếp sống nhọc nhằn
Tự thân hải đảo, một đảo băng
Để đầu giá lạnh cho tim nóng
Không nghĩ mình tôi ngắm ánh trăng.

Không vội không vàng để bước nhanh
Không tin không tưởng để không thành
Phật chỉ đường rồi đâu quá vội
Không đi sao đến được vô sanh.

Quê Chiều 17/03/23
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
05/11/2021(Xem: 16899)
Đại sư Ấn Quang nói: “Kẻ câu nệ vào Tích môn thì bảo: “Trong tất cả pháp, mỗi pháp đều sai khác”. Kẻ khéo nhìn sẽ nói: “Trong tất cả pháp, pháp pháp đều viên thông”. Như bốn cửa thành, gần cửa nào thời vào cửa ấy. Cửa tuy khác nhau, nhưng đều đưa vào một thành chẳng khác. Nếu biết ý này thì chẳng phải chỉ có những giáo lý rất sâu do chư Phật, chư Tổ đã nói mới là pháp để quy chân đạt bổn, minh tâm kiến tánh, mà hết thảy Ấm, Nhập, Xứ, Giới, Đại v.v... trong khắp thế gian cũng đều là pháp để quy chân đạt bổn, minh tâm kiến tánh! Mỗi một pháp cũng chính là chân, là bổn, là tâm, là tánh!”. Tập Lời Vàng (Gia Ngôn Lục) dù là toát yếu nhưng với một kẻ hậu học như tôi thì lại tự thấy mỗi mỗi câu nói của Đại Sư Ấn Quang đều bao hàm ý pháp, chỗ nào cũng cần phải học, chẳng thể đọc lướt qua nên phải dịch thuật đến ngàn ngàn câu kệ, hầu mong chuyển đạt lời lời ân cần tha thiết của Đại sư; chỉ để lại phần nói về các chính biến tại Trung Hoa, và những câu nói lập lại từ các bài giảng của Đại sư q
03/11/2021(Xem: 5988)
Trưởng thành khi Tâm có Đạo ! Này em ... Trưởng thành không liên quan gì đến tuổi ! Là khả năng buông bỏ ước vọng đảo điên Tự tin cương quyết điều chỉnh nỗi oan khiên Sẽ toả sáng được khí chất người có giáo dưỡng ! Tâm luôn có Đạo ... để lại ấn tượng ! Rất chân thành, khiêm nhượng biết cúi đầu Đồng cảm trong vấn đề tế nhị chuyên sâu Tích cực, năng động, thông minh luôn hoà nhã ! Vẻ đẹp tâm hồn ... biểu trưng được tất cả ! Không oán trách cuộc đời ... khí khái bao dung Này em ... Trưởng thành....ứng xử sâu sắc biết nhu, cương Ứng dụng tâm đạo vào cuộc sống ...Chánh niệm tỉnh giác ! Cuộc đời một chiều khó quay lại ... đừng để mất mát ! Chấp nhận cuộc đời ...như chiếc gương soi Hãy cười nhìn nó ... đáp trả lại nụ cười thôi ! Chỉ cần bấy nhiêu ... là trưởng thành em nhé !! Huệ Hương
02/11/2021(Xem: 5324)
Thiền trong mỗi lúc Tác giả: Tường Vân Nhân quả nghiệp duyên có ở đời Đừng làm xấu ác nhé người ơi Thiện lành gieo tạo vun bồi đức Quán triệt nội tâm sẽ thảnh thơi Tự tại thong dong từng bước chân Hành vi cử chỉ sáng trong ngần Thân đâu tâm đó đời thanh thản Chánh niệm thường xuyên giữa cõi trần Đi đứng nằm ngồi luôn nhẹ nhàng Tâm tư dừng lại chớ lang thang Bình an thẩm thấu từng hơi thở Thực tại thế nào biết rõ ràng Tỉnh thức nhận ra ngay hiện tiền Từ trong hơi thở rất bình yên Dù đời sóng gió luôn xao động Các pháp diệt sanh mỗi lúc thiền.
30/10/2021(Xem: 5867)
Hạnh phúc đến từ các giác quan ! Kính dâng Thầy bài thơ lấy ý từ chìa khoá vàng Thầy đã ban tặng " thu thúc lục căn ...luôn chánh niệm tỉnh giác " . Kính chúc sức khỏe Thầy, HH Ai cũng có quyền hạnh phúc ... nhưng đôi khi cần giới hạn ! Vì chúng thường đến từ các giác quan Chỉ cần Chánh niệm ...sẽ thư thái nhẹ nhàng Với nhiều loại hạnh phúc giản đơn , vô hại! Hạnh phúc chỉ đi liền khổ đau khi quá tải Bất cứ niềm vui nào ...phải biết chỗ nên dừng Chế ngự bản thân ... chớ kích đông điên khùng Niềm hạnh phúc an toàn ... .......thực sự xuất phát từ Trí Tuệ !
28/10/2021(Xem: 5180)
Lá đã chuyển màu nhưng chưa trọn vẹn Như đang còn hứa hẹn với thời gian Thì mưa rơi làm lá sớm phai tàn Đành im lặng không than không hờn trách.
25/10/2021(Xem: 5331)
Kính dâng Thầy bài thơ khi học về Chánh kiến là phải có cái nhìn đúng với chánh pháp là phải thấy vô thường, vô ngã và khổ để rồi diệt cái cái nhân làm cho mình khổ ...Đó là Vô minh và Ái dục mà vô minh lại đến từ mọi sự chấp thủ do tập khí , thói quen lâu ngày làm thành kiết sử . Vì vậy chúng sinh mãi mãi là phàm phu nếu không chịu tu tập để nhìn ra sự thật ( chân đế) . Kính đảnh lễ Thầy và kính tri ân Thầy về những bài pháp thoại Tổ Sư Thiền đã làm nhân cho sự hiểu biết của con rõ ràng hơn trong những bài kinh Trung Bộ từ kim ngôn Phật thuyết được ghi lại. Kính chúc sức khỏe Thầy, HH Có khi ....phải thất bại nhiều lần mới trải nghiêm được ! Phải biết TẤN, THỐI khi sống giữa thế gian Vì mọi vấn đề gắn kết chặt chẽ tương quan Học được " THẾ SỰ MÔN TRUNG BẤT XẢ NHẤT PHÁP ! **
25/10/2021(Xem: 4388)
Bức tượng gỗ Thơ: Hoang Phong Diễn ngâm: Bảo Cường Trên bệ, bức tượng Bụt ngồi im, Tôi nghe âm vang từng thớ gỗ, Có tiếng chim trong rừng, Cả tiếng rì rào của lá, Thì thầm, tiếng hẹn hò của sâu.
24/10/2021(Xem: 6790)
Bài pháp thoại về Kinh Tiểu Sư Tử Hống Dù chưa phải Tăng Ni... Mười tám giờ chú tâm lắng nghe sẽ liễu tri Nhận ra cần thiết... tìm đúng phương tiện thích nghi Làm sao để Văn, Tư, Tu thực hành chuyên nhất ? Được vào nhà Tam Bảo... ...cần tiếng Sư tử hống như Phật ! Phải có Chánh kiến của một bậc sa môn Đạt được cứu cánh ... giáo lý học, hành phải chuyên, ôn Có trí tuệ như Phật ... vô sanh, giải thoát !
23/10/2021(Xem: 4088)
Một đoàn ca kịch nước kia Năm nay trình diễn phải đi xa nhà Chỉ vì nạn đói xảy ra Ở trong nước họ thật là nguy tai Đoàn đành đi ra nước ngoài Đường đi trắc trở chông gai vô vàn
23/10/2021(Xem: 3955)
Có người mắc bệnh dây dưa Rất là trầm trọng, quá ư lâu ngày Nên mời thầy thuốc thật hay Đến nhờ xem mạch. Ông thầy phán luôn: “Anh nên ăn thịt gà con Bệnh thời thuyên giảm chẳng còn ngại chi.”
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]