Thanh bần năm tháng thanh xuân
Quay về thanh tịnh học từng câu kinh
Đảo điên không khác thanh bình
Thân tâm thanh lọc cho mình thanh tao
Tục phàm chuyển hóa thanh cao
Thi văn cầm họa ngọt ngào thanh lương
Thanh dong oan khuất giữa đường
Giữ cho thanh bạch mà buông bỏ tà
Vùng quê thanh tĩnh là nhà
Thiền trong thanh dạ, chén trà quán khuya
Lắm khi thanh sắc ùn về
Thanh phong minh nguyệt hát nghe thăng trầm
Thanh đàm diệu pháp thậm thâm
Giật mình thanh tẩy lỗi lầm chất vun
Thanh triệt cho bớt tanh bùn
Phan duyên thanh vọng theo chuông trôi tàn
Vào chùa học giữ thanh danh
Ra chùa thanh sở hóa thành ngây ngô
Thanh san lục thủy đôi bờ
Thanh thiên bạch nhật qua đò tìm trâu
Ấn phù thanh tiết bể dâu
Nương theo thanh lãm nhiệm mầu mà trôi…
Sáu mươi năm lẻ đó rồi
Thanh âm truyền vọng
Còn ngồi thanh minh!
THUA
Thôi, thua từ trước ra sau
Thua bên phải trái, trên đầu dưới chân
Thua ngay, khỏi có lần khần
Hạ mình lùi bước, phân vân làm gì?!
Thua em duyên nợ kiếp này
Chạy đâu cho thoát nghĩa dầy tình thơm
Vui buồn no đói chiều hôm
Khóc cười hương lửa, ôm đồm ba sinh...
Thua mơ mộng đã tan tành
Nghiệp dầy phước mỏng đua tranh bằng thừa
Cậy tài lỏm bỏm lưa thưa
Cuộc chơi danh lợi hết chừa lối qua
Thua thời gian vụt mau già
Ngoái đầu thấy tuổi qua lục tuần
Dập dồn bao lớp thanh xuân
Đuổi sau lưng đẩy sóng cuồn cuộn lên...
Thua đời hiềm tị xô nghiêng
Đãi bôi tâng bốc, bôi đen lọ nồi
Lấn chen đấu đá chỗ ngồi
Hư danh vướng chấp đắp bồi tanh tao...
Thua, nhường nơi ráo chỗ cao
Ta nằm lùm thấp, ngồi vào vườn yên
Học tu. nương tựa cửa thiền
Thắng mình mới giỏi
Không khen mới tài!
Tâm Không Vĩnh Hữu