- 01. Phẩm Song Yếu
- 02. Phẩm Không Phóng Dật
- 03. Phẩm Tâm
- 04. Phẩm Hoa
- 05. Phẩm Ngu
- 06. Phẩm Hiền Trí
- 07. Phẩm A La Hán
- 08. Phẩm Ngàn
- 09. Phẩm Ác
- 10. Phẩm Đao Trượng
- 11. Phẩm Già
- 12. Phẩm Tự Ngã
- 13. Phẩm Thế Gian
- 14. Phẩm Phật Đà
- 15. Phẩm An Lạc
- 16. Phẩm Hỷ Ái
- 17. Phẩm Phẫn Nộ
- 18. Phẩm Cấu Uế
- 19. Phẩm Pháp Trụ
- 20. Phẩm Đạo
- 21. Phẩm Tạp Lục
- 22. Phẩm Địa Ngục
- 23. Phẩm Voi
- 24. Phẩm Tham Ái
- 25. Phẩm Tỷ Kheo
- 26. Phẩm Bà-La-Môn
Kinh Pháp Cú
Chuyển vần lục bát : Nhuận Tâm Nguyễn Kim Cương
Hoà Thượng Thích Thiện Siêu dịch từ bản chữ Hán
Hoà Thượng Thích Minh Châu từ bản chữ Pali
10. Phẩm Đao Trượng hay Phẩm Hình Phạt (DANDAVAGGO)
---o0o---
129. Ai mà chẳng sợ gậy đao
Lòng người sợ chết, ai nào khác ta
Lòng người, suy bụng ta ra
Đừng sai bảo giết, chớ mà giết ai
130. Ai mà chẳng sợ gậy đao
Ai không thích sống, ai nào khác ta
Lòng người, suy bụng ta ra
Đừng sai bảo giết, chớ mà giết ai
131. Chúng sanh cầu lạc ở đời
Lại dùng đao gậy hại người, ác thay
Hại người cầu lạc, ứng ngay
Đời sau sẽ khổ, đời này chẳng vui
132. Chúng sanh cầu lạc ở đời
Không dùng đao gậy hại người, tốt thay
Một lòng cầu lạc đêm ngày
Đời sau hưởng lạc, đời này an vui
133. Chớ buông lời ác với người
Ta buông lời ác, người đời đáp ngay
Ác qua, ác lại, khổ thay
Như gươm, đao, trượng sẽ xoay hại mình
134. Nếu ta cứ tự nín thinh
Trước người thô ác, không sinh cãi bàn
Như chuông bể, chẳng tiếng vang
Nội tâm thanh tịnh, Niết Bàn thong dong
135. Lùa bò ra bãi cỏ non
Chăn bò chỉ một gậy con đủ dùng
Cũng như già, chết vẫn từng
Lùa sanh linh tới tử vong ngày ngày
136. Người ngu tạo ác chẳng hay
Cũng không ý thức quả này nẩy sinh
Đó là tự nghiệp do mình
Tạo nên lửa đỏ, mặc tình nung thân
137. Dùng đao gậy đánh Thánh nhân
Ác cùng người thiện, hại thân người hiền
Tội hình chịu, lẽ tất nhiên
Khổ đau mười loại, chịu liền chẳng sai
138. Một là mất hết tiền tài
Hai là hại đến thân này thương vong
Ba là trọng bệnh khó xong
Bốn là tâm loạn, chẳng còn biết chi
139. Năm là bị bắt tội gì
Sáu là trọng tội bất kỳ bị oan
Bảy là ly tán họ hàng
Tám là tài sản nát tan chẳng còn
140. Chín là nhà cửa, ốc phòng
Hỏa tai thiêu rụi, chốc mòng ra tro
Mười là khi chết phải lo
Tuệ sanh địa ngục, mặc cho đọa đầy
141. Chân trần, sống tuyệt thực đây
Đất lăn, tro trét, mình đầy nhớp nhơ
Ngồi yên một thế cứng đơ
Tóc đầu cứ để rối bừa tứ tung
Khó làm thanh tịnh tâm tư
Vì chưng nghi hoặc dứt trừ không xong
142. Ai kia tịch tịnh thân tâm
Siêng năng nhiếp phục, tu hành dám lơi
Sinh linh không hại mảy may
Sa môn không phải, thời Bà-la-môn
143. Khó tìm thấy được người khôn
Biết điều tự thẹn, biết luôn giữ mình
Tránh xa chỉ trích, phê bình
Như con ngựa quý biết tình tránh roi
144. Tựa như ngựa quý chạm roi
Càng thêm tinh tấn, càng khơi nhiệt tình
Giữ gìn Chánh Niệm, vững tin
Chuyên cần giữ giới, định thiền, tịnh tâm
Trí, hành đầy đủ, chánh chân
Khổ đau vô lượng, mười phần sạch trơn
145. Người lo trị thủy, đào mương
Người nghề thợ mộc, lo đường cưa cây
Thợ tên lo uốn tên ngay
Làm lành thời phải lo bài điều thân
---o0o---
***
***