Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Hai bài thơ của nữ thi sĩ Louise Glück

15/10/202017:06(Xem: 8562)
Hai bài thơ của nữ thi sĩ Louise Glück

 Hai bài thơ của nữ thi sĩ Louise Glück

 

Hoang Phong phóng tác

 

 

            Xin gửi tặng độc giả xa gần hai bài thơ của nữ thi sĩ người Mỹ Louise Glück (1943-), vừa đoạt giải Nobel Văn chương, ngày thứ năm vừa qua, 08.10.20.

 Hai bài thơ của nữ thi sĩ Louise Glück-1

Bà Louise Glück  nhận giải từ tay của cựu Tổng thống Barack Obama  

 

 

      Bài thơ thứ nhất

 

Hoa diên vĩ hoang dại

 

Nơi tận cùng khổ đau,

Mở ra một cánh cửa.

Này bạn, tôi vẫn nhớ,

Bạn bảo tôi cái chết,

Cũng chỉ là như thế.

 

Trên đầu, tiếng xào xạc,

Dăm cành thông lay động.

Bỗng im lặng mênh mông.

Vài tia nắng yếu ớt,

Trên mặt đất khô cằn.

 

Quả vô cùng khiếp đảm,

Nếu phải tiếp tục sống,

Với tri thức còn nguyên,

Dưới đất đen u tối!

Tất cả đều trôi đi.

 

Nhưng bạn vẫn cứ sợ,

Rồi đây sẽ hóa thành,

Một linh hồn câm nín,

Sự chấm dứt đột ngột,

Một gò đất khô cằn.

 

Thế nhưng tôi vẫn nghĩ:

Phải chăng đấy chỉ là,

Những con chim nhảy nhót,

Trên đất trong khóm cây,

Vài khóm cây lè tè.

 

Tận bên kia thế giới,

Bạn còn nhớ hay chăng?

Tôi xin nói với bạn,

Tôi sẽ tìm được lời:

Những gì phải trở lại.

 

Thì cứ hãy trở về,

Để hoá thành tiếng nói.

Từ sự sống trong tôi,

Tuôn ra một dòng suối,

Muôn bóng râm xanh thẳm,

Màu biếc của biển khơi.

 

                  Bures-Sur-Yvette, 09.10.20

                    Hoang phong phóng tác

 

 

Hai bài thơ của nữ thi sĩ Louise Glück-2

Hoa diên vĩ (Iris)

 

            Tựa của bài thơ là The wil Iris (Hoa diên vĩ hoang dại) thế nhưng cũng là tựa của một tập thơ từng đoạt giải văn chương Pulitzer năm 1992. Nói chung "tình yêu" - anh anh, em em - thường là chủ đề quen thuộc trong thi ca, thế nhưng "cái chết" đôi khi cũng ám ảnh những tâm hồn sâu sắc. Phía sau cái chết là một cánh cửa, hay chỉ là một sự yên lặng mênh mông, những tia nắng lấp lánh trên mặt đấy khô cằn, vài con chim nhảy nhót giữa những khóm cây lè tè, hay chỉ là một dòng tri thức còn nguyên chôn vùi trong một hố đất đen u tối,? Dưới đây là nguyên bản tiếng Anh của bài thơ:      

 

 

The wild Iris

 

At the end of my suffering

there was a door.

 

Hear me out: that which you call death

I remember.

 

Overhead, noises, branches of the pine shifting.

Then nothing. The weak sun

flickered over the dry surface.

 

It is terrible to survive

as consciousness

buried in the dark earth.

 

Then it was over: that which you fear, being

a soul and unable

to speak, ending abruptly, the stiff earth

bending a little. And what I took to be

birds darting in low shrubs.

 

You who do not remember

passage from the other world

I tell you I could speak again: whatever

returns from oblivion returns

to find a voice:

 

from the center of my life came

a great fountain, deep blue

shadows on azure seawater.

 

                  Louise Glück (1992)

 

                  Bài thơ thứ hai

 

    Hai quả phụ

     

Mẹ và dì tôi ngồi bên nhau, 

Cùng chơi bài "Spite and Malice",

Thú giải trí quen thuộc trong gia đình,

Ngoại từng dạy cho đàn con gái.

 

Giữa mùa hè tiết trời nóng bức,

Mọi người đều ru rú trong nhà.

Ván bài hôm nay dì đang thắng,

Dì bốc được những lá bài tốt.

 

Hè năm nay, mẹ chẳng quen nằm giường.

Hè năm ngoái, mẹ nằm đất,

Để được gần bên cha.

Hấp hối, cha nằm im trên giường.

 

Dì chẳng nhường một nước bài nào cả,

Chẳng đoái gì đến niềm đau của mẹ.

Mỗi người một xấp bài bên trái,

Giữ chặt năm lá bài trên tay.

Đấy là cách chơi bài hay hơn cả,

Hay hơn cách chơi bài một mình.

 

Thú vị nào hơn ngày hôm nay,

Dưới bóng mát của một gian nhà.

Xưa ngoại dạy cho đàn con gái,

Cùng chơi bài tất còn có nhau.

Chẳng cần người bạn đường nào cả.

 

Suốt buổi chiều hôm đó, cả hai

Mê mải những lá bài trên tay.

Thế nhưng mặt trời vẫn còn đó,

Hắt xuống những tia nắng chói chan,

Khiến đám cỏ héo khô, úa vàng.

Thế rồi bất chợt, một cái gì đó,

Bỗng nhiên chấm dứt, thật phũ phàng.

 

Từ lâu dì đã quen chuyện đó,

Có thể đấy cũng là lý do,

Khiến dì chơi bài hay hơn mẹ.

Các lá bài của dì bay bổng.

Ai lại chẳng mong chờ điều đó. 

 

Chấm dứt một ván bài: phải chăng là mục đích?

Nào có ai là người thắng cuộc.

 

 

                  Bures-Sur-Yvette, 10.10.20

                    Hoang Phong phóng tác

 

            Chồng của dì đã mất từ lâu, chồng của mẹ vừa mới mất vào hè năm ngoái, niềm đau chưa nguôi. Ngoại dạy đàn con gái hãy cùng chơi bài với nhau, đấy là cách luôn được gần bên nhau, không cần tìm vui nơi người khác. Khi ván bài chấm dứt chẳng có ai là người thắng cuộc. Sự sống phải chăng cũng chỉ là như thế: một ván bài? Nguyên bản tiếng Anh của bài thơ trên đây:

 

    Widows

 

My mother's playing cards with my aunt,

Spite and Malice, the family pastime, the game

my grandmother taught all her daughters.

 

Midsummer: too hot to go out.

Today, my aunt's ahead; she's getting the good cards.

My mother's dragging, having trouble with her concentration.

She can't get used to her own bed this summer.

She had no trouble last summer,

getting used to the floor. She learned to sleep there

to be near my father.

He was dying; he got a special bed.

 

My aunt doesn't give an inch, doesn't make

allowance for my mother's weariness.

It's how they were raised: you show respect by fighting.

To let up insults the opponent.

 

Each player has one pile to the left, five cards in the hand.

It's good to stay inside on days like this,

to stay where it's cool.

And this is better than other games, better than solitaire.

 

My grandmother thought ahead; she prepared her daughters.

They have cards; they have each other.

They don't need any more companionship.

 

All afternoon the game goes on but the sun doesn't move.

It just keeps beating down, turning the grass yellow.

That's how it must seem to my mother.

And then, suddenly, something is over.

 

My aunt's been at it longer; maybe that's why she's playing better.

Her cards evaporate: that's what you want, that's the object: in the end,

the one who has nothing wins.      

 

                                          Louise Glück

 




***
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
17/08/2020(Xem: 7011)
Trải Nghiệm và Thăng Trầm Giọt lệ mừng rơi mỗi khi tỉnh giấc ! Văng vẳng lời pháp thoại đã giúp trừng tâm, Lắng gạn nhiễm ô vi tế âm thầm, Vọng tưởng Ngã. Nhân cầu ...hành tác ! Những thăng trầm làm cái nhìn đổi khác, Lý thuyết ngôn từ ... chạy theo đã quá xa Căn bản phiền não càng phát tán rộng ra Đạp gai mới dừng lại ... cái đau trải nghiệm !
16/08/2020(Xem: 6185)
Y vàng dứt bỏ giận hờn Vai oằn sứ mạng, pháp môn độ người Sứ giả dẫm bước muôn nơi Xiển dương chánh Pháp cho đời bình an. Trần gian có lúc thăng trầm Thuyền từ vững chắc chèo dần qua sông, Mặc cho sóng gió, bão dông
14/08/2020(Xem: 8609)
Khi chim còn sống trên đời Chim ăn kiến nhỏ thấy thời khó chi, Nhưng khi chim bị chết đi Kiến thời ăn nó có gì khó đâu.
14/08/2020(Xem: 7386)
Dù ta không có bạc tiền Vẫn còn bảy thứ để đem tặng người. * Một là “nhan thí”: nụ cười Tặng bằng nét mặt vui tươi của mình Hân hoan, niềm nở, chân thành Miệng cười gieo mối cảm tình muôn nơi.
14/08/2020(Xem: 6414)
Đi làm Phật sự phải tùy tâm Nếu không, vướng mắc những sai lầm Thần tiên ngó xuống đều bất mãn Phật và Bồ-tát chẳng tán ngâm
14/08/2020(Xem: 9022)
1/ Tâm dẫn đầu mọi pháp Tâm chủ, tâm tạo tác Nếu nói hay hành động Với tâm tư ô nhiễm Khổ não sẽ theo ta Như xe , theo vật kéo. Thế gian tâm vốn đứng đầu Là duyên kết nối là cầu tương giao Nhiễm tâm sóng biển xôn xao Sóng vang gào thét, nước trào bọt trôi. Khổ đau trong kiếp luân hồi
13/08/2020(Xem: 10674)
Ngày anh ra đi, tôi không được biết. Một tuần sau, Xuân Trang gọi điện thoại từ Mỹ báo tin anh đã mất. Tôi lên đồi thông Phương Bối, chỉ nhìn thấy anh ngồi trên bàn thờ với nụ cười châm biếm, ngạo nghễ mà tôi thường gặp mỗi lần lên thăm chị Phượng và các cháu. Tôi được biết gia đình anh Nguyễn đức Sơn qua sư cô Chân Không. Dạo ấy, khoảng năm 1986, sư cô có nhờ tôi cứ 3 tháng mang số tiền 100 usd lên cho gia đình anh. Tới Bảo Lộc tôi nhờ 2 người con của Bác Toàn dẫn tôi lên gặp anh. Trước khi đi, bác Toàn có can ngăn tôi: Cô đừng đi, đường lên Phương Bối khúc khuỷu, cây rừng rậm rạp khó đi, hơn nữa ông Sơn kỳ quái lắm, ông ấy không muốn nhận sự giúp đỡ, mà nếu có nhận, ông ấy không cảm ơn, còn chửi người cho nữa. Tôi mỉm cười: Không sao đâu, tôi chịu được mà! Đường lên Phương Bối khó đi. Chúng tôi lách qua đám tre rừng, thật vất vả. Cơn mưa cuối mùa và gió lạnh đang kéo tới, chúng tôi phải đi nhanh để kịp đến nhà ông Sơn, một nhân vật quái đản -theo lời nhận xét của gi
11/08/2020(Xem: 5949)
Thì thầm cùng hạt bụi Kính bạch Thầy, nghe qua pháp thoại của Thầy về các Bồ Tát thường tụng niệm và mới đây qua Pháp thoại của Sư Thúc về “ Năm loại trí tuệ” con đã chiêm nghiệm và đúc kết hai bài thơ này . Kính dâng đến Thầy với muôn vàn đa tạ vì trong mùa đại dịch này con mới được nghe những lời giảng của những bậc giảng Sư quá uyên thâm trong Phật Pháp và chứa đựng Tâm Đại Từ Đại Bi Kính chúc sức khỏe Thầy , kính HH Đây quả hiện tại, nhân gieo từ ngàn kiếp ! Nên niềm tin vững chắc đã thành hình. Dù còn nhiều bụi bám vẫn theo mình Rất vi tế ẩn núp trong vườn tâm đâu đấy !
10/08/2020(Xem: 5375)
Nhất Tâm ! Kính bạch Thầy sau khi trở lại thời biểu tu tập đã xáo trộn bấy lâu nay, chợt nghe lại một bài giảng thật hay về chữ Nhất Tâm trong phẩm 80 của Kiá Bát Nhã con có hai bài thơ kính dâng Thầy xem cho vui như chia sẻ thêm chút tiến bộ của con đã dùng thời gian tu tập mà quên đi những ý nghĩ tiêu cực trong mùa đại dịch này . Kính chúc Thầy pháp thể kinh an , Hh Mười mấy năm qua tụng thường ... chưa liễu nghĩa “Nhất tâm đảnh lễ “ bốn chữ quá thâm sâu Đại duyên ... pháp thoại giảng rõ lý mầu Siêu việt “ Nhất Tâm “ trong ngàn người có một ?
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]