“Hoa Tâm Vườn Đạo Vô Ưu”
Anh đi vội quá... Bao người tiếc thương
Tiễn anh tháng 6 trời mưa
Lời thơ nghe đắng bên đời hợp tan
Cuộc đời anh sống hiên ngang
Chân thành giản dị chứa chan lòng mình
Đi qua sóng gió nhục vinh
Thăng trầm dâu bể tử sinh vẫn là
Vẫn là đôi mắt tinh anh
Đạo tâm bút lực nếp lành quê hương
Anh xong một kiếp dạo chơi
Nhân gian còn lại một trời văn chương
Chiều mưa tháng 6 tiếc thương
Vô ưu tỏa ngát một vườn hoa tâm
Cõi về anh bước thênh thang
Tử sinh một thoáng để mà nhớ nhau…
Mình tự tại dạo chơi bằng Trí Đức...
Phá ngã chấp gìn lòng khơi tâm thức
Hướng đạo thành xây công đức cho đời
Mang tình thương trải rộng khắp muôn nơi
Niềm an lạc thảnh thơi vui bước tới.
Từ thuở hoang sơ đã nguyện làm mây trắng
Che mát cho đời qua những đêm ngày oi bức điêu linh
Bi mẫn lập ra muôn hạnh
Sa mạc cháy bỏng ươm thành rừng xanh
Hai nhà buôn thuở xa xưa
Vẫn thường liên lạc thư từ với nhau
Ông già thành thị rất giàu
Ở Ba La Nại từ lâu đời rồi
Chàng kia ở phía xa xôi
Nơi làng biên giới ít người ghé đây,
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.