Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

52. Kinh Bát Thành

19/05/202010:24(Xem: 9429)
52. Kinh Bát Thành

TAM TẠNG THÁNH KINH PHẬT GIÁO

TẠNG KINH (NIKÀYA)
Thi Hóa
TRUNG BỘ KINH

( Majhima  Nikàya )


Tập II
Hòa Thượng THÍCH MINH CHÂU
Dịch sang tiếng Việt từ Tam Tạng Pàli

Chuyển thể Thơ :

Giới Lạc  MAI LẠC HỒNG  tự TUỆ NGHIÊM

 ( Huynh Trưởng Cấp Tấn  - GĐPTVN tại Hoa Kỳ )

Email : [email protected]



52. Kinh BÁT THÀNH
( Atthakanàgara sutta)
 
Như vậy, tôi nghe :
 
Một thời, A-Nan-Đa (1) Tôn-giả
          Tại Tỳ-Xá-Ly (2)  Thành trú qua
           ( Tức Vê-Sa-Li cũng là )
       Bê-Lu-Va-Gá-Ma-Ka (3) thôn làng.
 
          Lúc bấy giờ có hàng Gia Chủ
          Đang thường trú tại Át-Tha-Ka (4)
              Có tên là Đa-Sa-Ma, (4)
       Đến Pa-Ta-Lí-Pút-Ta đô thành
       ( Hoa Thị Thành cũng là nơi đó )
Vì ông có công việc cần qua.
              Rồi Gia-chủ Đa-Sa-Ma
       Đến Kút-Ku-Tá-Ra-Mà (5) – Kê Viên.
          Gặp vị Tăng, ông liền đảnh lễ
    ________________________________
 
(1) : ANANDA  hay A-Nan  là con Hộc-Phạn Vương ( Sukodana – 
       em Vua Tịnh Phạn - Suddhodana ), tức là em chú bác với Đức
      Phật . Xuất gia cùng với 6 vị vương-tử giòng Thích Ca khi đức
      Phật về thăm lại Ca-Tỳ-La-Vệ (Kapilavatthu ) lần đầu tiên sau 
      khi thành đạo . Tôn-giả là vị Thị giả hầu cận trung tín của Đức
     Phật suốt 30 năm trung-giác-thời và hậu-giác-thời của Phật .
     ( 15 năm tiền-giác-thời, đức Phật chưa có vị  thị giả nào nhất
    định và chính thức ) .
(2) : Vesali ( Tỳ-Xá-Ly ) là thủ phủ của vương quốc Licchavi , một
   trung tâm chính trị, thương mại và văn hóa quan trọng thời Phật.
   Nơi đây còn là cái nôi của nền văn hóa triết thuyết Phật-giáo.Tại
   đây, đức Phật đã tuyên bố 3 tháng nữa Ngài nhập Niết-Bàn ;  và
   cũng tại đây, Đại Hội Kết Tập Tam Tạng lần thứ 2 được tổ chức
   sau khi Phật nhập diệt hơn 100 năm . 
(3) : Làng Beluvagàmaka .    (4) : Atthaka – Bát Thành , quê quán
        của Dasama .                 (5) :  Kukkutarama – Kê Viên .
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 52 :   BÁT THÀNH         * MLH  –   206
 
          Đoạn ngồi kế một bên vị này
              Ông Đa-Sa-Má thưa ngay :
– “ Kính bạch Tôn-giả ! Xin ngài thứ cho !
          Những điều do con đây quấy quả
          Không biết là Tôn-giả A-Nan
              Ngài đang nơi nào trú an ?
       Chúng con muốn gặp, thỉnh an với ngài ! ”.
 
    – “ Này Gia Chủ ! Ngài nay an trú
          Vê-Sa-Li, nơi ngụ tên là
              Bê-Lu-Vá-Ga-Ma-Ka,
       Gia-chủ muốn gặp, hãy qua nơi này ”.
 
          Đa-Sa-Ma, vị đây quê quán 
          Át-Tha-Ka – hoàn mãn việc nhà
              Ở Pa-Ta-Li-Pút-Ta  (1)
       Liền trực chỉ đến Vê-Sa-Li thành
          Để được gặp tịnh thanh Tôn-giả
          A-Nan-Đa. Khi đã gặp rồi
              Đảnh lễ, một bên ông ngồi
       Rồi Đa-Sa-Má mở lời thưa qua :
 
    – “ Kính bạch A-Nan-Đa Tôn-giả !
          Pháp độc nhất nào đã do Ngài
              Thế Tôn, Kiến Giả, Như Lai,
       Chánh Đẳng Chánh Giác hoằng khai Pháp mầu,
          Bậc thâm sâu Đại A-La-Hán,
          Đã thuyết giảng, tuyên bố như sau :
             ‘Nếu có vị Tỷ Kheo nào
    ______________________________
 
(1) : Pàtaliputta – Ba-la-lị-phất , tức  Hoa Thị Thành , nơi diễn
      ra Đại Hội Kết Tập Tam Tạng lần thứ 3 dưới sự chủ tọa của
     ngài Mục-Kiền-Liên Đế Tu  ( Moggaliputta Tissa ) do A-Dục  
     Đại  Đế  ngoại hộ ( khoảng thế kỷ thứ 3  trước Tây lịch ). 
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 52 :   BÁT THÀNH         * MLH  –   207
 
       Sống không phóng dật, thanh cao, tinh cần,
          Luôn nhiệt tâm hành trì pháp ấy
          Thì tâm của vị ấy tịnh thanh.
              Nếu giải thoát chưa đạt thành
       Sẽ được giải thoát, an lành sớm trưa.
    Các lậu-hoặc nếu chưa trừ diệt
   Sẽ trừ diệt lậu-hoặc dễ dàng.
              Pháp khỏi ách phược, vui an
       Chưa được chứng đạt, sẵn sàng chứng ngay’.
          Pháp độc nhất ở đây được kể
          Là pháp gì Thiện Thệ thuyết ra ? ”.
 
        – “ Này Gia-chủ Đa-Sa-Ma !
       Có pháp độc nhất Phật Đà, Thế Tôn,
          Đại Sa-Môn, Tri Giả, Kiến Giả,
          Chánh Đẳng Giác – Ngài đã thuyết ra.
              Này Gia-chủ Đa-Sa-Ma !
       Tỷ Kheo ly dục trải qua mọi thì,
          Bất thiện pháp cũng ly đầy đủ,
          Chứng và trú vào Đệ Nhất Thiền
              Trạng thái hỷ lạc, an nhiên,
       Có tầm & tứ, ly dục liền phát sanh.
          Rất an lành, vị này nghĩ ngợi :
        ‘ Được biết tới : Sơ Thiền này là
              Pháp hữu vi, thường trải qua,
       Do suy tư, đã tạo ra tức thì.
          Phàm nó là hữu vi pháp ấy
          Do suy tư như vậy tác thành
              Thời sự vật ấy đành rành
       Là vô thường, chịu sẵn dành diệt ngay’.
 
          Vị ấy do ở đây vững trú
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 52 :   BÁT THÀNH         * MLH  –   208
 
  Rồi các thứ lậu-hoặc đoạn trừ.
              Còn các lậu-hoặc, nếu như
       Do tham luyến, chưa đoạn trừ được ngay,
          Nhưng vị ấy pháp này hoan hỷ
          Sẽ khả dĩ đoạn trừ tức thì
              Năm hạ-phần-kiết-sử đi,
       Hóa sanh, nhập Niết Bàn khi mãn phần,
   Và không cần trở lui cõi thế.
          Này Gia-chủ ! Được kể pháp này
              Là pháp độc nhất, không hai
       Do Thế Tôn, bậc Như Lai, Phật Đà,
          Tri & Kiến Giả, Đại A-La-Hán,
          Chánh Đẳng Giác, viên mãn Trí Bi
              Đã tuyên bố để hành trì,
       Nên những Phích-Khú nào vì nhiệt tâm
          Luôn tinh cần và không phóng dật,
          Các lậu-hoặc chưa được đoạn trừ
         Thì sẽ đi đến đoạn trừ.
       Chưa giải thoát sẽ an như thoát trần.
          Pháp vô thượng được phần an ổn
          Khỏi ách phược, không tổn hại gì
  Chưa chứng đạt, chứng tức thì.
 
       Lại nữa Gia-chủ ! Vị Tỳ-Khưu đây
          Diệt tầm & tứ, chứng ngay và trú
          Đệ Nhị Thiền đầy đủ, thâm trầm,
              Trạng thái nội tĩnh nhất tâm
       Hỷ lạc do định, không tầm & tứ chi. 
          Vị ấy liền nghĩ suy, biết rõ :
        ‘ Nhị Thiền đó là pháp hữu vi,
              Tác thành do sự nghĩ suy,
 
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 52 :   BÁT THÀNH         * MLH  –   209
 
       Sự vật ấy thuộc phạm vi vô thường,
          Cho nên thường phải chịu đoạn diệt ’.
 
          Này Gia-chủ ! Với nhiệt tâm cao 
              Ly hỷ trú xả hướng vào,
       Chánh niệm tỉnh giác, thân mau cảm liền,
          Sự lạc thọ Thánh hiền gọi đủ
          Là ‘xả niệm lạc trú’, chứng ngay
        Và an trú Tam Thiền này.
 
       Lại nữa, vị ấy diệt rày hỷ ưu,
          Đã cảm thọ, xả lạc xả khổ
          Chứng, trú chỗ Đệ Tứ Thiền ngay,
              Không khổ, không lạc ở đây,
       Xả niệm thanh tịnh. Vị này suy tư :
       ‘ Được biết : Thiền Thứ Tư cũng thế,
          Cả Tam Thiền và Đệ Nhị Thiền
              Cũng là pháp hữu-vi chuyên,
Do suy tư, tác thành liền có ra.
          Sự vật là hữu-vi pháp ấy,
          Do suy tư như vậy tác thành,
              Thời sự vật ấy đành rành
       Là vô thường, chịu sẵn dành diệt ngay.
 
          Vị ấy do ở đây vững trú
          Rồi các thứ lậu-hoặc đoạn trừ.
              Còn các lậu-hoặc, nếu như
       Do tham luyến, chưa đoạn trừ được ngay,
          Nhưng vị ấy pháp này hoan hỷ
          Sẽ khả dĩ đoạn trừ tức thì
              Năm hạ-phần-kiết-sử đi,
       Hóa sanh, nhập Niết Bàn khi mãn phần,
   Và không cần trở lui cõi thế.
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 52 :   BÁT THÀNH         * MLH  –   210
 
          Này Gia-chủ ! Được kể pháp này
              Là pháp độc nhất, không hai
       Do Thế Tôn, bậc Như Lai, Phật Đà,
          Tri & Kiến Giả, Đại A-La-Hán,
          Chánh Đẳng Giác, viên mãn Trí Bi
              Đã tuyên bố để hành trì,
       Nên những Phích-Khú nào vì nhiệt tâm
          Luôn tinh cần và không phóng dật,
          Các lậu-hoặc chưa được đoạn trừ
     Thì sẽ đi đến đoạn trừ.
       Chưa giải thoát sẽ an như thoát trần.
          Pháp vô thượng được phần an ổn
          Khỏi ách phược, không tổn hại gì
  Chưa chứng đạt, chứng tức thì.
 
       Lại nữa, Gia-chủ ! Vị Tỷ Khưu đây
          Vâng lời dạy bậc Thầy hy hữu
          Biến mãn tâm câu hữu với Từ,
              Với Bi, Hỷ, Xả – an như,
       Hết thảy phương xứ, chẳng trừ nơi nao,
          Vô biên giới khắp vào cùng tận,
          Không sân, hận, quảng đại, vô biên.
              Vị ấy suy tư, biết liền
       Từ, Bi, Hỷ, Xả tâm nguyên đều là
     Pháp hữu vi, có ra do nghĩ.
          Sự vật chỉ là pháp hữu vi  
              Thời sự vật ấy được truy
       Là vô thường, đoạn diệt đi chẳng chầy.
 
          Vị ấy do ở đây vững trú
  Rồi các thứ lậu-hoặc đoạn trừ.
              Còn các lậu-hoặc, nếu như
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 52 :   BÁT THÀNH         * MLH  –   211
 
       Do tham luyến, chưa đoạn trừ được ngay,
          Nhưng vị ấy pháp này hoan hỷ
          Sẽ khả dĩ đoạn trừ tức thì
              Năm hạ-phần-kiết-sử đi,
       Hóa sanh, nhập Niết Bàn khi mãn phần,
   Và không cần trở lui cõi thế.
          Này Gia-chủ ! Được kể pháp này
              Là pháp độc nhất, không hai
       Do Thế Tôn, bậc Như Lai, Phật Đà,
          Tri & Kiến Giả, Đại A-La-Hán,
          Chánh Đẳng Giác, viên mãn Trí Bi
              Đã tuyên bố để hành trì,
       Nên những Phích-Khú nào vì nhiệt tâm
          Luôn tinh cần và không phóng dật,
          Các lậu-hoặc chưa được đoạn trừ
         Thì sẽ đi đến đoạn trừ.
       Chưa giải thoát sẽ an như thoát trần.
          Pháp vô thượng được phần an ổn
          Khỏi ách phược, không tổn hại gì
  Chưa chứng đạt, chứng tức thì.
       Lại nữa, Gia-chủ ! Vị Tỳ Khưu trên
          Đã vượt lên với mọi Sắc-tưởng,
          Chướng ngại-tưởng hết thảy diệt mau,
       Không tác ý dị tưởng nào.
       Tỷ Kheo ấy lại mau mau nghĩ liền :
       “ Hư không là vô biên’ thực thụ ”.
  Chứng và trú Xứ Không Vô Biên.
              Sau đó vị ấy vượt lên   
       Mọi Không Vô Biên Xứ, liền nghĩ ra :
       “ Chính Thức là vô biên’ đích thực ”
   Chứng và trú Xứ Thức Vô Biên.
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 52 :   BÁT THÀNH         * MLH  –   212
 
              Vị ấy tiếp tục vượt lên
       Mọi Thức Vô Biên Xứ, liền nghĩ suy :
   “ Thật không có vật gì  ” – chứng, trú
       Vào Vô Sở Hữu Xứ cõi này.
              Vị ấy suy tư, biết ngay :
    “ Tất cả các Xứ trên đây còn phiền
          Không Vô Biên, Thức Vô Biên Xứ,
          Cùng Vô Sở Hữu Xứ Định ni
              Cũng đều là pháp hữu vi
       Chúng do từ sự nghĩ suy tác thành
          Phàm sự vật tác thành do nghĩ
          Là hữu vi, đích thị vô thường,
              Chịu sự đoạn diệt tang thương
     Không phải là sự cát tường, chẳng hay !
 
          Vị ấy do ở đây vững trú
  Rồi các thứ lậu-hoặc đoạn trừ.
              Còn các lậu-hoặc, nếu như
       Do tham luyến, chưa đoạn trừ được ngay,
          Nhưng vị ấy pháp này hoan hỷ
          Sẽ khả dĩ đoạn trừ tức thì
              Năm hạ-phần-kiết-sử đi,
       Hóa sanh, nhập Niết Bàn khi mãn phần,
   Và không cần trở lui cõi thế.
 
          Này Gia-chủ ! Được kể pháp này
              Là pháp độc nhất, không hai
       Do Thế Tôn, bậc Như Lai, Phật Đà,
          Tri & Kiến Giả, Đại A-La-Hán,
          Chánh Đẳng Giác, viên mãn Trí Bi
              Đã tuyên bố để hành trì,
       Nên những Phích-Khú nào vì nhiệt tâm
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 52 :   BÁT THÀNH         * MLH  –   213
 
          Luôn tinh cần và không phóng dật,
          Các lậu-hoặc chưa được đoạn trừ
         Thì sẽ đi đến đoạn trừ.
       Chưa giải thoát sẽ an như thoát trần.
          Pháp vô thượng được phần an ổn
          Khỏi ách phược, không tổn hại gì
  Chưa chứng đạt, chứng tức thì.
       Gia Chủ ! Sự việc chung qui như vầy ! ”.
 
          Nghe thuyết giảng từ ngài Tôn-giả,
          Vị Gia-chủ tên Đá-Sa-Ma
              Cư dân thành Át-Thá-Ka
       Bạch Tôn-giả A-Nan-Đa rõ ràng :
 
     – “ Bạch Tôn-giả A-Nan đáng kính !
          Như một người toan tính tìm ra
              Kho tàng cất dấu lâu xa
       Mất nhiều công sức, tìm ra kho tàng.
          Cũng vậy, bạch A-Nan Tôn-giả !
          Con vất vả tìm một pháp-môn
        Xứng là bất tử pháp môn.
       Một lúc, mười một pháp môn tuyệt vời
          Được tìm thấy do lời ngài giảng,
          Đều xứng đáng ‘bất tử pháp môn’.
 
              Như ngôi nhà được bảo tồn
       Có mười một cửa được tôn tạo vầy.
          Khi nhà này bất thần bị cháy
          Chỉ cần lấy một cửa chạy qua
        Có thể an toàn thoát ra.
       Cũng vậy, cần có chỉ là một thôi
          Cửa bất tử trong mười một cửa
   Con có thể nương tựa an toàn.
Trung Bộ (Tập 2)  Kinh 52 :   BÁT THÀNH         * MLH  –   214
 
              Kính bạch Tôn-giả A-Nan !
       Đệ tử ngoại đạo các hàng thường xuyên   
          Tìm của tiền cúng dường Thầy họ,
          Con cũng có ý muốn cúng dường
              Cho Tôn-giả, bậc thanh lương,
       Cùng với Tăng Chúng địa phương tịnh hòa ”. 
          Vị Gia Chủ tên Đa-Sa-Má
          Cư dân Át-Tha-Ká – Bát Thành
              Thỉnh mời Tăng-Già tịnh thanh
   Pa-Ta-Lí-Pút-Ta thành nơi ni,
          Hoặc tại Vê-Sa-Li trú ngụ
 Vào ngày mai Gia-chủ Trai Tăng.
              Tự tay chủ nhân mời ăn
       Các món thượng vị quý trân cứng, mềm.
          Sau ngọ thực, ông đem dâng đủ
    Mỗi Phích-Khú một bộ y vàng,
              Cúng dường Tôn-giả A-Nan
       Tam y (1), pháp phục của hàng Tỷ Kheo.
          Rồi dâng chư Tỷ Kheo & Tôn-giả
          Một Tăng Xá giá trị vô song
              Tiền vàng, xứng năm trăm đồng
       Trong đó có năm trăm phòng tiện nghi ./-
 
Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật  (3L )
 
(  Chấm dứt  Kinh số 52  :  BÁT THÀNH   –
ATTHAKANÀGARA   Sutta  )
    _______________________________
 
(1) : Một vị Tỷ Kheo (Tỳ-Khưu -Bhikkhu ) đã thọ Cụ-Túc-Giới (Đại
Giới) luôn luôn mang theo mình Bình Bát và Tam Y : Y An-Đà-Hội
(Antarvàsa –Y mặc như quần ); Y Uất-Đà-La-Tăng (Uttara sangha –Y vai trái ); Y Tăng-Già-Lê – Sanghàti  ( Y may từ 2 đến 7 lớp- có
thể dùng để đắp .Y này chỉ hàng Tỷ Kheo mới có, khi hành Tăng Sự
thì bắt buộc phải đắp lên vai trái, bên ngoài Y Uất-đà-la-tăng ). .
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
11/04/2013(Xem: 14379)
Hãy xem mỗi con người là bạn ta và nghĩ rằng: Người ấy là bạn ta, cùng sinh ra đời để rồi sẽ già nua, bệnh tật và chết cùng ta.
10/04/2013(Xem: 11507)
Hôm nay là ngày giỗ cha tôi. Ngày đánh dấu ba mươi lăm năm chìm nổi của đời tôi. Ba mươi lăm năm là một quãng đời dài. Thế nhưng, tất cả chi tiết, hình ảnh về ngày bất hạnh đó vẫn còn nguyên vẹn.
10/04/2013(Xem: 11545)
Mười lăm năm một bước đường Đau lòng lữ thứ đoạn trường , cha ơi Đêm dài tưởng tượng cha ngồi Gối cao tóc trắng rã rời thân con
10/04/2013(Xem: 12137)
Rừng im mây đầy ôm núi ngủ Cỏ mềm xanh mướt ngập bờ hoang Thoang thoảng đêm huyền hương thạch nhũ Đầu hoa nhụy ứa gió lên ngàn.
10/04/2013(Xem: 11637)
Một bông hồng xin dâng Mẹ Một bông hồng xin dâng Cha Đền ơn hiếu hạnh những là thấm đâu Công Cha phải nhớ làm đầu Nghĩa Mẹ phải nhớ là câu trau mình
10/04/2013(Xem: 10239)
Thơ là nhạc lòng, là tình ca muôn thuở của ý sống, của nguồn thương, của mầm xuân mơn mởn được thể hiện qua âm điệu vần thơ, qua câu hò, tiếng hát, lời ru, ngâm vịnh,..v..v.... mà các thi nhân đã cảm hứng dệt mộng, ươm tơ. Những vần thơ của các thi sĩ nhả ngọc phun châu là những gấm hoa sặc sỡ, những cung đàn tinh xảo, những cành hoa thướt tha kết thành một bức tranh đời linh hoạt, một bản nhạc sống tuyệt trần, một vườn hoa muôn sắc ngát hương làm tăng thêm vẻ đẹp cả đất trời, làm rung cảm cả lòng người xao xuyến. Đối tượng của vần thơ là chất liệu men đời được sự dung hợp của đất trời, sự chuyển hoá của vạn vật và sự hoà điệu của lòng người qua khắp nẻo đường trần biến thể, có lúc mặn nồng bùi ngọt, có khi chua chát đắng cay, tủi hờn chia ly, thất vọng chán chường sau những cuộc thế bể dâu, những thăng trầm vinh nhục, chính là nguồn suối mộng rạt rào của các nhà thơ say mơ. Tôi mặc dù không phải là thi sĩ, nhưng cũng biết thiết tha ho
10/04/2013(Xem: 16235)
Nhật Bản là đất nước của ngàn thơ, vì trước hết đó là đất nước của ngàn hoa... Hoàng Xuân Vinh
08/04/2013(Xem: 10243)
Đất tâm như quả địa cầu, Chứa đầy hạt giống hoa mầu hành vi. Tâm là dòng suối nghĩ suy, Tâm và hạt giống có gì khác đâu. 5. Tâm không tu phải khổ đau, Như vượn chuyền nhảy không sao đặng dừng, Xuống lên ba cõi trầm luân, Từ thời vô thỉ con đường mênh mang.
08/04/2013(Xem: 55526)
Mỗi thế hệ thi ca đều xuất hiện những tâm hồn đặc biệt của các nhà thơ qua từng thế hệ. Phần nhiều, tâm hồn xuất phát từ cảm tính của thi nhân qua mọi sinh hoạt của xã hội. Tập thơ Hoa Song Đường của nhà thơ Mặc Giang vượt ra ngoài cái vòng tâm tư hiện hữu xưa nay, nó mang tính chất triết lí nhân sinh, chứa chất mọi quy luật sinh tồn mà con người và vũ trụ cố gắng tranh đấu để bảo tồn lẽ sống cùng với vạn hữu.
08/04/2013(Xem: 14710)
"Ở đâu cũng có anh hùng Nơi đâu cũng có kẻ ngu người hiền, Anh hùng gặp gái thuyền quyên Ở ngay trong chốn trận tiền hiểu nhau Tình thương không có đối đầu Không phân trận tuyến không cầu mong chi Thực hành nghĩa cử Từ Bi
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]